Sự dối trá và lòng yêu nước
Vũ Bất Khuất (Danlambao) - Giờ
đây (2015) một đất nước tan hoang, một nền kinh tế lụn bại, một xã hội
hoàn toàn băng hoại về văn hóa và đạo đức, luật pháp thì lôm côm… Tất cả
mọi thước đo đều tính bằng tiền, từ nhân cách con người đến vị trí
trong xã hội, trong đảng hay chính quyền, cả những mảnh giấy gọi là bằng
cấp, huân huy chương, bằng liệt sĩ… Cuối cùng là nguy cơ mất nước đang
vào tới hàng ba. Cái hệ thống truyền thông cũng như những cái mồm thối
tha của các lãnh đạo chóp bu vẫn cứ tiếp tục ồn ào dối trá. Mục đích của
sự dối trá toàn diện này đã đưa ĐCS lên đỉnh quyền lực và sự giàu có,
nó vẫn còn phải tiếp tục để bảo vệ những gì đã đạt được và chính trong
nội bộ của họ hình thành một sự phân hóa rõ rệt, không phải mới bắt đầu
từ bây giờ mà là xuất hiện từ khi CNCS xuất hiện ở VN. Bởi vì cái khái
niệm đồng chí cũng chỉ là đồ giả, là dối trá.
*
Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan nói thẳng về tình trạng vô cảm với
dân, về hàng loạt tiêu cực xảy ra trong xã hội khiến bà rất đau lòng.
Bà PCT nước nhận ra điều đó và bà đã đau lòng. Nhưng nếu như mà người
dân nhận ra sự vô cảm, sự tàn bạo của các viên chức nhà nước dành cho họ
chắc họ sẽ đau lòng gấp bội, như trường hợp của chị Nguyễn thị Việt, mẹ
tử tù oan Lê văn Mạnh, như chị Đỗ thị Mai, mẹ em Đỗ Đăng Dư hay là thân
nhân của 226 nạn nhân chết không rõ ràng trong các trại tạm giam của
những đồn Công An hoặc những người bị cưỡng chế đất đai khắp nước đang
nằm vật vạ ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng (Hà Nội) trong sự bức ép canh
chừng vô cảm của Công An, dân phòng và bọn côn đồ. Nỗi đau của thân nhân
và đồng đội của 60.000 dân quân đã bỏ mình trong cuộc chiến tranh 1979,
64 chiến sĩ HQ ở Trường Sa bị chìm trong quên lãng giữa những nghĩa
trang “Đời đời nhớ ơn các liệt sĩ Trung Quốc” nghi ngút khói hương. Nỗi
đau phải rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn của mình biến họ thành con người
vong gia thất thổ như Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày Nguyễn văn Hải, Tạ Phong
Tần và có thể là Trần Huỳnh Duy Thức, Bùi thị Minh Hằng… bởi sự vô cảm
của những người ký và thực hiện tống xuất. Đó là những nỗi đau lồ lộ ra
hàng ngày trên khắp cả nước.
Trong cuộc sống hàng ngày trên mọi nẻo đường đất nước luôn luôn xuất
hiện những trường hợp vô cảm giữa người với người. Thầy thuốc vô cảm với
bệnh nhân, Thầy cô giáo vô cảm với những khó khăn của học sinh. Cán bộ
thuế vô cảm với nhưng khó khăn của doanh nghiệp. Cán bộ thanh tra giao
thông vô cảm với các chị hàng rong. Người đi đường vô cảm với những
người bị tai nạn giao thông hay gặp bất trắc giữa đường. Người có tiền
vô cảm với những người hành khất, khách lỡ đường, người bán vé số…, thậm
chí còn lắm kẻ đã vô cảm trước sư già nua, đau yếu của cha mẹ mình.
Tại sao con người được tạo hóa ban tặng và sở hữu mọi cung bậc tình cảm
lại trở nên khô cứng đến như vậy? Chính vì lòng tham lam đã biến con
người trở nên ích kỷ. Và khi cả một cộng đồng như thế thì lại hình thành
một nền văn hóa mới. Văn hóa dối trá.
Lịch sử dân tộc Việt Nam luôn luôn song hành với lịch sử đạo Bụt từ thế
kỷ thứ II TCN cho đến năm 1945 (khi dân tộc bị áp đặt một học thuyết
ngoại lai. CNCS). Hơn 2000 năm, dân tộc VN chưa bao giờ có một khái niệm
vị kỷ, tham lam, dù đất nước đã trải qua bao đợt hưng vong, luôn luôn
chung lưng sát cánh, nhường cơm sẻ áo trong cảnh thanh bình thịnh trị
hay những lúc khó khăn. Chuyến hành phương Nam vĩ đại (1558-1777) phải
đối diện với những khắc nghiệt của thiên nhiên trên vùng đất mới cũng
như tiếp xúc với những nền văn hóa, những dân tộc xa lạ. Nhưng với lòng
bao dung và tính trung thực dân tộc VN đã tạo dựng một giang sơn hoành
tráng và tươi đẹp. Truyền thống tốt đẹp ấy được gìn giữ một cách trọn
vẹn nhờ vào lòng trung thực.
