20/5/16

Tâm tư quan đỏ

Đồ Hiếm (Danlambao) - Mới đi họp thành ủy về mệt thấy mệ nội. Hết chuyện gà ăn cá rồi gà lăn quay ra chết đến gạo nhà nước phát cứu đói cho dân, không biết có chất “lạ” gì ở trỏng mà gạo dưng không hôi tanh lên sau khi ngâm qua đêm... Mẹ ơi, không biết ngày mai tới cái chi chi sẽ giáng xuống cái xứ Quảng Nam của mình nữa đây?
Vẫn biết làm chính trị thiệt là gay go vì ghế thì ít mà đít thì nhiều, vậy mà sau đại hội đảng 12, phe Đà Nẵng mình lên hưng, như diều gặp gió vì có tới hai cái đít chà bá ngồi được vào ngôi tiên chỉ, đó là đồng rận đầu niễng Xuân Phúc, ý lộn đồng chí tân thủ tướng Xuân Phúc, và sau là đồng chí Võ Bất Nhân, lại lộn nữa, Võ Tuấn Nhân, tân thứ trưởng bộ Tài Nguyên Môi Trường (TN-MT), công nhận Quảng Nam/Đà Nẵng mình oách quá cỡ thợ mộc. 
Chung quy cũng tại cái bọn phản động. Cơ quan mình, cấp trên chỉ thị cấp dưới ngày đêm phải vào rình đọc Dân Làm Báo, để xem tụi nó tiết lộ bí mật gì của nhà nước, đọc riết mình cũng nhập tâm, mở miệng ra toàn xài chữ phản động của tụi nó. Mà phải công nhận nhen, tụi nó sao mà nói chi cũng trúng boong tim đen của đẻng, hết đường chối cãi, trong khi cái đám dư luận viên phe mình, nuôi tốn cơm thấy mẹ mà làm ăn dở như hạch, mở miệng là lòi cái ngu ra liền. Cha chả, cứ quen miệng khen phe địch, mai mốt mà lỡ lời trong các cuộc nhậu của thành ủy thì bị đánh giá mất quan điểm, tiêu mẹ sự nghiệp đời con. Nghĩ mình ít lắm cũng tốt nghiệp phổ thông bổ túc theo đúng chuẩn nhà nước chớ kít đái gì, dù khi thi mình cũng xài phao như hàng khối thí sinh khác, chớ đâu có mua bằng giả, như rứa cũng đủ hơn cả hai ngài cựu và tân thủ tướng nước mình rồi.
Vì ba cái vụ cá chết hàng loạt từ Formosa Vũng Áng, mà kỳ rồi thành ủy phát huy sáng kiến đi tắm biển và ăn cá. Không phải dễ để được đi tắm biển có quay phim đâu à nghen, có tiêu chí hẳn hoi nì: Yêu cầu chính trị và yêu cầu sức khỏe.
Về yêu cầu chính trị: Phải là thành phần chủ lực chánh phó phòng các ban ngành, nhân thân phấn đấu tốt, hú hồn là không cần phải có trình độ “ní nựng” như ngài tờ bí tịt của đẻng mình đòi hỏi, vì nếu có tiêu chí này chắc mình đã lọt thùng rác từ vòng loại rồi.

Về yêu cầu sức khỏe: Không có tiền án mắc bệnh xã hội như sida, bệnh lậu, giang mai, hột xoài... vì đảng ủy sợ lây lan qua nước biển??? Viết tới đây cười té ghế luôn, công nhận đẻng mình ngu thiệt, con cá to chần dần còn chịu hóa chất không thấu, thì con vi trùng lậu nhỏ xí sao mà sống nổi? Với lại mình kỹ lắm, đi nhảy dù toàn xài áo mưa ngoại, chớ áo mưa made in China thì mặc hai cái cũng còn nhà dột.

Chưa xong đâu, thêm điều khó nhất là phải có số đo vòng bụng dưới 99 cm mới được chọn lên quay vi-déo, chớ đưa cái bụng mỡ ra khác chi là lạy ông tui ở bụi ni rồi, vì có cái chi mà mấy quan đỏ không đớp? Đớp riết nên bụng chanh bành, đưa cái bụng ăn hạm ra là... bể mánh hết! Chính nhờ cái điều kiện thể lực này mà mình được chọn, mình được liệt vô hạng tóp ten, trong khi cả trăm thằng chức tước hơn mình lại rớt chách oách. Hay không bằng hên mà, mình bị sán lãi từ nhỏ nên nay ăn nhậu nhiều mà vòng eo không to lên mấy, chỉ hơn cái eo nhỏ híu 56 xi-mét của Ngọc Trinh khoảng… vài ba tấc hà, may ghê.
