Năm xích lô (Danlambao)
- Tôi như kẻ đi ngược chiều thời sự khi đội hại/đại hội đảng cướp sạch
(CS) cận kề. Thất phu nhưng buộc phải nói thay nỗi lòng của đại đa số
người dân chúng ta những gì suy tư về đất nước tuy đang căm hờn chế độ
cộng sản (CS= cướp sạch) nhưng mãi im lặng chịu đựng vì chưa có dịp.
Chúng ta cảm nhận gì về câu của Bà Triệu khi mới 19 tuổi "Tôi chỉ muốn
cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở biển Đông. Lấy lại
giang sơn, dựng nền độc lập, cởi ách nô lệ, chứ không chịu khom lưng làm
tỳ thiếp cho người!". Lời Anh thư nước Việt từ thời dựng nước như còn
vang vẳng đâu đây, nhắc nhở thế hệ sau về hiện tình đất nước, vô hình
chung trùng với nỗi lo mất nước mà tiền nhân luôn ưu tư và có/sẽ trở
thành hiện thực với con cháu hôm nay nếu chúng ta mãi thụ động.
Thời thế thay đổi theo thời gian. Con cháu ngày nay ngại ra gió, ghét
nắng, kỵ mù sương nên nhìn Tàu cộng quậy đục sóng ở biển Đông có đau cho
nỗi nhục sẽ mất nước; thấy lãnh đạo CS quỳ lụy liếm gót kẻ xâm lược mà
nhỏ lệ cho chí khí tiền nhân nhưng biết làm gì đây. Nỗi uất hận của dân
đen như xát thêm muối khi một số anh chị nối gót tiền nhân, bày tỏ khí
tiết trước ngoại xâm nhưng chưa kịp thấy kẻ xâm lược phản ứng thì lũ cầm
quyền yếu hèn CS lại đàn áp khí thế chí khí giống nòi để chứng tỏ
"thiện chí" với chủ nhân là họ, kẻ bán nước đắc lực trong mọi thời đại.
Đau cho đất nước đã lỡ sinh ra loài cộng sản.
Nhắc chuyện xưa để bàn chuyện nay mà gần nhất là đội hại đảng hèn với
giặc - ác với dân của đám Ba đình. Đảng cướp sạch VN múa may, tranh
giành, đấu đá, chém giết là chuyện của họ nhưng có một vài nguyên tắc mà
bản thân họ cũng không/khó thể vượt rào.
- Theo Mỹ, theo Tàu, theo X? Đó là suy nghĩ của dân, riêng đảng
CSVN đã/đang/sẽ phải theo đường lối chỉ định/đạo khi họ đã bán nước nên
màn tung hứng, thanh trừng là sân khấu kịch theo nguyên tắc tung hỏa mù,
gây chú ý của người dân để tạm quên đi lo lắng trong đời sống thường
ngày, sau đội hại sẽ vũ-như-cẩn và đôi khi còn tệ hại hơn với hiện tại.
- Phe nhóm muốn chi phối/triệt hạ phía đối nghịch vì quyền lợi của
họ chớ không vì quyền lợi của đất nước và dân tộc nhưng không thể đi
ngoài nguyên tắc của nô dịch vì mất đảng (CS) thì đảng trưởng/viên còn
gì? Chẳng lẽ theo ISIS trong khi đảng viên càng lớn càng "teo"? CSVN chỉ
là con rối của Tàu nên họ múa may quay cuồng không thể ngoài tầm ảnh
hưởng của Tàu.
- Câu nói bất hủ của cố Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu nói về CS
đủ nói lên điều gì trong bất kỳ điều kiện không gian và thời gian.
- Sự hy vọng vào thay đổi chế độ của "một bộ phận quần chúng" là lẽ và mong muốn để sinh tồn của CSVN.
- Trong một hệ thống tay sai dưới sự điều động và phân công của kẻ
nắm/sử dụng con rối thì nhân sự phải trải qua hai tầng kiểm soát đó là
đảng tay sai CSVN và trên đó là quan thầy CSTQ (cộng sản Trung quốc) thì
mong/mơ gì ở sự thay đổi.
- Cũng là CS nhưng CS Á châu vẫn dã man tàn ác hơn CS Đông Âu.
- 70 năm nhìn lại thì có còn gì để hy vọng và mơ-Hồ vào sự thay đổi của chế độ?