Dù đã đọc Tư Bản luận, Mác-Lenin toàn tập và hàng ngàn bài viết về CNCS.
Tôi vẫn không hiểu một tí gì về chủ nghĩa này, nhưng chứng kiến những
gì xảy ra trong xã hội mà Chủ nghĩa CS xây dựng, dù ở đâu trên thế giới,
nó đều là một chuỗi dài của sự dối trá.
Ngay trên đất nước mình, Việt Nam, hiện tượng cướp chính quyền ngày
2.9.1945 quả là một sự sỉ nhục đáng xấu hổ và tiếp theo là cuộc chiến
tranh Việt Pháp, chấm dứt bằng chiến thắng Điện Biên Phủ tạo thành một
nhát dao cắt lìa đất nước, rồi tạo nên cuộc nội chiến 21 năm để kết thúc
vào ngày 30.4.1975, với câu nói nổi tiếng của Lê Duẩn “Chúng ta đánh
chiếm miền Nam (VNCH) là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Cộng, cho cả
nhân loại, đánh cho cả bọn xét lại đang đâm sau lưng của chúng ta.”
Thực ra từ ngày thành lập 3.2.1930. Đảng CS đã mang vào VN khái niệm dối
trá. Trong suốt quá trình 85 năm hoạt động của mình chưa bao giờ CSVN
nói thật bất cứ một điều gì. Từ nhân thân và hành vi của các lãnh đạo
Đảng hay các tổ chức khác chính kiến cũng như những câu chuyện nhỏ nhặt
có liên quan đến hoạt động chính trị. Thực chất của cái gọi là Cách Mạng
Tháng Tám, Chiến thắng Điện Biên Phủ, Hiệp Định Genève 1954, Cải Cách
Ruộng Đất, Giải Phóng Miền Nam. Tất cả được khoác lên hai từ Yêu Nước
lấp loáng những màu sơn dối trá. Đã thế, cái khái niệm dối trá ấy lây
lan hơn cả bệnh dịch bởi hệ thống truyền thông dối trá và cái nền giáo
dục XHCN cũng dối trá và thối nát không kém, đã tạo nên những thứ dị
thường như “cha già dân tộc HCM, Trần Dân Tiên, Lê văn Tám, Võ thị
Sáu, Bế văn Đàn, Nguyễn văn Bé, Phan thị Ràng, Hồ Xuân Mãn, “HCM doanh
nhân văn hóa thế giới”…
Giờ đây (2015) một đất nước tan hoang, một nền kinh tế lụn bại, một xã
hội hoàn toàn băng hoại về văn hóa và đạo đức, luật pháp thì lôm côm…
Tất cả mọi thước đo đều tính bằng tiền, từ nhân cách con người đến vị
trí trong xã hội, trong đảng hay chính quyền, cả những mảnh giấy gọi là
bằng cấp, huân huy chương, bằng liệt sĩ… Cuối cùng là nguy cơ mất nước
đang vào tới hàng ba. Cái hệ thống truyền thông cũng như những cái mồm
thối tha của các lãnh đạo chóp bu vẫn cứ tiếp tục ồn ào dối trá. Mục
đích của sự dối trá toàn diện này đã đưa ĐCS lên đỉnh quyền lực và sự
giàu có, nó vẫn còn phải tiếp tục để bảo vệ những gì đã đạt được và
chính trong nội bộ của họ hình thành một sự phân hóa rõ rệt, không phải
mới bắt đầu từ bây giờ mà là xuất hiện từ khi CNCS xuất hiện ở VN. Bởi
vì cái khái niệm đồng chí cũng chỉ là đồ giả, là dối trá.
Ăn mày giả, hài cốt giả, tu sĩ giả, bằng cấp giả, chứng từ giả, thương
binh giả, hóa đơn giả, sử gia giả, học giả, làm giả, hàng hóa giả… và tự
tử giả trong các đồn công an. Cái gì người ta cũng làm giả được để gạt
nhau. Rồi khi đối diện với sự thật thì người ta trở nên vô cảm. Vô cảm
không phải vì cảm xúc bị triệt tiêu, mà phải vô cảm để đề phòng, để yên
thân và sau đó đó là quay cuồng vào vòng xoay của dối trá. Cũng lác đó
đây có những con người không chấp nhận điều này và họ đã phải trả giá
đắt cho những hành vi của mình bằng chính cuộc sống của họ, đôi khi bằng
cả sinh mạng.
Bà Phó CTN đã nhận ra điều này và bà làm được gì? Hay cũng chỉ là vô cảm
như bộ sậu của bà. Chắc chắn là vô cảm, bởi vì cái hệ thống dối trá vĩ
đại mà bà tham dự vào nó tiêu diệt hẳn mọi cảm xúc của bà. Nên những
phát biểu của bà dù nghe khá êm tai, nhưng cũng chỉ là để nghe chơi. Nó
là đồ giả, đồ dối trá không thể tin được.
