29/7/15

Sống chung Hòa Bình với Tàu Cộng: ảo tưởng đưa đến họa diệt vong, mất nước

 Sống chung Hòa Bình với Tàu Cộng: ảo tưởng đưa đến họa diệt vong, mất nước


Nguyễn Hùng, Trần Hoài Nam (Danlambao) - “Hòa bình” là hai chữ tuyệt vời mà con người ai ai đều trân quí, nhưng cũng vì hai chữ nghiệt ngã này mà nhân loại đã bị các chế độ độc tài chuyên chế lợi dụng đẩy các nước vào nhiều cuộc chiến tranh khiến cho hằng triệu người dân vô tội bị giết, nhiều nước nhỏ bị xóa sổ trên bản đồ thế giới.
Một bài học quí giá về hậu quả tai hại của hại chữ “hòa bình” là hiệp ước Munich được ký vào ngày 03/10/1938 giữa hai nước đồng minh Anh-Pháp và nước Đức Quốc Xã dưới sự lãnh đạo của Hitler, và tiếp đó là hiệp ước khác được Hitler (Đức) và Stalin (Nga Cộng Sản Xô Viết) ký vào ngày 23/08/1939.
Vì sợ xảy ra chiến tranh tương tự như thế chiến thứ nhất và mong muốn sống chung hòa bình với chế độ độc tài quân phiệt Đức mà có hiệp ước Munich, và một số nước nhỏ tại Bắc và Đông Âu như Austria, Tiệp, Albany đã bị đồng minh Anh Pháp cố tình lờ đi khi Đức chiếm đóng.
Vì muốn rảnh tay để củng cố và bành trướng chế độ toàn trị cộng sản tại Nga đến các nước Đông Âu và vùng Trung Á, nhà cộng sản độc tài tàn ác Staline của đảng cộng sản Nga đã bắt tay sống chung hòa bình với một nhà độc tài quân phiệt không kém mức độ tàn ác Hitler của Quốc Xã Đức. Stalin và Cộng sản Nga thì tàn sát hàng chục triệu người dân của chính nước họ trong khi Hitler và quân phiệt Đức Quốc Xả tàn sát những người không cùng chủng tộc gốc Đức, cụ thể là người gốc Do Thái tại Đức và các nước bị Đức xâm lược.
Kết quả của những cái bắt tay “Sống Chung Hòa Bình” với các chính quyền độc tài toàn trị, cả chế độc tài cộng sản và độc tài quân phiệt, mà các nước nhỏ yếu tại Âu Châu đã bị các nước độc tài to lớn chiếm đóng. Con đường “Sống chung hòa bình” với các nước độc tài toàn trị mà các nước tự do Anh-Pháp chọn để cho họ được sống yên ổn cũng không bảo đảm cho các nước này được “sống chung hòa bình”. 
Hậu quả của “ảo tưởng” sống chung hòa bình với các chế độ độc tài toàn trị trong thập niên ba mươi là chiến tranh thế giới lần thứ nhì khốc liệt hơn thế chiến thứ nhất với hơn 60 triệu người bị giết. Tại mặt trận Tây Âu, Pháp nhanh chóng bị mất vào tay Đức, và hàng loạt các nước khác tại Bằc và Đông Âu tiếp theo đó rơi vào tay Đức Quốc Xả. May mắn cho Anh, eo biển Manche giữa Anh và Pháp là pháo đài thiên nhiên đã ngăn cản bước tiến của Đức vào nước Anh. Quân phiệt Nhật, một trong ba nước của trục Đức-Ý-Nhật thì làm chủ tình hình toàn bộ mặt trận Á Châu và toàn vùng biển Thái Bình Dương từ Bắc Á xuống tận Úc –Tân Tây Lan.
Sau khi Mỹ chính thức tham chiến trên cả hai mặt trận Âu -Á, khối trục Đức- Ý- Nhật bị đánh bại và hòa bình thế giới được vãn hồi... Một bầu không khí hòa bình mới trong thế mạnh áp đảo về quân sự của các nước tự do đối đầu với kẻ thù mới là khối cộng sản Liên Bang Nga Xô Viết, Tàu và một số nước cộng sản chư hầu đàn em trong đó đáng lưu ý có cộng sản Việt Nam, một nước tay sai đắc lực của hai nước cộng sản đàn anh to lớn là Nga và đặc biệt là nước Tàu cộng sản sau khi Liên Bang Xô Viết do Nga lãnh đạo tan rã.
