Mỹ - Việt cộng : Biển Đông
Sau 20 năm, từ ngày cưởng chiếm miền Nam Việt Nam 30 tháng 04 năm 1975, hai nước thù địch cộng sản Việt Nam và đế quốc Mỹ mới bình thương hóa quan hệ ngoại giao.Tháng 07 năm 1995 Tổng Thống Mỹ Bill Clinton và Thủ Tướng Việt cộng Võ Văn Kiệt tuyên bố bình thường hóa quan hệ ngoại giao, gác lại quá khứ.
Suốt trong 20 năm gác lại quá khứ, từ năm 1995 đến năm 2015, quan hệ ngoại giao đã có những bước tiến thăng trầm như thế nào hay chỉ là vá víu, tạm bợ. Nhìn chung, có những bước tiến bộ khá rỏ nét, tuy nhiên vẫn còn bị một rào cản rất lớn, đó là ´´niềm tin ´´. Chính vì hai chữ ´´niềm tin ´´mà khoảng cách đôi bên còn xa thăm thẳm.
Bước qua thế kỷ 21 thì hầu hết không một ai còn tin vào cộng sản, qua sự sụp đổ của cộng sản Đông Âu và Liên Bang Sô Viết, qua mạng lưới Internet toàn cầu và qua thành quả 40 năm đảng trị của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã minh chứng cụ thể ´´đỉnh cao trí tuệ ´´kèm theo ´´bạo lực cách mạng du đảng trị ´´ .
Một điều rõ ràng là quyền lợi đôi bên chi phối niềm tin. Về phía Mỹ, quyền lợi của họ là quyền lợi của nước Mỹ và nhân dân Mỹ. Ngược lại cộng sản Việt Nam, thì quyền lợi cá nhân và lợi ích nhóm trong vỏ bọc của đảng vì thế có câu ´´còn đảng, còn mình ´´.
´´Theo Tàu mất nước, theo Mỹ mất đảng ´´.Đảng cộng sản Việt Nam, thà mất nước để giử lại đảng, điều này không có gì lạ. Lời trăn trối của Hồ Chí Minh cha già của đảng cộng sản Việt Nam khi hấp hối đã nói lên điền này-´´Về với cụ Marx´´. Đây là câu nói không được bình thường của già Hồ. Ông Bà thường nói : ´´Chết về với Ông Bà hoặc về nước Chúa , hoặc theo Trời theo Phật´´ chứ không ai nói về với Mao, với Marx, chỉ có lủ vong quốc Việt cộng tay sai cho cộng sản Quốc Tế mà thôi.
Vì sự khác biệt giữa hai tư duy, nên dù có gác lại quá khứ, mở rộng ngoại giao hướng về tương lai thì cũng chẳng bao giờ xóa được khoảng cách của hai nước cựu thù, không đồng quan điểm về đường lối chính trị.
´´Không có bạn vĩnh viễn, cũng không có kẻ thủ vĩnh viễn. Chỉ có lợi ích Quốc Gia là vĩnh cửu ´´.Vì lợi ích Quốc Gia của Mỹ, mặc dù biết Việt cộng đu giây, nhưng Mỹ vẫn trường kỳ cố níu kéo Việt cộng vào quỷ đạo của mình. Đó là điều dễ hiểu : Sự trổi dậy lớn mạnh đáng sợ của Tàu cộng và kế tiếp là Biển Đông.
Đường lưởi bò chín đoạn trong âm mưu thôn tính toàn bộ biển Đông đã biến Việt Nam thành vị trí chiến lược quan trọng. Vì vị trí chiến lược quan trọng của Việt Nam trong mộng bành trướng xâm lăng của Tàu cộng và quyền lợi vĩnh cửu của Mỹ ở biển Đông đã đưa Mỹ và Việt cộng từng bước xích lại gần nhưng không gần nhau qua cửa ngõ ngoại giao.
Nhân quyền và TPP là hai vấn đề đối trọng.Tự Do, Dân Chủ , Nhân Quyền là những từ ngữ tối kỵ đối với những chế độ độc tài, đảng trị và nhất là những nước dưới sự thống trị cuả đảng cộng sản. Có Tư Do, có Dân Chủ, có Nhân Quyền thì không bao giờ có cộng sản. Bởi cộng sản chỉ tồn tại khi người dân cam tâm phục vụ và khuất phục dưới họng súng và bạo lực để chấp nhận làm nô lệ cho một thiểu số người có quyền lực trong tay.. nhân quyền chỉ là một cái bánh vẽ mà chính quyền Mỹ đưa ra để áp lực cho một thỏa thuận về vị trí chiến lược hầu kiểm soát dọc bờ biển Việt Nam và khống chế Trung Cộng trong âm mưu thôn tính biển Đông - Hải cảng Cam Ranh là mục đích chính của Mỹ trong mặc cả nhân quyền và TPP. TPP là một món quà của Mỹ mà việt cộng muốn đạt đến cho đàn anh Trung cộng.Thử hỏi một con ốc vít cũng không làm nổi( theo Lao Động Online ), thì lấy gì để xuất khẩu ? trong lúc hàng hóa tàu cộng tràn ngập thị trường. hảng xưởng cùng nhân công Tàu cộng tràn khang từ Nam chí Bắc, thì TPP có giúp gì được cho nền kinh tế phá sản của Việt Nam hay không? Nếu có chăng nữa thì cũng chỉ một phần nhỏ so với Trung cộng.
Chính vì lợi ích này và để cứu vản kinh tế đang trên đà thê thảm phá sản của Việt cộng và Tàu cộng , nên đã có những biến chuyển về chính trị đáng kinh ngạc mà một số nhà tranh đấu hãi ngoại phải sửng sốt. Nguyễn Phú Trọng đảng trưởng đảng cướp Việt cộng yết kiến Tổng Thống Obama tại Tòa Bạch Ốc ở Washsington . Phùng Quang Thanh Đại Tướng, Ủy Viên Bộ chính trỉ , Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng biệt tăm kể từ ngày 26.06.2015 tại Pháp Quốc, sau khi kết thúc một tuần làm việc với đối tác Bộ Quốc Phòng Pháp.
Phùng Quang Thanh Đại Tướng là chủ nhân của lời phát biểu :´´Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc.Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc´´. Phải chăng lời phát biểu mang tính chất nô tỳ của một vị Đại Tướng Quân quá sổ sàng trước bá quan văn võ nên Phùng Quang Thanh được Bộ Chính Trị Trung Ương ´´16 chữ Vàng, 4 tốt´´lựa chọn làm vật tế thần cho chuyến Mỹ du của Tổng Trọng.
Vì lợi ích và sống còn của đảng, sự biệt tăm của Tướng Thanh không có gì phải ngạc nhiên. Tháng 02 năm 2014, Thượng Tướng Phạm Qúy Ngọ Thứ Trưởng Bộ Cộng An bất đắc kỳ tử đang trong thời gian bị điều tra liên quan tham nhũng. Tháng 02 năm 2015 Trưởng Ban Nội Chính Trung Ương Nguyễn Bá Thanh cũng đột ngột ra đi vì phe nhóm và tranh chấp quyền lực. Và trước đó nữa, từ ngày đảng cộng sản đội mồ từ hang Pắc pó thành loài qủy đỏ biết bao nhiêu vị tướng của họ đã phải chết một cách bất đắc kỳ tử cho tham vọng quyền lực.Đối với những kẻ vô nhân tính, tàn sát lẫn nhau là chuyện bình thường. Đừng bận tâm.
Ngôn ngữ Việt Nam phong phú, những từ ghép nếu tách rời , đôi lúc từ theo sau nó vô nghĩa, như ´´đen thui, đen thủi´´,thui và thủi chẳng có nghĩa gì cả, nó chỉ tô đậm thêm hoặc làm sáng nghĩa thêm cho từ đi trước. Sự bang giao giữa hai nước khác biệt về đường lối chính trị thì chỉ có ´´gần´´ mà không ´´gủi´´, như thế nó chỉ là giai đoạn. Tiến trình dân chủ hóa chỉ có hiệu lực khi đảng cộng sản Việt Nam có thiện chí. Nhưng nếu có thiện chí vì lòng yêu nước thúc dục thì đâu cần phải có bàn tay của Mỹ. Người Việt ty nạn ở hãi ngoại sống với ảo tưởng quá nhiều.
Đảng cộng sản và nhà cầm quyền Việt Nam kêu gọi xóa bỏ hận thù, hòa hợp hòa giải để cùng chung tay, chung lòng xây dựng quê hương , đất nước , bảo toàn trọn vẹn lảnh thổ, biển đảo là đúng là chí lý – Tuy nhiên lời kêu gọi này không nhằm đúng đối tượng, nên nó trở thành trơ trẻn, và lố bịch. Tại sao phải kêu gọi hòa hợp hòa giải với thành phần ´´phàn động, ôm chân đế quốc để hưởng bơ thừa sửa cặn ´´ ở hãi ngoại ,đó có phải là nghịch lý không? Nếu thực tâm yêu nước thương nòi, thì hảy ngồi lại với 72 nhân sỹ trí thức đưa kiến nghị thay đổi hiến pháp năm 2013 theo Ủy Ban dự thảo sửa đổi Hiến Pháp năm 1992 được công bố rộng rãi trên các phương tiện thông tin đại chúng để lấy ý kiến của các tầng lớp nhân dân- hãy xóa bỏ hận thù đối với những thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa,họ chỉ có tôi vì bảo vệ cuộc sống an lành, hạnh phúc của người dân miền Nam mà phải hy sinh một phần thân thể trong cuộc chiến phi lý mà cộng sản quốc tế mang lại cho dân tộc Việt Nam- Hãy nói lời xin lổi với những bà mẹ của những gia đình liệt sỹ, một thời đã mê muội dâng hiến chùm ruột của mình cho cuộc chiến huynh đệ tương tàn, nay trở thành dân oan khiếu kiện, lê tấm thân tàn tạ từ Nam ra Bắc ngủ bụi, ngủ bờ, bửa no, bửa đói - Hãy nói tiếng hòa giải với những nhà bất đồng chính kiến và ngỏ lời hối lổi vì những năm tháng tù đày khổ sai và hành hung bạo lực. Tiếng nói của những nhà bất đồng chính kiến là những tiếng nói can đãm, can cường của người yêu nước chân chính, không tấc sắt trong tay, họ chỉ có trái tim nhưng giám đương đầu với cường quyền, với bạo lực , họ xứng đáng là những vị ANH HÙNG của dân tộc.
Hy vọng sau chuyến Mỹ du của Nguyễn Phú Trọng đảng trưởng đảng Việt cộng sẽ đạt đươc mong muốn :TPP và Quyền lợi của nước Mỹ trong chiến lược biển Đông để khống chế mộng bành trướng xâm lăng của Tàu cộng : Hãi Cảng Cam Ranh. - ´´việc gì đến sẽ phải đến ´´.
´´Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên ´´- tuy nhiên ´´mình giúp mình,trời sẽ giúp mình ´´.
Vì vậy
Cộng Đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại hãi ngoại lấy ngày Quốc Hận 30.04 và ngọn cờ chính nghĩa Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ để đấu tranh cho một Việt Nam không cộng sản.
19.07.2015
Lê Trung Ưng - Erbach,Odenwald
Đảng và dân
30
tháng 04
Sài Gòn trời tắt nắng, Sài Gòn
ngột ngạt, Sài Gòn tiếng cười tắt lịm đầu môi.Người người nhìn nhau bằng ánh mắt
ngờ vực, nhìn nhau xa lạ. Sài Gòn bị đổi tên, Hòn Ngọc Viễn Đông đã chìm vào
bóng tối mịt mù ma quái.
Nhạc Sỹ Trịnh Công Sơn : một đàn bò vào thành phố , đúng vậy, những đôi
dép râu, những chiếc nón tai bèo ngơ ngáo ,còm lưng kẻ đẩy, người kéo chiếc xe bò chất đầy cây củi thản nhiên lê lết
trên đường phố, họ cứ nghĩ rằng họ đang
ngao du trên đường phố của thủ đô ngàn
năm văn vật Hà Nội ,họ có biết đâu, đó là hiện tượng lạ , một hình ảnh có chăng
đi nữa cũng chỉ nhìn thấy ở vùng thôn quê hẻo lánh ,đèo heo hút gió trên miền rừng
núi, hoặc ở chốn khỉ ho cò gáy của Miền Nam trù phú, văn minh.
30 tháng 04, nghe sao nhức nhối,
một giai đoạn lịch sử lẽ ra phải đưa đất nước đến chổ phồn vinh, nhưng trớ trêu
thay cho đảng cộng sản Việt Nam, đã biến ngày lịch sử đó thành ngày Quốc Hận.
Tập trung Quân ,Dân,Cán chính của
Việt Nam Cộng Hòa vào những trại tù khổ sai, đánh đổ tư sản mại bản, siết dân
vào những vùng kinh tế mới là tự mình làm lu mờ cái hào quang chiến thắng trên
trời rớt xuống. Uy quyền của kẻ cướp chỉ được thể hiện qua bạo lực, Công An,
côn đồ và nhà tù.
40 năm, một thời gian xấp xỉ nữa
đời người. 40 năm miền Nam ,60 năm miền Bắc hơn nữa đời người ,thời gian qúa đủ
để nhận thức qua quá trình lảnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam.
Cái hào nhoáng bên ngoài của những
thành phố sau khi được nhận ân huệ của Mỹ về bỏ lệnh cấm vận, đảng cộng sản Việt
Nam tự sướng về những công trình xây dựng, về những bộ mặt thành phố đã thay đổi
, to lớn hơn, đồ sộ hơn, hoành tráng hơn .Nhưng họ đâu có có nghĩ rằng : ´´con
thuyền trên dòng sông, không tiến tức là lùi.´´ Hảy nhìn sang nước bạn, không đâu
xa, bên cạnh biên giới, Việt Nam bây giờ so sánh với Campucha thì thấy rỏ được
thành quả của cái gọi là ´´đỉnh cao trí tuệ.´´Cái mục rửa ở bên trong ít ai
nhìn thấy vì bị che lấp bởi cái hào nhoáng bên ngoài, chẳng khác gì cây gổ mục
được quyét lên một lớp sơn dày đặc .
Nhìn
lại quá trình lảnh đạo của đảng cộng sản VN qua những câu thơ của Tố Hữu:
´´ Giết, giết nữa,bàn tay không phút nghỉ,
Cho ruộng
đồng lúa tốt, thuế mau xong,
Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng,
Thờ
Mao chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt´´
Đó
là những vần thơ trong thời kỳ cải cách ruộng đất, một thời tàn sát dân lành trong
cuộc cải cách ruộng đất long trời lở đất của năm 1953-1956 và bây giờ thì cũng
chẳng khác gì :
´´Giết, giết nữa,
bàn tay không phút nghỉ,
Cho Cán lớn,
Cán nhỏ, tràn túi tham,
Cho đảng bền
lâu,trên ngôi thống trị
Thờ Mao chủ tịch,
thờ Quan Đại Hán.´´
Hàng
trăm ngàn Quân ,Dân , Cán ,Chính Việt Nam Cộng Hòa bỏ xác trong rừng sâu nước độc,
trong những trại tù khắc nghiêt, từ Nam chí Bắc, với danh từ đểu cáng ´´ Tập
trung cải tạo ´´. Máu của 64 chiến sỹ Quân Đội Nhân Dân thắm đỏ Gạc Ma, một trận
chiến vô tiền khoáng hậu trong lịch sử chiến tranh của thế giới, chỉ được phép
đưa lưng đở đạn của quân thù mà không được nổ súng chống trả. Máu của Ngư Dân
loang lổ khắp biển Đông, biển Đông đã bán cho giậc đảng còn lập lờ đánh lận con
đen, đưa dân vào chổ chết để khỏa lấp , mỵ dân về tội bán nước.Tù đày, hành
hung,cô lập những nhà bất đồng chính kiến, những nhà yêu nước là những hành động
thô bỉ , vô lương với mưu đồ Hán hóa dân tộc.Những cái chết oan khiên, tức tưởi
khi vào đồn Cộng An, Mẹ Việt Nam ơi, bốn ngàn năm văn hóa? Mẹ Việt Nam vốn dĩ
đã gầy gò ốm yếu, nay bị những thằng con ngoại vong rứt lần mòn giao cho giặc đỏ
phương Bắc, từ rừng núi miền cao đến dọc miền duyên hãi. Biết nói sao đây ?
