CQD (Danlambao) - Bản
án 16 năm được tuyên trong phiên tòa cách đây hơn 6 năm dành cho doanh
nhân Trần Huỳnh Duy Thức thực sự là một bản án rất bất ngờ và bất công.
+ Bất ngờ vì đây là bản án có lẽ là nặng nề nhất trong những năm gần đây
mà nhà cầm quyền tuyên cho những tội được gán ghép tùy tiện “tuyên
truyền, lật đổ chính quyền”. Bất ngờ vì cách anh đương đầu với nhà nước
bằng tầm nhìn và sự hiên ngang của mình. Anh đòi thay cả hội đồng xét xử
và nói câu nói giờ đã trở nên khá nổi tiếng của mình “Tôi không lật đổ chính quyền gì cả. Tôi chỉ chống cường quyền và tôi sẽ còn chống cho đến khi nào còn thấy nó”.
Anh nhất quyết không nhận tội và yêu cầu các cộng sự của mình tùy tình
hình mà có nhận hay không để sớm ra khỏi lao tù, thúc đẩy nhanh sự đấu
tranh cho dân chủ, dân quyền nước nhà. Minh chứng là hai nhà bất đồng
chính kiến Lê Thăng Long và Lê Công Định đã xây dựng và phát động phong
trào Con đường Việt Nam phát triển khá nhanh cũng nhờ tầm nhìn ấy.
+ Bất công vì Trần Huỳnh Duy Thức là một doanh nhân thành đạt có đóng
góp cho sự phát triển kinh tế nước nhà. Không chỉ qua việc ‘đưa doanh số
ở nước ngoài về Việt Nam để tăng đóng góp cho ngân sách quốc gia’ từ
một công ty khá lớn mạnh về viễn thông ở Hoa Kỳ và Singapore thời điểm
đầu những năm 2000. Mà còn qua việc anh đã đưa ra các kiến nghị, phê
bình về các rào cản thương mại, luật pháp của nhà nước đã cản trở sự
phát triển kinh tế - xã hội. Anh đã lập ra Blog Change we need và blog
Trần Đông Chấn với rất nhiều bài nghiên cứu, phân tích tâm huyết và có
chiều sâu tri thức nhằm thực hiện bằng được tư tưởng “Khai dân trí; Chấn dân khí; Hậu dân sinh”
như các bậc tiền nhân đã đặt nền tảng. Qua đây cũng thấy lên được sự
bất công cho dân tộc Việt, nếu các bậc tiền nhân như Phan Châu Trinh,
Phan Bội Châu với những tư tưởng trên thành công thì dân tộc Việt đâu
phải trải qua những biến cố thăng trầm - nồi da nấu thịt - của lịch sử
thời cận đại này. Bất công cho đến tận ngày nay cho những người dấn thân
vì nước nhà bất vụ lợi như doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức và thật xui
xẻo cho chúng ta nữa. Một xã hội với văn hóa ngày càng suy đồi với các
chuẩn mực đạo đức bị coi nhẹ và mai một. Một xã hội với nền chính trị mà
tiếng nói đối lập của người dân và các tổ chức dân sự luôn bị bóp
nghẹt. Một xã hội với nền kinh tế được xây dựng không bền vững với những
hệ lụy nhãn tiền như: ô nhiễm Vũng Áng, nợ công ngày càng tăng cao…
Đã qua bao năm rồi, đã qua bao lần rồi người tù nhân lương tâm này -
Trần Huỳnh Duy Thức bị đối xử bất công và bất nhân với nhiều lần chuyển
tù, nhiều lần bị biệt giam, ngược đãi. Câu hỏi vì sao anh bị như vậy? Và
bao giờ sẽ chấm dứt sự bất công – bất nhân đó? Một câu hỏi như xoáy vào
tận tâm can những ai yêu chuộng hòa bình dân chủ, dân quyền. Những ngày
gần đây biết được anh tuyên bố tuyệt thực cho đến khi chính nghĩa được
thực thi, cường quyền bị thay thế, chắc hẳn ai trong chúng ta cũng khó
cầm lòng. Cầm lòng được không khi người con đó đã để lệ rơi mà chia tay
gia đình và người cha luôn tự hào về mình “Con yêu gia đình lắm, nhưng con yêu Việt Nam hơn”.
Vì sao Trần Huỳnh Duy Thức, câu này là câu hỏi cũng được. Hỏi vì
sao những góp ý, phản biện chân thành, quý giá của anh lại gánh những
bất công như vầy? vì sao nhà cầm quyền sợ anh đến mức dùng bản án khắc
nghiệt cho anh như vầy. Vì sao và vì sao? Hỏi nhưng tôi đã có sẵn câu
trả lời: chính vì khí phách của anh, vì kiến thức của anh, vì con đường
mà anh đã chọn - Nên cho tôi đổi lại Vì sao Trần Huỳnh Duy Thức là câu
khẳng định chứ không còn là câu hỏi nữa: vâng sự dấn thân vì nước nhà
của anh sáng như một vì sao: vì sao mang tên Trần Huỳnh Duy Thức.