Từ sau thế chiến thứ nhì, “Sống chung hòa bình” được vãn hồi trong thế mạnh với sức mạnh vũ khí là răn đe, với Mỹ là nước lãnh đạo khối các nước tự do dân chủ. Tuy vậy các nước nhỏ lân cận với Tàu cộng vẫn tiếp tục bị nước lớn này dùng chiêu bài “sống chung hòa bình”, chủ nghĩa cộng sản và các thủ đoạn “mềm” để xâm lược và xáp nhập. Tân Cương, Tây Tạng là những nạn nhân cụ thể của nước đại Hán Tàu Cộng vì trò mị dân “sống chung hòa bình” và thế giới đại đồng của chủ nghĩa cộng sản quốc tế.
Hệ quả của chiêu bài “Sống Chung Hòa Bình” dưới cái dù chủ nghĩa cộng sản đã và đang xảy ra tại các quốc gia đang bị đảng cộng sản khống chế và cai trị. 
Cộng sản Việt Nam “sống chung hòa bình” với cộng sản Tàu
Việt Nam là một nước nhỏ, nghèo vừa giành được độc lập từ Pháp sau gần một thế kỷ bị lệ thuộc nhưng cả nước tiếp tục rơi vào cuộc chiến huynh đệ tương tàn quốc cộng. Thay vì sống chung hòa bình tôn trọng sự khác biệt chế độ chính tri để canh tân đất nước, đảng cộng sản Việt Nam lợi dụng và khuấy động “thù giai cấp”, đã xung phong đẩy dân chúng miền Bắc làm bộ đội cộng sản tiên phong cho hai đảng đàn anh Nga Tàu dùng bạo lực “cách mạng” (chiến tranh) để biến đổi cả thế giới thành thế giới cộng sản. Bước đầu của chiến dịch trường kỳ tiêu diệt các chế độ tư bản là nhuộm đỏ miền Nam Việt Nam với chiêu bài mị dân “giải phóng miền Nam”. Năm 1975, Miền Nam Việt Nam bị nuốt chửng trước sức mạnh quân sự to lớn và nguồn tài trợ không giới hạn từ hai đàn anh cộng sản khổng lồ Nga Tàu trong giai đoạn hoàng kim ngắn ngủi của chủ nghĩa cộng sản. Từ ngày miền Nam bị chiếm đóng bởi cộng sản miền Bắc, đảng cộng sản Việt Nam đã công khai thực hiện “Sống Chung Hòa bình” với cộng sản Tàu sau khi người đàn anh cộng sản Nga đuối sức và tự mình cáo chung với chủ nghĩa cộng sản phi nhân.
Với chủ nghĩa cộng sản, tình nghĩa giữa các đảng cộng sản vượt trên và vô hiệu hóa tình yêu tổ quốc. Đối với người cộng sản, từ người sáng lập đảng CSVN là HCM đến lớp học trò của ông và các thế hệ tiếp nối, họ luôn được tuyên truyền và bị tẩy não rằng thế giới cộng sản là một thế giới hoàn thiện phi biên giới, sẽ không còn tồn tại quốc gia hay đường biên giới. Thực ra đây là trò lừa của các đảng cộng sản của các nước lớn mạnh đối với các đảng cộng sản đàn em tại các nước nhỏ nghèo để các nước nhỏ xả thân phục vụ cho ý đồ đen tối của các nước cộng sản đàn anh là thống lĩnh thế giới - độc tài cấp độ toàn cầu. Người học trò Việt Nam đầu tiên được truyền tư tưởng thế giới cộng sản đại đồng chính là Nguyễn Tất Thành người phụ bếp trên một chiếc tàu hàng Pháp với trình độ học lực cấp 1, cấp 2.
