Lương Vi (Danlambao)
- Trong tương lai Việt Nam không chỉ đối mặt với tình trạng thiếu lương
thực mà thậm chí có thể thiếu cả nước uống. Và nạn đói có thể xảy ra,
lịch sử có thể lặp lại.
Toàn bộ hệ sinh thái ở vùng biển miền Trung đã bị phá hủy. Các rạn san
hô, tảo, rong đã biến mất. Hàng trăm tấn cá các thương lái đã thu gom,
còn bán lại cho ai, ai mua, ai ăn vẫn chưa rõ.
Đồng bằng Tây Nguyên bị hạn hán nặng nề. Do toàn bộ rừng giữ nước đã bị
chặt tróc rễ. Và nguồn nước ở thượng nguồn thì bị chánh quyền chặn lại
để xây các đập thủy điện.
Nước ở các nhánh sông Tây Nguyên chảy qua các nhánh sông Nam Lào rồi
chảy về Cửu Long. Sông ngòi ở Tây Nguyên cũng là một trong những nguồn
nước ngọt huyết mạch của Mê Kong.
Sản lượng lúa phía Tây Nam giảm nghiêm trọng, mực nước biển lấn sâu
trong đất liền gây hủy hoại mùa màng ở khu vực có 20% dân số cả nước
nhưng có sản lượng lương thực cung cấp đạt 56%. Tức là hơn phân nửa
người Việt cần ăn lúa miền Tây Nam để sống.
Một đất nước mà sản lượng cây lương thực giảm hơn phân nửa, biển trong cơn hấp hối. Thì hiểm họa gì sẽ xảy ra?
Thái Lan đã xả kho lúa của họ và họ còn dự định cắt giảm sản lượng lúa
do hạn hán, nắn dòng chảy thượng nguồn sông Mê Kông để giữ nước.
Campuchia cũng đã làm tương tự. Phía xa xa, đất nước Ấn Độ đã từng cứu
đói dân Việt thời bao cấp nay đã bị thất thu hàng chục ngàn ha cây lương
thực do thiếu nước tưới tiêu khiến nông dân phải tuyệt vọng tự tử.
Các nước lân cận dân họ cũng đang gặp phải vấn đề thực phẩm thì làm sao họ có thể giúp chúng ta?
Không có cách nào dự trữ thức ăn mà tồn tại mãi mãi. Chỉ có môi trường trong xanh mới đem lại sự sống lâu dài.
Tài nguyên và thiên nhiên Việt Nam đã nuôi chúng ta khôn lớn. Không phải
sắt thép, không phải những tờ tiền. Vì tiền tạo ra để mua bán chứ đâu
phải dùng để ăn. Khi đói ăn làm gì có ai bán đâu mà mua.
Môi sinh cũng là dạ dày chúng ta, tương lai con cháu và kho báu của tổ tiên đã để lại cho dân Việt ngàn đời.
Nếu chúng ta tiếp tục nhìn môi trường hấp hối thì đại họa thiếu ăn có
thể gây diệt vong cho một dân tộc là hoàn toàn có thể xảy ra. Và sử sách
thế giới sẽ ghi chép chúng ta như một chủng tộc đã từng tồn tại.
Chúng ta ăn nói thế nào với tiền nhân khi họ đã để lại cho ta đất đai
màu mỡ ruộng lúa mênh mông khi ta trả lại họ đất đã khai thác đến bạc
màu, ruộng đồng nứt nẻ. Một hậu nhân đói và khát cả nghĩa đen lẫn nghĩa
bóng!