Le Nguyen (Danlambao)
- Thời Hồ Chí Minh công cụ loa đài độc quyền là bùa phép để “tuyên giáo
đảng ta” nhào nặn, hô biến cho Hồ từ một tên gian manh, xảo quyệt, độc
ác, bạo tàn, tay sai ngoại bang thành một người có đầy đủ phẩm chất đạo
đức như một anh hùng dân tộc, như thánh nhân “không biết mùi đàn bà”
suốt đời hy sinh cho dân cho nước. Cũng qua công cụ “loa đài” tuyên
giáo, đảng ta đã biến đảng cộng sản, một đảng cướp chuyên nghề cướp của
giết người không gớm tay thành đảng dân tộc, đảng cách mạng và mở loa
đài lu loa rằng không có bác đảng lãnh đạo “sáng suốt tài tình” thì Việt
Nam không có độc lập, thống nhất, phát triển vượt bực như ngày hôm nay!
(sic)
Thời nay là thời tin học với công cụ truyền thông hiện đại đã dần thay
thế, xóa sổ công cụ loa đài của thời đại Hồ Chí Minh và loa đài của
“đảng ta” không thể bưng bít, tuyên truyền dối trá như thời đại Hồ được
nữa. Giờ thì rất hiếm người không biết đảng cộng sản thực chất là một
đảng cướp và Hồ Chí Minh là tên tay sai, làm công ăn lương hoạt động
tình báo cho cộng sản quốc tế.
Tạm gác chuyện đảng cộng sản qua một bên và tập trung vào nhân vật Hồ để không làm loãng chủ đề sự thật Hồ Chí Minh.
Nhiều bằng chứng của nhiều người tây lẫn ta “tò mò” nghiên cứu, tìm hiểu
nhân thân, tìm biết cuộc đời hoạt động của Hồ Chí Minh. Với các dữ kiện
trưng dẫn, rất có khả năng Hồ là tên tình báo Tàu nhập vai đóng thế
Nguyễn Ái Quốc, người được ghi nhận là đã chết vì bệnh lao ở nhà tù
Hongkong và Hồ được tổ chức chỉ định thay thế Nguyễn xâm nhập Việt Nam
hoạt động cho Nga-Tàu nhuộm đỏ Việt Nam theo chỉ đạo của cộng sản quốc
tế?
Nội dung bài viết này sẽ không chứng minh Hồ giả Hồ thật, Hồ Tàu Hồ Việt
vì Hồ nào cũng là tên tình báo trăm tên nghìn mặt hoạt động cho cộng
sản quốc tế và Hồ nào cũng đã gây tội ác, đã để lại di họa nghiêm trọng
khó khắc phục cho dân tộc, đất nước Việt Nam.
Sự thật không thể chối cãi. Hồ là người truyền bá rao giảng, đem chủ
nghĩa cộng sản vào Việt Nam, là nhân vật chủ chốt tổ chức thành lập đảng
cộng sản Việt Nam, là tên chủ mưu cướp chính quyền non trẻ Trần Trọng
Kim của vua Bảo Đại, dựng nên nhà nước độc tài toàn trị cộng sản với
danh xưng Việt Nam Dân Chủ Cộng hòa - một nước chư hầu nằm trong hệ
thống nhà nước xã hội chủ nghĩa của thời mồ ma cộng sản còn cường thịnh.
Nội dung bài viết cũng sẽ không kể lể tội ác, không kiểm kê tài sản “lưu
manh” của Hồ Chí Minh vì người Việt nam ai cũng biết tội ác và lưu manh
của Hồ, kể cả những đứa cháu ngoan ngu muội có số má của Hồ. Nội dung
bài viết chỉ sẽ nói đến di họa cốt lõi như cuộn chỉ đỏ rối bời đầy thảm
họa khó tháo mở do Hồ làm ra, phát tán trên đất nước Việt Nam:
Thứ nhất di họa của Hồ là tài sản Mao-Hồ vun đắp với tư tưởng “...Bên ni biên giới là nhà... bên kia biên giới cũng là quê hương... Bác Mao nào ở đâu xa... Bác hồ ta đó chính là bác Mao...”