Thế “sống chung hòa bình” giữa cộng sản Việt Nam và cộng sản Tàu vượt trên nghĩa đen của sống chung hòa bình giữa các quốc gia độc lập không phân biệt thể chế chính trị: đó là tôn trọng sự toàn vẹn lãnh thổ, giãi quyết bất đồng trên căn bản luật pháp quốc tế, không dùng sức mạnh quân sự xâm lược nước khác. Ngay từ khi đảng cộng sản Việt Nam được Nguyễn Tất Thanh (sau đổi tên thành Nguyễn Ái Quốc rồi Hồ Chí Minh) khai sinh, Hồ Chí minh đã xem Tàu là “mẩu quốc”, là “nhà” qua câu thơ diễn giải của học trò văn nô Tố Hữu: “Bên này biên giới là nhà, bên kia biên giời cũng là Quê Hương”. Toàn bộ 3 triệu đảng viên đảng CSVN đã được tuyên truyền tẩy não và nhập tâm với lời dạy của Nguyễn Tất thành/Hồ Chí Minh: Tàu là anh em cả về huyết thống và cùng chung tư tưởng của chủ nghĩa cộng sản.
Vị bị tẩy não từ đời ông cha, nên lớp đảng viên trẻ hiện nay tiếp tục suy nghĩ và tuyệt đối tin yêu đảng cộng sản Tàu, tôn sùng họ như cha mẹ. Từ khi Hồ Chi Minh còn làm Chủ tịch đảng CSVN, qua học trò Phạm Văn Đồng, đảng CS của HCM đã trao cho Tàu cộng quyền về quần đảo Hoàng Sa và Biển Đông do lối suy nghĩ ngu xuẩn của bọn thất học, choáng mắt với món mồi mật ngọt thế giới cộng sản đại đồng, không còn tồn tại ý nghĩa cao quí và thiêng liêng của Quốc gia mà chỉ biết còn đảng cộng sản (Việt Nam, Tàu) là họ còn vinh than phì gia.
Khi hải quân Tàu cộng đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa vào ngày 19 tháng Giêng 1974, một mặt Hồ Chí Minh và đảng CSVN im hơi lặng tiếng trước công luận thế giới, mặt khác bọn tuyên giáo cộng sản Việt Nam tay sai cộng sản Tàu tại miền Bắc đã ngu muội tuyên truyền với dân là “các đồng chí anh em Trung Quốc đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa để giữ gìn giùm cho Việt Nam, và sẽ trao lại sau khi miền Nam được giải phóng”. 
Năm 1988, trong khi hải quân cộng sản Tàu ngang nhiên bắn giết tàn sát bộ đội cộng sản Việt Nam đang bảo vệ bải đá Gạc Ma thì chính lãnh đạo cao cấp của đảng cộng sản Việt Nam ra lệnh không được chống trả để cộng sản Tàu chiếm đóng bãi đá ngầm này. Họ chắc chắn đã ngầm giao cho cộng sản Tàu trước khi xảy ra cuộc thảm sát, có lẽ vì lời đường mật của người anh cả gian manh cộng sản Tàu. 
Ngư dân Việt Nam cũng sa vào hoàn cảnh của những con chốt thí, tương tự như những bộ đội bị đảng cộng sản đưa ra đảo Gạc Ma làm bia người cho bọn hải quân cộng sản Tàu. Họ bị đưa ra biển Đông để cho bọn hải tặc cộng sản Tàu công khai cướp của bắn giết bỏ tù đòi tiền chuộc mạng. 
Trong khi cộng sản Tàu luôn luôn có dã tâm xâm chiếm và sáp nhập Việt Nam thành một quận huyện của chúng thì đảng cộng sản Việt Nam lại một mực trung kiên làm công tác trên cả “sống chung hòa bình” với cộng sản Tàu. Với cuộc chiến biên giới phía Bắc năm 1979 mà cộng sản Tàu gọi là “dạy cho thằng anh em “hoang đàng”cộng sản Việt Nam một bài học” thì lãnh đạo cộng sản Việt Nam bảo là “xích mích thường tình giữa anh em khi có bất đồng - thương nhau cho roi cho vọt”. Lãnh đạo cộng sản Việt Nam đã ra lệnh phá bỏ các di tích, tượng đại ghi công và tưởng niệm hằng trăm ngàn người dân sống tạo vùng biên giới và bộ đội Việt Nam bị bộ đội cộng sản Tàu giết hại trong khi đó hô lại cùng bọn xâm lược cộng sản Tàu cho xây đài tưởng niệm bộ đội Tàu bị chết trong cuộc chiến tranh biên giới. Ngay đến thời gian năm nay, những ai thực hiện lễ tưởng niệm ngày đảng cộng sản Tàu xua quân đánh chiếm toàn bộ vùng biên giới phía Bắc hay đánh chiếm quần đảo hoàng Sa và Tường Sa đều bị đảng cộng sản Việt Nam tìm mọi cách cho tay chân và côn đồ ngăn cản phá hoại và hành hung. 
