Lê Đại Tường (Danlambao)
- Trong chuyến công du đến VN, tổng Thống Obama đã gửi đến toàn thể
nhân dân VN hai bản thông điệp xác định rõ ràng: nước Mỹ không thể trực
tiếp can thiệp vào chuyện nội bộ của VN; vấn đề này phải do chính nhân
dân VN quyết định; tuy nhiên vì quyền lợi của cả hai nước và lập trường
của nước Mỹ không chấp nhận để một nước lớn uy hiếp, thôn tính một nước
nhỏ. Nhân danh tổng thống của nước Mỹ ông cam kết: Hoa Kỳ sẽ hỗ trợ dể
Quốc gia, dân tộc VN có được sự: Phồn Thịnh, Tự Do, Dân Chủ và giữ dược
Chủ Quyền Quốc Gia. Với những biện pháp ông đã đưa ra như: dỡ bỏ cấm vận
mua vũ khí, sẽ thông qua để VN gia nhập PTT, mở Đại học Fulright VN...
là để giúp đến nhân dân VN. Vì chỉ có nhân dân VN ông mới đặt được lòng
TIN mà ông mượn thơ Kiều của Nguyễn Du để bày tỏ; chứ chữ TIN nơi bọn
lãnh đạo CS ông đã có nhiều kinh nghiệm như chuyện mới xảy ra vài giờ
trước khi ông đọc bài diễn văn đầu tiên tại Hà Nội: chính quyền CS đã
thất tín khi ngăn chặn 9 nhà tranh đấu cho Tự Do, Nhân Quyền đến gặp ông
như họ đã hứa!
Gửi gấm những lời tâm huyết trong nội dung của bài diễn văn đầu tiên tại
Hà Nội. Ông đã viện dẫn lịch sử, mượn lời của Lý Thường Kiệt để nhắc
nhở, thúc đẩy toàn dân VN phải giữ cái tinh thần bảo vệ Giang Sơn Tổ
Quốc. Ông nêu ra hai hình ảnh hùng vĩ: Vịnh Hạ Long và Động Sơn Đòong
tượng trưng cho những công trình xây dựng, khai phá của tổ tiên; nhân
dân VN phải biết trân quí bảo vệ gìn giữ lấy đừng để mất như ĐCS đã dâng
mất Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc... và những đất đai đang bị các nhà lãnh
đạo CS đem ra bán dưới những hình thức cho thuê rừng, khai thác mỏ, xây
đựng nhà máy v.v... ông Obama đã dẫn thơ Kiều để nhấn mạnh niềm Tin vào
dân tộc VN: cam kết Hoa Kỳ sẽ là một đồng minh tốt để giúp dân VN có
được Độc Lập, Tự Do, Dân Chủ và Hạnh Phúc thực sự.
Ngay sau khi đọc bài diễn văn tại Hà Nội, ông đã vào ngay Sài Gòn; nơi
đầu tiên theo lịch trình đã hoạch định, ông cần phải tới đó là ngôi chùa
Tàu: Ngọc Hoàng. Tuy ông lấy lý do khi đến nơi này là để bày tỏ lòng
ngưỡng mộ và kính trọng về Văn Hóa của VN. Lúc ban đầu đã có rất nhiều
những phản ứng chống đối của người Việt, vì đây là ngôi chùa của người
Tàu. Đến chùa Tầu mà bảo là đến để ngưỡng mộ nền văn hóa VN như vậy là
Obama nhượng bộ Tàu mà sỉ nhục dân tộc VN. Nhưng khi tò mò muốn tìm hiểu
cho rõ lẽ; nhiều người đã vào Internet để tìm hiểu xem ngôi chùa này có
gì đặc biệt không mà sao Obama lại có quyết định cần phải tới nơi này?
Giở trang mạng chùa Ngọc Hoàng thì Wikipedia đã giải thích ngôi chùa này
do ông Lưu Minh, một người Tàu xây dựng có mục đích dùng cho tổ chức
những hội kín để lật đổ chế độ nhà Thanh. Vậy thì đã rõ cái ẩn ý của
Tổng Thống Obama sau khi gửi thông điệp cho dân chúng VN, nhắc nhở bổn
phận nhân dân phải làm và ông đã khéo chỉ dẫn con đường họ phải thực
hiện: Hãy kết hợp lại để lật đổ một chính quyền độc tài.