Từ ý tưởng ngây ngô, nô thuộc Tàu lộ liễu, có sự tiếp tay của các thế
hệ “cháu ngoan” lưu manh lẫn mê muội nhào nặn, biến tướng thành 16 vàng 4
tốt, thành tài sản chung quý báu “Mao-Hồ” khiến cho Việt Nam mãi nằm
trong tay áo Tàu không thể thoát ra được và chính sự lệ thuộc Tàu toàn
diện là rào cản, bít lối phát triển của đất nước Việt Nam.
Thứ hai di họa Hồ là chân rết của tình báo Hoa Nam từ thời
Mao-Hồ “xây dựng, vun đắp” đã sinh sôi nẩy nở như quân nguyên leo cao
luồn sâu vào mọi ngõ ngách, nắm giữ những chức vụ trọng yếu trong đảng,
chính quyền tiếp tay cho Tàu Cộng cướp đất biên giới, cướp biển đảo Việt
Nam không cần tiếng súng. Tất cả nhằm phục vụ ý đồ, hình thành bản đồ
lưỡi bò chín đoạn trên biển Đông của bá quyền Đại Hán và nó đã được một
bộ phận không nhỏ những tên hồn Hoa da Việt ra sức gìn giữ, phát huy.
Thứ ba di họa Hồ cũng là lý do để cho lãnh đạo tay sai bán
nước đương quyền bám víu chủ nghĩa Mác-Lê, hô hào kiên trì tiến lên xã
hội chủ nghĩa, bám giữ đảng độc quyền lãnh đạo nhằm bảo vệ quyền lực
quyền lợi do đảng cộng sản thu tóm, cướp bóc của dân của nước và cứ mồm
loa mép vãi bảo là Hồ lựa chọn. Những tên lãnh đạo lưu manh đương quyền
đổ thừa, vì chúng biết xác Hồ chỉ có giá trị lợi dụng chứ không thể ngồi
bật dậy mắng chúng “nói láo!”
Thứ tư di họa Hồ là chế độ độc tài toàn trị là nguyên nhân
của mọi tai ương, thảm họa, chết chóc khổ đau, nghèo đói triền miên phủ
chụp lên đầu nhân dân Việt Nam, nhấn chìm nhân dân Việt Nam xuống dưới
đáy chín tầng địa ngục của cái gọi là xã hội chủ nghĩa. Một chế độ phản
động với kinh tế quốc doanh làm chủ đạo, với đất đai sở hữu toàn dân
nhưng thực chất không người dân nào được quyền sở hữu đất đai của ông bà
tổ tiên mình để lại.
Giờ đây các tài liệu bí mật trong đảng ngoài đảng, trong nước ngoài nước
đã được bạch hóa tràn ngập trên các trang mạng xã hội. Mọi sự đã rõ, sự
thật lịch sử đã chỉ ra di sản của Hồ là độc tài toàn trị, là đảng cộng
sản Việt Nam... là nguồn gốc thảm họa của đất nước, dân tộc Việt Nam.
Đống di sản tạp nhạp, rùng rợn của Hồ có nhiều không sao kể xiết, trong
đó có chế độ độc tài toàn trị cộng sản, một thiết chế chính trị dã man,
tàn bạo nhất trong giòng lịch sử phát triển của xã hội loài người.
Chế độ độc tài cộng sản còn tồi tê hơn chế độ độc tài quân chủ, vì độc
tài quân chủ chỉ có một ông vua độc quyền quyền lực, chỉ cha truyền con
nối cho mỗi ông vua và chỉ có một ông vua thôi. Còn độc tài cộng sản có
rất nhiều vua và chuyện cha truyền con nối không chỉ áp dụng cho vua như
trong chế độ độc tài quân chủ mà “hủ tục” cha truyền con nối còn được
áp dụng cho cả quan chức chế độ độc tài toàn trị cộng sản.