Tấm bia kỷ niệm chiến thắng tại đầu cầu Khánh Khê – Lạng Sơn bị đục bỏ các chữ "Trung Quốc xâm lược” 
Trong khi đài tưởng niệm bộ đội cộng sản Tàu được xây dựng to lớn uy nghi trong vùng đất trong biên giới VN
Trong khi không chỉ riêng đảng cộng sản Việt Nam ngụp lặn trong ảo tưởng “sống chung hòa bình” với người anh cả và đồng chí vĩ đại cộng sản Tàu để bảo vệ lợi ích đảng và phe nhóm, mà họ còn tuyên truyền ru ngủ xúi quẩy toàn dân Việt Nam cùng “sống chung hòa bình” với Tàu. Trên đất liền thì họ hầu như giao khoán cho cộng sản Tàu thao túng. Hầu như toàn bộ dự án hạ tầng cơ sở kinh tế và kỹ thuật đều bị Tàu nắm. Trong khi người dân không có việc làm thì bọn đầu tư (đảng cộng sản Tàu trá danh) tự do đưa hằng ngàn công nhân Tàu sang thực hiện các dự án họ cho vay với theo phương cách “chìa khóa trao tay” trong khi điều kiện kỹ thuật thì lạc hậu, thí dụ các dư án khai thác khoáng sản, than đá, kim loại hiếm, bauxite (Tây Nguyên), dư án xây các nhà máy điện dùng than đá (nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân 2 đang gây ô nhiễm trầm trọng vùng duyên hải tỉnh bình Thuận). 
Trong khi chủ nghĩa cộng sản đã bị chính đất nước khai sinh nó là Nga khai tử, chỉ còn cộng sản Tàu trên danh nghĩa là nước cộng sản nhưng họ chỉ dùng nó làm bình phong để phục vụ cho ý đồ gian manh ngàn đời của bọn bành trướng đại Hán là thôn tính Việt Nam thành một tỉnh huyện của chúng làm bàn đạp cho cuộc Nam tiến mà chúng đã có trong tâm trí từ xa xưa.
Hành động cộng sản Tàu xâm lược biển Đông đã quá rõ ràng qua chúng việc xây dựng các cơ sở quân sự to lớn trong thời gian ngắn kỷ lục chưa đầy hai năm trên khu vực rạn san hô Gạc Ma của Việt Nam được chính đảng cộng sản Việt Nam trao cho chúng nhưng làm ra vẻ đảng cộng sản VN có bảo vệ với việc thí mạng 64 bộ đội hải quân làm bia cho bọn xâm lược cộng sản Tàu thực tập tác xạ.
Ngày nào đảng cộng sản Việt Nam còn ép buộc dân Việt Nam “Sống chung hòa bình” với cộng sản Tàu thì ảo tưởng sống chung hòa bình sẽ đưa dân tộc Việt Nam đến họa diệt vong.
Để bảo vệ Tổ quốc, giữ toàn vẹn lãnh thổ mà ông cha chúng ta đã bao đời hy sinh để đất nước chúng ta ngày nay là một dải tử Ải Nam Quan đến Mủi Cà Mau, và biển Đông từ quần đảo hoàng Sa đến Trướng sa; tránh họa diệt vong, tránh bị Tàu đồng hóa không trở thành một tỉnh huyện của nước Tàu. Không chỉ có một con đường duy nhất là Việt Nam phải thoát cộng. Có thoát cộng thì toàn dân Việt Nam sẽ thoát Tàu, lãnh thổ được bảo toàn và khi đó quần đảo Hoàng Sa và những gì bị cộng sản Tàu chiếm đoạt dù dưới hình thức nào, ngay cả do đảng cộng sản Việt Nam giao để trao đổi, sẽ được giành lại.
Ngày 29/07/2015