Công nghệ bán nước và cạp đất của CSVN
Sinh nghề tử nghiệp...
Các Cụ ta có câu đúc kết ngàn năm: “Sinh nghề tử nghiệp”, lại có câu đùa
“Thợ may ăn vải, thợ vẽ ăn hồ”. Đảng CSVN và các lãnh tụ, đảng viên của
nó, có nghề chung là bán nước cho Tàu cộng, bắt đầu từ Hồ trở đi đến Lú
hiện nay, thì chúng ăn gì và cái nghiệp của chúng sẽ là gì? Xin thưa,
chúng ăn đất, cạp đất, cạp sản (từ “cộng sản” mà ra), và chúng cũng sẽ
tử vì nghiệp bán nước và cạp đất đó, như các Cụ đã nói.
(Từ ”cạp đất” và “cạp sản” là tôi nghe từ bác ruột tôi, một đảng viên
trung kiên và liêm khiết 70 năm tuổi đảng, nói về các đồng chí đàn em
đương chức của mình).
Với cộng sản VN, bán nước Việt cho Tàu là nghề sinh tử của chúng, là mục
tiêu tối hậu và cũng là phương cách sinh tồn của đảng CSVN từ khi nó
được Hồ Tàu nặn ra năm 1930. Do đó, suốt hơn 85 năm qua chúng đã và đang
làm việc đó với rất tận tụy, chuyên nghiệp, và toàn diện - bán lãnh thổ
quốc gia Việt cho Tàu, bán chủ quyền, quyền độc lập và tự do dân tộc
Việt, và bán cả linh hồn, văn hóa dân tộc Việt cho Tàu nữa. Chúng bán
hết, bán không chừa thứ gì của Cha Ông Việt ngàn đời để lại, như chúng
tự thú là chúng “ăn của dân không chừa thứ gì”.
Tội ác của CSVN, vì thể, kể một trăm năm không hết, mà sẽ phải ghi mãi
vào lịch sử. Với bài này tôi chỉ xin nói sơ đến tội bán nước - bán lãnh
thổ quốc gia cho Tàu cộng, và tội ăn đất/cạp đất của dân của nước cho cá
nhân chúng, và cũng chỉ xin phân tích sơ về khía cạnh “công nghệ bán
nước” và “công nghệ cạp đất” của chúng - những tội sẽ dẫn đến cửa tử (tử
nghiệp) của CSVN hôm nay để bà con ta tham khảo và bổ sung kiến thức về
cộng sản.
Công nghệ bán nước bốn giai đoạn của CSVN
Từ khi cướp được chính quyền ở miền Bắc năm 1945 rồi cả nước năm 1975
đến nay, CSVN đã liên tục tìm mọi cách bán lãnh thổ quốc gia Việt Nam ta
cho Tàu cộng theo nhiều đợt, nhiều cách (nhiều công nghệ bán nước) khác
nhau, tùy điều kiện, tình hình và đối tượng bán. Đó là vào những đợt
1956-1958 -1974 (bán quần đảo Hoàng Sa), 1979 (cắt đất biên giới), 1988
(bán 7 nhóm đảo đá Trường Sa), 2000 (lại bán đất biên giới như Ải Nam
quan, Thác Bản Giốc, Lão Sơn), 2005 (bán 13% lãnh hải trong Vịnh Bắc
Bộ), 2005-2010 (bán trên 300,000 ha rùng biên giới, Bauxite Tây nguyên,
Vũng Áng và hàng chục Khu công nghệ, hàng trăm “dự án” khác),
Trong tất cả các phi vụ bán nước cho Tàu đó, CSVN đều thực hiện mục tiêu
bán nước dần dần, vì chúng phải lừa dối cả dân tộc Việt Nam, qua bốn
bước như sau:
Bước 1 - Lừa bịp nhân dân: Giấu diếm, hoàn toàn bưng bít
thông tin, tạo sự hỏa mù và các vỏ bọc khác để đội lốt, lừa dối nhân dân
bằng chính trị, ngoại giao, kinh tế, văn hóa... như: công hàm PVĐ năm
1958, cám ơn Tàu đánh chiếm và “giữ hộ” Hoàng Sa đang do VNCH cai quản,
giấu tịt Thỏa ước Biên giới Pháp-Thanh phân định ranh giới đất và vịnh
Bắc bộ cũ và các Thỏa hiệp phân định biên giới mới, ngấm ngầm dâng
Trường Sa kèm sinh mạng 72 người lính trẻ làm quà hiến tế năm 1988 để đi
quì lạy Tàu Năm 1990 ở Thành Đô, giả bộ vì các lợi ích kinh tế mà ký
kết và giao các khu đất/dự án giao cho Tàu...