Tàu Khựa đang ồn ào ngoài ngõ, xì xồ trong nhà. Người Mỹ đang hiện diện ở
biển Đông. Nợ nước ngoài vượt ngưỡng, ngân sách cạn kiệt, nhập siêu
khủng, nhà nước đang bán phế liệu các DNNN, VTV, Vinamilk, công trái
phiếu. Nhưng tăng trưởng giả, GDP giả thì vẫn cứ ồn ào.
Cuối cùng, lòng yêu nước đã xói mòn vì bị trấn áp hay bị bẻ cong theo
quyền lợi. Nhưng chủ yếu là vì bị lừa gạt 30 năm (1945-1975). Hơn
5.000.000 người VN đã chết để phục vụ cho cái lý tưởng “sọt rác Mác Lê
Mao” được cái gọi là “ban tưởng văn hóa trung ương” biến tấu thành “chủ
nghĩa yêu nước XHCN”
Trong lúc lòng dân đang sục sôi vì hiểm họa mất nước thì Cộng Sản tại
Việt Nam vẫn bám chặt lấy quyền lực bằng hệ thống Công An và Quân đội
dày đặc để hù dọa và trấn áp nhân dân cùng với sự dối trá khủng khiếp.
Ông chúa đảng và bộ sậu thì cương quyết liếm đít Tàu, ông Thủ tướng thì
tự hào với nền kinh tế “nợ như chúa chổm” chỉ biết ăn thôi chẳng biết
làm. Ông CTQH thì ồn ào chém gió giữa bầy đàn đang nằm ngủ gật hay ngáp
ngắn, ngáp dài, ông Chủ Tịch Nước thì nói hay như sáo thổi kêu gọi “ngư
dân kiên trì bám biển đến banh chành chài lưới, tan nát tàu ghe, thậm
chí còn bỏ mạng và lực lượng Cảnh Sát biển thì cương quyết bám bờ làm
hải trình khống để rút tiền”. Cái bộ tứ hèn mạt này đang trông ngóng
thằng Chệt Tập Cận Bình sang thăm và ban khẩu dụ. Các cán bộ thấp hơn
một tí thì tha hồ phát ngôn bậy bạ. Lòng yêu nước của nhân dân lại được
kêu gọi để giữ vững hòa bình, ổn định, tăng cường hợp tác với Trung
Cộng. Để “hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, “nâng cao năng lực quản trị, hiệu quả hoạt động của các doanh nghiệp nhà nước”.
Có ai hiểu câu nói này diễn tả cái gì không. Chỉ là những từ ngữ được
sơn phết đến độ một ông Bộ Trưởng như ông Bùi Quang Vinh còn không hiểu
cái “thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” lá cái con kẹc gì?
Hiện tại, vận nước càng ngày càng xấu đi. Họa mất nước đang treo lơ lửng
trước mắt, 90 triệu dân đang sôi sục, nhưng liệu bầy đàn CS tại VN có
dám kêu gọi lòng yêu nước một lần nữa không? Có dám ban hành lệnh Tổng
Động Viên không khi Tàu khựa xua quân vào biên giới?
Chắc chắn là không. Vì tình hình hiện nay thì người dân đã ói tới mật
xanh những lời dối trá rồi. Dù có ngu xuẩn đến đâu bọn chóp bu của hai
bầy đàn CS tại VN, Trung Hoa thừa biết điều đó, và để đảm bảo cho vị trí
quyền lực của mình. Chúng lại tiếp tục sự dối trá, dù nền kinh tế đang
bên bờ vực sụp đổ nhưng Tập Cận Bình cũng nhìn ra 1 tỷ Nhân Dân Tệ cho
bọn chóp bu ở VN. Bọn bán nước ở VN bắt đầu một kế sách hủy hoại văn hóa
truyền thống dân tộc bằng các biện pháp sau; Một là đầy mạnh việc hoạt
động của Viện Khổng Tử và đặt hình tượng của thằng Chệt già hơn 2.000
tuổi này vào bất cứ nơi nào có thể đặt được, hai là đưa tiếng Hán vào
chương trình giáo dục; ba là loại khỏi chương trình môn Lịch Sử.
Cuối cùng là chúng không ngưng nghỉ việc tiếp tay Tàu Khựa hủy hoại nền
kinh tế nước nhà bằng cách nhập siêu, nhập thoải mái các loại hàng hóa
độc hại vào để đầu độc dân tộc mình.
Cuối cùng, điều gì sẽ xảy ra. Lịch sử đã chứng minh và sẽ lại chứng
minh. KHÔNG CÓ LÒNG YÊU NƯỚC NÀO MÀ KHÔNG CÓ DỊP ĐỂ THỂ HIỆN. Không có
đoàn quân xâm lược nào mà không mang trong hành trang của chúng hạt
giống sự thất bại. Không có có kẻ bán nước nước nào có thể yên ấm được
một nấm mồ.
17/11/2015