40
năm miền Nam, 60 năm miền Bắc, dưới sự thống trị sắt máu của đảng, đất nước tả
tơi. Tổ Quốc Việt Nam còn lại gì? Phải chăng những cái xác không hồn, vô tri,
vô giác, vô cãm.Ăn, nhậu, ca hát, nhảy đầm, hút xách…chuyện non nước đã có đảng
´´no ´´.
Gia
tài của Mẹ còn lại một đống thịt khổng lồ sau 60 năm đảng thống trị, đạo đức
suy đồi,tâm linh lạc lối.Với chủ nghỉa tam vô : Vô Tổ Quốc ,vô Gia Đình, vô Tôn
Gíao. Đảng đã biến người dân của họ thành những công cụ phục vụ cho họ, cho gia
đình họ và phải phục vụ một cách trung thành không ý kiến. Hai chử ´´phản động´´
là vủ khí sắc bén của nền đảng trị ( đảng cộng sản ).
Có
một số đảng viên cao cấp của đảng cộng sản và một số nhà gọi là tranh đấu tại
hãi ngoại có những ý tưởng qúa ngây ngô khi nghe lời tuyên bố của TBT Nguyễn
Phú Trọng :´´Quân Đội phải trung thành và bảo vệ đảng.´´ Họ nói rằng Quân Đội
phải bảo vệ Tổ Quốc. Người cộng sản, đảng cộng sản theo chủ nghĩa tam vô, thì
thử hỏi Tổ Quốc đối với người cộng sản là cái chi chi ? cái không hiện hữu với
họ thì tại sao họ phải trung thành, phải bảo vệ? Tô Quốc Việt Nam là của Chúng Ta, là của con dân Việt Nam, muốn bảo vệ Tổ Quốc thì phải dẹp bỏ
cái đảng Tam Vô đó đi. Hảy thức tỉnh, hảy đứng dậy, hàng hàng, lớp lớp, như
sóng vổ bờ. Thời gian sẽ không chờ đợi tiếng réo gọi của non sông. Đừng nhu nhược,
một lần lầm lở đã đưa đất nước đến chổ hủy diệt, đám sinh viên phản chiến hãi
ngoại,thành phần thứ ba, hòa hợp hòa giải tại quốc Nội trước năm 75 :
´´ Ra đường phất cờ Quốc Gia
Về nhà thờ
ma cộng sản´´
Một
lần cũng đã quá nhiều, xin đừng lặp lại trang sử đau thương của dân tộc. Thời
gian không còn nhiều nữa, đừng hối hận khi đã quá muộn màng.
Sau
40 năm, giờ Việt Nam chỉ còn một cái xác không hồn. ´´Cờ đỏ sáu sao´´, thảm đỏ chào đón Tập Cận Bình tại Thủ Đô ngàn năm
văn vật Hà Nội năm 2011 là điễm cuối của Hội Nghi Thành đô mà đôi bên phải đạt
tới. Xin đừng bao giờ quên.
Quốc Hận – Quốc Hận – Quốc Hận
– Quốc Hận – Quốc Hận – Quốc Hận ……..
13.04.2015
Lê
Trung Ưng - Odenwald
XOÁ BỎ HẬN THÙ ?
Thường
thường hận đi đôi với thù, và tỷ lệ thuận với nhau.Hận càng nhiều, thù càng chồng
chất,
Hận
thù được phát sinh từ những mâu thuẩn, chèn ép , bốc lột và áp bức giửa tầng lớp
cai trị và kẻ bị trị. Trường hợp này thường xẩy ra ở những chế độ độc tài quân
phiệt và độc đảng, mà điển hình là một số Quốc Gia còn nằm trong bàn tay sắt
máu của đảng cộng sản.
Với
chế độ Quân Phiệt thì dù sao cũng vẫn còn dể thở hơn như trường hợp Miến Điện,
bởi họ còn giử được cái gốc. Nhưng với chê độ cộng sản thì vô phương, kẻ bị trị
chỉ có chết tới bị thương . Tam vô, là nguồn gốc đưa kẻ bị trị đến con đường cùng
không lối thoát, và từ đó đã khởi sắc cho hai chử Hận Thù.
Con
người sinh ra, lớn lên trong sự giáo dục của gia đình cộng với học đường và trưởng
thành ngoài xã hội. Cộng sản Việt Nam , họ đã bóp chết hai chử gia đình từ khi
lọt lòng mẹ :
´´ Tiếng đầu lòng con gọi Stalin ´´ Thơ Tố Hữu.
và
học đường đã trở thành công xưởng trồng người vì lợi ích trăm năm của Hồ Chí
Minh. Gia Đình là cội nguồn, có gia đình mới có xã hội, có xã hội mới có Tổ Quốc.
Chủ nghĩa cộng sản đã làm xơ cứng trái tim người dân của họ, và biến nảo bộ của
người dân thành những ´´ổ cứng ´´ chứa đựng tà thuyết của một chủ nghĩa vô
nhân.
Tuy rằng ´´cộng sản´´ ngày nay đã bị biến chất vì chủ nghĩa
đó đã lổi thời, nhưng nó là một cái phao
cho ´´hy sinh đời bố, củng cố đời con ´´. Cái phao đó đảng cộng sản Việt Nam
đang ôm chặc và giử kín bằng bạo lực cách mạng dưới lăng Ba Đình.
Quyền lực đi đôi với độc tài, độc đoán. Nên họ bất chấp mọi
thủ đoạn để củng cố và duy trì, họ sợ thù hận nhưng họ luôn luôn tạo ra hận
thù. Hơn sáu mươi năm miền Bắc và bốn mươi năm miền Nam. Hận thù chồng chất.
30 tháng 04, ngày đất nước chảy máu mắt, màu tang bao trùm cả
không gian dưới màu cờ đỏ. ´´Vui sao nước mắt lại trào´´, nước mắt của đoàn người
di tản khắp trên bốn vùng chiến thuật, nước mắt của những bà mẹ gồng gánh ôm con chạy giặc, nước mắt của những
bé thơ ngấc lịm bên xác mẹ , nước mắt của những thiếu phụ thân cò nuôi con lặn
lội dặm đường thăm chồng trong những nhà tù khổ sai với từ ngữ hoa mỹ ´´cải tạo´´ và nước mắt của những
kẻ gọi là ´´giải phóng´´, điển hình nhà văn Dương Thu Hương , đảng viên đảng cộng
sản , một nhà văn có tầm cở vượt Trường Sơn với tâm huyết giải phóng miền Nam
đã khóc trong ngày 30 tháng 04, ngày Quốc Hận. Nước mắt người dân pha lẫn máu hồng
là nguồn vui của loài sâu bọ, của loài cỏ dại mọc trên hoang tàn của chiến
tranh. Loài sâu bọ và cỏ dại đó chính là mủi nhọn xung kích của cộng sản Quốc Tế
- Đảng cộng sản Việt Nam.
Đau
lắm phải không, bốn mươi năm thống nhất.Bốn mươi năm của người dân ba miền
Nam,Trung ,Bắc không có chân đứng và hụt hẩn trong xã hội. Một xã hội của quyền
thế, một đất nước của kẻ mạnh, một xã hội sẳn sàng giết nhau để sống - Một xã hội
không có nhân tính.
Cộng
sản sống trong hận thù và trưởng thành trên xương máu của người dân. Đầu óc độc
tài độc đoán đã giết chết tinh hoa của đất nước, chính sách ngu dân để biến người
dân thành công cụ phục vụ đảng và gia đình của họ. Họ luôn luôn mang ý tưởng cởi
đầu cởi cổ nhân dân , họ cho rằng đảng là cha mẹ là ´´phụ mẫu chi dân ´´.´´.,
Quyền sinh sát trong bàn tay của họ.
Nhà tù dành cho người yêu nước là một nghịch
lý dưới chế độ cộng sản. Những bản án tử hình oan sai tròng vào cổ người dân bắt
chết thay cho những hành động giết người dã man của con cháu cán bộ cấp cao của
đảng là những việc làm thất nhân tâm. Tra tấn ,khủng bố, nhục hình đến tử vong
tại đồn công an là những hành động cực kỳ
man rợ, khát máu của loài qủy đỏ. Những hành động khủng bố , đê tiện của công
an và an ninh côn đồ dồn ép cuộc sống của người dân vào ngỏ hẹp chỉ vì bất đồng
chánh kiến là hành động đoản hậu. Cướp đất, cướp nhà , cướp ruộng vườn là tận diệt nguồn sống của nộng dân. Mưu đồ
triệt tiêu Tôn Gíao để nhồi nhét giáo điều của đảng vào đầu óc thiếu nhi là việc
làm ác độc và giết chết tài năng của đất nước,là giết chết linh hồn của dân tộc.
Nhà
cầm quyền toàn trị và đảng cộng sản Việt Nam sẽ không ngừng lại ở đây, Đại Tướng
Phùng Quang Thanh ủy viên thường vụ Bộ Chính trị của đảng cộng sản, đương kim Bộ
Trưởng Bộ Quốc Phòng khẳng định , tuyên bố :´´ xu thế ghét Trung Quốc nguy hiễm
cho Dân Tộc.´´ Thật trớ trêu, giặc vào nhà tràn lan trên mọi nẻo đường của đất
nước, giặc ngang tàng tung hoành trên khắp phố phường của Quê Hương, thì người
dân chẳng những ghét mà còn căm thù bọn rợ đỏ xâm lăng Ông Thanh Đại Tướng cho là nguy hiểm ,
phải chăng nguy hiểm cho sự sống còn của đảng cộng sản Việt Nam? hay đây là một
tuyên bố cảnh báo cho những thủ đoạn sẽ đàn áp dã man để thi hành mật ước Thành
Đô.
Dàn
khoan HD 981 và máu của Ngư Dân loang lổ trên biển Đông ; những vị trí chiến lược
Quốc Gia nằm gọn trong bàn tay bọn xâm lăng Tàu cộng không là mối nguy cho Dân
Tộc, không là mối nguy cho đất nước! .Đảng
cộng sản Việt Nam hảy nhìn kỷ lại dòng máu của mình, hoàn thành sứ mạng bán nước
của Hồ Chí Minh tức là trực tiếp đưa Dân Tộc vào con đường nô lệ của ngàn năm Bắc
thuộc.
Hận Nam Quan trang sử còn đó :
………………………………………
Giống Đại Việt không bao giờ hèn yếu,
Tự nghìn xưa ngẩng mặt lên trời cao
Ôi! Kiêu hảnh là những trang niên thiếu
Tự nghìn xưa không nhụt chí anh hào !
….. Hoàng Cầm – Hận Nam Quan
Phong trào ´´TÔI
GHÉT ĐẢNG CỘNG SẢN´´ là hào khí giống Đại Việt, là một thách đố trước bạo
lực. Không có hận nào bằng hận mất nước. Do Thái 21 thế kỷ với 14,5 triệu dân
lưu vong trên khắp 73 Quốc Gia, nhưng rốt cuộc họ vẫn giử được tên Do Thái trên
bản đồ thế giới, mang lại quang vinh cho dân tộc. Việt Nam với 1000 năm nô lệ
giặc Tàu, một trăm năm đô hộ bởi giặc Pháp, nhưng với ´´ Giống Đại Việt không
bao giờ hèn yếu… Tự nghìn xưa không nhụt chí anh hào…´´ nên đến ngày hôm nay chử
S vẫn ngời sáng, và Sài Gòn là một thời của Hòn Ngọc Viễn Đông.
Phùng Quang Thanh Đại Tướng và đảng cộng sản Việt Nam hảy ngừng
lại bàn tay nhuốm máu, hảy giải thể đảng cộng sản khát máu , trở về đứng trong
lòng dân tộc và cùng 90 triệu dân chống lại bọn xâm lăng Tàu cộng, hận thù sẽ được hóa giải . 60 năm miền Bắc,40 năm miền Nam hận thù chồng
chất đã quá đủ.
´´Im lặng là vàng´´,
nhưng trước giai đoạn cấp bách của đất nước, im lặng là một thái độ nhu nhược,
chấp nhận và có thể nói là đồng lỏa. ´´Tôi ghét đảng cộng sản´´ là tiếng nói tận
đáy lòng của những người yêu nước. Kẻ nào, bất luận trí thức hay không trí thức tiếp tay nuôi dưởng chế
độ cộng sản là kẻ thù của Dân Tộc.
24.01.2015
Lê Trung Ưng-Erbach,Odenwald
*****************
TƯỜNG TRÌNH BUỔI HỘI
LUẬN VỚI
LỰC LƯỢNG CỨU NGUY DÂN TỘC-ĐÀI PHÁT THANH ĐÁP
LỜI SÔNG NÚI
Buổi
hội luận cùng với Lực Lượng Cứu Nguy Dân Tộc hôm nay ngày thư Bảy 17 tháng 01 năm 2015 tại Bonn được
Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản Mönchengladbach
tổ chức. Thời tiết thật tốt, tuy nhiên giờ khai mạc cũng không như ý muốn của
Ban Tổ Chức, có lẻ vì cái cố tật ´´không đến trể, không phải người Việt Nam´´.
Vào
khoảng 15 giờ , trể 01 giờ ,tất cả Hội Đoàn, Đoàn Thể cùng Đồng Hương người Việt
tỵ nạn cộng sản nghiêm chỉnh trước Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa. Lễ chào cờ và
phút mặc niệm long trọng và trang nghiêm, đây là giây phút thiêng liêng và trân
trọng nhất của người Việt lưu vong với tâm trạng vọng về cố hương.
Ông
Nguyễn Văn Rị Hội Trưởng Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Mönchengladbach
cũng là Trưởng Ban Tổ Chức chào mừng diễn giã cùng Qúy Vị quan khách đồng thời cũng bày
tỏ đôi lời cám ơn về sự hiện diện và hổ trợ cho buổi tổ chức hôm nay.Thành phần
tham dự gồm có :
-Diễn
Gĩa , Bác Sỹ Nha Khoa Chu Văn Cương: Lực Lượng Dân Tộc Cứu Nguy Tổ Quốc đến từ Mỹ Quốc.
-Diễn
Gĩa ,Luật Sư Trần Quốc Hiền: Lực Lượng Dân Tộc Cứu Nguy Tổ Quốc đến từ Hòa Lan.
-Bác
Sỹ Trần Văn Tích : Chủ Tịch Danh Dự Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Đức
Quốc.
-Ông
Lê Trung Ưng Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt
Tỵ Nạn cộng sản tại Odenwald – Tổng Thư ký Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản
tại Đức Quốc.
-Ông
Liêu Tuấn Tú : Hội Trưởng Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Köln.
-Bà
Phạm Thị Nga : Hội Trưởng Hội Người Việt Cao Niên tại Ftankfurt.