Điển hình là con cái của lãnh đạo đảng, chính phủ, các quan đầu tỉnh đã
được “truyền ngôi” qua cái gọi là cơ cấu cán bộ nguồn “đúng quy trình”
từ trung ương cho đến địa phương như: Nguyễn Thanh Nghị, Nguyễn Minh
Triết con của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng; Nguyễn Xuân An con của Nguyễn
Văn Chi nguyên chủ nhiệm ủy ban trung ương đảng; Lê Phước Hoài Bảo con
của Lê Phước Thanh nguyên bí thư tỉnh Quảng Nam; Lê Trương Hải Hiếu con
của Lê Thanh Hải bí thư thành ủy Hồ Chí Minh; Lê Hoàng Ngân con của Lê
Hoàng Quân chủ tịch ủy ban nhân dân HCM...
Độc tài cộng sản không chỉ tồi tệ hơn độc tài quân chủ. Độc tài toàn trị
cộng sản còn tồi tệ hơn chế độ độc tài quân phiệt vì độc tài quân phiệt
còn có chỗ cho tinh thần dân tộc trỗi dậy để những tên lãnh đạo độc tài
biết hổ thẹn “vung gươm xốc tới” bảo vệ thanh danh cho tổ quốc, giống
nòi khi bị ngoại bang đe dọa, ức hiếp, làm nhục. Còn độc tài cộng sản,
các tên lãnh đạo đảng bất hiếu, bất nhân không có tổ tiên nòi giống để
hướng về. Trong đầu tôm của chúng chỉ có ông tổ Mác-Lê, chỉ biết tổ quốc
xã hội chủ nghĩa để tôn thờ và người dân sống trong chế độ cộng sản bị
nòng súng kê vào đầu chỉ biết vâng lời làm theo để được yên thân chứ
không được lựa chọn nào khác như nông nô sống trong lãnh địa của các
lãnh chúa âu châu thời quân chủ phong kiến.
Như mọi người thấy, từ quá khứ cho đến hiện tại độc tài cộng sản Việt
Nam có nhiều cơ hội thoát Trung, nhưng rồi cuối cùng không thể thoát ra
khỏi vòng kim cô chủ nghĩa Mác-Lê, chủ nghĩa xã hội, thế giới đại đồng
nên Việt Cộng bị nhốt tù trong tay áo của Tàu Cộng không thể thoát ra
được. Riêng độc tài quân phiệt Miến Điện không bị ràng buộc những thứ vớ
vẩn của ý thức hệ, của đảng cộng sản anh em, của tổ quốc xã hội chủ
nghĩa nên đã vùng lên thoát vòng lệ thuộc Tàu Cộng – thay đổi thể chế
độc tài sang dân chủ rất thông minh và ngoạn mục trong cuộc bầu cử tự do
vừa qua.
Cuộc sống thực tiễn của chế độ dân chủ và của chế độ độc tài là bằng
chứng cụ thể chỉ ra, chế độ độc tài toàn trị cộng sản là chế độ độc tài
tồi tệ nhất so với các hình thức độc tài đã diễn ra trong giòng lịch sử
nhân loại. Chế độ độc tài cộng sản là chế độ phản động đi ngược chiều
tiến hoá của nhân loại, là nguồn gốc của bất công xã hội, của nghèo đói
lạc hậu chậm tiến, của đầy máu và nước mắt dân tộc Việt Nam...
Ngày nay đa phần thế giới đã vất bỏ Mác-Lê, từ bỏ con đường xã hội chủ
nghĩa, thiết lập chính thể dân chủ hiện đại theo chiều tiến hóa văn
minh, tiến bộ của nhân loại, là sự thật đời sống chính trị của thế giới
loài người đang sống và hướng tới. Chính thể dân chủ là chính thể nhân
bản, văn minh, tiến bộ mang đến ấm no, tự do, hạnh phúc, thịnh vượng
thực chất cho loài người thời hiện đại.
Chừng nào lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam còn ngu muội, còn vì đảng, vì
Mac-Lê nhắm mắt đi theo con đường cộng sản hoang tưởng của Hồ hoặc giả
vờ ngu muội lợi dụng tư tưởng, đạo đức không có gì của Hồ để mưu cầu lợi
ích cá nhân phe nhóm, để vinh thân phì da, để độc quyền lãnh đạo là
chừng đó thời gian người dân Việt Nam vẫn còn chìm ngập trong vũng lầy
khổ đau nghèo đói, đất nước mãi còn tụt hậu không thể phát triển và nguy
cơ mất nước vào tay kẻ thù truyền kiếp phương bắc chỉ còn là vấn đề
thời gian có thể trông thấy được.
