13/1/16

Vai trò của tổ chức xã hội dân sự trên chính trường Việt Nam

Lê Dủ Chân (Danlambao) - ...Một tổ chức chính trị sinh hoạt dưới dạng một tổ chức xã hội dân sự chỉ có thể đạt được hiệu quả cao khi đối tượng của nó là những tập thể quần chúng chiếm số đông trong xã hội, hoặc nhắm vào những mặt tiêu cực phổ thông của xã hội... Chúng ta và ngay chính đảng cộng sản điều biết rằng trận chiến hôm nay là trận chiến giữa độc tài toàn trị và tự do, dân chủ. Trong trận chiến này yếu tố quyết định thắng lợi cuối cùng là lòng dân... 
Đảng cộng sản Việt Nam (CSVN) và nhà nước của nó tất nhiên không sớm thì muộn sẽ bị đào thải và sụp đổ bởi vì nó đi ngược lại trào lưu tiến hóa và văn minh của nhân loại nói chung và nguyện vọng của nhân dân Việt Nam nói riêng.
Đảng cộng sản bị đào thải như thế nào, nhà nước của nó sụp đổ ra sao, và vào thời điểm nào thì còn tùy thuộc vào nhận thức của chính bản thân của đảng, thái độ của 90 trệu dân Việt Nam và sự đòi hỏi của cộng đồng quốc tế đối với Việt Nam trong nhu cầu hội nhập ngày nay.
Những sự kiện đấu đá tranh giành quyền lực một mất một còn trong sinh hoạt chính trị nội bộ đảng cộng sản xảy ra vào cuối năm 2015 đầu năm 2016, sự gia tăng hành động xâm lược một cách thô bạo và trắng trợn của nhà cầm quyền Trung cộng trên Biển Đông cùng với sự bất mãn của người dân trong cả nước trước đại hội toàn thể 12 của đảng là những chỉ dấu cho chúng ta thấy sự tồn tại của đảng và nhà nước CSVN sẽ không còn bao lâu nữa.
Để đáp ứng được tình hình trên, vấn đề khẩn thiết của 90 triệu dân hôm nay là cần một hay nhiều tổ chức có tầm vóc, có khả năng về chất lẫn lượng để đối trọng với CSVN một khi tình hình đã chín mùi. Hoặc cạnh tranh quyền lực với đảng cộng sản trong quốc hội, trong nhà nước hoặc thay thế đảng cộng sản để điều hành đất nước, xã hội tùy theo tiến trình dân chủ hóa của đất nước đi theo kịch bản nào, tiệm tiến hay tức thời. Chúng ta ai cũng hiểu được rằng một nước không thể có một ngày không có vua, một quốc gia không thể có một ngày không có chính phủ.
Thử bình tâm mà đặt ra một tình huống như sau: Nếu vào một thời điểm nào đó, một ngày nào đó người dân hai thành phố Sài Gòn và Hà Nội, phẫn uất vì một vấn đề nào đó, vùng dậy xuống đường biểu tình lật đổ chế độ cộng sản và nếu họ thành công thì ai, cá nhân nào, tập thể nào sẽ là người thay mặt cho họ đứng ra thay thế đảng cộng sản và nhà nước của nó để điều hành đất nước? Hoặc mai đây, một khi đảng cộng sản nằm trong thế chẳng đặng đừng phải dân chủ hóa chế độ, mở rộng quốc hội thì ai, tổ chức nào, đảng phái nào có đủ nhân lực ra ứng cử làm đối trọng với đảng viên đảng cộng sản trong nghị trường để tranh thủ những đường lối, chính sách có lợi cho dân, cho nước như đảng Liên đoàn Quốc Gia Vì Dân Chủ (NLD) của bà Aung San Suu Kyi ở Cộng Hòa Liên Bang Myanmar (Miến Điện) hoặc như Công Đoàn Đoàn Kết của ông Lech Walesa ở Ba Lan.
Đảng cộng sản dĩ nhiên không bao giờ muốn kết quả tất yếu này xảy ra, do đó chủ trương của họ là đàn áp không nương tay đối những tổ chức mà họ cho là mối đe dọa trực tiếp đối với quyền lực mà họ đang có. Các vụ bắt bớ Trung tá Trần Anh Kim, Luật sư Nguyễn Văn Đài gần đây, cũng như Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Luật sư Lê Thị Công Nhân, Anh Nguyễn Phong thuộc đảng Thăng Tiến, Kỷ sư Trần Huỳnh Duy Thức, Luật sư Lê Công Định, Thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, Doanh nhân Lê Thăng Long của nhóm nghiên cứu Chấn trước đây đã nói lên điều đó.
Mặc dù đang nắm quyền lực và thủ đắc một lực lượng đàn áp bao trùm xã hội, nhưng đảng cộng sản không phải không có những yếu điểm để chúng ta khai thác làm lợi cho phong trào dấu tranh dân chủ. Một trong những yếu điểm đó là hiến pháp và luật pháp hiện hành của đảng và nhà nước CSVN. 