-
Bà Nhất Hiền : Nhân Sỹ tại Frankfurt.
-Ông
Lý Minh Thanh : Đại Diện Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Odenwald cùng
Ban Chấp Hành.
-Chị
Bạch Yến : MC đến từ Mönchengladbach.
-Chị
Ngọc Huyền : Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn tại Bonn.
-Ông
Trần Minh Răn : Văn Phòng Liên Đới Xã Hội tại Paris.
-Anh
Chị Vũ Mai đến từ Frankfurt.
-Nghệ
Sỹ Nguyễn Văn Sơn Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn cộng sản Odenwald.
-Diễn
Đàn Paltalk Đức : Chính Trị, Tranh Luận dân chủ- Anh Thịnh , Anh Minh.
-Kameramann
: Anh Quang, Hamburg.
-Trang
trí : Cộng Đồng người Việt Ty Nạn cộng sản tại Odenwald.
-Ca
Sỹ : Chị Thy Kim Mönchengladbach , Chị Massmann Vàng Dormund, Chị Ngọc Huyền,
Chị Bạch Yến, Hồng Thủy.
-Cùng
Đồng Hương người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Châu Âu.
Sau
khoảng 15 phút giới thiệu cuốn DVD ´´Thảm họa đỏ, Bộ mặt thật đảng cộng sản´´. Chị
Bạch Yến MC của buổi Tổ Chức mời Bác Sỹ Trần Văn Tích, đại diện các Hội Đoàn,
Đoàn Thể người Việt tỵ nạn cộng sản bày tỏ đôi lời về thảm họa của đất nước trước
sự hèn hạ, đê tiện và nguy vong mất nước trong tay tập đoàn lảnh đạo cộng sản
Việt Nam.
Trước
khi vào phần hội luận Chị Nhất Hiền và Chị Ngọc Huyền sơ lược qua tiểu sử của Diễn Gĩa Bác Sỹ Nha Khoa Chu Văn Cương và Luật Sư Trần
Quốc Hiền.
Phải hảnh diện và vui mừng khi thế hệ trẻ đã
có một cái nhìn về Quê Hương, cái nhìn đó được xuất phát từ trái tim chân chính
của một con người biết làm người và biết được dòng máu của Tổ Tiên, trong thể kỷ
của vật chất với đầy đủ tiện nghi, đa số chỉ sống bằng bộ não và tay chân, đa số
bỏ quên con tim của chính mình. Đôi lúc họ thờ ơ , họ vô cãm dù rằng trước mắt họ là những
nghịch lý của cuộc sống , của xã hội. Sự vô cãm đó càng ngày càng lún sâu trong
cuộc sống, đến mức độ Quê Hương là gì họ cũng chẳng biết ,Tổ Quốc ở đâu đối với
họ cũng chỉ là một cái gì đó trừu tượng.
Bác
Sỹ Nha Khoa Chu Văn Cương chính là một trong những tuổi trẻ hào khí Việt Nam,với
quyết tâm không làm công cụ phục vụ cho một đảng bất lương, Ông đã được định cư
ở Mỹ năm 1981sau sáu lần vươt biển, 08 năm sau tức năm 1989 Ông tốt nghiệp Kỷ
Sư Điện Tử, nhưng việc học của Ông không ngừng lại ở đó, với hoài bảo một ngày
nào đó sẽ hồi hương ,09 năm sau Ông trở lại ghế nhà trường - tốt nghiệp Kỷ Sư
Hóa Học và chỉ một thời gian ngắn nối tiếp Ông lấy bằng Bác Sỹ Nha Khoa.
Viết
những điều này lên đây, không phải để khoe khoang dùm cho Ông Chu Văn Cương, mà
để mến phục và cãm phục cho một tuổi trẻ đầy nhiệt huyệt của dòng giống Lạc Việt.
Không
cãm phục sao được,khi năm Ông 24 tuổi đã gia nhập Tổ Chức Phục Hưng Việt
Nam,thành đạt trong khoa bảng của Ông, bằng cấp và trái tim của Ông sẽ trải dài trên sự phồn thịnh và hạnh
phúc của Quê Hương trong tương lai – ngày thế giới không còn ´´thảm họa đỏ ´´.
Ngày
nay, trong thế thời đão lộn, tình nhân loại nghĩa đồng bào được thay vào ´´tình
dollar, yêu quyền lực´´nhân loại là cái chi chi! Đồng bào là cái chi chi! có
quyền lực là có tất cả. Luật Sư Trần Quốc Hiền phải nói là một con người đầy
khí khái. Dưới chế độ phi nhân cộng sản, biết khòm lưng, biết gọi dạ bảo vâng,
ngoan ngoãn như con cừu non và phải biết sống trên sự đau thương của người khác
kể cả tình ´´đồng chí´´ thì sẽ được một đời quang vinh như Hồ Chí Minh.Nhưng với
tinh thần bất khuất, Luật sư Trần Quốc Hiền đã chấp nhận nhận lảnh bản án 05
năm tù đày ở trại tù khổ sai và 02 năm tù treo từ ngày 12 tháng 01 năm 2007 đến
ngày 12 tháng 01 năm 2012 để tranh đấu cho một Việt Nam Tự Do – Dân Chủ - Nhân
Quyền. Bạo lực, trấn áp và khủng bố là quốc sách để tồn tại của đảng cộng sản
Việt Nam. Luật sư Trần Quốc Hiền đã vượt ra ngoài sự sợ hãi bạo lực cách mạng của
cộng sản và tiếp tục kêu gọi giới trẻ và cùng giới trẻ xuống đường chống tàu cộng.Nhưng
vì những sự trả thù đê tiện của nhà cầm quyền cộng sản, Ông đã đào thoát ra khỏi
nhà tù lớn ,xin tỵ nạn tại Thái Lan, hai năm sau Ông được Chính Phủ Hòa Lan chấp
nhận cho định cư. Ở Hãi Ngoại, Ông gia nhập ´´ Lực Lượng Cứu Nguy Dân Tộc/ Đài
Phát Thanh Đáp Lời Sông Núi´´, hòa mình vào công cuộc tranh đấu chung của Cộng
Đồng người Việt Tỵ Nạn Hãi Ngoại.
Tuy
rằng hơi dài dòng về hai diễn giã, nhưng cũng cần phải biết qua quá trình của
những tuổi trẻ yêu nước tại Hãi Ngoại cũng như ở Quốc Nội đang hy sinh lòng ích kỷ của mình để hòa nhập
vào công cuộc đấu tranh chung – lòng ích kỷ là một khối nặng nằm trong bản thể
của mỗi một cá nhân khó rứt ra.
Buổi
Hội Luận diễn ra trong không khí ấm cúng đầy tình thâm, nhiều câu hỏi được đưa
ra và đã được hai diễn giã trả lời với đầy đủ ý nghĩa, hài lòng quan khách tham
dự.Cuối cùng , để đúc kết cho buổi hội luận, hai diễn giã khẳng định: ´´điều
tiên quyết là phải diệt cộng sản Việt
Nam, sau đó người dân tỵ nạn Hãi Ngoại cùng nhân dân Quốc Nội diệt thù ngoại
xâm –Tàu cộng´´.
Ngoài
quan khách tham dự buổi hội luận, Anh Thịnh và Anh Minh phụ trách Diễn Đàn
Paltalk cho biết hiện có 380 người trong Paltalk đang lắng nghe và theo dỏi buổi
hội luận.
Tiếp
tục chương trình sau khi kết thúc buổi hội luận, Bác Sỹ Trần Văn Tích chủ nhà
ngỏ lời cám ơn và tặng hoa cho Bác Sỹ
Nha Khoa Chu Văn Cương- Chị Massmann Vàng Đại Diện Cộng Đồng tặng hoa cho Luật Sư Trần Quốc Hiền.
-Ông Nguyễn Văn Rị Trưởng Ban Tổ Chức một
lần nữa ngỏ lời cám ơn hai Vị Diễn Gĩa đến từ Hoa Kỳ và Hòa Lan cùng hội đồng cố
vấn điều hành Trung Ương Linh Mục Nguyễn Hũu
Lễ , Ông Trần Quốc Bảo Ban Điều
Hành Đáp Lời Sông Núi và Qúy Đồng Hương
đã đóng góp cho buổi tổ chức nhiều thức ăn ngon miệng : Cháo gà,cháo huyết,
bánh mì chả, trà, nước uống, cà phê – Chị Massmann Vàng , Dormund .Anh Chị Mai
Vũ, Ftrankfurt. MG Thy Kim, Phú Hiệp Mai,chủ nhà Bonn, Anh Chị Sang Tuyết, Anh
Chị Minh Ngọc Huyền…
- 17:00h chụp hình lưu niệm và buổi cơm
thân mật do Ban Tổ Chức khoản đải.
-17 :30h chương trình văn nghệ đấu tranh được trình diễn
qua những ca sỹ cây nhà lá vườn, những bản hùng ca được yêu chuộng của một thời
khói lửa, một thời của những chàng trai lên đường ´´Đáp lời Sông Núi´´.
-18 :30h Dọn dẹp Halle – chia tay.
***Hảy bẻ gảy âm mưu thâm độc Hán hóa của đảng
cộng sản Việt Nam.
***Hảy chặt bỏ cánh tay nối dài của Nghị Quyết
36 của đảng cộng sản Việt Nam.
18.01.2015
Lê Trung Ưng – Odenwald,Đức Quốc
Xem thêm hình ảnh.
https://picasaweb.google.com/116897395074146178381/ThamHoaOBoMatThatAngCongSan
''''''''''''''''''
Tâm tình kẻ lưu vong
Lê Trung Ưng
Hội Nghị Thành Đô 1990 chỉ là bước tiếp nối của những Công Hàm bán nước mà Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng đã ký kết.
Phong trào ´´Chúng Tôi Muốn Biết´´đã được nhiều thành phần xã hội hưởng ứng, trong những điều của Chúng Tôi Muốn Biết , điều có tầm mức quan trọng ảng hưởng đến sự sống còn của Dân Tộc đó là những ký kết thỏa hiệp ngầm giửa Tàu cộng và đảng cộng sản Việt Nam.
Những gì đã mất, Thác Bản Dốc, Ải Nam Quan, Hoàng Trường Sa và hàng ngàn cây số rừng dọc theo biên giới các tỉnh phía Bắc và cửa ngỏ từ Nghệ An sang Lào để tiếp tay cho kế hoạch A:31 ( nhằm thôn tính Việt Nam ) . Những gì đang mất Bauxite Tây Nguyên; Đặc Khu Kinh Tế Tự Trị Vũng Áng, Hà Tỉnh; Khu du lịch nghĩ dưỡng Quốc Tế World Shine đèo Hải Vân, Huế. Đông Đô Đại Phố, Trung Quốc Thành Phố Việt Nam tại Bình Dương. Những gì đã thấy, những cháu ngoan già Hồ với khăn quàng cổ đỏ phất phới ngọn cờ sáu sao tiếp đón Tập Cẩn Bình vào năm 2011 tại thủ đô ngàn năm văn vật Hà Nội. Dàn khoan HD 981 vùng đảo Tri Tôn thuộc đảo Hoàng Sa Việt Nam. Ngư Dân không còn biển để sống. Những cái đã mất là xương máu của Cha Ông để lại cộng với máu xương của những Chiến Sỹ Anh Dũng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa cùng những cái bia đở đạn cho đảng cộng sản Việt Nam của Bộ Đội già Hồ. Và cái gì nửa sẽ mất : Giải sơn hà hình chữ S.
Những cái đã biết nó đã nằm trong những gì ´´Chúng Tôi Muốn Biết ´´. Những cái đã biết chưa đủ để đi đến mất nước ?, Sáu mươi mốt Sỹ Quan Cao Cấp Bộ Đội già Hồ, còn chờ đến bao giờ nửa ! Đảng cộng sản Việt Nam sẽ không bao giờ bạch hóa ´´Mật Ước´´ Thành Đô, mà mật ước này sẽ được Tàu cộng tuyên bố trước Quốc Dân trong ngày đất nước ´´thống nhất´´, có nghĩa là ngày thật sự ´´sông liền sông, núi liền núi ´´ như lời của cáo Hồ. Đó là ngày sao vàng của chế độ cộng sản chính thức nằm trọn trên lá cờ năm sao của Tàu cộng.
Đừng để có lần thứ hai, một lần cũng đã quá nhiều. Nằm trên giường bệnh rồi nói lời trăn trối. Nếu cảm thấy giử được thẻ đảng mà ích Quốc lợi Dân thì nên giử. Nhưng nếu giử thẻ đảng vì cơm áo, gạo tiền thì nên liệng thẻ đảng vào thùng rác. Chết vinh hơn sống nhục. Sổ hưu lớn hơn biển đông như bài giảng của Giáo Sư Phó Tiến Sỹ, Đại Tá Bộ Đội Trần Đăng Thanh , một nhà giáo ưu tú, một chuyên gia thuộc học viện chính trị Bộ Quốc Phòng, một chuyên viên của ban lảnh đạo đảng ủy khối Đại Học và Cao Đẳng .´´Thà mất biển Đông , còn hơn mất sổ hưu !´´ Nó cũng sẽ có nghĩa ´´ Thà mất nước, còn hơn mất sổ hưu ´´. Đó là lời nói hèn hạ, ô nhục của tư tưởng nô lệ của đảng cộng sản Việt Nam qua một sỹ Quan chính trị cao cấp của Quân Đội Nhân Dân. Sáu mươi mốt vị Sỹ Quan cao cấp hảy sớm thức tỉnh và nhìn lại một thời oanh liệt của mình, đừng để những chiến công qua những huy chương mà qúy vị đang treo lủng lẳng ở nhà lu mờ dần, đừng hèn nhát để mà tru tréo lên ´´ than ôi ! thời oanh liệt nay còn đâu.´´ chậm trể sẽ không còn thời gian để hối hận. Qúy Vị hảy tiên phuông cho những dân oan khiếu kiện, Qúy vị phải hậu thuẩn cho những nhà tranh đấu vì một Việt Nam Tự Do, Dân Chủ, Phú Cường và Thịnh Vượng. Những gì nghiệt ngã mà đảng cộng sản hôm nay dành cho người dân đều có phần trách nhiệm của Qúy Vị. Đảng cộng sản Việt Nam bán nước, Qúy Vị không trực tiếp thì cũng gián tiếp, nếu Qúy Vị vẫn quyết tâm ôm sổ hưu cho đến ngày nhắm mắt.
Tuổi trẻ , Nhạc Sỹ Việt Khang đã cảnh báo qua nhạc phẩm: VIỆT NAM TÔI ĐÂU ?
Việt Nam giờ còn hay đã mất,
Mà giặc Tàu ngang tàng trên Quê Hương ta…
Sự thật đã qúa hiển nhiên, không còn là cơn ác mộng nửa.Mẹ Việt Nam vốn đã gầy gò nay không còn sức sống bởi sự gặm nhấm của quân xâm lăng Tàu cộng và một ngày không xa ´´ thế giới sẽ không còn Việt Nam´´ như lời của Việt Khang. Và chế độ cộng sản Việt Nam cờ đỏ sao vàng sẽ trở về với Mẫu Quốc của nó trong màu cờ tanh mùi máu : ´´cờ đỏ sáu sao.
Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên ; trời đất còn nghỉ đến dân tộc Lạc Việt nên đến ngày hôm nay Dân Tộc Việt Nam vẫn còn phất cao ngọn cờ Tổ Quốc, Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ:
Nam Quốc sơn hà Nam Đế cư,
Tiệt nhiên định mệnh tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư.