Nói chung, đặc điểm then chốt của giai đoạn này là lừa dối dân. Khi sự
việc xảy ra dân không biết mà phản đối, nếu có gì hé lộ hay không thể
giấu diếm thì chúng thì chúng đánh lạc hướng hay giả bộ phản đối. Ví dụ,
CSVN im tịt để cho Tàu cộng chiếm ngư trường, hại ngư dân, xây dựng đồn
quân sự khủng trên các đảo, khi không im được nữa vì cả thế giới phản
đối Tàu thì chúng lại nói đó là chuyện trong nhà, người ngoài đừng làm
phức tạp tình hình.
Bước 2 - Giúp Tàu âm thầm đổi chủ: Tạo sự đã rồi để Tàu
làm chủ thực sự các lãnh thổ Việt Nam bằng kế hoạch di dân như tằm ăn
rỗi, bằng bạo lực chiến tranh, bằng xây dựng đảo, bằng áp lực chính trị
ngoại giao, bằng ký các văn kiện bán nước, bằng giao các khu đặc quyền
kinh tế cho Tàu.
Đặc điểm của giai đoạn 2 bán nước này là âm thầm và dài lâu, thường hàng
chục năm, hoặc chớp nhoáng và bất ngờ nếu Tàu dùng bạo lực chiến tranh
(chiếm Hoàng Sa 1974, biên giới 1979, Trường Sa 1988).
Bước 3 - Âm thầm công nhận Chủ quyền Tàu và bảo vệ lãnh thổ cho Tàu: sau
khi đã bán nước “thành công” bước 1 và bước 2, CSVN sẽ thục hiện bước 3
như đang làm với Hoàng Sa và Trường Sa, với cả các vùng biên giới đã
mất (khoảng trên 3,000 km2 hay hai tỉnh Thái Bình): chúng lờ tịt đi,
thậm chí chúng không cho dân tưởng niệm các chiến sĩ đã hy sinh để giữ
các mảnh đất đó.
Đặc điểm giai đoạn này là giương cao lá cờ “hữu nghị anh em” “4 tốt 16
vàng” của Tàu, tức bắt dân đoàn kết với kẻ cướp nước mình.
Bước 4 - Nộp cả đất nước cho Tàu: Sau khi bước 3 thành
công đủ nhiều, đủ rộng lớn, đủ khuynh đảo hoàn toàn kinh tế, quân sự,
chính trị, văn hóa người Việt, nước Việt, thì CSVN sẽ xin làm một chi bộ
của đảng CS Tàu, và ghép nước Việt vào Tàu như một khu tự trị “cẳng gà
Tàu”.
Trên bản đồ “nước Tàu mới” như hình con gà đó thì VN chỉ là cái cẳng gà,
có nhiệm vụ “đá” Asean và tất cả các đối thủ của Tàu, đứng đầu là Mỹ?
Công nghệ “cạp đất” bốn bước của CSVN
Phần trên tôi đã phân tích công nghệ bán nước theo bốn bước của CSVN, đó
là nghề để chúng sinh tồn - sinh ra và tồn tại trong suốt 85 năm qua.
Ngoài cắt đất cho Tàu ra, tất cả quan chức của CSVN từ nhỏ đến lớn, từ
xã huyện tỉnh đến chính phủ nhà nước, và từ quan đảng, đoàn thể, đến
quân đội, công an... đều còn có nghiệp ăn đất của dân của nước nữa, tức
là “cắt đất cho mình” nữa. Công nghệ “cạp đất” này xảy ra ở khắp mọi
nơi, từ đất núi rừng đến vườn ruộng, đất ven sông, ven hồ, ven biển. Có
thể nói, đến nay 2015, đất nước Việt Nam gấm vóc này có mảnh đất nào đẹp
nhất giá trị nhất dù nhỏ dù lớn, dù xa dù gần các trung tâm, chưa kể
nhà đất ở trong chính các trung tâm đô thị của quốc gia, đều đã vào tay
các nhân các quan cộng sản và gia đình phe nhóm chúng, ở dạng sở hữu tư
nhân.
