27/6/16

Xác cá! Phận dân! Lòng người và đường đi của Đạo!

Lê Thiên (Danlambao) - Cá chết lềnh bềnh mặt biển, la liệt tắp bờ hàng triệu và hàng triệu người dân VN lãnh nhận hậu quả thảm khốc của tình trạng ô nhiễm môi trường. Ai cũng biết Công ty Formosa của Đài Loan hoạt động tại Vũng Áng là thủ phạm của thảm họa này. Nhưng nhà cầm quyền CSVN thì suốt hai tháng nay vẫn còn ấp úng và né tránh trách nhiệm công bố sự thật, lại còn bịt miệng dân, bịt miệng báo chí về tội ác này. Thậm chí khi Mỹ ngỏ ý giúp VN tìm căn nguyên và biện pháp cứu nguy môi trường, nhà cầm quyền CSVN thẳng thừng từ chối. Truyền thông Đài Loan làm bài phóng sự dài 60 phút ‘Việt Nam - Cái chết của cá’ phát trên kênh truyền hình PTS của Đài Loan quả quyết: “Trước việc cá chết hàng loạt, người dân địa phương đã nghi ngờ có liên quan tới Formosa. Tất cả những người được PTS phỏng vấn đều khẳng định cá chết là do Formosa xả nước thải trực tiếp ra biển.”
Quốc Hội Đài Loan cũng lên án Formosa. Thế nhưng đảng và nhà nước vẫn tuyệt đối im lặng, lại còn bày trò gian dối xúi dại người dân tắm biển vùng cá chết, ăn cá ở biển đang bị ô nhiễm nghiêm trọng! Điều oái oăm là cá chết, không phải chỉ ven biển 4 tỉnh Miền Trung Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên, mà còn chết hàng loạt trên cả nước, từ Thanh Hóa, Nghệ An tới Hà Nội, Hải Phòng, Quảng Ninh, vào tận Quảng Ngãi, Phú Yên, Nha Trang, Bình Thuận, Vũng Tàu và cả Sài Gòn (Kênh Nhiêu Lộc, Thị Nghè)!
Người dân Việt hiền hòa chỉ gọi nhau xuống đường đòi “minh bạch” chuyện cá chết và đòi làm sạch môi trường! Để cho dân được sống! Vậy mà người dân khốn cùng được đáp trả thô bạo bằng luật giang hồ của công an khoác áo côn đồ hay ngược côn đồ mang sắc phục công an! Tất cả người dân nào dám nói lên tiếng nói của lẽ phải đều bị gán tội chống phá, bị đánh đập, giày đạp, bắt bớ, bỏ tù hoặc bị tống vào những trại dành cho thành phần nghiện ngập hút xách, vô gia cư, du thủ du thực, vào cả những trại giam giữ các thành phần bất hảo gọi là phục hồi nhân phẩm mà thực chất là trại hủy diệt nhân phẩm! 
Tấm lòng của Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt
Trước tình hình cá chết và thân phận lây lất của người dân Miền Trung, ý thức trách nhiệm của một số Chủ Chăn “chạnh lòng thương” con chiên không cho phép các ngài dửng dưng trước nỗi đau của dân nạn nhân của thảm nạn cá chết! 
Đức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt là một Mục Tử đáng kính trong số các Mục tử hết lòng vì Con Chiên như vậy dù ngài không còn trực tiếp chăn dắt đàn chiên nào và đang sống ẩn dật trong bốn bức tường thành Dòng Châu Sơn Phát Diệm. Ở đó, ngài “hướng lòng mình tới những anh chị em nạn nhân của thảm họa môi trường và quyết định sẽ không tổ chức lễ nghi nào nhân ngày Tạ ơn 25 hồng ân linh mục của ngài cũng như quyết định dùng mọi quà tặng kể cả vật phẩm vào việc giúp đỡ các nạn nhân của thảm họa môi trường Vũng Áng tại các tỉnh Miền Trung.”
Lời nói đi đôi với việc làm. Theo tin mới nhất từ GNsP ngày 17/6/2016, vào ngày 16/06/2016 Đức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt đã đã bất ngờ thực hiện chuyến viếng thăm bà con giáo dân thuộc giáo xứ Đông Yên, giáo phận Vinh - nơi là tâm điểm của thảm họa môi trường cá chết. Ngài mang theo những món tiền và quà đóng góp mà mọi người gửi tặng ngài nhân dịp lễ Tạ Ơn 25 năm linh mục của ngài. Nhiều người dân ở Đông Yên “đã òa lên khóc vì được trông thấy Đức Tổng tới tận nơi để viếng thăm, ủy lạo và khích lệ họ đang trong cảnh khốn cùng của thảm họa.” 