( Lý Thường Kiệt )
Tàu cộng lo sợ hậu hoạn, nên đã cùng Việt cộng cố tình triệt hạ Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Thủ đoạn này đã được nhà cầm quyềnn cộng sản Việt Nam triển khai một cách triệt để qua nghị quyết 36. Ngoài những cơ sở sẳn có ỡ Hãi Ngoại, cộng sản Việt Nam tung thêm cán bộ tuyên vận, dư lợn viên và văn công cùng hàng chục triệu Dollar hầu mua chuộc những tên hám danh, hám tiền trong Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn hãi ngoại hầu đánh phá, gây phân hóa Cộng Đồng để thực hiện mưu đồ đen tối – Bán nước, cầu vinh.
Ngày Quốc Hận 30 tháng 04 đánh dấu cho một trang sử tang thương của dân tộc . Đảng cộng sản Việt Nam muốn ca khúc khải hoàn trên sự thống khổ,ta thán của hơn chín chục triệu dân đen hầu tô son điểm phấn cho những bộ mặt ác quỷ để đánh lừa nhân dân, đưa người dân vào mê hồn trận của gian dối và lừa đảo. Thế mà nghịch lý thay, một số người hãi ngoại có trình độ học vấn cao lại tiếp tay cho lủ súc sinh bán nước, lấy ngày Quốc Hận làm ngày Quốc lễ cho người tỵ nạn- Đừng quá điên rồ - Với những lời ngụy biện rẻ tiền, như : dùng từ này nặng quá , dùng từ nọ không thích hợp để rồi xóa bỏ ngày Quôc Hận.
Nhân gian Việt Nam có câu ´´ bằng mặt, không bằng lòng ´´; dù rằng trong lòng họ khinh bỉ, họ chán chường nhưng ngoài mặt họ vẫn trao nhau nụ cười. Ngoại trừ những trường hợp mang tính cách nguy hại đến Quốc Gia, nguy hại đến hòa bình, an ninh của thế giới, như Hội Nghị Thượng Đỉnh G20 năm 2014 tại Úc mới có tình trạng các Quốc Gia tỏ thái độ lạnh nhạt với Putin. Ngoài ra ,trên phương diện ngoại giao, dù muốn, dù không họ phải tế nhị trong vấn đề bang giao. Nên nhớ rằng, họ có thể giúp mình nhưng không thiệt thòi và phương hại đến họ.Hơn nữa, nổi đau của mình làm sao họ nhức nhối, ruột mình quặn thắt họ chỉ cho lời an ủi. Điều này chắc chắn ai cũng biết rỏ, biết mà vẫn làm mới là ngộ !
. Tiếp tay cho cộng sản là hành động bất nhân , là việc làm tán tận lương tâm. Tâm thức của người yêu nước là biết lấy nổi đau của Dân Tộc làm nổi đau của mình để sẳn sàng hiến thân như những nhà đấu tranh Nguyễn Phương Uyên, Đỗ Minh Hạnh , Lê Thị Công Nhân, Huỳnh Thục Vi, Bùi Minh Hằng, Trần Huỳnh Duy Thức, Thầy Giáo Đinh Đặng Đinh, Chiến Sỹ Nguyễn Hữu Cầu …Tiếp tay cho cộng sản là giết chết linh hồn Việt Nam.
Hảy tỉnh thức và dừng tay lại – Hảy cùng đứng dưới ngọn cờ Chính Nghĩa , cờ Tổ Quốc Việt Nam.
Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ
Và hảy thét lớn lên :
Ta thà làm quỷ nước Nam, còn hơn làm vương đất Bắc.
( Trần Bình Trọng)
28.12.2014
Lê Trung Ưng – Erbach,Odenwald
Mỹ - Việt cộng : Biển Đông
Sau 20 năm, từ ngày cưởng chiếm miền Nam Việt Nam 30 tháng 04 năm 1975, hai nước thù địch cộng sản Việt Nam và đế quốc Mỹ mới bình thương hóa quan hệ ngoại giao.Tháng 07 năm 1995 Tổng Thống Mỹ Bill Clinton và Thủ Tướng Việt cộng Võ Văn Kiệt tuyên bố bình thường hóa quan hệ ngoại giao, gác lại quá khứ.
Suốt trong 20 năm gác lại quá khứ, từ năm 1995 đến năm 2015, quan hệ ngoại giao đã có những bước tiến thăng trầm như thế nào hay chỉ là vá víu, tạm bợ. Nhìn chung, có những bước tiến bộ khá rỏ nét, tuy nhiên vẫn còn bị một rào cản rất lớn, đó là ´´niềm tin ´´. Chính vì hai chữ ´´niềm tin ´´mà khoảng cách đôi bên còn xa thăm thẳm.
Bước qua thế kỷ 21 thì hầu hết không một ai còn tin vào cộng sản, qua sự sụp đổ của cộng sản Đông Âu và Liên Bang Sô Viết, qua mạng lưới Internet toàn cầu và qua thành quả 40 năm đảng trị của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã minh chứng cụ thể ´´đỉnh cao trí tuệ ´´kèm theo ´´bạo lực cách mạng du đảng trị ´´ .
Một điều rõ ràng là quyền lợi đôi bên chi phối niềm tin. Về phía Mỹ, quyền lợi của họ là quyền lợi của nước Mỹ và nhân dân Mỹ. Ngược lại cộng sản Việt Nam, thì quyền lợi cá nhân và lợi ích nhóm trong vỏ bọc của đảng vì thế có câu ´´còn đảng, còn mình ´´.
´´Theo Tàu mất nước, theo Mỹ mất đảng ´´.Đảng cộng sản Việt Nam, thà mất nước để giử lại đảng, điều này không có gì lạ. Lời trăn trối của Hồ Chí Minh cha già của đảng cộng sản Việt Nam khi hấp hối đã nói lên điền này-´´Về với cụ Marx´´. Đây là câu nói không được bình thường của già Hồ. Ông Bà thường nói : ´´Chết về với Ông Bà hoặc về nước Chúa , hoặc theo Trời theo Phật´´ chứ không ai nói về với Mao, với Marx, chỉ có lủ vong quốc Việt cộng tay sai cho cộng sản Quốc Tế mà thôi.
Vì sự khác biệt giữa hai tư duy, nên dù có gác lại quá khứ, mở rộng ngoại giao hướng về tương lai thì cũng chẳng bao giờ xóa được khoảng cách của hai nước cựu thù, không đồng quan điểm về đường lối chính trị.
´´Không có bạn vĩnh viễn, cũng không có kẻ thủ vĩnh viễn. Chỉ có lợi ích Quốc Gia là vĩnh cửu ´´.Vì lợi ích Quốc Gia của Mỹ, mặc dù biết Việt cộng đu giây, nhưng Mỹ vẫn trường kỳ cố níu kéo Việt cộng vào quỷ đạo của mình. Đó là điều dễ hiểu : Sự trổi dậy lớn mạnh đáng sợ của Tàu cộng và kế tiếp là Biển Đông.
Đường lưởi bò chín đoạn trong âm mưu thôn tính toàn bộ biển Đông đã biến Việt Nam thành vị trí chiến lược quan trọng. Vì vị trí chiến lược quan trọng của Việt Nam trong mộng bành trướng xâm lăng của Tàu cộng và quyền lợi vĩnh cửu của Mỹ ở biển Đông đã đưa Mỹ và Việt cộng từng bước xích lại gần nhưng không gần nhau qua cửa ngõ ngoại giao.
Nhân quyền và TPP là hai vấn đề đối trọng.Tự Do, Dân Chủ , Nhân Quyền là những từ ngữ tối kỵ đối với những chế độ độc tài, đảng trị và nhất là những nước dưới sự thống trị cuả đảng cộng sản. Có Tư Do, có Dân Chủ, có Nhân Quyền thì không bao giờ có cộng sản. Bởi cộng sản chỉ tồn tại khi người dân cam tâm phục vụ và khuất phục dưới họng súng và bạo lực để chấp nhận làm nô lệ cho một thiểu số người có quyền lực trong tay.. nhân quyền chỉ là một cái bánh vẽ mà chính quyền Mỹ đưa ra để áp lực cho một thỏa thuận về vị trí chiến lược hầu kiểm soát dọc bờ biển Việt Nam và khống chế Trung Cộng trong âm mưu thôn tính biển Đông - Hải cảng Cam Ranh là mục đích chính của Mỹ trong mặc cả nhân quyền và TPP. TPP là một món quà của Mỹ mà việt cộng muốn đạt đến cho đàn anh Trung cộng.Thử hỏi một con ốc vít cũng không làm nổi( theo Lao Động Online ), thì lấy gì để xuất khẩu ? trong lúc hàng hóa tàu cộng tràn ngập thị trường. hảng xưởng cùng nhân công Tàu cộng tràn khang từ Nam chí Bắc, thì TPP có giúp gì được cho nền kinh tế phá sản của Việt Nam hay không? Nếu có chăng nữa thì cũng chỉ một phần nhỏ so với Trung cộng.
Chính vì lợi ích này và để cứu vản kinh tế đang trên đà thê thảm phá sản của Việt cộng và Tàu cộng , nên đã có những biến chuyển về chính trị đáng kinh ngạc mà một số nhà tranh đấu hãi ngoại phải sửng sốt. Nguyễn Phú Trọng đảng trưởng đảng cướp Việt cộng yết kiến Tổng Thống Obama tại Tòa Bạch Ốc ở Washsington . Phùng Quang Thanh Đại Tướng, Ủy Viên Bộ chính trỉ , Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng biệt tăm kể từ ngày 26.06.2015 tại Pháp Quốc, sau khi kết thúc một tuần làm việc với đối tác Bộ Quốc Phòng Pháp.
Phùng Quang Thanh Đại Tướng là chủ nhân của lời phát biểu :´´Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc.Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc´´. Phải chăng lời phát biểu mang tính chất nô tỳ của một vị Đại Tướng Quân quá sổ sàng trước bá quan văn võ nên Phùng Quang Thanh được Bộ Chính Trị Trung Ương ´´16 chữ Vàng, 4 tốt´´lựa chọn làm vật tế thần cho chuyến Mỹ du của Tổng Trọng.
Vì lợi ích và sống còn của đảng, sự biệt tăm của Tướng Thanh không có gì phải ngạc nhiên. Tháng 02 năm 2014, Thượng Tướng Phạm Qúy Ngọ Thứ Trưởng Bộ Cộng An bất đắc kỳ tử đang trong thời gian bị điều tra liên quan tham nhũng. Tháng 02 năm 2015 Trưởng Ban Nội Chính Trung Ương Nguyễn Bá Thanh cũng đột ngột ra đi vì phe nhóm và tranh chấp quyền lực. Và trước đó nữa, từ ngày đảng cộng sản đội mồ từ hang Pắc pó thành loài qủy đỏ biết bao nhiêu vị tướng của họ đã phải chết một cách bất đắc kỳ tử cho tham vọng quyền lực.Đối với những kẻ vô nhân tính, tàn sát lẫn nhau là chuyện bình thường. Đừng bận tâm.
Ngôn ngữ Việt Nam phong phú, những từ ghép nếu tách rời , đôi lúc từ theo sau nó vô nghĩa, như ´´đen thui, đen thủi´´,thui và thủi chẳng có nghĩa gì cả, nó chỉ tô đậm thêm hoặc làm sáng nghĩa thêm cho từ đi trước. Sự bang giao giữa hai nước khác biệt về đường lối chính trị thì chỉ có ´´gần´´ mà không ´´gủi´´, như thế nó chỉ là giai đoạn. Tiến trình dân chủ hóa chỉ có hiệu lực khi đảng cộng sản Việt Nam có thiện chí. Nhưng nếu có thiện chí vì lòng yêu nước thúc dục thì đâu cần phải có bàn tay của Mỹ. Người Việt ty nạn ở hãi ngoại sống với ảo tưởng quá nhiều.
Đảng cộng sản và nhà cầm quyền Việt Nam kêu gọi xóa bỏ hận thù, hòa hợp hòa giải để cùng chung tay, chung lòng xây dựng quê hương , đất nước , bảo toàn trọn vẹn lảnh thổ, biển đảo là đúng là chí lý – Tuy nhiên lời kêu gọi này không nhằm đúng đối tượng, nên nó trở thành trơ trẻn, và lố bịch. Tại sao phải kêu gọi hòa hợp hòa giải với thành phần ´´phàn động, ôm chân đế quốc để hưởng bơ thừa sửa cặn ´´ ở hãi ngoại ,đó có phải là nghịch lý không? Nếu thực tâm yêu nước thương nòi, thì hảy ngồi lại với 72 nhân sỹ trí thức đưa kiến nghị thay đổi hiến pháp năm 2013 theo Ủy Ban dự thảo sửa đổi Hiến Pháp năm 1992 được công bố rộng rãi trên các phương tiện thông tin đại chúng để lấy ý kiến của các tầng lớp nhân dân- hãy xóa bỏ hận thù đối với những thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa,họ chỉ có tôi vì bảo vệ cuộc sống an lành, hạnh phúc của người dân miền Nam mà phải hy sinh một phần thân thể trong cuộc chiến phi lý mà cộng sản quốc tế mang lại cho dân tộc Việt Nam- Hãy nói lời xin lổi với những bà mẹ của những gia đình liệt sỹ, một thời đã mê muội dâng hiến chùm ruột của mình cho cuộc chiến huynh đệ tương tàn, nay trở thành dân oan khiếu kiện, lê tấm thân tàn tạ từ Nam ra Bắc ngủ bụi, ngủ bờ, bửa no, bửa đói - Hãy nói tiếng hòa giải với những nhà bất đồng chính kiến và ngỏ lời hối lổi vì những năm tháng tù đày khổ sai và hành hung bạo lực. Tiếng nói của những nhà bất đồng chính kiến là những tiếng nói can đãm, can cường của người yêu nước chân chính, không tấc sắt trong tay, họ chỉ có trái tim nhưng giám đương đầu với cường quyền, với bạo lực , họ xứng đáng là những vị ANH HÙNG của dân tộc.
Hy vọng sau chuyến Mỹ du của Nguyễn Phú Trọng đảng trưởng đảng Việt cộng sẽ đạt đươc mong muốn :TPP và Quyền lợi của nước Mỹ trong chiến lược biển Đông để khống chế mộng bành trướng xâm lăng của Tàu cộng : Hãi Cảng Cam Ranh. - ´´việc gì đến sẽ phải đến ´´.
´´Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên ´´- tuy nhiên ´´mình giúp mình,trời sẽ giúp mình ´´.
Vì vậy
Cộng Đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại hãi ngoại lấy ngày Quốc Hận 30.04 và ngọn cờ chính nghĩa Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ để đấu tranh cho một Việt Nam không cộng sản.
19.07.2015
Lê Trung Ưng - Erbach,Odenwald
Đảng và dân
Sài Gòn trời tắt nắng, Sài Gòn
ngột ngạt, Sài Gòn tiếng cười tắt lịm đầu môi.Người người nhìn nhau bằng ánh mắt
ngờ vực, nhìn nhau xa lạ. Sài Gòn bị đổi tên, Hòn Ngọc Viễn Đông đã chìm vào
bóng tối mịt mù ma quái.