Quay phim có mấy phút mà chuẩn bị mệt thấy mệ nội, đêm trước thì tụi đoàn viên cứ tay không mà bốc cá ươn dẹp sạch hiện trường, tụi này muốn thăng tiến nên chất độc cách mấy cũng phải nghiến răng nghiến lợi mà hốt sạch, y chang như mình trước đây phải đi bưng bô cho thành ủy mướt mồ hôi, chừ mới được kết nạp vô đảng chớ đâu có dễ nè. Tiếp đến là chuyện ẩm thực, có tin hành lang rồi, toàn là cá nhập không hà. Thằng nào ngu mới ăn cá Vũng Áng, ăn vô sùi bọt mép lên bàn thờ dòm gà khỏa thân rồi bỏ mấy lu vàng lá cho ai xài, bỏ mấy em chân dài cho ai hưởng??? 
Nói vậy chớ tắm xong về nhà ớn lạnh thấy cha, làm xiếc kiểu này y chang như đi trên dây mà dưới hổng có giăng lưới, té một cái lòi bản họng, vì nhiều khi “thằng lớn” không sao nhưng “thằng nhỏ”... ngáp ngáp, chảy ghèn vì hóa chất thì phí cả một đời trai của mình chớ bộ.
Chính miệng đồng chí Võ Tuấn Nhân thông báo rồi mừ, tảo đỏ còn giết chết hàng tấn cá huống gì “con cá con con” của mình. Miệng Tuấn Nhân cứ lu loa không phải do Formosa, vậy mừ đám tứ trụ và cả Võ tuấn Nhân có ma điên nào dám nhúng chân, chứ đừng nói xuống tắm tại Vũng Áng như bọn cán bộ địa phương mình không? Thôi, coi như hy sinh đời bố, củng cố đời con, sau vụ tắm độc này, chắc chắn thế nào mình cũng được đề bạt lên chức giám đốc sở về TN-MT. Chà chà, lên chức rồi, mình sẽ hốt lại cho đã, từ du lịch, nhà hàng đến y tế, cấp giấy phép kinh doanh… he he, lại nhân lúc bà con chộn rộn đi mua đồ tích trữ, tha hồ mà bội thu. Mình định bụng chỉ hốt chừng vài triệu đồng... đô thôi, không dại gì như cố bí thư Đà Nẵng Nguyễn bá Thanh. En ni yếu mà ham ra gió, đòi “hốt” bạt mạng nên bị tụi Ba Đình nó cắt mạng cái rụp, hết được sống để hưởng phước từ đất đai tại Cồn Dầu, mà en đã vơ vét trước đây. Mình tính rồi, hốt một thời gian thì về làm người... tử tế như thần tượng Ba Dũng.
Khổ, người tính sao qua khỏi Trời, chưa rồi việc này lại lồi việc khác, cái vụ gà ăn cá lăn quay ra chết hàng loạt lại khiến dân sôi lên sùng sục đòi minh bạch. Trung Ương sợ “lộ hàng” thì Đà Nẵng cũng không dám cục cựa, thôi cứ ngậm miệng ăn tiền (Tàu) rồi từ từ dân cũng xẹp xuống mừ. Sáng đi ăn phở hay mì Quảng tự nhiên cũng ớn ớn, thịt heo thì có chật phì nộn gây ung thư, thịt bò thì nói là Kô bê, nhưng ai biết là thịt trâu Quảng Bình cũng nên. Trước giờ mình chỉ ăn thịt gà hay hải sản, nay nghe tin gà chết thì dẹp mẹ cơm hàng cháo chợ, về bếp nhà ta nấu cho chắc ăn. Vậy mà cũng chưa chắc, gạo thì không sao nhưng làm gì cũng phải vo gạo nấu cơm với nước – nước lọc từ nhà máy thể nào cũng lẫn nước biển, biển lại đang độc, chạy trời sao khỏi nắng hả trời? Mình đang âm mưu với mụ vợ, nói là hai vợ chồng nhà bọ xin qua Mỹ lấy bằng tiến sĩ trong vài tháng, qua đó trước là thăm con sau là để ăn theo đồ ăn sạch của Mỹ. Thằng con mình là đệ tử ruột của con trai ngài tân Thủ tướng nên mình xin giấy tờ xuất ngoại dễ như đi chợ, một công hai việc, tránh ngộ độc cá chết lại có thêm bằng tiến sĩ USA mới… mua, chỉ ngại là có cả chục thằng đảng viên đồng chí đang canh me cái ghế của mình. Làm lãnh đạo phải biết mánh mung thủ đoạn, nếu không “cạp đất mà ăn”!