Hứng khởi sau khi nhận định về sự thành công của Tổng thống Obama, khi
ảnh hưởng đã lay động, thức tỉnh được hàng triệu con tim của người dân
Việt. Nhưng rồi qua những ngày gần đây, những tin tức đồn đập về các âm
mưu, thủ đoạn của Tàu cộng đã gây ra những vấn nạn lớn cho Quốc gia dân
tộc. Và ngày 2-6 2016, chính phủ do Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc đã công
bố sau 2 tháng điều tra, nhà nước vẫn chưa tìm ra được nguyên nhân và
khuyên răn chúng hãy bình tĩnh yên tâm chờ đợi cho đến khi công bố kết
quả?! Ngày 8-6, ông Osius Đại Sứ của Mỹ ở VN đã cho hay: hơn hai tháng
trước khi chuyện môi trường biển nhiễm độc ở miền Trung xảy ra thì ngay
sau đó Hoa Kỳ đã có bày tỏ thiện chí giúp nhà cầm quyền VN giải quyết
vấn nạn này nhưng CSVN đã từ chối! Dân nghe tin thì rất "bức xức" nhưng
vẫn ép lòng ngoan ngoãn chờ đợi tuân theo quyết định cuả Thủ tướng!...
Quả thực ĐCS tin tưởng cái bản chất hèn nhác, vô cảm, ích kỷ, an phận
của người dân đã được chúng rèn luyện trong 70 năm nay sẽ chẳng bao lâu
rồi mọi chuyện sẽ chìm dần theo thời gian. Dân đói, không nghề thì lặng
lẽ bỏ làng xóm để đi tìm đất sống! Mọi chuyện lại sẽ êm đi?!
Dân lũ lượt kéo nhau ra Hà Nội hay vào Sài Gòn, nhưng họ phải biết trước
sau rồi nơi nào cũng nằm trong âm mưu thâm độc của Tàu cộng là: diệt
chủng và xâm chiếm. Bọn lãnh đạo Bắc Kinh sẽ đến những nơi dân chúng
đang bị khủng hoảng để tung những tin tức về những vùng đất hứa bên TC;
dân kéo nhau sang Tàu lập nghiệp sẽ rơi vào những cái trung tâm làm dịch
vụ cung cấp các bộ phận, cơ thể con người cho các bệnh viện trên thế
giới; nơi đó có những bệnh nhân đang chờ. Thay vì ngày nay những trung
tâm này họ phải bỏ hàng nghìn dollars để tìm một "lái" đi bắt cóc nạn
nhân đem về mổ xẻ, thì người dân Việt tự động đến nạp mạng khiến cho kỹ
nghệ này không tốn công, tốn của mà họ có được một. nguồn tài nguyên mới
phong phú đem về những ngoại tệ làm giàu cho TC và còn đi đúng vào
đường lối, kế hoạch của bọn lãnh đạo TC.
Đứng trước nạn diệt vong của Quốc gia, chúng ta không thể ngồi để trách
dân mình ngu đốt, hèn hạ, vô cảm. Bởi vì những cái bản tính xấu của con
người đã bị tôi luyện trong cái lò: dùng hình ảnh chiến tranh năm 1979
để hù doạ, tuyên truyền xảo trá, dùng quyền lực để đánh đập uy hiếp,
dùng thủ đoạn tù đày để giam cầm, hãm hại khủng bố, dùng miếng mồi phú
quý để con người tranh giành, ngờ vực hại lẫn nhau. Đó là lý tại sao dân
hèn, tại sao ngày xưa con người khi biết mình chỉ làm một hành động sai
trái mà lương tâm phải cắn rứt ăn ngủ không yên. Nhưng ngày nay người
ta bình tâm trộn hóa chất độc để biến chế thịt hư thối trở thành những
miếng thịt "trông" tươi tốt; bơm thuốc độc vào trái cây vào từng con tôm
để hàng hóa dễ bán, thu thêm nhiều lợi nhuận. Hành động của họ làm dù
biết rõ là sẽ gây hậu quả làm chết, hại bao nhiêu người đồng chủng (vì
những hóa chất họ mua dùng đều bị cấm) nhưng vì lòng tham muốn có được
nhiều tiền bạc, nên họ đã mất đi lương tâm, lương tri, không còn biết
xấu hổ, khi bị bắt vào tội ăn cắp họ không cảm thấy nhục cho bản thân,
nhục Quốc thể. Họ đã trở thành những con nguời vô cảm.
Vấn đề của chúng ta, những người hiểu biết và lưu tâm đến hiện tình đất
nước xin hãy cùng nhau đóng góp những ý kiến để làm sao có thể đưa đất
nuớc thoát ra khỏi tình trạng hiện đang trên đường sa xuống vực thẳm!