Nhạc Sỹ Trịnh Công Sơn : một đàn bò vào thành phố , đúng vậy, những đôi
dép râu, những chiếc nón tai bèo ngơ ngáo ,còm lưng kẻ đẩy, người kéo chiếc xe bò chất đầy cây củi thản nhiên lê lết
trên đường phố, họ cứ nghĩ rằng họ đang
ngao du trên đường phố của thủ đô ngàn
năm văn vật Hà Nội ,họ có biết đâu, đó là hiện tượng lạ , một hình ảnh có chăng
đi nữa cũng chỉ nhìn thấy ở vùng thôn quê hẻo lánh ,đèo heo hút gió trên miền rừng
núi, hoặc ở chốn khỉ ho cò gáy của Miền Nam trù phú, văn minh.
30 tháng 04, nghe sao nhức nhối,
một giai đoạn lịch sử lẽ ra phải đưa đất nước đến chổ phồn vinh, nhưng trớ trêu
thay cho đảng cộng sản Việt Nam, đã biến ngày lịch sử đó thành ngày Quốc Hận.
Tập trung Quân ,Dân,Cán chính của
Việt Nam Cộng Hòa vào những trại tù khổ sai, đánh đổ tư sản mại bản, siết dân
vào những vùng kinh tế mới là tự mình làm lu mờ cái hào quang chiến thắng trên
trời rớt xuống. Uy quyền của kẻ cướp chỉ được thể hiện qua bạo lực, Công An,
côn đồ và nhà tù.
40 năm, một thời gian xấp xỉ nữa
đời người. 40 năm miền Nam ,60 năm miền Bắc hơn nữa đời người ,thời gian qúa đủ
để nhận thức qua quá trình lảnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam.
Cái hào nhoáng bên ngoài của những
thành phố sau khi được nhận ân huệ của Mỹ về bỏ lệnh cấm vận, đảng cộng sản Việt
Nam tự sướng về những công trình xây dựng, về những bộ mặt thành phố đã thay đổi
, to lớn hơn, đồ sộ hơn, hoành tráng hơn .Nhưng họ đâu có có nghĩ rằng : ´´con
thuyền trên dòng sông, không tiến tức là lùi.´´ Hảy nhìn sang nước bạn, không đâu
xa, bên cạnh biên giới, Việt Nam bây giờ so sánh với Campucha thì thấy rỏ được
thành quả của cái gọi là ´´đỉnh cao trí tuệ.´´Cái mục rửa ở bên trong ít ai
nhìn thấy vì bị che lấp bởi cái hào nhoáng bên ngoài, chẳng khác gì cây gổ mục
được quyét lên một lớp sơn dày đặc .
Nhìn
lại quá trình lảnh đạo của đảng cộng sản VN qua những câu thơ của Tố Hữu:
´´ Giết, giết nữa,bàn tay không phút nghỉ,
Cho ruộng
đồng lúa tốt, thuế mau xong,
Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng,
Thờ
Mao chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt´´
Đó
là những vần thơ trong thời kỳ cải cách ruộng đất, một thời tàn sát dân lành trong
cuộc cải cách ruộng đất long trời lở đất của năm 1953-1956 và bây giờ thì cũng
chẳng khác gì :
´´Giết, giết nữa,
bàn tay không phút nghỉ,
Cho Cán lớn,
Cán nhỏ, tràn túi tham,
Cho đảng bền
lâu,trên ngôi thống trị
Thờ Mao chủ tịch,
thờ Quan Đại Hán.´´
Hàng
trăm ngàn Quân ,Dân , Cán ,Chính Việt Nam Cộng Hòa bỏ xác trong rừng sâu nước độc,
trong những trại tù khắc nghiêt, từ Nam chí Bắc, với danh từ đểu cáng ´´ Tập
trung cải tạo ´´. Máu của 64 chiến sỹ Quân Đội Nhân Dân thắm đỏ Gạc Ma, một trận
chiến vô tiền khoáng hậu trong lịch sử chiến tranh của thế giới, chỉ được phép
đưa lưng đở đạn của quân thù mà không được nổ súng chống trả. Máu của Ngư Dân
loang lổ khắp biển Đông, biển Đông đã bán cho giậc đảng còn lập lờ đánh lận con
đen, đưa dân vào chổ chết để khỏa lấp , mỵ dân về tội bán nước.Tù đày, hành
hung,cô lập những nhà bất đồng chính kiến, những nhà yêu nước là những hành động
thô bỉ , vô lương với mưu đồ Hán hóa dân tộc.Những cái chết oan khiên, tức tưởi
khi vào đồn Cộng An, Mẹ Việt Nam ơi, bốn ngàn năm văn hóa? Mẹ Việt Nam vốn dĩ
đã gầy gò ốm yếu, nay bị những thằng con ngoại vong rứt lần mòn giao cho giặc đỏ
phương Bắc, từ rừng núi miền cao đến dọc miền duyên hãi. Biết nói sao đây ?
40
năm miền Nam, 60 năm miền Bắc, dưới sự thống trị sắt máu của đảng, đất nước tả
tơi. Tổ Quốc Việt Nam còn lại gì? Phải chăng những cái xác không hồn, vô tri,
vô giác, vô cãm.Ăn, nhậu, ca hát, nhảy đầm, hút xách…chuyện non nước đã có đảng
´´no ´´.
Gia
tài của Mẹ còn lại một đống thịt khổng lồ sau 60 năm đảng thống trị, đạo đức
suy đồi,tâm linh lạc lối.Với chủ nghỉa tam vô : Vô Tổ Quốc ,vô Gia Đình, vô Tôn
Gíao. Đảng đã biến người dân của họ thành những công cụ phục vụ cho họ, cho gia
đình họ và phải phục vụ một cách trung thành không ý kiến. Hai chử ´´phản động´´
là vủ khí sắc bén của nền đảng trị ( đảng cộng sản ).
Có
một số đảng viên cao cấp của đảng cộng sản và một số nhà gọi là tranh đấu tại
hãi ngoại có những ý tưởng qúa ngây ngô khi nghe lời tuyên bố của TBT Nguyễn
Phú Trọng :´´Quân Đội phải trung thành và bảo vệ đảng.´´ Họ nói rằng Quân Đội
phải bảo vệ Tổ Quốc. Người cộng sản, đảng cộng sản theo chủ nghĩa tam vô, thì
thử hỏi Tổ Quốc đối với người cộng sản là cái chi chi ? cái không hiện hữu với
họ thì tại sao họ phải trung thành, phải bảo vệ? Tô Quốc Việt Nam là của Chúng Ta, là của con dân Việt Nam, muốn bảo vệ Tổ Quốc thì phải dẹp bỏ
cái đảng Tam Vô đó đi. Hảy thức tỉnh, hảy đứng dậy, hàng hàng, lớp lớp, như
sóng vổ bờ. Thời gian sẽ không chờ đợi tiếng réo gọi của non sông. Đừng nhu nhược,
một lần lầm lở đã đưa đất nước đến chổ hủy diệt, đám sinh viên phản chiến hãi
ngoại,thành phần thứ ba, hòa hợp hòa giải tại quốc Nội trước năm 75 :
´´ Ra đường phất cờ Quốc Gia
Về nhà thờ
ma cộng sản´´
Một
lần cũng đã quá nhiều, xin đừng lặp lại trang sử đau thương của dân tộc. Thời
gian không còn nhiều nữa, đừng hối hận khi đã quá muộn màng.
Sau
40 năm, giờ Việt Nam chỉ còn một cái xác không hồn. ´´Cờ đỏ sáu sao´´, thảm đỏ chào đón Tập Cận Bình tại Thủ Đô ngàn năm
văn vật Hà Nội năm 2011 là điễm cuối của Hội Nghi Thành đô mà đôi bên phải đạt
tới. Xin đừng bao giờ quên.
Quốc Hận – Quốc Hận – Quốc Hận
– Quốc Hận – Quốc Hận – Quốc Hận ……..
13.04.2015
Lê
Trung Ưng - Odenwald
XOÁ BỎ HẬN THÙ ?
Thường
thường hận đi đôi với thù, và tỷ lệ thuận với nhau.Hận càng nhiều, thù càng chồng
chất,
Hận
thù được phát sinh từ những mâu thuẩn, chèn ép , bốc lột và áp bức giửa tầng lớp
cai trị và kẻ bị trị. Trường hợp này thường xẩy ra ở những chế độ độc tài quân
phiệt và độc đảng, mà điển hình là một số Quốc Gia còn nằm trong bàn tay sắt
máu của đảng cộng sản.
Với
chế độ Quân Phiệt thì dù sao cũng vẫn còn dể thở hơn như trường hợp Miến Điện,
bởi họ còn giử được cái gốc. Nhưng với chê độ cộng sản thì vô phương, kẻ bị trị
chỉ có chết tới bị thương . Tam vô, là nguồn gốc đưa kẻ bị trị đến con đường cùng
không lối thoát, và từ đó đã khởi sắc cho hai chử Hận Thù.
Con
người sinh ra, lớn lên trong sự giáo dục của gia đình cộng với học đường và trưởng
thành ngoài xã hội. Cộng sản Việt Nam , họ đã bóp chết hai chử gia đình từ khi
lọt lòng mẹ :
´´ Tiếng đầu lòng con gọi Stalin ´´ Thơ Tố Hữu.
và
học đường đã trở thành công xưởng trồng người vì lợi ích trăm năm của Hồ Chí
Minh. Gia Đình là cội nguồn, có gia đình mới có xã hội, có xã hội mới có Tổ Quốc.
Chủ nghĩa cộng sản đã làm xơ cứng trái tim người dân của họ, và biến nảo bộ của
người dân thành những ´´ổ cứng ´´ chứa đựng tà thuyết của một chủ nghĩa vô
nhân.
Tuy rằng ´´cộng sản´´ ngày nay đã bị biến chất vì chủ nghĩa
đó đã lổi thời, nhưng nó là một cái phao
cho ´´hy sinh đời bố, củng cố đời con ´´. Cái phao đó đảng cộng sản Việt Nam
đang ôm chặc và giử kín bằng bạo lực cách mạng dưới lăng Ba Đình.
Quyền lực đi đôi với độc tài, độc đoán. Nên họ bất chấp mọi
thủ đoạn để củng cố và duy trì, họ sợ thù hận nhưng họ luôn luôn tạo ra hận
thù. Hơn sáu mươi năm miền Bắc và bốn mươi năm miền Nam. Hận thù chồng chất.
30 tháng 04, ngày đất nước chảy máu mắt, màu tang bao trùm cả
không gian dưới màu cờ đỏ. ´´Vui sao nước mắt lại trào´´, nước mắt của đoàn người
di tản khắp trên bốn vùng chiến thuật, nước mắt của những bà mẹ gồng gánh ôm con chạy giặc, nước mắt của những
bé thơ ngấc lịm bên xác mẹ , nước mắt của những thiếu phụ thân cò nuôi con lặn
lội dặm đường thăm chồng trong những nhà tù khổ sai với từ ngữ hoa mỹ ´´cải tạo´´ và nước mắt của những
kẻ gọi là ´´giải phóng´´, điển hình nhà văn Dương Thu Hương , đảng viên đảng cộng
sản , một nhà văn có tầm cở vượt Trường Sơn với tâm huyết giải phóng miền Nam
đã khóc trong ngày 30 tháng 04, ngày Quốc Hận. Nước mắt người dân pha lẫn máu hồng
là nguồn vui của loài sâu bọ, của loài cỏ dại mọc trên hoang tàn của chiến
tranh. Loài sâu bọ và cỏ dại đó chính là mủi nhọn xung kích của cộng sản Quốc Tế
- Đảng cộng sản Việt Nam.
Đau
lắm phải không, bốn mươi năm thống nhất.Bốn mươi năm của người dân ba miền
Nam,Trung ,Bắc không có chân đứng và hụt hẩn trong xã hội. Một xã hội của quyền
thế, một đất nước của kẻ mạnh, một xã hội sẳn sàng giết nhau để sống - Một xã hội
không có nhân tính.
Cộng
sản sống trong hận thù và trưởng thành trên xương máu của người dân. Đầu óc độc
tài độc đoán đã giết chết tinh hoa của đất nước, chính sách ngu dân để biến người
dân thành công cụ phục vụ đảng và gia đình của họ. Họ luôn luôn mang ý tưởng cởi
đầu cởi cổ nhân dân , họ cho rằng đảng là cha mẹ là ´´phụ mẫu chi dân ´´.´´.,
Quyền sinh sát trong bàn tay của họ.
Nhà tù dành cho người yêu nước là một nghịch
lý dưới chế độ cộng sản. Những bản án tử hình oan sai tròng vào cổ người dân bắt
chết thay cho những hành động giết người dã man của con cháu cán bộ cấp cao của
đảng là những việc làm thất nhân tâm. Tra tấn ,khủng bố, nhục hình đến tử vong
tại đồn công an là những hành động cực kỳ
man rợ, khát máu của loài qủy đỏ. Những hành động khủng bố , đê tiện của công
an và an ninh côn đồ dồn ép cuộc sống của người dân vào ngỏ hẹp chỉ vì bất đồng
chánh kiến là hành động đoản hậu. Cướp đất, cướp nhà , cướp ruộng vườn là tận diệt nguồn sống của nộng dân. Mưu đồ
triệt tiêu Tôn Gíao để nhồi nhét giáo điều của đảng vào đầu óc thiếu nhi là việc
làm ác độc và giết chết tài năng của đất nước,là giết chết linh hồn của dân tộc.
Nhà
cầm quyền toàn trị và đảng cộng sản Việt Nam sẽ không ngừng lại ở đây, Đại Tướng
Phùng Quang Thanh ủy viên thường vụ Bộ Chính trị của đảng cộng sản, đương kim Bộ
Trưởng Bộ Quốc Phòng khẳng định , tuyên bố :´´ xu thế ghét Trung Quốc nguy hiễm
cho Dân Tộc.´´ Thật trớ trêu, giặc vào nhà tràn lan trên mọi nẻo đường của đất
nước, giặc ngang tàng tung hoành trên khắp phố phường của Quê Hương, thì người
dân chẳng những ghét mà còn căm thù bọn rợ đỏ xâm lăng Ông Thanh Đại Tướng cho là nguy hiểm ,
phải chăng nguy hiểm cho sự sống còn của đảng cộng sản Việt Nam? hay đây là một
tuyên bố cảnh báo cho những thủ đoạn sẽ đàn áp dã man để thi hành mật ước Thành
Đô.
Dàn
khoan HD 981 và máu của Ngư Dân loang lổ trên biển Đông ; những vị trí chiến lược
Quốc Gia nằm gọn trong bàn tay bọn xâm lăng Tàu cộng không là mối nguy cho Dân
Tộc, không là mối nguy cho đất nước! .Đảng
cộng sản Việt Nam hảy nhìn kỷ lại dòng máu của mình, hoàn thành sứ mạng bán nước
của Hồ Chí Minh tức là trực tiếp đưa Dân Tộc vào con đường nô lệ của ngàn năm Bắc
thuộc.
Hận Nam Quan trang sử còn đó :
………………………………………
Giống Đại Việt không bao giờ hèn yếu,
Tự nghìn xưa ngẩng mặt lên trời cao
Ôi! Kiêu hảnh là những trang niên thiếu
Tự nghìn xưa không nhụt chí anh hào !
….. Hoàng Cầm – Hận Nam Quan
Phong trào ´´TÔI
GHÉT ĐẢNG CỘNG SẢN´´ là hào khí giống Đại Việt, là một thách đố trước bạo
lực. Không có hận nào bằng hận mất nước. Do Thái 21 thế kỷ với 14,5 triệu dân
lưu vong trên khắp 73 Quốc Gia, nhưng rốt cuộc họ vẫn giử được tên Do Thái trên
bản đồ thế giới, mang lại quang vinh cho dân tộc. Việt Nam với 1000 năm nô lệ
giặc Tàu, một trăm năm đô hộ bởi giặc Pháp, nhưng với ´´ Giống Đại Việt không
bao giờ hèn yếu… Tự nghìn xưa không nhụt chí anh hào…´´ nên đến ngày hôm nay chử
S vẫn ngời sáng, và Sài Gòn là một thời của Hòn Ngọc Viễn Đông.