Sau mấy chục năm “cải cách” vừa qua, nhờ “cộng sản” mà hàng triệu quan
và cựu quan cộng sản đã từ “vô sản” trở thành những tư bản đỏ sở hữu mọi
mảnh đất lớn giá trị và đẹp nhất của mọi địa phương trên cả nước, từ
Móng Cái đến Cà Mau. Chúng đã làm điều đó thế nào? Xin thưa, chúng có
công nghệ “cạp đất” bốn bước như sau:
Bước 1 - “Giao đất cho dân” - thực ra là “cắt đất cho ông”:
CSVN trong mấy chục năm qua đã nghĩ ra vô số các dự án giao đất (đất
rừng, đất đồi, đất bãi, đất ven biển, đất ruộng, đất ao hồ...) cho dân
quản lý và sử dụng cho mục tiêu kinh tế xóa đói giảm nghèo. Hầu như tất
cả các dự án đều thất bại, vì họ chỉ giao những mảnh đất khó, đất xấu,
và giao rất ít, nhỏ giọt gọi là có cho dân, phần lớn nhất và phần ngon
nhất thì chúng để riêng chia nhau. Chia cho mình và cho các quan trên.
Quan huyện nộp quan tỉnh. Quan tỉnh nộp quan trung ương. Quan xã thì tự
lo mà cướp của dân...
Giai đoạn này, đất được phân thành lô đẹp xấu, có tên có giấy tờ khai
sinh” trên các bản đồ địa chính, và chúng ta đang nói đến những lô đất
từ vài công (vài ngàn mét vuông, nếu ở trung tâm), đến vài ha đất, hay
vài chục, vài trăm ha đất đẹp ven biển. Tất cả, chúng đều “đã được giao
cho dân”.
Đặc điểm then chốt giai đoạn này là dân chỉ là cái cớ để chúng đội lốt
mà lấy đất của Tổ tiên, Quốc gia Việt giao cho các cá nhân, gia đình,
phe cánh của chúng là bọn quan tham CSVN.
Bước 2 - “Dán sổ đỏ” cho mình: Sau khi đã nhắm hét những
mảnh đất ngon chia nhau từ dưới lên trên, mọi miếng đất đẹp ngon ven
biển, ven hồ ven sông... đều được giao cho “dân” là sân sau của quan, là
gia đình quan - nhiều đứa trẻ ranh cũng thành đại gia đất vì được cha
mẹ cho đứng tên chủ sở hữu Quyền sử dụng đất”, và tất nhiên, rất nhiều
quan chức Hà Nội, Sài Gòn bỗng có vợ con đứng tên chủ đất bãi biển đẹp ở
Hạ Long, Nha Trang...
Các quan tỉnh muốn lên chức, hay giữ chức hay chạy án, hay xin xỏ cho
con cháu thì thường phải chọn dâng (tự làm sổ đỏ đứng tên vợ con quan
trên) những mảnh đất to đẹp ngon nhất tỉnh mình cho các quan ở Hà Nội,
Sài Gòn... các quan cỡ quận huyện cũng luôn làm thế với các quan tỉnh.
Các quan TƯ thì hay về “tỉnh nhà” (nơi họ xuất thân, từng công tác...
vài năm - nên chúng có nhiều “tỉnh nhà” lắm!) xin đất để về hưu (như
Giáp về Quảng Bình, Truyền về Bến Tre, Hồ thì về Tầu xây nhà lưu niệm
nhưng dân ta không biết đó thôi?)
Ở giai đoạn này, đất đai được các quan CS tự định giá cho mình rất bèo
bọt, như cho không. Thường thì, “công” làm sổ Quyền sử dụng đất đỏ cao
hơn giá trị đất.
Bước 3 - Rửa đất: Đây là giai đoạn các quan cộng sản “đẩy”
các quyền sử dụng đất bằng sổ đỏ mà họ tự dán cho mình, cho nhau ra thị
trường mua bán, trao đổi, làm dự án hay/và lấy tiền khủng, hay đổi lấy
các bất động sản khác dễ quản lý khai thác hơn.