Trả lời cuộc phỏng vấn của nhà báo Huyền Trang, Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt đưa ra nhiều nhận xét tinh tế. Chúng tôi chỉ ghi nhận mấy điểm. Chẳng hạn, ngài nhận xét “người dân ở Đông Yên quá đau khổ, quá cô đơn. Họ thấy họ tủi vì từ lâu họ thấy họ bị bỏ rơi”. “Cảnh chết chóc” hiện rõ từ bên trong xóm làng ra tới bãi biển nơi mà “thuyền bè chất đống, nhiều chiếc đắp những tấm vải cũ rách nằm đơ như người tê liệt, không còn một sinh vật nào, một con dã tràng cũng không thấy...” Theo Đức Tổng Giuse, “cá chết, người chết chỉ là cái ngọn của thảm họa. Cái gốc là cái chết của tâm hồn!”
Cách hành xứ của ĐTGM Bùi Văn Đọc
Trong khi đó, một vị Chủ Chăn khác, một Chủ Chăn lớn đang tại quyền, tại chức, là Thủ lãnh của toàn Giáo Hội Công Giáo Việt Nam - Chủ tịch HĐGMVN, lại cai quản một Tổng Giáo phận vào hàng nhất nhì của cả nước, vị này lại tung ra một Thông báo không bình thường chút nào giữa lúc cá chết tràn ngập ven biển Miền Trung gây khốn đốn cho cả ngư dân lẫn các thành phần người dân khác! 
Cái không bình thường của bản Thông báo ấy ở chỗ nó mang giọng điệu và dáng dấp của một mệnh lệnh công quyền hơn là thể hiện tấm lòng của người lãnh đạo tôn giáo: “Khi diễn tả những bức xúc và lo lắng của mình, tránh những hành động quá khích dẫn tới xung đột ảnh hưởng tới sản xuất, giao thông, vi phạm luật.” 
Phải chăng vị Chủ Chăn đang đóng vai trò của một cán bộ 4T (thông tin tuyên truyền) cao cấp trong Đảng và Nhà nước CSVN? Một quan chức cốt cán phụ trách Kinh tế XHCN? Một cán bộ kiểm tra An toàn Giao thông? Một quan Tư pháp, pháp chế xhcn? Hoặc cao hơn, vị Chủ Chăn đang “làm thay phần vụ của Ban Tuyên Giáo Đảng” như Nguyễn Hữu Vinh nhận xét trong bài viết của mình?
Đã có nhiều bài báo, nổi bật là hai bài báo của hai tác giả trong nước phân tích chi li bản Thông báo của ĐTGM Bùi Văn Đọc. Đọc bản Thông báo ấy đồng thời đọc hai bài nhận định về Thông báo ấy, chúng ta mới thấy đau của dân Miền Trung trong đó có Công giáo! Bài của Nguyễn Hữu Vinh ngày 18/5/2016 có nhan đề “Nghĩ gì về Bản Thông báo của Đức cha Chủ tịch HĐGMVN Phaolo Bùi Văn Đọc?” Còn tựa đề bài báo của Alf Hoàng Gia Bảo ngày 5/12/2016 là “Mấy suy nghĩ quanh thông báo 'cá chết' của HĐGMVN.” Ấy là chưa nói tới trăn trở của Nhà báo Trần Phong Vũ “Khi đọc Văn thư Thông báo của Đức Cha Bùi Văn Đọc”!

Vội vã, không trình bày rõ ràng?
Khi các tầng lớp người Công giáo và cả người không Công giáo phản ứng quyết liệt chống Thông báo của ĐC Bùi Văn Đọc, thì trên website của HĐGMVN lại xuất hiện Văn thư “giải thích Thông báo ngày 30/4/2016” do Lm Nguyễn Anh Tuấn, Chánh Văn Phòng HĐGMVN ấn ký. Văn thư ấy viết rằng “ĐTGM Phaolô ký thông báo này ngay trước khi lên đường công tác mục vụ tại Pháp. Có thể vì hơi vội vã nên ngài không thể trình bày rõ ràng và chi tiết những suy nghĩ và mong muốn của ngài.”
