21/9/15

Blogger Tạ Phong Tần vừa đặt chân đến Mỹ

Blogger Tạ Phong Tần vừa đặt chân đến Mỹ


Những phát biểu đầu tiên của blogger Tạ Phong Tần ngay khi vừa đến đất nước tự do. Video: Ly Tri Anh.

CTV Danlambao - Sau khi bị chế độ cộng sản trục xuất khỏi Việt Nam, blogger Tạ Phong Tần đã đặt chân đến Mỹ vào lúc 20:50’, 19/9/2015 theo giờ Los Angeles – tức 11:50’ trưa ngày 20/9/2015 theo giờ Việt Nam.

Khá đông người Việt tại Nam Cali đã có mặt tại sân bay Los Angeles để chào đón thành viên Câu lạc bộ Nhà Báo Tự Do vừa thoát khỏi ngục tù cộng sản.

Trong đoạn video vừa được phổ biến trên facebook, chị Tần chia sẻ lại quãng đường bị áp giải từ trại giam số 5 Thanh Hóa đến sân bay Nội Bài như sau:

“Riêng tôi có khoảng 50 công an áp giải, ở trong nhà tù đi ra có 3 xe áp giải. Tới sân bay có hơn 20 công an mặc thường phục nữa. Mặt mày thì bàng quan như không có nhiệm vụ gì, nhưng mà cứ lẩn quẩn ở đấy và có khoảng chục người cầm camera quay tứ tung”

“Họ đưa tôi vào khu vực phía sau sân bay chỉ có tôi và công an thôi, không có ai cả. Đến khi máy bay sắp cất cánh, họ mới đưa tôi ra phía ngoài để lên máy bay, lúc đó tôi mới gặp nhân viên của đại sứ quán Hoa Kỳ đón tôi ở đó”.

Chị Tần cũng cho rằng, việc có mặt tại Mỹ không phải là do bị ‘trục xuất’, mà đây chỉ là một quyết định ‘tạm đình chỉ chấp hành án’ của nhà cầm quyền CSVN trước áp lực từ chính phủ Mỹ.

“Không phải là trục xuất, tại vì phía Mỹ ép buộc họ trả tự do cho tôi và họ ra một cái quyết định là “tạm đình chỉ chấp hành án phạt tù” chớ không phải là trục xuất”

Dưới đây là hình ảnh đón blogger Tạ Phong Tần tại phi trường Los Angeles do bạn đọc Danlambao vừa gửi đến:

Cộng đồng người Việt tại Nam Cali đón blogger Tạ Phong Tần


Ảnh: Ly TriAnh
Áo do chính tay chị Tạ Phong Tần thêu

CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com

Kính gửi Chị Tạ Phong Tần

Tôi muốn choàng lên cổ chị vòng hoa thơm ngát
Kết bằng những bông hoa ngọt lịm của tình người
Chị lớn lên trên vận trước nổi trôi
Thân phận mỏng như cánh bèo trên sóng dữ

Chị đã đi, đầu không bao giờ chịu cúi
Dù tà quyền giơ nanh vuốt hung hăng
Và chị, người con gái kiên cường không sợ ngục tối
Không sợ gian nan, cương quyết dấn thân

Cho tôi tri ân chị, người con hiếu của Mẹ
Trong đau thương, vang tiếng nói kiêu hùng
Có muôn người cùng góp sức, chung lưng
Ngày dân tộc vinh quang không còn bao xa nữa.

Hạ Huyên 72