Môi trường Việt Nam: Thảm họa đáng ngại
Trà Mi (VOA) - Ô
nhiễm môi trường tại Việt Nam là nguy cơ đe dọa trực tiếp sức khỏe và
đời sống của dân chúng, theo khuyến cáo của giới chuyên môn.
Trao đổi với VOA Việt ngữ nhân Ngày Môi trường Thế giới 5/6 năm nay, một
chuyên gia về môi trường, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Hội Khoa học-Kỹ
thuật Việt Nam tại hải ngoại (VAST), và cũng là tác giả nhiều ấn phẩm
nghiên cứu về môi trường và chính sách phát triển của Việt Nam, nhấn
mạnh các tác hại môi trường ngắn và dài hạn đối với sự phát triển kinh
tế-xã hội Việt Nam đang leo thang tới mức báo động và rằng nếu không có
biện pháp cấp bách cải thiện chính sách quản lý môi trường, cái giá phải
trả trong tương lai gần là không thể đo lường.
Tiến sĩ Mai Thanh Truyết: Về tình trạng môi trường Việt Nam,
trong suốt 20 năm qua, chúng tôi đặt vấn đề về đất, nước, rác sinh hoạt
phế thải, và không khí. Trong những yếu tố đó, hiểm họa nguy hiểm nhất
là hiểm họa nước. Từ khi Việt Nam phát triển từ năm 1986, sự phát triển
đó không đặt trọng tâm vào việc bảo vệ môi trường. Cho nên, sau 20 năm
phát triển, những dòng sông từ Bắc chí Nam đều bị ô nhiễm, người dân
càng ngày càng chịu áp lực nặng nề về nguồn nước sinh hoạt vì gia tăng
dân số, gia tăng phát triển. Việt Nam hiện có hơn 265 khu công nghiệp,
đặc biệt tại Sài Gòn có hơn 20 ngàn cơ sở sản xuất hóa chất mà hầu hết
không có hệ thống quản lý, xử lý, thanh lọc nước thải.
Yếu tố làm ô nhiễm nước thứ hai là bãi rác, với độ gia tăng dân số,
chẳng hạn Sài Gòn trên 7 triệu dân hằng ngày sản xuất khoảng 10 ngàn tấn
chất thải sinh hoạt thì làm ô nhiễm bao nhiêu hệ thống nước. Cái mức ô
nhiễm đó càng ngày càng trầm trọng.
VOA: Ngoài yếu tố dân số, theo Tiến sĩ, còn những yếu tố nào khác góp phần làm gia tăng ô nhiễm môi trường nước tại Việt Nam?
Tiến sĩ Mai Thanh Truyết: Những yếu tố về cả khách quan lẫn chủ
quan, chẳng hạn như tình trạng phá rừng làm nước không còn được thanh
lọc tự nhiên từ trong rừng. Thứ hai là việc xây đập thủy điện, đập chứa
nước vô tội vạ, không nghiên cứu tác động môi trường. Chính đó làm cho
nguồn nước càng ngày càng tệ hại hơn. Nhưng cái quan trọng nhất là chính
sách quản lý môi trường nước và quản lý môi trường nói chung, dù có
trên luật, nhưng người thừa hành không thực hiện được vì qua cái cơ chế
tạo ra một hệ thống không thể kiểm soát .
Vấn đề chúng tôi đặt ra là lãnh đạo Việt Nam hiện tại có xem môi trường
là vấn đề mấu chốt, vấn đề an toàn sức khỏe của các thế hệ tương lai hay
không?
VOA: Là chuyên gia về môi trường tại đất nước bảo vệ môi
trường hàng đầu là Mỹ, về những mặt được trong nỗ lực bảo vệ-cải thiện
môi trường nước ở Việt Nam, Tiến sĩ nhìn thấy những gì? Có những gì đáng
ghi nhận?
Chuyên gia về môi trường, Tiến sĩ Mai Thanh Truyết. |
Tiến sĩ Mai Thanh Truyết: Những nguy cơ về ô nhiễm nguồn nước và
mực nước mặn gia tăng do lượng nước sông chảy ra biển không còn đủ để
đẩy lùi nhiễm mặn, việc phá rừng đặc biệt là rừng tràm-rừng đước để nuôi
tôm hay cá ba sa cùng tất cả các nguy cơ về nước hoặc rác phế thải đều
được những nhà chuyên môn, giới khoa học ở Việt Nam cảnh báo, nhưng tiến
độ giải quyết không thể đáp ứng được nhu cầu bảo vệ môi trường. Chúng
tôi nghĩ rằng nhà cầm quyền chưa đặt đây là mối nguy cơ hàng đầu, chưa
đặt đây là trọng tâm của việc chuẩn bị cho một thế hệ tương lai.
VOA: Với những gì đang diễn ra hiện nay, nếu không có biện
pháp ngăn chặn kịp thời sẽ dẫn tới những tác hại và những nguy cơ có thể
trông thấy thế nào?
Tiến sĩ Mai Thanh Truyết: Nhìn Trung Quốc chẳng hạn, chúng ta
thấy rõ ràng là hôm nay môi trường không khí ở thành phố Bắc Kinh, dân
chúng có những ngày không thấy ánh mặt trời và bệnh phổi càng ngày càng
tăng. Trở lại tình trạng Việt Nam, Việt Nam đang trên đà tiếp nhận các
hậu quả của việc phát triển không đặt trọng tâm bảo vệ môi trường. Hôm
nay, chúng ta nhìn thấy các dòng sông ở ngoài Bắc không còn là sông nữa
mà đã trở thành các dòng sông đen. Nếu không có phương pháp giải quyết
để chặn đứng, trong một thời gian không xa nữa, các dòng sông ở miền Nam
không đủ khả năng điều tiết phế thải của dân chúng sẽ trở thành những
dòng sông đen. Tình trạng này sẽ xảy ra trong một tương lai không xa,
một vấn đề thoái hóa môi trường rất trầm trọng cho tương lai.
VOA: Trước những cảnh báo vừa nêu, giải pháp nào có thể giúp cải thiện điều kiện môi trường nước tại Việt Nam hiện nay?
Tiến sĩ Mai Thanh Truyết: Thứ nhất, kiểm soát tất cả các nguồn
phế thải từ các nhà máy sản xuất và các khu công nghiệp đặc biệt là phế
thải lỏng. Thứ hai, đối với miền Nam chẳng hạn, hạn chế việc phá rừng
tràm rừng đước nuôi cá basa và nuôi tôm ở vùng ngập mặn. Hình ảnh vệ
tinh năm 2008 cho thấy vùng đó bị tàn phá, bị khai thác hơn 250 ngàn
mẫu, gần 100 ngàn mẫu đã trở thành những chấm đen; đó là vùng bị ô nhiễm
không thể nuôi được sau 3-4 mùa nuôi tôm cá.
Việc phá rừng tràm, rừng đước ảnh hưởng tới thời tiết vì các khu rừng đó
là nơi chắn gió tránh bão lụt, hấp thụ nhiễm phèn và chặn bớt nước mặn
đi vào lục địa, và là vùng cho tôm cá sinh sôi nẩy nở. Ngày nay, 4 ưu
điểm của rừng tràm, rừng đước bị mất. Do đó, kế hoạch trồng rừng, trồng
tràm đước, hạn chế phá rừng là một trong những phương pháp giải quyết
nạn ô nhiễm môi trường.
VOA: Xin chân thành cảm ơn Tiến sĩ Mai Thanh Truyết đã dành thời gian cho cuộc trao đổi hôm nay.
04.06.2015
Trà Mi