Đảng cộng sản với chế độ độc tài toàn trị là cặp đôi tương sinh cộng
sinh trong vô số “di sản khủng khiếp” của tội đồ dân tộc, của tội phạm
chống nhân loại Hồ Chí Minh - tên cộng sản quốc tế trăm tên nghìn mặt mà
tên nào cũng gian manh, mặt nào cũng nanh vuốt, máu me rất ghê sợ. Vạch
ra di họa Hồ không phải nói xấu, vu khống Hồ Chí Minh vì sự thật Hồ Chí
Minh vốn như thế, chỉ cần căn cứ trên sự thật, nói lên sự thật sẽ thấy
tràn ngập thủ đoan lọc lừa, gian manh độc ác của Hồ Chí Minh chẳng cần
chi phải bịa đặt, vu khống?
Cụ thể dễ thấy hơn, di hoạ của thể chế độc tài toàn trị do bác đảng làm
ra phát tán, là người dân thấp cổ bé miệng sống trong chế độ dù có oan
ức, khổ sở thế nào cũng chỉ trùm mền rên la, khóc lóc, kể lể thấu tận
trời xanh cũng không gây chút mảy may xúc động, không động lòng trắc ẩn
của những tên lãnh đạo đảng viên thú tính, máu lạnh đánh mất trái tim
người.
Cũng trong chế độ độc tài toàn trị cộng sản, giới trí thức, doanh nhân,
công nhân, nông dân, sinh viên, học sinh... những ai còn nặng lòng yêu
nước thương dân, thấy được trách nhiệm lên tiếng phản biện, chống lại
những hành vi sai trái của lãnh đạo đảng, nhà nước đương quyền. Cụ thể
là có thái độ với cán bộ, quan chức làm ngơ lẫn ngấm ngầm chỉ đạo côn
an, côn đồ đàn áp dân oan, hung hăng trấn áp người dân yêu nước xuống
đường chống xâm lược Tàu nhưng lại như cọng bún thiu nhắm mắt bịt tai để
mất dần đất liền, mất biển đảo và để đất nước ngày càng một lệ thuộc
vào Tàu Cộng…
Trước viễn cảnh đen tối của tổ quốc Việt Nam, mọi tiếng nói cảnh báo,
phản biện về nguy cơ mất nước vào tay bá quyền đại Hán đều bị đàn áp thô
bạo, dã man như chính chúng là kẻ thù xâm lược thời man di, mọi rợ của
dân tộc Việt Nam.
Tóm lại di họa đảng độc quyền lãnh đạo với chế độ độc tài toàn trị cộng
sản của Hồ là “cặp bài trùng” cai trị người dân trên nòng súng, dùi cui,
trại tù với chướng khí khủng bố bao trùm thường trực khắp mọi ngõ ngách
đời sống của các tên đao phủ cộng sản.
Đảng cộng sản với chế độ độc tài toàn trị cộng sản do Hồ lập ra, qua
nhiều chục năm độc quyền lãnh đạo đã phá tan hoang đất nước, con người
Việt Nam, chúng biến con người trở nên vô cảm không còn tính người, tình
người. Chúng biến một dân tộc kiêu hùng bất khuất trở nên nhu nhược đớn
hèn trước hành động ngang ngược của kẻ thù truyền kiếp phương bắc và
chúng biến người dân cả nước thành người tù dự khuyết vật vờ trong một
nhà tù lớn phủ trùm bạo lực khủng bố mang tên cộng hoà xã hội chủ nghĩa
Việt Nam.
Đảng độc tài độc ác với chế độ toàn trị phi nhân phản động, xây dựng
quyền lực nhà nước trên tuyên truyền dối trá, trên bạo lực khủng bố là
di họa khủng khiếp của Hồ đã làm băng hoại con người, làm rệu rã văn hóa
dân tộc, là thảm họa của tổ quốc Việt Nam. Chế độ độc tài toàn trị phi
nhân tính cộng sản phải bị loại bỏ khỏi đời sống dân tộc Việt vì nó là
thảm họa... không có lý do tồn tại lâu hơn nữa trên đất nước Việt Nam.
28/11/2015