Lời phán xét “có thể hơi vội vã” của Lm Nguyễn Anh Tuấn có lẽ chỉ phản ánh suy đoán cá nhân của linh mục Tuấn thôi, chứ chưa phải là lời nhìn nhận của chính ĐC Đọc, là người ấn ký và công bố Thông báo ấy trên trang web HĐGMVN. 
Bút sa gà chết! Huống hồ là một Thông báo chính thức có đóng dấu, nhân danh Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam!
Lm Nguyễn Anh Tuấn, dù là chánh văn phòng của HĐGM, cũng chỉ là một linh mục, có tư cách gì mà can dự vào một việc thuộc thẩm quyền các Giám mục trong HĐGM? Cho dẫu vị Tổng Giám mục có “hơi vội vã” đi nữa, khiến ngài “không thể trình bày rõ ràng và chi tiết những suy nghĩ và mong muốn của ngài,” thì chính Đức Tổng phải tự lên tiếng hay cùng lắm, một vị Giám mục lên tiếng thay ngài, linh mục không có tư cách thay thế dù linh mục ấy là Chánh văn phòng HĐGM đi nữa! 
ĐTGM Đọc vội vã vì phải lên đường gấp! Có thật vậy không? Đi mục vụ tận bên trời Tây, các thủ tục thông hành, phỏng vấn, chiếu khán, vé máy bay... nhiêu khê lắm, cần thời gian, chứ đâu phải chuyện gấp gáp tang gia! ĐC Đọc không có thời gian để trao quyền cho một vị giám mục khác trong ban Thường Vụ HĐGM hoàn thành bản Thông báo sao?
Vả lại, theo thông lệ “bàn giấy”, một bản thông báo, dù là thông báo vấn đề hệ trọng, đâu cần chính thẩm quyền cao cấp ngồi nặn từng chữ? Việc đó thông thường được giao cho người phụ trách chấp bút là xong ngay! Trong trường hợp Thông báo của Đức Tổng Đọc, người trách nhiệm chấp bút chính thức là ai nếu không phải là “Chánh Văn Phòng HĐGMVN - Lm Nguyễn Anh Tuấn? 
Đức Tổng Đọc chẳng phải hời hợt, vội vã gì đâu! Ngài đi đúng đường của ngài: “Đối thoại, thỏa hiệp bằng mọi giá.” Ngài phải đạt cho kỳ được điều ngài muốn đạt! Vì như ngài phát biểu nhiều lần trước đây, “đối thoại và thỏa hiệp đã đem lại cho chúng tôi thành quả rực rỡ, có mất mát gì đâu.” 
Khi Đức Cha Nguyễn Thái Hợp lên tiếng
Văn phòng CLHB Giáo phận Vinh
Trong số hàng triệu nạn nhân khốn khổ vì hiểm họa cá chết ở Miền Trung, có cả người Công Giáo Giáo phận Vinh mà Đức Cha Nguyễn Thái Hợp là Mục tử. Có người nghi ngại thái độ im lặng của Đức Cha vào thời điểm đầu xảy ra thảm họa cá chết hồi cuối tháng 4/2016. Nhưng biết đâu vị Mục tử có ý kiên nhẫn chờ đợi thiện chí từ phía nhà cầm quyền, xem họ có giải quyết sự vụ một cách minh bạch và công bằng cho các nạn nhân không! 
Dân khốn đốn vì cá chết, đảng trưởng không màng tới dân! Doanh nghiệp Formosa bị nghi ngờ là thủ phạm gây thảm họa cá chết thì, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng cùng cả dàn lãnh đạo cấp cao của đảng và nhà nước CSVN vội vàng đến tận Formosa để củng cố vị thế của Formosa tại Vũng Áng! Tức nước vỡ bờ! ĐC Nguyễn Thái Hợp không thể im lặng lâu hơn khi mà phía đảng và nhà nước CSVN vừa quanh co phủi trách nhiệm vừa đàn áp người dân một cách thô bạo khi người dân lên tiếng chỉ để đòi hỏi sự minh bạch vụ cá chết! 
Khởi đầu, ĐC Hợp đã để cho VPCLHB của Giáo Phận Vinh lên tiếng. Thế nên, ngày 27/4/2016, UBCLHB Giáo phận Vinh đưa ra lời kêu gọi “Hãy biết tự bảo vệ chính mình”, mạnh mẽ tố cáo nhà cầm quyền CS “ù lỳ... im lặng một cách vô trách nhiệm đến ghê sợ”“việc một số quan chức còn đưa ra những phát biểu ngang ngược, coi thường tính mạng con người...” Lời kêu gọi của Gp Vinh còn nhắc nhở “mọi người dân hãy biết tự bảo vệ chính mình” một khi “chính quyền chưa bảo vệ quyền lợi của người dân một cách thích đáng.”