Viết tới đây là nhớ đến nữ hoàng nội y Ngọc Trinh. Kỳ sau có đại hội đảng mình sẽ đề nghị đưa Ngọc Trinh vào danh sách ứng viên đại biểu Quốc hội vì các lý do sau:
Đầu tiên với câu nói “nghèo cạp đất mà ăn” tuy vô cùng dân giã nhưng lại hàn lâm thâm thúy. Này nhen, dân đen cạp đất ăn chết ráng chiu, chớ cán bộ lãnh đạo mình thì mong có đất mà cạp, từ trung ương đến địa phương, quan to thì cạp rừng, quan nhỏ cạp ruộng, thủ đô cạp đất ruộng Dương Nội, thành Hồ cạp đất ngập Thủ Thiêm, Quận 2, Thủ tướng cạp đất Tây Nguyên, Vũng Áng, Bộ trưởng quốc phòng cạp đất quân đội, Bộ trưởng giao thông cạp đất phi trường Tân Sơn Nhất (trong dự án Long Thành)…, ngay cả câu này cũng đưa vào làm đề thi văn lúc mình thi bổ túc đó mừ. Nếu đảng viên nào phản đối câu nói này, thì thử xem có tìm được câu nói nào của ngài Trọng Lờ hay hơn không? Câu nói của Ngọc Trinh vừa có tiếng mà đảng viên ta cũng có miếng. Chưa nói đến nhân thân của nàng rất tốt, con nhà lao động không phải là con cháu các cụ như các lãnh đao trước, chịu khó vươn lên từ bùn Trà Vinh mà chẳng hôi bùn, chỉ khoe thân mà không bán thân… 
Điều lợi thứ hai, nếu Ngọc Trinh vào quốc hội, thì lời nói “dân chủ đến thế là cùng” của ngài Trọng Lờ được chứng minh bằng thực tiễn, khóa miệng hết bọn phản động. Không những vậy, Ngọc Trinh còn xứng đáng làm chủ tịch Quốc Hội, vì nước da trắng ngần, khi nhìn nàng các đảng viên sẽ nhớ đến hàm râu trắng của... boác mình, do đó khỏi phải dựng tượng boác, chỉ tổ tụi báo lề dân cứ thấy tượng, thấy hình boác là chúng lại cự nự và châm chọc. Ngọc Trinh xứng đáng làm chủ tịch Quốc hội vì ăn đứt Kim Ngân của Trọng Lờ về cả 3 vòng và trí óc. Chà chà, tưởng tượng hôm nào Tập xếnh xáng qua phát biểu lần nữa tại quốc hội thì Ngọc Trinh cứ viết trên hai gò bồng đảo chữ “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam”, coi như Tập ta á khẩu, hồn vía lên mây. Và cũng nhờ sắc đẹp và cái eo 56 cm của nàng mà các đại biểu bộ phận nam sẽ không... gục nữa (cứ trô trố khi chiêm ngưỡng nữ hoàng nội y), còn đại biểu bộ phận nữ thì cũng luôn tỉnh táo để quan sát học hỏi nàng. Cái lợi cuối cùng, ngài tân thủ tướng nên đứng hay ngồi bên phải Ngọc Trinh, khi đó ngài “lo địa” nàng, biết đâu sẽ chữa hết cái tật niễng đầu của tân Thủ tướng chăng? Vì cái tật ni mà VN mình rất khó thành công trong mọi đàm phán với nước ngoài, cái đầu nghẹo qua nghẹo lại làm họ cứ nghĩ là thủ tướng lắc đầu không đồng ý. 
Nói vậy thôi, đồng hương tân Thủ tướng của mình dù cho đầu thẳng băng đi nữa, nhưng đẻng và nhà nước sẽ không bao giờ thay đổi lập trường: đặt quyền lợi của tổ quốc lên trên quyền lợi của đẻng, điều này chắc chắn như chuyện boác của mình không bao giờ là người Việt (Trong đẻng mình không tên đảng viên trung ương nào mà không biết boác người Tàu, nhưng ngu gì mà nói ra)!!!