Chúng ta cần phải tìm một giải pháp để giải quyết vấn đề chứ không thể
ngồi để chê trách, chỉ trích. Chúng ta không thể lạc quan viển vông khi
nghĩ rằng: Miền Nam thiếu nuớc vì TC ngăn nuớc khiến đất đai khô cằn;
miền Trung môi truờng nhiễm độc khiến ngư dân không còn đuờng sống sẽ là
cái cơ hội để hàng triệu dân phải vùng lên. Đừng hy vọng sự việc đó sẽ
xảy ra, bởi vì bản chất nguời dân VN ngày nay họ đã quen chịu đựng và
cam phận. Những tin tức đã cho thấy dân đói thì lũ lượt kéo nhau đi vùng
khác mưu tìm đất sống! Vấn đề đặt ra là làm sao để người dân thức tỉnh
vùng lên tham gia đông đảo, đập tan cái chế độ CS khốn nạn để xây dựng
lại đất nước: thực sự có được Độc Lập, có Tự Do, có những cơ hội Phát
Triển đem lại sự Cường Thịnh cho Quốc Gia và nhân dân mới có được niềm
Hạnh Phúc.
Với lòng mong muốn như trên, nên tôi không ngần ngại đưa ra ý kiến của cá nhân tôi:
Làm thế nào để ngọn lửa tranh đấu của toàn dân sẽ mạnh mẽ hơn đạt tới sự thành công: Lật đổ chế độ CS để cứu dân cứu nước?
Trước hết phải hoá giải cái tinh thần khiếp nhược, sợ hãi của người dân
mà ĐCS đã gieo vào đầu óc những hình ảnh khiếp sợ tang thương của chiến
tranh xảy ra nơi tuyến đầu biên giới miền Bắc năm 1979.
Chuyến công du của Tổng thống Obama với những cam kết sẽ là đồng minh
giúp VN giữ vững chủ quyền, chống lại những quyền lực của một nước lớn
nuốt nước nhỏ. Thông điệp của Obama cũng cần phải phổ biến giải thích rõ
ràng trong dân gian để hoá giải những hù dọa của bọn lãnh đạo ĐCS làm
dân khiếp sợ:
Chủ trương hèn với giặc, không phải là một đường lối sáng suốt của đảng
CSVN để cho nhân dân được hưởng thái bình. Đó chỉ là sự giả nhân giả
nghĩa với mục đích hù dọa khiến dân phải sợ hãi mà tin tưởng đặt hết
lòng tin vào chủ trương chính sách của đảng để hết lòng phục vụ cho
chúng.
Thực ra bọn lãnh đạo CS không thể viện dẫn trường hợp Kinh Lược Đại Thần
Phan Thanh Giản trao thành cho Pháp để cứu sinh mạng của dân đem ra so
sánh với cái chính sách khôn ngoan cuả Đảng: tuân thủ với châm ngôn: 16
chữ vàng và 4 Tốt.
Bởi vì hai trường hợp hàng giặc ấy hoàn toàn khác nhau. Vì tình thế của
cụ Phan Thanh Giản khi ấy lực lượng chiến đấu của ta vũ khí còn quá thô
sơ; không có đồng minh hỗ trợ nên không thể đương đầu với đám quân lính
Pháp và Tây ban Nha có những lực lượng hùng hậu yểm trợ họ có những võ
khí tối tân và các tầu chiến. Ngược lại, ngày nay, đã hàng chục năm qua
Hoa Kỳ và các nuớc Âu, Á đã mời VN gia nhập vào những khối liên minh để
hỗ trợ cho nhau, hỗ tương bảo vệ lẫn nhau; ngày 23-5 vừa qua, Tổng thống
Obama đã sang tận nơi đây để cam kết, giúp đỡ. Qua ông Đại Sứ Osius
chúng ta mới hay ngay sau khi vấn đề cá chết xảy ra, chính phủ Mỹ đã có
nhiệt tâm, thiện chí giúp VN giải quyết vấn nạn này, nhưng lãnh đạo CSVN
đã từ chối!
So sánh để thấy sự khác biệt tình thế giữa hai giai đoạn: Nếu có đuợc
những đồng minh như bây giờ, Cụ Phan Thanh Giản chắc chắn đã đập tan sự
xâm lăng của Pháp. Vả lại sau khi nộp thành, cụ Phan đã tuyệt thực và
uống độc dược tự tử vì biết đã không làm tròn trách nhiệm. Trường hợp
của ĐCS ngày nay, chúng hèn với giặc để bọn lãnh đạo được giặc che chở,
an thân những mong ước sẽ là những tên Thái Thú tiếp tay giặc xâm chiếm
non sông đất nuớc, đè nén bóc lột xương máu của dân (cướp đất dân oan)
để chúng được nhởn nhơ, yên ổn tổ chức Đại hội chia sẻ cho nhau quyền
hành để yên vui hưởng phú quí. Chúng đâu dám tự tử, hay ít nhất từ nhiệm
khi nhận thấy chúng đã không làm tròn được bổn phận và trách nhiệm khi
đang đẩy Quốc gia dân tộc này đến chỗ phải bị tận diệt!