Phùng Quang Thanh Đại Tướng và đảng cộng sản Việt Nam hảy ngừng
lại bàn tay nhuốm máu, hảy giải thể đảng cộng sản khát máu , trở về đứng trong
lòng dân tộc và cùng 90 triệu dân chống lại bọn xâm lăng Tàu cộng, hận thù sẽ được hóa giải . 60 năm miền Bắc,40 năm miền Nam hận thù chồng
chất đã quá đủ.
´´Im lặng là vàng´´,
nhưng trước giai đoạn cấp bách của đất nước, im lặng là một thái độ nhu nhược,
chấp nhận và có thể nói là đồng lỏa. ´´Tôi ghét đảng cộng sản´´ là tiếng nói tận
đáy lòng của những người yêu nước. Kẻ nào, bất luận trí thức hay không trí thức tiếp tay nuôi dưởng chế
độ cộng sản là kẻ thù của Dân Tộc.
24.01.2015
Lê Trung Ưng-Erbach,Odenwald
*****************TƯỜNG TRÌNH BUỔI HỘI LUẬN VỚI
LỰC LƯỢNG CỨU NGUY DÂN TỘC-ĐÀI PHÁT THANH ĐÁP
LỜI SÔNG NÚI
Buổi
hội luận cùng với Lực Lượng Cứu Nguy Dân Tộc hôm nay ngày thư Bảy 17 tháng 01 năm 2015 tại Bonn được
Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản Mönchengladbach
tổ chức. Thời tiết thật tốt, tuy nhiên giờ khai mạc cũng không như ý muốn của
Ban Tổ Chức, có lẻ vì cái cố tật ´´không đến trể, không phải người Việt Nam´´.
Vào
khoảng 15 giờ , trể 01 giờ ,tất cả Hội Đoàn, Đoàn Thể cùng Đồng Hương người Việt
tỵ nạn cộng sản nghiêm chỉnh trước Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa. Lễ chào cờ và
phút mặc niệm long trọng và trang nghiêm, đây là giây phút thiêng liêng và trân
trọng nhất của người Việt lưu vong với tâm trạng vọng về cố hương.
Ông
Nguyễn Văn Rị Hội Trưởng Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Mönchengladbach
cũng là Trưởng Ban Tổ Chức chào mừng diễn giã cùng Qúy Vị quan khách đồng thời cũng bày
tỏ đôi lời cám ơn về sự hiện diện và hổ trợ cho buổi tổ chức hôm nay.Thành phần
tham dự gồm có :
-Diễn
Gĩa , Bác Sỹ Nha Khoa Chu Văn Cương: Lực Lượng Dân Tộc Cứu Nguy Tổ Quốc đến từ Mỹ Quốc.
-Diễn
Gĩa ,Luật Sư Trần Quốc Hiền: Lực Lượng Dân Tộc Cứu Nguy Tổ Quốc đến từ Hòa Lan.
-Bác
Sỹ Trần Văn Tích : Chủ Tịch Danh Dự Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Đức
Quốc.
-Ông
Lê Trung Ưng Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt
Tỵ Nạn cộng sản tại Odenwald – Tổng Thư ký Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản
tại Đức Quốc.
-Ông
Liêu Tuấn Tú : Hội Trưởng Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Köln.
-Bà
Phạm Thị Nga : Hội Trưởng Hội Người Việt Cao Niên tại Ftankfurt.
-
Bà Nhất Hiền : Nhân Sỹ tại Frankfurt.
-Ông
Lý Minh Thanh : Đại Diện Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Odenwald cùng
Ban Chấp Hành.
-Chị
Bạch Yến : MC đến từ Mönchengladbach.
-Chị
Ngọc Huyền : Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn tại Bonn.
-Ông
Trần Minh Răn : Văn Phòng Liên Đới Xã Hội tại Paris.
-Anh
Chị Vũ Mai đến từ Frankfurt.
-Nghệ
Sỹ Nguyễn Văn Sơn Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn cộng sản Odenwald.
-Diễn
Đàn Paltalk Đức : Chính Trị, Tranh Luận dân chủ- Anh Thịnh , Anh Minh.
-Kameramann
: Anh Quang, Hamburg.
-Trang
trí : Cộng Đồng người Việt Ty Nạn cộng sản tại Odenwald.
-Ca
Sỹ : Chị Thy Kim Mönchengladbach , Chị Massmann Vàng Dormund, Chị Ngọc Huyền,
Chị Bạch Yến, Hồng Thủy.
-Cùng
Đồng Hương người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Châu Âu.
Sau
khoảng 15 phút giới thiệu cuốn DVD ´´Thảm họa đỏ, Bộ mặt thật đảng cộng sản´´. Chị
Bạch Yến MC của buổi Tổ Chức mời Bác Sỹ Trần Văn Tích, đại diện các Hội Đoàn,
Đoàn Thể người Việt tỵ nạn cộng sản bày tỏ đôi lời về thảm họa của đất nước trước
sự hèn hạ, đê tiện và nguy vong mất nước trong tay tập đoàn lảnh đạo cộng sản
Việt Nam.
Trước
khi vào phần hội luận Chị Nhất Hiền và Chị Ngọc Huyền sơ lược qua tiểu sử của Diễn Gĩa Bác Sỹ Nha Khoa Chu Văn Cương và Luật Sư Trần
Quốc Hiền.
Phải hảnh diện và vui mừng khi thế hệ trẻ đã
có một cái nhìn về Quê Hương, cái nhìn đó được xuất phát từ trái tim chân chính
của một con người biết làm người và biết được dòng máu của Tổ Tiên, trong thể kỷ
của vật chất với đầy đủ tiện nghi, đa số chỉ sống bằng bộ não và tay chân, đa số
bỏ quên con tim của chính mình. Đôi lúc họ thờ ơ , họ vô cãm dù rằng trước mắt họ là những
nghịch lý của cuộc sống , của xã hội. Sự vô cãm đó càng ngày càng lún sâu trong
cuộc sống, đến mức độ Quê Hương là gì họ cũng chẳng biết ,Tổ Quốc ở đâu đối với
họ cũng chỉ là một cái gì đó trừu tượng.
Bác
Sỹ Nha Khoa Chu Văn Cương chính là một trong những tuổi trẻ hào khí Việt Nam,với
quyết tâm không làm công cụ phục vụ cho một đảng bất lương, Ông đã được định cư
ở Mỹ năm 1981sau sáu lần vươt biển, 08 năm sau tức năm 1989 Ông tốt nghiệp Kỷ
Sư Điện Tử, nhưng việc học của Ông không ngừng lại ở đó, với hoài bảo một ngày
nào đó sẽ hồi hương ,09 năm sau Ông trở lại ghế nhà trường - tốt nghiệp Kỷ Sư
Hóa Học và chỉ một thời gian ngắn nối tiếp Ông lấy bằng Bác Sỹ Nha Khoa.
Viết
những điều này lên đây, không phải để khoe khoang dùm cho Ông Chu Văn Cương, mà
để mến phục và cãm phục cho một tuổi trẻ đầy nhiệt huyệt của dòng giống Lạc Việt.
Không
cãm phục sao được,khi năm Ông 24 tuổi đã gia nhập Tổ Chức Phục Hưng Việt
Nam,thành đạt trong khoa bảng của Ông, bằng cấp và trái tim của Ông sẽ trải dài trên sự phồn thịnh và hạnh
phúc của Quê Hương trong tương lai – ngày thế giới không còn ´´thảm họa đỏ ´´.
Ngày
nay, trong thế thời đão lộn, tình nhân loại nghĩa đồng bào được thay vào ´´tình
dollar, yêu quyền lực´´nhân loại là cái chi chi! Đồng bào là cái chi chi! có
quyền lực là có tất cả. Luật Sư Trần Quốc Hiền phải nói là một con người đầy
khí khái. Dưới chế độ phi nhân cộng sản, biết khòm lưng, biết gọi dạ bảo vâng,
ngoan ngoãn như con cừu non và phải biết sống trên sự đau thương của người khác
kể cả tình ´´đồng chí´´ thì sẽ được một đời quang vinh như Hồ Chí Minh.Nhưng với
tinh thần bất khuất, Luật sư Trần Quốc Hiền đã chấp nhận nhận lảnh bản án 05
năm tù đày ở trại tù khổ sai và 02 năm tù treo từ ngày 12 tháng 01 năm 2007 đến
ngày 12 tháng 01 năm 2012 để tranh đấu cho một Việt Nam Tự Do – Dân Chủ - Nhân
Quyền. Bạo lực, trấn áp và khủng bố là quốc sách để tồn tại của đảng cộng sản
Việt Nam. Luật sư Trần Quốc Hiền đã vượt ra ngoài sự sợ hãi bạo lực cách mạng của
cộng sản và tiếp tục kêu gọi giới trẻ và cùng giới trẻ xuống đường chống tàu cộng.Nhưng
vì những sự trả thù đê tiện của nhà cầm quyền cộng sản, Ông đã đào thoát ra khỏi
nhà tù lớn ,xin tỵ nạn tại Thái Lan, hai năm sau Ông được Chính Phủ Hòa Lan chấp
nhận cho định cư. Ở Hãi Ngoại, Ông gia nhập ´´ Lực Lượng Cứu Nguy Dân Tộc/ Đài
Phát Thanh Đáp Lời Sông Núi´´, hòa mình vào công cuộc tranh đấu chung của Cộng
Đồng người Việt Tỵ Nạn Hãi Ngoại.
Tuy
rằng hơi dài dòng về hai diễn giã, nhưng cũng cần phải biết qua quá trình của
những tuổi trẻ yêu nước tại Hãi Ngoại cũng như ở Quốc Nội đang hy sinh lòng ích kỷ của mình để hòa nhập
vào công cuộc đấu tranh chung – lòng ích kỷ là một khối nặng nằm trong bản thể
của mỗi một cá nhân khó rứt ra.
Buổi
Hội Luận diễn ra trong không khí ấm cúng đầy tình thâm, nhiều câu hỏi được đưa
ra và đã được hai diễn giã trả lời với đầy đủ ý nghĩa, hài lòng quan khách tham
dự.Cuối cùng , để đúc kết cho buổi hội luận, hai diễn giã khẳng định: ´´điều
tiên quyết là phải diệt cộng sản Việt
Nam, sau đó người dân tỵ nạn Hãi Ngoại cùng nhân dân Quốc Nội diệt thù ngoại
xâm –Tàu cộng´´.
Ngoài
quan khách tham dự buổi hội luận, Anh Thịnh và Anh Minh phụ trách Diễn Đàn
Paltalk cho biết hiện có 380 người trong Paltalk đang lắng nghe và theo dỏi buổi
hội luận.
Tiếp
tục chương trình sau khi kết thúc buổi hội luận, Bác Sỹ Trần Văn Tích chủ nhà
ngỏ lời cám ơn và tặng hoa cho Bác Sỹ
Nha Khoa Chu Văn Cương- Chị Massmann Vàng Đại Diện Cộng Đồng tặng hoa cho Luật Sư Trần Quốc Hiền.
-Ông Nguyễn Văn Rị Trưởng Ban Tổ Chức một
lần nữa ngỏ lời cám ơn hai Vị Diễn Gĩa đến từ Hoa Kỳ và Hòa Lan cùng hội đồng cố
vấn điều hành Trung Ương Linh Mục Nguyễn Hũu
Lễ , Ông Trần Quốc Bảo Ban Điều
Hành Đáp Lời Sông Núi và Qúy Đồng Hương
đã đóng góp cho buổi tổ chức nhiều thức ăn ngon miệng : Cháo gà,cháo huyết,
bánh mì chả, trà, nước uống, cà phê – Chị Massmann Vàng , Dormund .Anh Chị Mai
Vũ, Ftrankfurt. MG Thy Kim, Phú Hiệp Mai,chủ nhà Bonn, Anh Chị Sang Tuyết, Anh
Chị Minh Ngọc Huyền…
- 17:00h chụp hình lưu niệm và buổi cơm
thân mật do Ban Tổ Chức khoản đải.
-17 :30h chương trình văn nghệ đấu tranh được trình diễn
qua những ca sỹ cây nhà lá vườn, những bản hùng ca được yêu chuộng của một thời
khói lửa, một thời của những chàng trai lên đường ´´Đáp lời Sông Núi´´.
-18 :30h Dọn dẹp Halle – chia tay.
***Hảy bẻ gảy âm mưu thâm độc Hán hóa của đảng
cộng sản Việt Nam.
***Hảy chặt bỏ cánh tay nối dài của Nghị Quyết
36 của đảng cộng sản Việt Nam.
18.01.2015
Lê Trung Ưng – Odenwald,Đức Quốc
Xem thêm hình ảnh.
https://picasaweb.google.com/116897395074146178381/ThamHoaOBoMatThatAngCongSan
''''''''''''''''''
Tâm tình kẻ lưu vong
**********************
VÀNG – ĐỎ - TRẮNG
Hơn một tháng nay, từ khi Ông Nguyễn Văn Hải Blog Điếu Cày đáp xuồng phi trường Los Angeles USA , trên diễn đàn hàng ngày xuất hiện những bài viết về Ông ta, ca tụng có, chưởi bới có; mà điển hình qua câu thơ : ´´ đổi cả thiên thu lấy Điếu Cày ´´ và để phản biện lại ´´ đốt cả thiên thu lấy Điếu Cày´´.
Sự việc này bắt nguồn từ lá cờ! Xin thưa rằng lá cờ của Tổ Quốc không phải là một món đồ để trang sức cũng không phải là một món hàng đem ra để mặc cả. Có người nói rằng lấy lá cờ để thử lòng quân tử, lời nói này khó thuyết phục. Biết bao nhiêu vị kể cả Tướng Tá trong hàng ngủ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vẫn phản bội màu cờ của họ , và ngược lại Ông Đặng Chí Hùng, người từ nhỏ lớn lên trong khăn quàng cổ đỏ và trưởng thành là một đảng viên đảng cộng sản, nhưng sau thời gian Ông tìm hiểu, biết đâu là cội nguồn của dân tộc và Ông đã tỉnh thức và tự nguyện bằng trái tim của con cháu Lạc Việt để đứng về phía chính nghĩa.Ở trên một đất nước Tự Do mà người Việt Tỵ Nạn cộng sản đang sinh sống, có bao giờ chính quyền địa phương dùng công an ,cảnh sát đến từng nhà ép buộc phải treo cờ vào những ngày Quốc lể không, điều này chắc chắn không thể xảy ra ở những đất nước mà quyền con người không bị bạo quyền tước đoạt , mà chỉ có ở những xứ CỘNG SẢN còn sót lại mà thôi .
Giá trị của người cầm cờ lệ thuộc vào sự hiểu biết về lá cờ của người đang cầm hoặc đang đứng dưới ngọn cờ đó. Người ta sẳn sàng hiến thân nếu người ta nghỉ rằng đó là hồn thiêng sông núi, đó là xương máu của Tổ Tiên, của bao nhiêu thế hệ để giử vửng ngọn cờ cho đến hôm nay. Bà Angela Merken Thủ Tướng Cộng Hòa Liên Bang Đức, sinh ra trong cái nôi cộng sản và cũng trưởng thành trong xã hội mà có tên là Xã Hội Chủ Nghĩa, ngọn cờ của Đông Đức, Bà cũng biết là xương máu của người cộng sản mới dựng được ngọn cờ, nhưng tại sao đất nước thống nhất Bà không lấy ngọn cờ cộng sản Đông Đức làm cờ Tổ Quốc ? đó là điều dể hiểu – KHÔNG CÓ CHÍNH NGHỈA.- Bởi ngọn cờ được dựng lên qua sự tuyên truyền láo khoét, lừa bịp của bạo lực. Lá cờ được đẻ ra bởi cộng sản Quôc Tế mà cha đẻ là Liên Bang Sô Viết.
