21/9/15

Không Chiêu, mà Hồi

Không Chiêu, mà Hồi

Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - (Viết để chào mừng Cô Tạ Phong Tần vừa đến Mỹ)

Từ anh Bộ đội cụ Hồ đến chị Công an Nhân dân, không “bị” ai chiêu dụ cả, nhưng đã tự mình bỏ tà Cộng Sản quy chánh Quốc Gia.

Trước 1975, để chống lại cuộc chiến tranh trời đánh thánh đâm Chống Mỹ cứu nước Tàu do bác và đảng phát động, Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đã mở chương trinh Chiêu Hồi để kêu gọi Bội đội Miền Bắc “tung cánh chim tìm về tổ ấm”, với kết quả là hàng trăm ngàn người từ bên kia chiến tuyến đã giã từ bác đảng, trở về với chính nghĩa quốc gia. Những người này lúc đó được gọi là “người hồi chánh”, và được chính quyền đãi ngộ như đã hứa qua các lời kêu gọi họ trở về.

Nhưng, như mọi người đã biết, số người trở về tuy không nhỏ, đã chẳng làm sức mạnh “giặc Miền Bắc vô đây, bàn tay nhuốm máu anh em” yếu đi, khi số người chở vào bằng xe Molotova ngày một rầm rộ, công khai, và thoái mái vì “Đồng minh” của Miền Nam đã “tháo chạy” giữa lúc “các nước anh em” * thừa thắng xông lên "giúp đỡ nhiều" * hơn trước. Kết quả là “thầy, trò”, kẻ chiêu lẫn người hồi đều bị “phỏng” vào nhà tù của Cắt Mạng.

Trong nhà tù, “người hồi chánh” bị kết tội rất nặng, có tội hơn “giặc ngụy”; đại khái, “sợ gian khổ, sợ hy sinh, tham sống sợ chết, tin theo lời hứa của địch, phản bội tổ quốc, phản bội nhân dân, mất lập trường, theo giặc...” "Dân chiêu hồi" chỉ tù chung với “Ngụy quân, Ngụy quyền” một thời gian ngắn sau ngày phỏng hai hòn, sau đó đưa đi, có khi giữa đêm khuya. Không biết đi đâu.

Chính quyền VNCH không còn, chính sách Chiêu Hồi đã bị “chuông gọi hồn ai” 40 năm rồi. Đảng “đại thắng mùa xuân”, “Đất nước sạch bóng quân thù”, sao “quân ta” cứ bỏ ngũ mà đi thế này. Bỏ, đi không vì lợi quyền, mà bị mất sạch quyền lợi đang ê hề của một đảng viên sĩ quan Công An “chỉ biết còn đảng còn mình”, cần côn đồ có côn đồ, cần tiền hồ có ngay tiền hồ, để đi vào vòng tù tội, tan nát cửa nhà, thân nhân bị liên lụy, mẹ phẫn uất đến nỗi phải tự thiêu... như chị Tạ Phong Tần. Cớ sao lại phải bỏ nơi sung sướng, để “tìm những chốn đoạn trường mà đi”?

Hỏi là tự trả lời rồi! Có thắc mắc chăng, là:

Lâu nay cứ tưởng chỉ có quân “Ngụy” thuộc “bên thua cuộc” mới phải bỏ của chạy lấy người để ôm chân đế quốc, ai ngờ hết anh bộ đội cụ Hồ từ Miền Bắc đi giải phóng Miền Nam “đại thắng mùa xuân”, nay lại đến chị Công an Nhân dân gốc Miền Nam “thành đồng của Kách Mạng”... cũng không khá hơn.

Nhưng suy cho cùng:

Đúng là “Mẹ Việt Nam ơi, chúng con vẫn còn đây“. Mẹ Việt Nam vẫn còn đây nên ngày nay mới có cảnh chúng con, anh lính “ngụy” già hom hoem lưu lạc trên đất khách quê người nay “hồ hởi phấn khởi” xin quá giang xe ra phi trường mới hôm trước đi rước anh bộ đội cụ Hồ Nguyễn Văn Hải tự Điếu Cày, hôm nay lại tay cầm hoa đón chào cô Công an Việt Cộng sang đây “ đoàn tụ”.

Thế là chúng con Trung Nam Bắc “thuộc diện” đoàn tụ một nhà USA.

Nguyễn Bá Chổi
danlambaovn.blogspot.com