Tiếc thay! Tiếng nói của UBCLHB Giáo phận Vinh bị phía nhà cầm quyền CSVN coi thường, làm ngơ! 
Thư Chung của Mục tử Giáo phận Vinh.
Vị Giám mục Bản quyền Gp Vinh không còn kiên nhẫn lâu hơn! Ngày 13/5/2016, ngài ra Thư Chung gửi cho toàn Giáo phận Vinh. 
Mở đầu Thư Chung, ĐC Nguyễn Thái Hợp phác họa thảm cảnh môi trường bị nhiễm độc giết chết các loại hải sản: “Trong những ngày qua, chúng ta đau lòng chứng kiến tham họa ô nhiễm môi trường biển chưa từng thấy. Hàng trăm tấn cá chết trôi dạt vào bờ biển Miền Trung. Tôm, ngao sò, chim chóc, rừng ngập mặn đột nhiên chết hàng loạt, hệ sinh thái của thềm lục địa bị phá hủy.” 
Kế đó, ngài cho thấy hậu quả đáng sợ dành cho dân từ thảm trạng trên. Ngài miêu tả cảnh “hàng triệu ngư dân, người nuôi trồng thủy sản, làm muối, buôn bán hải sản, kinh doanh dịch vụ ăn uống và du lịch... đột nhiên rơi vào cảnh thất nghiệp và điêu đứng về nghề nghiệp mưu sinh hoàn toàn bị đảo lộn. Hoảng loạn, bần cùng và phẫn nộ, đó là những khốn khổ mà người dân đang nếm trải.”
Với cái nhìn khoa học, Đức Cha Nguyễn Thái Hợp còn thấy xa hơn nữa những hậu quả thảm khốc về lâu về dài của tình trạng cá chết, tôm chết, ngao sò chết nêu trên. Ngài chỉ ra “hậu quả của nhiễm kim loại nặng đối với sức khỏe con người còn khủng khiếp hơn. Nồng độ chất độc tố bị loãng đi do nước biển và hải lưu, nó sẽ tồn lưu lâu dài trong nước và các loại hải sản để thấm nhập dần vào cơ thể con người, gây bệnh tật như ung thư, tổn thương não..., và có thể gây dị dạng, quái thai cho các thế hệ sau!” Khủng khiếp chưa? 
Vậy mà “nhà chức trách vẫn né tránh việc công bố nguyên nhân và thủ phạm gây ra thảm họa này.” Đức Cha Hợp mạnh mẽ tố giác như vậy. Ngài lại thẳng thừng phê phán “một số người còn khuyến khích người dân tiêu thụ thủy hải sản một cách thiếu căn cứ khoa học. Trong khi đó, nhà cầm quyền lại nặng tay đàn áp những người biểu tình ôn hòa đòi trả lại môi trường trong sạch cho người dân.” Đức Cha thất vọng: “Biển kêu gào thảm thiết vì bị bức tử, và mọi người, mọi vật đang bị ảnh hưởng nghiêm trọng do thảm họa này.”
Từ những lập luận có cơ sở và đầy sức thuyết phục trên, ĐGM Nguyễn Thái Hợp kêu gọi người dân Công Giáo “thể hiện căn tính Kitô hữu của mình, có trách nhiệm với quê hương đất nước và các thế hệ tương lai, đồng thời hiệp thông chia sẻ với những người đang là nạn nhân của thảm họa ô nhiễm môi trường...” mà việc quan trọng trong tư cách công dân là “thực hiện quyền công dân được Hiến pháp, pháp luật Việt Nam và các Công ước Quốc tế quy định; thể hiện một cách ôn hòa quyền đòi hỏi sự minh bạch trong việc điều hành đất nước cũng như xử lý thảm họa và buộc những kẻ đã gây ra phải bị xét xử đúng với công lý.”