Từ thập niên 1990 đến nay vì muốn hội nhập vào cộng đồng thế giới để tồn tại, đảng CSVN đã nhiều lần bị bắt buộc phải thay đổi hiến pháp và luật pháp cho phù hợp với thế giới bên ngoài. Phong trào dân chủ trong nước cũng đã thấy và lợi dụng được điểm này do đó trong vài năm trở lại đây đã tự động thành lập được trên 20 tổ chức Xã Hội Dân Sự hoạt động công khai mà không bị đảng cộng sản triệt để tiêu diệt mặc dù đảng vẫn xem những tổ chức đó là cái gai trước mắt của mình. 
Từ đó chúng ta thấy được rằng, cơ hội để được công khai hoạt động và hóa giải được phần nào sự trấn áp thô bạo của đảng cộng sản và công cụ của nó, con đường khả dĩ an toàn cho phong trào dân chủ trong nước là dùng hiến pháp, luật pháp của cộng sản để chống cộng sản. 
Với phương thức đó chúng ta có thể thành lập một tổ chức chính trị dưới ngụy tích một tổ chức xã hội dân sự và sinh hoạt dân sự với mục đích chính trị trong đó mục đích chính trị là chủ chốt. Không ai bắt buộc một tổ chức làm chính trị nhất thiết phải có danh xưng và cương lĩnh mang màu sắc chính trị và cũng không ai có thể vạch được lằn ranh giữa sinh hoạt thuần túy dân sự và sinh hoạt chính trị trong xã hội.
Một tổ chức chính trị sinh hoạt dưới dạng một tổ chức xã hội dân sự chỉ có thể đạt được hiệu quả cao khi đối tượng của nó là những tập thể quần chúng chiếm số đông trong xã hội, hoặc nhắm vào những mặt tiêu cực phổ thông của xã hội. Cụ thể như các hội, đoàn: Công Đoàn Độc Lập nhắm vào lực lượng công nhân (đang trên đà vận động), Hội Thầy Giáo Chu Văn An nhắm vào lực lượng sinh viên học sinh (đã có), Hội Tương Trợ Pháp Lý Dân Oan nhắm vào dân oan bị mất đất mất nhà (chưa có), Hội Bài Trừ Thực Phẩm Độc Hại nhắm vào thực phẩm độc hại từ Trung cộng nhập vào Việt Nam (chưa có), Hội Hoàng Sa, Trường Sa Trong Tim Tôi nhắm vào những người quang tâm đến sự tồn vong của dân tộc, chủ quyền của quốc gia (chưa có)... v.v...
Trên quan điểm đó chúng ta không cần phải có nhiều tổ chức Xã Hội Dân Sự nhưng cần có những tổ chức Xã Hội Dân Sự lớn, có tầm về chất lẫn lượng để có thể sinh hoạt sâu rộng trên khắp các tỉnh thành của đất nước. Trong điều kiện hiện nay, để làm được điều này trước mắt chúng ta nên:
- Về tổ chức: Bỏ cái nhỏ, hoặc gom nhiều cái nhỏ để có cái lớn.
- Về cá nhân: Vì mục đích chung, hy sinh cái tôi để hội nhập với bạn bè.
Đành rằng với những kẻ dùng luật rừng như đảng cộng sản thì không có một phương pháp nào gọi là tuyệt đối an toàn, nhưng nếu chúng ta đi theo con đường này ít nhất chúng ta sẽ có những lợi điểm như sau:
- Đảng cộng sản phải trả giá rất đắt, bằng sự căm phẩn, trước quần chúng nhân dân và công luận thế giới một khi ra tay đàn áp hay dùng luật rừng để buộc tội các cá nhân hay các tổ chức hoạt động Xã Hội Dân Sự. Cũng vì lý do này mà cực chẳng đã công an nhân dân hóa thân côn đồ.
- Qua sinh hoạt Xã Hội Dân Sự các cá nhân và tổ chức sẽ tạo được uy tín, lòng tin yêu, sự cảm phục của dân đó là yếu tố cần thiết để được nhân dân bảo vệ và ủng hộ cho sự nghiệp chính trị của mình và của tổ chức.
- Qua sinh hoạt Xã Hội Dân Sự, cá nhân và tổ chức mới có thể đi sâu, đi sát, đi rộng vào các tầng lớp nhân dân trên toàn quốc để vận động họ đứng về phía mình.
- Qua sinh hoạt Xã Hội Dân Sự người dân sẽ cảm nhận được trong xã hội này ngoài đảng cộng sản đang cầm quyền còn có rất nhiều cá nhân và tổ chức xứng đáng hơn đảng cộng sản để thay mặt họ điều hành đất nước và quản lý xã hội không giống như sự tuyên truyền của đảng lâu nay rằng chỉ có đảng cộng sản là tổ chức duy nhất xứng đáng để lãnh đạo quốc gia...
Tất cả chúng ta và ngay chính đảng cộng sản điều biết rằng trận chiến hôm nay là trận chiến giữa độc tài toàn trị và tự do, dân chủ. Trong trận chiến này yếu tố quyết định thắng lợi cuối cùng là lòng dân. 
14.01.2016