Có một số nhà trí thức muốn loại bỏ cờ vàng với lập luận rất ấu trỉ , họ cho rằng những người Việt tỵ nạn cộng sản chỉ đấu tranh cho ngọn cờ vàng. Xin hỏi rằng tại sao ngọn cờ vàng sau gần 40 năm vẫn còn ở trong tim mọi người, ngoại trừ những người lớn lên và trưởng thành trong bốn bức tường của cộng sản. Ai đã gián tiếp dương cao lại lá cờ vàng? Ai đã đưa người dân trở về với một thời vàng son của đất nước?
Chính cái lưu manh, gian trá, lừa bịp và bạo lực dã man của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã đưa người dân về lại với giấc mơ của một thời Hòn Ngọc Viễn Đông.. Muốn triệt hạ cờ Vàng, muốn phân hóa tinh thần đấu tranh của người Việt tỵ nạn cộng sản hải ngoại đó là điều không khó! đâu phải cần cướp đất, cướp nhà, cướp của , cướp ruộng vườn của dân, đâu cần phải sưu cao thuế nặng trút lên đầu lên cổ người dân, đâu cần phải bán Tây Nguyên, vùng chiến lược trọng yếu của miền trung; bán đèo Hải Vân điểm chiến lược trông ra biển Đông và bán cả giang sơn của Tổ Quốc để chi hàng chục triệu dollar mỗi năm cho những tên phản bội dân tộc ở hải ngoại để thực hiện nghị quyết 36 trong mưu đồ Hán hóa. Muốn triệt hạ cờ Vàng thì điều tiên quyết phải giải thể đảng cộng sản Việt Nam bán nước ,kế đến trao quyền lảnh đạo lại cho nhân dân, trao quyền lại cho những người yêu nước mà đảng và nhà nước đang dùng luật rừng để giam cầm đày đọa họ trong những nhà tù oan nghiệt .Chỉ vậy thôi hết sức đơn giản , đâu cần phải nuôi một dàn loa vỉ đại ở hải ngoại để tuyên truyền cho một xã hội băng hoại mục rửa, một chế độ phi nhân bản, một tập đoàn lảnh đạo bán nước cầu vinh.
Vì ở trên một đất nước tự do nên mọi người có quyền chọn lựa cho mình một chổ đứng, sự chọn lựa này là cả một sư tự nguyện, tự nguyện với nổi lòng trăn trở của kẻ lưu vong hướng về đất Mẹ. Vàng - Đỏ - Trắng .
Trắng có nghĩa là không Vàng không Đỏ? Vì không có màu sắc của biểu tương nên muốn hiểu sao thì hiểu. Miễn bàn.
Đỏ, khỏi đề cập.
Vàng ba sọc đỏ, màu vàng nguyên thủy không hòa lẩn với bất cứ màu sắc nào - Lá cờ của Người Việt Tỵ Nạn cộng sản khắp năm châu bốn bể - Nếu cờ vàng không tồn tại đến ngày hôm nay, thì chắc chắn hơn 04 triệu người Việt tỵ nạn ở hải ngoại đã trở thành một đống thịt khổng lồ thúi quắc và trước mặt sẽ là 1000 năm Bắc thuộc lần thứ hai.
Cờ nào cho hơn 90 triệu dân ở Quốc Nội, đó là quyết định của Toàn Dân – Hậu xét – ´´Que Sera Sera !´´
´´Gần 40 năm nhưng cờ Vàng Ba Sọc Đỏ vẫn ngạo nghễ tung bay trên Cổ Thành Quảng Trị.´´
´´CỜ BAY, CỜ BAY OAI HÙNG TRÊN THÀNH PHỐ THÂN YÊU …´´
11.12.2014
**********************************
Frankfurt – Quốc Tế Nhân Quyền
Con
người sinh ra vốn dỉ Thượng Đế đã ban cho quyền làm người tức là quyền của con người.
Quyền
con người này đã bị kẻ mạnh uy hiếp và cưởng đoạt vào thời phong kiến, thời mà
dân trí chưa cao, sự hiểu biết còn hạn hẹp. Con người bị bốc lột cả sức người lẩn
trí tuệ qua sức mạnh của cường quyền. Thời kỳ này đã đi vào lịch sử-Người ta gọi
là ´´thời Phong Kiến ´´. Giai đoại lịch sử này đã chết từ lâu rồi.
Lịch
sử đã sang trang, chúng ta đang sống trong ánh sáng văn minh của nhân loại. Quyền
của con người là tuyệt đối, qua Tuyên Ngôn về Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc năm
1948 : ´´Tất cả mọi người sinh ra đều được tư do và bình đẳng về nhân phẩm
và quyền . Mọi con người đều được tạo hóa ban cho lý trí và lương tâm và cần phải đối xử
nhau trong tình anh em.´´Thế thì tại sao hàng năm cứ vào ngày ´´Nhân Quyền Quốc
Tế´´ chúng ta cứ lại quấn mình trong hai ba lớp áo chống lạnh để dương cao ngọn
cờ Tổ Quốc đi kêu gọi ´´nhân quyền´´ cho Việt Nam.
Những
người Việt tỵ nạn cộng sản khắp năm Châu bốn bể khi đến nước định cư có phải
khòm lưng, cúi cổ van xin Tự Do và Nhân Quyền không ? chắc hẳn là không, một
trăm phần trăm là không. Có chăng nửa, chỉ những thằng con nửa khùng, nửa điên
của lảo Hồ. Ngày nay những quốc gia Tự Do, Dân Chủ , những từ ngữ này hầu như
không còn nhắc nhở và đề cập đến nữa, có đói mới kêu, có khát mới la. Cho nên
biểu tình ´´Tự Do Nhân Quyền cho Việt Nam´´ là một điều ngạc nhiên cho người bản
xứ.
´´Không
có gì quý hơn độc lập tư do´´ những gì hiếm hoặc không có mới quý, đó là những
dòng chử cảnh báo cho người dân miền Nam sau 30 tháng 04 ngày Quốc Hận. Tự Do,
Dân Chủ, Nhân Quyền là ba kẻ thù bất cộng đái thiên của đảng cộng sản. Muốn giử
độc quyền lảnh đạo, thì phải triệt tiêu tất cả những gì có thể làm lung lay và
sụp đổ chế độ.Vì muốn giử ngôi vị độc tôn đó, nên nhà cầm quyền cộng sản Việt
Nam đã biến người dân thành những cái máy vô tri vô giác.
Để
hổ trợ tinh thần đấu tranh cho Quốc Nội, vì một Việt Nam Dân Chủ và đòi lại ´´quyền
làm người´´ bị nhà cầm quyền cộng sản dùng bộ máy công an , an ninh cùng côn đồ
trấn áp ,tước đoạt . Hội Người Việt Tỵ Nạn cộng sản tại Frankfurt cùng các Hội
Đoàn , Đoàn Thể,Đảng Phái chính tri người Việt tỵ nạn cộng sản đã dương cao ngọn cờ ´´chính nghĩa´´ tại
trung tâm thành phố Frank- furt .
Những
gì đã mất bằng bạo lực, không thể dùng tiếng nói ôn hòa để lấy lại được, nhất
là bạo lực của những kẻ không có trái tim. Đối với cộng sản, lời nói,kiến nghị
hoạc thư gởi chỉ là tiêu cực và có thể nói là nhu nhược ; việc làm này không đến
đâu mà có thể nuôi dưởng chế độ.
DẬY MÀ ĐI HỞI ĐỒNG
BÀO ƠI !
07.12.2014
Lê Trung Ưng-
Erbach,Odenwald
************************************
Nền mống và
ngôi nhà hạnh phúc.
Dân chủ hóa Việt Nam !
đó chỉ là giấc mơ , giấc mơ không bao giờ thành sự thật. Đã gần bốn mươi năm
nay đã chưa nghe thoảng mùi Dân Chủ và chắc chắn vỉnh viển sẽ là không, nếu
lăng Ba Đình vẫn còn nằm chình ình giửa Thủ Đô Hà Nội với cái xác thối của Hồ
Chí Minh.
Chính vì cái tự do và
dân chủ của miền Nam mới đưa đến ngày Quốc Hận 30 tháng 04. Những cuộc biểu
tình của Sinh Viên, học sinh qua sự giựt dây của thành phần Sinh Viên việt cộng nằm vùng và
thành phần thứ ba đã minh chứng. Thì thử hỏi người cộng sản họ có thể để cho
tình trạng như thế xảy ra không ? câu trả lời chắc chắn là không. Những Sinh Viên nằm vùng tại miền Nam trước
kia, sau khi cộng sản cưởng chiếm miền Nam, chẳng lẻ họ không phân biết được cuộc
sống của người dân trước 75 và sau 75 như thế nào hay sao, và chẳng lẻ họ cũng
không phân biệt được giửa hai thể chế. Trường hợp Luật Gia Lê Hiếu Đằng gọi là
´´phản tỉnh´´, thì quá lạm dụng từ. sự bất mản, sự uất nghẹn không dám thốt thành lời vì Lê Hiếu Đằng biết như thế nào là
bạo lực cách mạng, nhà tù của cộng sản có ngày vào, sẽ không có ngày ra; nên
trước khi nhắm mắt lìa đời Lê Hiếu đằng mới dám trút hết những uất nghẹn của
mình qua lời trăn trối để được nhẹ nhàng về với Stalin. Lời trăn trối đó chính
là lời sám hối mà vì không vượt qua được hai chử ´´sợ hải ´´lúc còn sức hưởng
thụ.
Những Cán Bộ, Đảng Viên
sinh ra và trưởng thành tại miền Bắc, từ nhỏ đến lớn cuộc sống của họ được khép
kính trong bức tường sắt. Tự Do, Dân Chủ là cái gì, họ đách cần biết- Đảng là
cha mẹ, đảng là trên tất cả, Tổ Quốc chỉ là một danh từ trừu tượng, mơ hồ - còn
đảng,còn ta, còn tem phiếu. Bao tử điều khiển trí tuệ và bắp thịt. Nhà Văn
Dương Thu Hương vượt trường sơn tiến vào Sài Gòn đã bật khóc và khóc nức nở, những
giọt nước mắt nóng hổi của Bà tuy không làm ấm lại lòng đất mẹ, nhưng đó là những
giọt nước mắt của người ´´phản tỉnh´´, biết lấy nổi đau của dân tộc làm nổi đau
của mình.
Tuy nhiên, phản tỉnh như
thế nào mới là điều đáng nói! Phàm con người, có những điều dễ quên và sẳn sàng
vứt bỏ mà không đoái hoài thương tiếc - Cái nghèo khổ của qúa khứ, cái tủi nhục
của cuộc sống ,cái trần ai trên đường tìm về bến bờ Tự Do và đôi lúc ´´cái
Tôi´´không được thỏa mản. Ngược lại, họ không thể quên, và cố bám lấy dù biết
đó là lầm lở, là bị lừa gạt – Đó là cái Tôi to tướng mà họ ấp ủ, dù cái Tôi đó
đẩm máu của đồng bào, máu của Đồng Chí, máu của anh em cùng màu da chủng tộc ;
đó là cái hư danh, cái quyền lợi dù cái quyển lợi đó nằm trên mồ hôi và xương
máu của đồng bào ruột thịt-Họ cố bám,cố giử như là hoài bảo của họ.
´´Nhứt tướng công thành
vạn cốt khô´´, những huy chương lòng thòng , lủng lẳng từ trên ngực xuống tới
lưng quần là một thời ngang dọc. Hảnh diện lắm chứ, nhưng những tấm huy chương
đó trên nền tảng vì sự an nguy của Tổ Quốc và Bảo Quốc An Dân, thì đó là một niềm
tự hào cho cái Tôi của mình . Ngược lại, dùng súng đạn, đại pháo của ngoại
bang, lấy xương máu của con cháu mình để thực hiện mộng bành trướng, xâm lăng
cho một chủ nghĩa phi nhân ngoại lai, thì đó là một cái tội của sự bất nhân – Dù
trực tiếp hay gián tiếp- Những chiến công trên những chiếc anh dũng bội tinh đó
chính là oan hồn của những tử sĩ đã chết oan cho những mưu đồ bất chính.
Yêu nước , vì dân thật sự,
thì hảy quên cái Tôi tội lổi của mình, quên cái hư danh tự sướng trên muôn vàn
tiếng rên siết của người dân, mà hảy cùng dân đen cất cao tiếng thét, cùng dân
đen ta thán , cùng đồng hành với nhân
dân mới tạo được một sức mạnh để lật đổ bạo quyền, giải cứu Quê Hương.
Sinh Viên 21 tuổi , Đoàn
Trưởng Đòan Thanh Niên cộng sản Hồ Chí Minh Nguyễn Phương Uyên nói : ´´Đảng cộng sản đi chết đi´´ và Boris
Yeltsin: ´´Đảng cộng sản không thể thay đổi và tư sửa chửa, mà chỉ thay thế , hủy
bỏ ´´ thì Kiến Nghị bỏ đường lối chính trị sai lầm của 61 đảng viên đảng cộng sản,
trong đó có nhiều Tướng Lảnh cùng Sỹ Quan cao cấp cùng nhóm kiến nghị 72 nhà trí thức về dự thảo sửa
đổi Hiến Pháp chỉ có nghĩa tô son trét phấn thêm cho cái hình thức giả tạo về
tư do ngôn luận và dân chủ để lừa bịp nhân dân và dư luận thế giới của nhà cầm
quyền cộng sản Việt Nam mà thôi.
Ngôi nhà ´´Hạnh Phúc´´
không thể xây dựng trên nền mống beton đất sét cốt tre mục rửa của Xã Hội Chủ
Nghĩa, mà hảy đập nát nó đi, đập nát thần tượng đang còn hằn sâu trong tim óc và
hảy giải thể cái đảng cộng sản bán nước đang đè nặng trên Quê Hương mới mong giải
tỏa sự kềm kẹp của búa liềm.
Nền mống và ngôi nhà Hạnh
Phúc cho hơn 90 triệu dân Việt Nam chỉ thực hiện được khi toàn quân ,toàn dân hực
sự phản tỉnh và giác ngộ.
Việt Nam,Việt Nam ơi !
Hảy chung lòng đứng dậy,
Tiếp nối gương hai Bà,
Trưng Trắc cùng Trưng Nhị.
Phất cao ngọn cờ vàng,
Dẹp sạch bọn sài lang,
Đánh tan quân Tàu cộng,
Giử vẹn lại non sông.
26.11.2014
Lê Trung Ưng – Erbach ;
Odenwald
*********************
Đối Thoại hay Đối Chọi.
