27/6/15

Tìm sinh lộ hay chịu chết dần trong vòng vây Đại Hán

 Tìm sinh lộ hay chịu chết dần trong vòng vây Đại Hán



Lê Hải Lăng (Danlambao) - Lấy sự sống còn của hai đảng "anh em" cùng chủ thuyết mà quên đi Tổ quốc là một dấu hỏi to tướng cho lãnh đạo cộng sản đang ngồi trên thuyền đất nước. Nhìn chuyện xảy ra để tránh lập lại vết xe đổ cho quyền lợi chung dân tộc là điều tối cần. Chuyện ở đời người ta thường nói không ai thương mình bằng mình.
Thử đặt câu hỏi hằng triệu gia đình miền Bắc có thân nhân bị đem nướng vào cuộc chiến "đánh tới người Việt cuối cùng" có đáng không khi các nước khác trong vùng cũng được trao trả độc lập không đổ giọt máu. 
Thử đặt câu hỏi tại sao phải dùng súng đạn Nga Tàu để gây cuộc chiến tranh xâm chiếm miền Nam cho các thế lực ngoại vi làm chiến trường thử vũ khí và trao đổi trên bàn hội nghị. Nga thí nghiệm rồi đem về khối Warsaw. Mỹ thí nghiệm rồi đem về khối NATO. Tàu Cộng làm ngư ông đắc lợi khi Đặng Tiểu Bình đi Mỹ ký nhiều khế ước giao thương với Mỹ rồi tuyên bố dạy cho VN một bài học. 
Thử đặt câu hỏi vì tình láng giềng, cộng sản quốc tế ra sao mà tên tôi tớ ĐCSVN bị đánh 6 tỉnh biên giới trong lúc Nga khoanh tay đứng nhìn Tàu Cộng dạy VN một bài học. 
Hàng ngàn, vạn đống xương khô người dân người lính trong cuộc chiến năm 1979 tới bây giờ biển đảo bị xâm chiếm ngang ngược, đất liền bị cướp qua ép buộc ngoại giao. Một cái nhìn chuyện đã xảy ra để tự đặt câu hỏi mà tự trả lời. 
ĐCSVN gieo bao tại hoạ điêu linh thống khổ lên đầu lên cổ dân qua cuộc CCRĐ, đàn áp triệt tiêu trí thức qua Phong trào Nhân Văn Giai Phẩm, bắt bớ giam cầm vụ án xét lại, gây cảnh đói khổ cho nhân dân miền Bắc, tạo hiện tượng gia đình ly tán xung công vào chiến trường miền Nam, xé bỏ Hiệp định Geneve 54, lừa dối thế giới bằng thủ đoạn lập ra cái MTDTGPMN tạo chiến tranh phá hoại để cưỡng chiếm vùng đất tự do dân chủ cho sự bành trướng chủ nghĩa cộng sản quốc tế. ĐCSVN trong các chiến dịch Mậu Thân, Mùa hè đỏ lửa 72 đã tàn sát hàng ngàn đồng bào vô tội. Những cảnh giật mìn phá đường, đốt nhà, pháo kích vào trường học, pháo trực tiếp vào các đoàn người dân di tản tránh vùng lửa đạn xảy ra không chút chùn tay. ĐCSVN sau tháng Tư 1975 đã gây biển máu cho dân miền Nam mà ai cũng biết qua vụ đánh tư sản, đổi tiền cướp của, đuổi dân đi kinh tế mới để chiếm tài sản, lừa gạt học tập 10 ngày rồi đưa hàng triệu quân, cán, chính Việt Nam Cộng Hoà vào các trại tù mọc lên khắp đất nước. 
Chính sách ngoại giao hầu hạ và kinh tế lệ thuộc Tàu cộng do ĐCSVN điều hành đưa đến tình trạng mất nhiều hơn được. Chính sách công an trị càng ngày càng gây mầm mống phản kháng ngầm trong lòng dân chúng. Tệ nạn tham nhũng cộng thêm nhiều sai lầm do hệ thống đảng độc tài gây ra làm một số đảng viên thức tỉnh quay lưng lại tạo phản ứng dây chuyền ngày càng có con số. Chuyện phe phái xâu xé cũng cố tranh giành địa vị lợi ích trong một chế độ độc tài là một cơ hội tốt cho Tàu Cộng lèo lái. Quan chức cấp lãnh đạo thường hay nói bộ phận không nhỏ làm nguy hại đảng, nhưng chính bộ phận không nhỏ đó nằm trong hệ thống của một bộ phận đảng lớn làm nguy hại đất nước. Lo cho nước mất nhà tan không lo ông chúa đảng lại lo mất ghế mất đảng. 
Cho nên nhân dân cũng như đảng viên tỉnh ngộ thức thời chống lại cái đảng độc tài tham nhũng đục khoét tài nguyên đất nước và bán nước đưa dân tộc vào vòng nô lệ diệt vong là điều kiện tất yếu. ĐCSVN giỏi gây cảnh chết chóc. ĐCSVN giỏi có mưu mẹo độc tài cai trị dân mình. ĐCSVN giỏi làm tay sai dâng đất nhượng biển cho Tàu Cộng để được yên ổn đục khoét tận cùng xương tủy nhân dân Việt Nam. 
Hãy nhìn vào cả triệu người quân, cán chính Việt Nam Cộng Hoà bị xúc vào tù trả thù để biết thế nào là máu mũ đồng loại. Hãy nhìn cái chết tức tưởi của chính sách tuỳ thuộc viện trợ khi bị cúp. Người Tàu không thương người miền Bắc. Người Mỹ cũng chẳng yêu người miền Nam. Họ hành xử vì quyền lợi của họ trên vị thế quyền lực quốc tế mà thôi. Nhìn lại chuyện hạm đội Mỹ đứng ngoài nhìn trận hải chiến Hoàng Sa giữa Việt Nam Cộng Hoà và Trung Cộng 1974 mà đặt câu hỏi “Kissinger đi đêm” bởi vì lợi ích ai. 