Giai đoạn 3 này phải có hai chuyện quan trọng xảy ra thì mới coi như “rửa đất” xong: đất đã qua tay nhiều người và mất hết vết tích ban đầu là đất được các quan CS tự cho không các quan trên hay người nhà của mình, và giá trị đất về tay quan CS đã tăng lên từ vài chục đến hàng trăm lần, và được qui ra tiền tươi thóc thật.
Bước 4 - Đổi màu: Đó là ôm tiền khủng gốc từ đất cướp
được, cạp được qua ba bước trên cho chân tay, con cháu kinh doanh, mua
bất động sản. Những tư bản đỏ thích tự gọi mình như những “tư bản dân
tộc” và dấu đi cái đuôi quan cộng sản, và các quan CS về hưu đã xây cất
cho mình những biệt thự nguy nga để hưởng thụ (như Mạnh, như Phiêu, như
Truyền... và hàng vạn quan CS với hàng vạn biệt thự nguy nga của bọn
“đầy tớ dân”). Từ “tiền máu đỏ” cướp và bán đất của dân của nước chúng
phải giấu diếm chui nhủi qua mấy giai đoạn trên, nay đã thành “vàng tư
bản”, nên tôi gọi đây là bước đổi màu “ngoạn mục” của CSVN. “Ngoạn mục”,
là vì chúng nghĩ rằng chúng đã qua mặt được dân tộc Việt Nam, chứ không
phải vì tôi khâm phục chúng.
Ở giai đoạn 4 này, đất đai biển rừng của nước của dân Việt đã biến thành
lâu đài và các đại công ty, ngân hàng, và các tài sản kếch sù khác của
hàng vạn quan chức và cựu quan chức cộng sản VN, hầu như đã được hoàn
tất.
Bao giờ CSVN “tử nghiệp”?
Vâng, cái nghề bán nước của hàng triệu đảng viên CSVN mà Hồ khởi xướng
còn chưa xong, nhưng cái nghiệp cạp đất của hàng vạn quan chức CSVN thì
hầu như đã thành công mỹ mãn, vì mấy chục năm qua chúng đã “hành nghiệp”
công khai, gấp rút và tàn bạo mà có ai dám cản chúng đâu, vì tất cả cái
đất nước nghèo khốn này nằm trong tay chúng hết?! Và trước hết, do quá
trình đó không chỉ do chính quyền các cấp thực hiện, mà còn được sự tham
gia tích cực của các đoàn thể, đảng, quân đội và công an của CSVN luôn
chĩa súng vào dân để cạp đất nữa (khi chúng bán nước cũng chĩa súng vào
dân).
Như tôi nói ở phần trên, CSVN nghĩ rằng chúng đã “thành công ngoạn mục”
trong vô số vụ cạp đất của dân của nước Việt trên trong mấy chục năm qua
và ở khắp mọi nơi mọi miền, vì chúng nghĩ rằng đã “qua mặt” được cả dân
tộc Việt Nam. Bằng chứng là chúng vẫn huênh hoang nhiều người dân vẫn
“tin yêu” chúng, “biết ơn” chúng, nên chúng xứng đáng được thế và còn
hơn thế nữa (và chúng đang còn cắt đất, cạp đất chia nhau tiếp bằng muôn
cách). Có đúng vậy không?
Tôi tin là không. Tôi tin là dân Việt sẽ sớm có ngày hỏi tội đó của
chúng. Tôi tin là Tổ tiên Việt Nam sẽ lên tiếng phán xử: “Sinh nghề tử
nghiệp!” Bọn CSVN sẽ phải trả giá “tử” vì cái nghiệp cạp đất và cái nghề
bán nước cho Tàu của chúng!
Bao giờ ư? Chỉ có nhân dân Việt Nam, người chủ đích thực của đất nước
Việt Nam (chứ không phải đảng CSVN bán nước) mới trả lời được câu hỏi
đó.
Nhưng nghe gió Biển Đông đang thổi thì cũng sắp tới mùa giông bão Việt rồi, con dân nước Việt ơi!
Sẽ đến ngày “Của Caesar phải trả lại Caesar!” Caesar của tôi là Nhân dân và Đất nước Việt Nam.