Đối thoại, danh từ nghe
văn hoa và thật đơn giản. Nhưng thật sự có đơn giản như thế không ? Trước tiên
muốn đối thoại, thì điều cơ bản là phải tìm hiểu nguồn gốc Đối Tượng để đối thoại,
tức là ´´biết mình biết ta´´. Đối tượng đó là ai? Họ từ lổ nẻ chun lên hay từ
loài khỉ loài vượn từ rừng sâu nước độc biến dạng làm người.Đối thoại với những đối
tượng cùngquan điểm về lập trường chính trị thì rất dể thông cảm và có thể đưa
đến một mẩu số chung. Nhưng ngược lại thì đó là một vấn đề không tưởng, chẳng hạn
đối tượng đó được nuôi dưởng và trưởng thành trong tư tưởng của hang Bắc Pó. Sự
khác biệt về quan điểm chính trị của người Việt Quốc Gia và người cộng sản sẽ
không bao giờ tương hợp, nó như hai đường
thẳng song song.Nói về bản chất của cộng
sản, vào thời điểm này hầu như ai cũng biết, ai cũng ghê tởm. Có thể nói là 80%
dân số của 90 triệu dân. Tuy nhiên, họ vẫn tồn tại, dù tồn tại trên hoang tàn đổ
nát của chính sách ngu dân, của một nền kinh tế èo uột, của một nền văn hóa, đạo
đức đang ở tận đáy của vực thẳm. Chính vì sự tồn tại đó,
mà bản chất của cộng sản được phơi bày. Ngược lại giòng thời gian, thời điểm cải
cách ruộng đất vào năm 1954, mà điển hình cho bản chất đó là sự tàn bạo, sự
vong ơn bội nghĩa của Hồ Chí Minh , phát súng đầu tiên để phát động phong trào
đã nhắm ngay vào đầu Bà Cát Hạnh Long,
là ân nhân cũng là người đã đóng góp công lao lớn cho sự thành công của kháng
chiến quân việt minh , hơn thế nữa con trai của Bà cũng là một chiến sĩ với chức vụ Trung Đoàn Trưởng của một Sư Đoàn
thiện chiến lính của Hồ , ai cũng biết đây là một giai đoạn lịch sử tang thương
và dã man nhất mà người dân miền Bắc phải gánh chịu.Vài giọt nước mắt cá sấu của
Hồ Chí Minh nhỏ giọt trên trang sử đẩm máu đó để trả nợ cho cái gọi là lầm lở -
thật hoang đường. Hơn thế nửa, Mậu Thân 1968 đã lộ rỏ bộ mặt lưu
manh xảo trá của tập đoàn Hồ Chí Minh. Xác pháo trộn lẩn với xác người thắm đỏ
mùa xuân tang tóc máu lửa mà Hồ Chí Minh
phản bội hiệp định ngưng bắn ba ngày Tết để Quân, Dân ,Cán Chính hai miền hạnh
phúc hưởng Tết cổ truyền. Người dân miền Trung chắc hẳn không quên được hai chử
Mậu Thân? Chỉ thị phản bội của Hồ
qua bốn câu thơ chúc Tết:
Xuân này hơn hẳ mấy xuân qua
Thắng trận tin vui khắp nước nhà
Nam Bắc thi đua đánh giặc Mỹ
Tiến lên, toàn thắng ắt vể ta.
Xuân này hơn hẳ mấy xuân qua
Thắng trận tin vui khắp nước nhà
Nam Bắc thi đua đánh giặc Mỹ
Tiến lên, toàn thắng ắt vể ta.
Và trả giá cho sự ngông
cuồng phản bội đó, Hồ Chí Minh đã nướng trên 300.000 thanh thiếu niên miền Bắc
trong màu áo Bộ Đội – Sinh Bắc tử Nam.
Bản chất khát máu của cộng
sản không ngừng lại ở đó, sau 30 tháng 04 năm 1975, lại một lần nữa gieo tang
tóc, đau thương, uất nghẹn cho toàn dân Việt Nam. Đánh đổ tư sản là hình thức
ăn cướp của dân, kinh tế mới là hình thức trả thù, đày ải một cách tàn nhẫn. Chủ
trương của đảng cộng sản, muốn xây dựng xã hội chủ nghĩa một cách vửng mạnh,
thì điều tiên quyết là phải xây nhà tù-vì thế nhà tù nhiều hơn trường học.Từ Bắc
vào Nam nhà tù mọc lên như nấm, từ thành phố đến quận huyện đến những vùng rừng
núi thâm sâm nước độc đều có nhà tù.
Luật rừng đi đôi với nhà
tù, nhà tù dành cho Dân Oan khiếu kiện, nhà tù dành cho những nhà bất đồng
chính kiến, nhà tù dành cho những ai dám xúc phạm đến Thiên Triều ( Trung Cộng
), nhà tù dành cho tuổi trẻ yêu nước mà điển hình là Sinh Viên Nguyễn Phương Uyên, Nhạc Sỹ Việt
Khang…và nhà tù dành cho những trí thức, những tinh hoa của dân tộc không phục
tùng, không khòm lưng trước đảng.
Đã là bản chất, có thể thay đổi được ư? – chuyện hảo huyền!
Hảy lắng nghe những tiếng
nói đi vào lịch sử của thời đại :
-Thủ Tướng Cộng Hòa Liên
Bang Đức, Bà Angela Merkel:´´Cộng Sản đã làm cho người dân trở thành gian dối „
-Ngài Đức Đạt Lai Lạc Ma
:´´Cộng Sản là loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh. Cộng Sản là
loài trùng độc, sinh sôi nẩy nỡ trên rác rưới của cuộc đời ´´.
-Boris Yeltsin : ´´Cộng
Sản không thể thay đổi, tự sửa chửa được , mà phải thay thế, loại bỏ chúng´´.
30 tháng 04 năm 1975,
ngày đen tối nhất của lịch sử. Những chuổi ngày tiếp theo là ác mộng. Những
danh từ phản động, ôm chân Đế Quốc để hưởng bơ thừa sửa cặn được gắn cho những
ngưởi Việt tỵ nạn cộng sản hải ngoại mà bây giờ là Việt Kiều yêu nước, là khúc
ruột ngàn dặm.
Việt Kiều yêu nước ! yêu
nước, không đồng nghĩa với yêu cái đảng cộng sản chết bầm, cũng không đồng
nghĩa với yêu xã hội lưu manh ,xão quyệt của cái gọi là Xã Hội Chủ Nghĩa. Khúc
ruột ngàn dặm là da thịt, máu mủ của dân tộc Việt Nam chứ không phải là ´´khúc
ruột thừa´´ của đảng cộng sản Việt Nam.
Sinh Viên Nguyễn Phương
Uyên, trước vành mống ngựa ngẩng cao đầu khẳng khái nói: ´´ Tôi chống đảng cộng
sản, không chống lại nhân dân, các ông đừng đáng đồng ´´.
Boris Yeltsin một đảng
viên nồng cốt, một cựu Tổng Thống của Nga là người cộng sản cha truyền con nối,
máu huyết xương tủy cộng sản đã kết cấu thành Boris Yeltsin. Hảy suy gẩm câu
nói của Yeltsin : ´´Cộng Sản không thể thay đổi, tự sửa
chửa được, mà phải thay thế, loại bỏ chúng ´´.
Sinh Viên Phương Uyên :
´´ Đảng cộng sản đi chết đi ´´. Thế thì đối thoại
với ai? Để làm gì ?
Đối thoại,hòa hợp, hòa
giải với cộng sản có nghĩa là tự sát. Phù Du là một loài côn trùng nhưng nó
cũng biết tìm ánh đèn tỏa sáng để đâm đầu vào tự sát, chẳng lẻ ´´trí thức´´ lại
đâm đầu vào vủng bùn để tự sát ? Đối thoại, hòa hợp, hòa giải với cộng sản là đối
chọi lại với lập trường của người Việt tỵ nạn cộng sản. Trước 30 tháng 04 năm
1975, Thành phần thứ 3, hòa hợp , hòa giải đã làm xáo trộn tình hình chính trị
của miền Nam và đả đưa đất nước đến ngày Quốc Hận. Một qúa khứ được trả bằng
máu và nước mắt và nguy hơn nữa là muôn đời nô lệ giặc Tàu.
Để thực thi nghị quyết
36, nhà cầm quyền việt cộng đã tung ra hải ngoại hàng trăm, hàng ngàn dư lợn
viên, công an, tình báo để phân hóa Cộng Đồng Người Việt tỵ nạn cộng sản. Cờ
Vàng Ba Sọc Đỏ chính là cái gai trong mắt tập đoàn cộng sản Việt Nam.
Nếu không muốn đối chọi
lại với Người Việt tỵ nạn cộng sản , xin hảy đừng làm cánh tay nối dài cho nghị
quyết 36 của tập đoàn cộng sản Việt Nam bán
nước.
*** Tổ Quốc Việt Nam – Cờ Vàng Ba Sọc
Đỏ
*Người Việt tỵ nạn cộng sản không dựng hàng rào phân chia ranh giới.
*Người Việt tỵ nạn cộng sản không hòa hợp ,hòa giải với việt cộng.
*Người việt tỵ nạn cộng sản không đứng chung với cờ đỏ. *
*Người Việt tỵ nạn cộng sản không hòa hợp ,hòa giải với việt cộng.
*Người việt tỵ nạn cộng sản không đứng chung với cờ đỏ. *
19.11.2014
Lê Trung Ưng –Erbach,Odenwald
Cờ nào của Anh ?
Hai mươi lăm năm kỷ niệm ngày bức tường ô nhục Bá Linh sụp đổ. Trên 100.000 ngàn người đã quy tụ về Brandenburg để mừng ngày hạnh phúc và vinh dự của nước Đức. 8.000 bong bóng với đèn điện chiếu sáng chạy dài trên 34 cây số dọc theo bức tường của ngày trước. Những tràng pháo hoa đẹp mắt soi sáng cổng thành lịch sử Brandenberg- Nơi đây 25 năm về trước,còn thoảng mùi tang tóc.Thủ Tướng Angela Merkel và nhân vật lịch sử Tổng Bí Thư đảng cộng sản Liên Bang Xô Viết Gorbatschow cũng đã hiện diện trên khán đài, hai nhân vật này đều xuất thân từ cộng sản.
Mặc dù là Quê Hương thứ hai, nhưng trước hạnh phúc và vinh dự của người Bản Xứ ,mình cũng thấy có một cái gì nao nao trong lòng để cùng chia xẻ với họ, mình cũng thấy hạnh phúc và vinh dự khi được đất nước họ cưu mang và cũng không khỏi chạnh lòng khi nhìn lại Quê Hương của mình.
Tương lai được xây dựng bởi hiện tại, hiện tại phải được trải qua những sai lầm của quá khứ. Trước tháng 04 năm 1975, người dân miền Bắc được đảng cộng sản nhốt trong một cái lồng, và Cán Bộ nhà nước đã phủ lên cái lồng đó một miếng dẻ rách màu máu được trang điểm màu mè thêm một ngôi sao màu vàng, vì lợi ích 10 năm trồng cây, 100 năm trồng người . Vì thế Hồ tặc đã biến dân miền Bắc thành những con két ngoan ngoản. Những tên công an, an ninh hoặc cán bộ nhà nước mỗi lần cho két ăn đều một luận điệu như nhau : nhờ Bác và Đảng- Lâu ngày bầy két trong chuồng mổi lần thấy mấy mặt mo đến đều tự động la lên ́ ́nhờ Bác,Nhờ Đảng ́ ́. Và từ đó đã có hàng triệu thanh thiếu niên bỏ xác tại miền Nam với bốn chử ́ ́ Sinh Bắc Tử Nam ́. ́ Đó là những hy sinh oan uổng.Người dân miền Bắc thủa đó có biết gì đâu ngoài miếng dẻ rách bao phủ cuộc sống, ngoài những tên công an,an ninh, cán bộ... mặt lạnh như tiền.
Sau 30 tháng 04 năm 1975, cộng sản Quốc Tế cùng tay sai việt cộng, cưởng chiếm miền Nam. Lảnh Đạo việt cộng gọi là Thống Nhất đất nước. Thật buồn cười, súng đạn, quyền lực trong tay , họ muốn làm gì thì làm, họ muốn giết ai thì giết,họ hiếp dâm gái lành thôn quê,họ hiếp dâm luôn từ ngữ.
Làm gì có cái gọi là Thống Nhất đất nước, chủ nghỉa cộng sản, họ không dừng lại ở bất cứ một vỉ tuyến nào. Vì thế Lê Duẩn khẳng khái tuyên bố : Ta đánh là đánh cho Tàu, đánh cho Liên Xô.Và đảng Việt cộng đã mở rộng thêm lồng chim, người dân miền Nam cùng số phận với dân miền Bắc.
Nếu đứng trên quan điểm của Tố Hữu, thì đó là thống nhất, thật sự thống nhất :sông liền sông, núi liển núi. Tố Hữu : Bên này biên giới là nhà, Bên kia biên giới cũng là Quê Hương.
Thống nhất theo Hội Nghị Thành Đô , theo kiểu bán nước của tập đoàn việt cộng.
Không thể lấy miếng dẻ rách để so sánh với lá cờ Tổ Quốc, chỉ có những tên ngu xuẩn mới có ý nghĩ điên rồ như thế mà thôi. Bức tường Bá Linh bị người dân đập nát, nước Đức Thống Nhất, miếng dẻ rách của Cộng Hòa Dân Chủ Đức đã được liệng vào thùng rác. Lá cờ Tây Đức ngạo nghể tung bay trên cổng thành Brandenburg, và miếng dẻ rách đó đã 25 năm nay không còn chổ dung thân. Đến năm 1991 Liên Bang Xô Viết cũng đã liệng miếng dẻ rách made in cộng sản vào thùng rác và ngọn cờ Tổ Quốc dưới thời Nga hoàng lại ngạo nghể tung bay.
Lá cờ Tổ Quốc không phải là một món đồ để trang sức, cũng không phải là một món hàng để mặc cả. Có nhiều vị dùng lá cờ Tổ Quốc để tô son,điểm phấn thêm cho cái ́ ́Tôi ́ ́của mình, cũng có nhiều thành phần dùng lá cờ để che mưa tránh gió, họ dùng lá cờ như môt lá chắn . Họ không hiểu rằng lá cờ Tổ Quốc là Hồn Thiêng của Dân Tộc.Và vì thế một số vị đã thân bại danh liệt.
Ngày xa xưa, trong những phim tài liệu của những trận chiến, như đệ nhât thế chiến, đi đầu hàng quân là anh lính chiến với cây cờ luôn luôn tiên phong , anh này gục xuống, anh khác tiến lên tiếp tục nắmchặc lá cờ tiến bước.Lá cờ Tổ Quốc là sức mạnh vô song của dân tộc và sẽ tạo cho người cầm cờ một sự kiên cường, bất khuất , một khí thế được xuất phát từ màu cờ của Tổ Quốc.
Ba mươi chín , gần bốn mươi năm, ́ ́Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ ́ ́ vẫn ngạo nghễ tung bay khắp trên năm châu, bốn bể.Nơi nào có bước chân người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản, nơi đó đều có cờ Tổ Quốc. 25 năm của nước Đức, 23 năm của Liên Bang Xô Viết ,tại sao những miếng dẻ rách made in Xã Hội Chủ Nghĩa đã không còn xác mà hồn cũng không. Hởi những người còn mê muội, hởi những người để ́ ́ trí ́ ́ của mình còn mê ́ ́ ngủ ́ ́ , hảy ́ ́ thức ́ ́ dây.
Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ - Cờ Tổ Quốc Việt Nam
Người Việt Tỵ Nạn cộng sản không dựng hàng rào phân chia ranh giới. Người Việt Tỵ Nạn cộng sản không hòa hợp hòa giải với Việt Cộng. Người Việt Tỵ Nạn cộng sản không đứng chung với cờ đỏ.
09.11.2014 Lê Trung Ưng- Erbach, Odenwald.