Ngoài yếu tố "hoá giải" trên. Yếu tố chính là cần phải có đuợc những lực
lượng bằng võ lực để bảo vệ cho những người đi biểu tình. Dân đi biểu
tình mà có những thành phần như quân đội, đoàn cảm tử tham gia đập tan
những bọn Côn An, Côn Đồ, Dư luận viên... để bảo vệ an ninh, không bị
cầm tù bắt bớ thì dân mới phấn khởi tham gia.
Ở đâu chúng ta có thể trông cậy vào lực lượng này?
Tất nhiên chúng ta không thể trông cậy vào những lực lượng "đao to búa
lớn" bằng mồm của một số phe nhóm Cộng đồng nơi hải ngoại. Theo những
trải nghiệm cuả bà Merkel Thủ Tướng nước Đức, các Tổng thống nuớc Nga
như Yeltsin, Gobachev, và đương nhiệm Putin đều có những nhận định
chung: Chế độ CS là một chế độ xảo quyệt, độc ác, tồi tệ hủy hoại Quốc
gia dân tộc cần phải đào thải và theo họ muốn đạp đổ chế độ CS thì chỉ
có những người CS mới có thể làm được mà thôi!
Những con người CSVN như các ông Trương tấn Sang, Nguyễn tấn Dũng và
những người theo CS từ thuở trẻ tham gia vào những phong trào Mặt Trận
Giải Phóng Miền Nam, rồi các ông đã lên được những địa cao trong chính
quyền. Nhưng đến ngày hôm nay những thủ đoạn lừa lọc triệt hạ nhau các
ông đã, đang và sẽ là nạn nhân. Nguyễn Phú Trọng, một đệ tử trung kiên
của Tập Cận Bình (đã áp dụng chính sách "Đả hổ, đập ruồi" đối với phe
nhóm Hồ Cẩm Đào, Giang Trạch Dân...) cũng sẽ áp dụng đối với các ông và
phe nhóm và những nguời miền Nam. Một câu nói của Nguyễn Phú Trọng thể
hiện một chính sách kỳ thị chắc các ông và toàn thể nhân dân miền Nam
phải nên ghi nhớ để đề phòng: những nhà lãnh đạo phải là người miền Bắc
chứ không thể là người miền Nam. Vì thế trong 19 nhân vật trong BCT đảng
CSVN trong đó có tới 16 người là miền Bắc và chì còn lại 3 người được
phân chia ở nơi khác.
Trước những vấn nạn đang xảy ra vì ĐCS đã gây ra, vì trách nhiệm và bổn
phận, các ông phải can đảm nhận ra mình đã từng đi nhầm đường từ khi
tham gia phong trào GPMN để giúp cho ĐCSVN xâm chiếm miền Nam, gây ra
cái thảm họa mà Quốc gia, dân tộc đang phải gánh chịu điêu linh trên vực
diệt vong; vì chính cả bản thân và gia đình của các ông nếu không muốn
bị trả thù, cả những nguời dân miền Nam nếu không muốn bị chế độ miền
Bắc áp chế, đầy doạ qua chủ trương Kỳ Thị Nam Bắc.
Các ông đã từng là người CS, các ông có đủ dược những kinh nghiệm biết
tổ chức làm sao để đối phó, và cần thiết, quan trọng hơn hết là cho đến
nay: các ông vẫn còn giữ đuợc nhiều ảnh hưởng, những liên hê và thiện
cảm trong những giới quân nhân, cảnh sát, cán bộ...
Chỉ có những giới quân đội, cảnh sát trung thành với các ông mới đập tan
được những bọn Côn An, dư luận viên, côn đồ... để bảo vệ an ninh, tự do
cho người biểu tình thì lúc ấy cái khí thế tranh đấu mới lôi cuốn đuợc
nhiều người dân tham gia đông đảo mạnh mẽ.
Nghĩ rằng các ông với những kinh nghiệm qua tổ chức PTMTGPMN, qua thời
kỳ là những nguời lãnh đạo trong chính quyền CS, các ông có đủ khả năng,
điều kiện để thực hiện thành công lật đổ ĐCS, để hợp tác với các nước
đồng minh nhất là Hoa Kỳ trong việc bảo vệ chủ quyền và phát triển Quốc
gia. Đây cũng chính là cái cơ hội giúp cho các ông chuộc những lỗi lầm
trong quá khứ, tránh được những chiến dịch "Đả Hổ, Đập Ruồi", giúp cho
toàn thể dân miền Nam thoát khỏi cảnh áp chế của bọn lãnh đạo CS miền
Bắc. Có một điều cần nhắc nhở các ông: Đoàn kết thì Sống mà chia rẽ thì
Chết. Hãy dẹp bỏ những thù hận khi xưa, những quan niệm kỳ thị để chung
lưng cùng lo việc phục hồi đất nước. Nhân dân sẽ ca ngợi và lịch sử sẽ
mãi mãi ghi nhớ đến công ơn các ông đã làm.
19.06.2016