Tổng thống Obama đã đến và đã đi rồi.
Chút hy vọng, chút niềm vui được dịp nhìn thấy hình ảnh một người lãnh
đạo tử tế, đến từ một quốc gia có rất nhiều điều đáng để học hỏi rồi
cũng qua đi, người Việt còn lại với những vấn đề muôn thuở của VN.
Biển bị nhiễm độc đến mức độ nào mà một con cá voi to như vậy còn bị chết, nếu con cá voi mà còn chết thì con người sống sao nổi. Đã gần hai tháng trôi qua rồi mà nhà cầm quyền vẫn chơi bài “lờ”, không trả lời về nguyên nhân cá chết cũng như cách giải quyết ra sao. Gần hai tháng trời, bao nhiêu hộ ngư dân phải treo lưới nằm không, tiền cứu trợ 5 triệu nhỏ nhoi đã đến chưa, mà đến thì sống được bao nhiêu ngày rồi sau đó thì sao. Kẻ gây ra thảm họa cho đất nước này, dân tộc này vẫn nhởn nhơ. Ai trả lời, ai chịu trách nhiệm, ai giải quyết?
Lại thêm một vụ nước ngọt C2, Rồng Đỏ có hàm lượng chì vượt mức cho phép. Độc tố ở khắp mọi nơi, từ trong không khí, dưới lòng đất, ngoài biển, ngấm vào cát vào muối, độc tố trong thức ăn, thức uống hàng ngày của người VN. Ai trả lời, ai chịu trách nhiệm, ai giải quyết? Dân sống thế nào được thì sống, không được thì chết, mặc kệ dân, các quan lớn quan nhỏ đã có tiền, có sẵn nơi để khi cần thì thoát hết cả, sợ gì. Và trong tù ngục tăm tối kia, còn bao nhiêu tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị đang bị đọa đày, trong đó có một kỹ sư, doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức đang tuyệt thực đến chết vì tương lai chung của đất nước. Ai sẽ cứu được Trần Huỳnh Duy Thức?
Rồi những sự cố tưởng chừng nhỏ thôi, nhằm vào những cá nhân như vụ cô ca sĩ Mỹ Linh bị ném đá dữ dội vì định thử nghiệm hát “quốc ca” của nhà nước cộng sản theo một cách khác, hay vụ đài truyền hình VTV tổ chức cả một chương trình, mà dân mạng gọi là “đấu tố”, một MC, facebooker vì đã dám chia sẻ clip cá chết sau 2 phút bơi trong nước biển múc gần khu vực Vũng Áng…Nhưng qua đó, cho ta thấy sự mông muội, thói quen bóp nghẹt mọi tự do suy nghĩ, tự do có ý kiến, thói quen định hướng cho người khác ở xứ này còn nặng nề đến mức nào, hay nói cách khác, khái niệm tự do dân chủ không hề có ngay trong đầu óc của đa số người Việt!
Biển bị nhiễm độc đến mức độ nào mà một con cá voi to như vậy còn bị chết, nếu con cá voi mà còn chết thì con người sống sao nổi. Đã gần hai tháng trôi qua rồi mà nhà cầm quyền vẫn chơi bài “lờ”, không trả lời về nguyên nhân cá chết cũng như cách giải quyết ra sao. Gần hai tháng trời, bao nhiêu hộ ngư dân phải treo lưới nằm không, tiền cứu trợ 5 triệu nhỏ nhoi đã đến chưa, mà đến thì sống được bao nhiêu ngày rồi sau đó thì sao. Kẻ gây ra thảm họa cho đất nước này, dân tộc này vẫn nhởn nhơ. Ai trả lời, ai chịu trách nhiệm, ai giải quyết?
Lại thêm một vụ nước ngọt C2, Rồng Đỏ có hàm lượng chì vượt mức cho phép. Độc tố ở khắp mọi nơi, từ trong không khí, dưới lòng đất, ngoài biển, ngấm vào cát vào muối, độc tố trong thức ăn, thức uống hàng ngày của người VN. Ai trả lời, ai chịu trách nhiệm, ai giải quyết? Dân sống thế nào được thì sống, không được thì chết, mặc kệ dân, các quan lớn quan nhỏ đã có tiền, có sẵn nơi để khi cần thì thoát hết cả, sợ gì. Và trong tù ngục tăm tối kia, còn bao nhiêu tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị đang bị đọa đày, trong đó có một kỹ sư, doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức đang tuyệt thực đến chết vì tương lai chung của đất nước. Ai sẽ cứu được Trần Huỳnh Duy Thức?
Rồi những sự cố tưởng chừng nhỏ thôi, nhằm vào những cá nhân như vụ cô ca sĩ Mỹ Linh bị ném đá dữ dội vì định thử nghiệm hát “quốc ca” của nhà nước cộng sản theo một cách khác, hay vụ đài truyền hình VTV tổ chức cả một chương trình, mà dân mạng gọi là “đấu tố”, một MC, facebooker vì đã dám chia sẻ clip cá chết sau 2 phút bơi trong nước biển múc gần khu vực Vũng Áng…Nhưng qua đó, cho ta thấy sự mông muội, thói quen bóp nghẹt mọi tự do suy nghĩ, tự do có ý kiến, thói quen định hướng cho người khác ở xứ này còn nặng nề đến mức nào, hay nói cách khác, khái niệm tự do dân chủ không hề có ngay trong đầu óc của đa số người Việt!