Chúng ta đau đớn khi nhìn đất nước Việt Nam trong thế kỷ 21 vẫn ngụp lặn
trong bần cùng của đói khổ, thiếu thốn tự do và người dân ngày càng bội
thực với khẩu hiệu và bánh vẽ của chế độ. Đời sống dân chúng luôn tỷ lệ
ngược với kể cầm quyền. Có bạn sẽ lên án Năm xích lô là quá khích nhưng
thực tế không thể lừa mãi với những gì đang diễn tiến trên XHCN Việt
cộng hôm nay qua thông tin có kiểm chứng. Rất nhiều kẻ giàu có bạc tỉ
USD không quá khó hiểu từ đâu và rất rất nhiều cảnh khốn cùng khi nhắm
mắt vĩnh viễn chẳng có manh chiếu bó thân. Bạn có thể tưởng tượng những
mảnh đời bất hạnh này trên đất nước "văn minh tiến bộ" ở thế kỷ 21
không? Năm xích lô nói với tất cả sự thật của lương tâm khi chứng kiến
những mảnh đời bị đảng CSVN lột đến tận cùng. Chúng ta có đau không, có
cảm nhận nỗi khốn cùng với những người chết mong được bó chiếu trong một
đất nước "hào nhoáng/hoành tráng" đầy dối trá của loài quỉ đỏ CS? Những
người nghèo khổ đó, họ thổn thức từng đêm, than vãn từng ngày nhưng
biết làm sao đây? Cảnh khốn cùng trong so sánh tương đối luôn có trong
xã hội trên địa cầu này nhưng một chế độ luôn tuyên truyền của CS bla
bla bla thì khổ càng thêm khổ, gian ác lên ngôi đã dư thừa nói lên bản
chất của chế độ. Cách ngôn "nghèo vì ngu nhưng nghèo chưa hẳn là ngu", ở
XH cộng sản này thì bạn sẽ thấm hiểu câu có vẻ mâu thuẫn trên. Có bạn
thắc mắc là giá dầu thô/mỏ xuống thì càng tốt cho người tiêu dùng và
hãng xưởng nhưng nhà nước CS than vãn? Tài nguyên bán, rơi vào túi ai,
để mua thì ai phải trả? Bạn trả lời sẽ hiểu CS hơn.
Trở về với hiện thực hôm nay, người dân chúng ta sẽ được/mong gì sau đội
hại này? Chúng ta là chủ của đất nước nhưng mãi chờ đợi sự bố thí của
đầy tớ? Bạn hãy giải thích cho tôi vì tôi quá yếu hèn nhưng thích tự hào
nên chẳng hiểu câu nói của Bà Triệu ra sao. Cực đoan trước nỗi đau mất
nước, trước mắt là Hoàng/Trường sa và lù lù sau đó là mật ước Thành đô?
Nam nhi/anh hùng còn chưa làm được gì thì Nữ nhi/anh thư chưa qua
khỏi... nhà bếp, hãy đợi đó. Nhớ nhé "Làm trai cho đáng nên trai, xuống
Đông đông tĩnh, xuống Đoài đoài tan". Hy vọng nhỏ nhoi.
Những ước vọng chính đáng của người dân chúng ta đã là điều quá ư bình
thường và tự nhiên như con người cần oxy/hơi thở nhưng đến ngày hôm nay,
thế kỷ của thông tin thì chúng ta vẫn mơ ước được hít thở không khí tự
do trên một đất nước Việt Nam dân chủ? Có là đòi hỏi quá đáng không? Dân
chủ - tự do không tự nhiên và ban phát, hạnh phúc không tự có nếu mình
không quan tâm và bảo vệ. Tự do – dân chủ sao mãi xa vời với đất nước
chúng ta vì sao?
Ba ếch, Trọng lú, Tư móm, Hùng hói và ai đó thì cướp vẫn hoàn cướp. Bạn
không thể trông chờ đảng cướp thương người. Dẫu là Robinhood hoặc ABC
thì cướp vẫn là cướp. Chúng cướp 10, chia chác 5, 4 cho đàn em và 1 cho
tuyên truyền thì thôi đi mơ tưởng của viễn vọng, hãy bằng vào ý chí và
khát vọng của dân tộc để chủ động cho đất nước.