Nhìn chuyện xảy ra để đo lường diễn biến tới nằm trong tầm tay. Người Việt tỵ nạn CS ở hải ngoại qua 40 năm nay họ đã trách cứ Mỹ bỏ rơi và họ đã quy tội ĐCSVN cướp giết VNCH để cho Tàu Cộng dùng thủ thuật quyền lợi hai ĐCS để thôn tính VN bằng chính trị, quân sự, ngoại giao, kinh tế.
Người Việt nước ngoài tranh đấu mà có lần ông cựu Phó thủ tướng Vũ Khoan xem là như cái khe nước khô cạn. Ông đã lầm to. Nhờ cộng đồng chia năm xẻ bảy mạnh ai nấy chống cộng trong khả năng của mình cho nên ĐCSVN không thể dùng Nghị quyết 36 mà cầm đầu lãnh đạo quy về một mối. Cũng vì thế mà ĐCSVN càng đàn áp đồng bào trong nước đòi tự do dân chủ bao nhiêu thì tiếng nói hải ngoại lại càng mạnh lên ảnh hưởng tới chính sách các nước đối với VN. Nhờ vậy mới có những giải thường quốc tế về nhân quyền, giải tự do ngôn luận... cho người tranh đấu trong nước. 
Nhờ cộng đồng không có Quân đội nhân dân, công an nhân dân, ủy ban nhân dân, toà án nhân dân do độc nhất ĐCSVN lãnh đạo, cho nên họ là những người tự nguyện có trách nhiệm lo cho số phận dân tộc. Họ chia rẻ nhóm nhưng họ đã làm cho Chủ tịch, Thủ tướng phái đoàn cộng sản VN phải đoàn kết nối đuôi nhau chui cửa hậu khi xách bị ăn xin Mỹ, Úc...
Nhờ cộng đồng không bị ĐCSVN khống chế đàn áp bắt bỏ tù như dân trong nước biểu tình chống Trung Cộng, cho nên họ đã đứng trước toà đại sứ, lãnh sự Tàu cộng la hét chống đối bọn cướp đất biển VN gây tiếng vang báo chí quốc tế truyền đạt. Họ chia rẻ từng nhóm như nhiều người phê bình. Nhưng đó là điểm mạnh vì nếu có nhóm ra băng nhạc bị mua chuộc thì cũng có nhóm ra băng nhạc khác chống cộng hăng say. 
Bất kỳ hội đoàn tổ chức hải ngoại nào làm sao tránh khỏi bàn tay Nghị quyết 36 nhúng vào phá hoại qua báo đài ĐCSVN tài trợ. Cho nên luận điệu chụp mũ nhau xảy ra là thường tình. ĐCSVN đã lầm to khi sinh hoạt cộng đồng nằm trong đất nước tự do dân chủ chuyện tranh cải chống chọi nhau về chính kiến không bị ai bắt bỏ tù như trong nước. ĐCSVN đã hoàn toàn thất bại trên mặt trận tuyên truyền lôi kéo tập thể tỵ nạn trong khi có 3, 4 triệu người Việt khắp 5 châu mà đảng hàng năm tổ chức hội ngộ cái Việt Kiều yêu nước về quê chỉ đếm số người trên mười ngón tay. Trải qua 40 năm người Việt hải ngoại vẫn kiên cố nối tay nhau tìm sinh lộ tự do dân chủ nhân quyền cho quê hương đất nước Việt Nam thoát khỏi họa diệt vong, trong lúc ĐCSVN một mực giữ độc tài độc tôn chịu để dân tộc chết dần trong vòng vây đại Hán. 
ĐCSVN đã thành công khi đè đầu cởi cổ trên 90 triệu dân để đảng sống trên vinh quang rực rỡ. Nhưng ĐCSVN đã hoàn toàn thất bại trong chính sách độc tài cai trị dẫn tới xã hội đạo đức luân lý đảo điên, lòng người vô cảm, đưa kinh tế xuống bờ vực thẳm, bế tắc ngoại giao vì đu dây. ĐCSVN lèo lái con thuyền CHXHCNVN “định hướng” nhưng thực chất không có phương hướng. Khi bị ngoại xâm biển đảo đất liền tới chỗ nào thì mới gở rối chỗ đó hoặc lấp liếm để “đảng lo” rồi ký bán nhượng trong bóng tối. 
ĐCSVN có đảng quyền cai trị, có chính phủ, có nhà nước, có quốc hội do đảng tự lập ra. Vì thế ĐCSVN không có nhân dân làm hậu thuẩn. Tìm sinh lộ sống cho dân tộc hay chịu chết trong quỹ đạo Tàu Cộng. Hơn lúc nào hết 70 năm dưới thể chế độc tài đã quá đủ bài học. Đất nước cần có tự do dân chủ để đủ khả năng chống chọi lại sự áp đặt nô lệ do giặc phương Bắc gây ra. 
Chuyến đi Mỹ du của ông trưởng đảng CSVN sắp tới là chuyến đi mà Mỹ muốn kéo VN ra khỏi quỹ đạo Tàu Cộng nhiều hay ít về Biển Đông còn tuỳ thuộc vào cách hành xử của người sắp về vườn tỉnh ngộ, thức thời mà nhìn vào viễn ảnh con cháu đời sau dưới hoạ diệt vong cuả kẻ thù truyền kiếp nghìn năm. 
27.06.2015