Thư Chung của ĐC Nguyễn Thái Hợp giúp củng cố tinh thần không khoan nhượng lẫn khí thế đấu tranh kiên vững trong lòng giới trẻ Việt Nam khiến nhà cầm quyền CSVN điên cuồng, đáp trả bằng những lời lẽ và luận điệu xuyên tạc chống phá Đức Cha một cách thô bạo mà kênh truyền hình VTV1 của nhà nước CSVN là cái loa chính ngang ngược gán ghép Đức Cha vào tội dùng “lời lẽ kích động giáo dân”, hoặc cáo buộc Thư Chung của ngài là một trong những “thủ đoạn hướng lái dư luận biến sự cố ngoài ý muốn trở thành cái cớ chống phá, công kích chính quyền.” Ai chuyên dùng ‘thủ đoạn hướng lái dư luận’ một cách nham hiểm ác độc suốt hai phần ba thế kỷ nay? VTV1 hẳn rõ điều đó vì chính bản thân VTV1 và những kẻ đứng đầu trong VTV1 ấy vốn đã được đào tạo và dẫn dắt làm cái việc “hướng lái dư luận” bằng dối trá ngang ngược từ bao lâu nay rồi! Cái gọi là Bộ Thông Tin và Tuyên Truyền (ngày nay) hay Bộ Tuyên Truyền (trước đây) đích thị là bộ máy nói dối, lừa phỉnh và xuyên tạc chuyên nghiệp chỉ tồn tại dưới chế độ Cộng sản hay các chế độ độc tài tương tự.
 Bài giảng nẩy lửa
Mặc kệ những đòn ma mãnh của đảng CSVN nhắm đánh vào ĐGM Nguyễn Thái Hợp, vị Mục tử của Giáo phận kiêm Chủ tịch UBCL&HB trực thuộc HĐGMVN càng tỏ rõ bản lãnh lãnh đạo cương nghị của mình qua thái độ và phương thức đối phó dứt khoát của ngài cứng rắn vạch mặt nạ lũ gian tà.
Cụ thể, sau Thư Chung, nhân ngày lễ kính Thánh Antôn 13/6/2016, tại Đền thờ Thánh Antôn, Trại Gáo, Giáo phận Vinh, ĐGM Nguyễn Thái Hợp lại đứng trên Tòa Giảng đề cập đến “môi trường biển đã đánh mất” ở Miền Trung. Ngài nghẹn ngào kêu lên: “Hôm nay môi trường đó đã bị nhiễm độc và biển đang kêu lên từ hai tháng qua nhưng vẫn không có được một giải đáp đâu là nguyên nhân gây ra thảm họa môi trường và ai là người đã gây ra thảm họa môi trường.” Rồi ngài dõng dạc: “Chúng ta phải tiếp tục can đảm yêu cầu nhà cầm quyền, những người có trách nhiệm với đất nước với đồng bào mình phải công bố nguyên nhân. Công bố càng sớm càng hay!” 
Chẳng những thế, Đức Cha còn kiên quyết “yêu cầu ai là người đã gây tác hại cho môi trường biển phải đền bù cho ngư dân thỏa đáng.”
Không dừng lại trên nỗi đau và nghẹn ngào của mình, ĐGM Nguyễn Thái Hợp còn cảnh báo: “Thảm họa môi trường biển miền Trung chỉ là những giọt nước nhỏ làm tràn ly. Và qua giọt nước làm tràn ly đó, ta thấy đất nước chúng ta chưa bao giờ rơi vào tình cảnh thảm họa môi trường không những môi trường biển mà là môi trường nông nghiệp, môi trường rừng. Và trên bàn ăn của người VN hôm nay chưa bao giờ đối diện với tình cảnh thê thảm ô nhiễm như vậy.”
Bởi vì theo Đức Cha, “trước đây, rất nhiều gia đình dù là những bữa cơm đạm bạc nhưng chúng ta tin rằng đó là bữa cơm an lành với những thực phẩm an lành, bổ dưỡng, giúp chúng ta lấy lại sức khỏe. Hôm nay người dân VN với mâm cơm đầy nghi nan, không biết đâu là thực phẩm bẩn – sạch và ranh giới giữa chúng rất mong manh.” Ngài đòi hãy “trả lại mâm cơm” cho dân.
Văn thư của ĐGM Đinh Đức Đạo
Đang khi ĐGM Nguyễn Thái Hợp và Giáo phận Vinh cùng các lực lượng bênh vực quyền làm dân, bảo vệ quyền làm người mạnh mẽ đòi hỏi nhà cầm quyền CSVN phải dứt khoát minh bạch trong vụ cá chết, thì bất ngờ trong giới Công giáo xuất hiện một văn thư tuy khá lạ lẫm đối với người tín hữu Kitô giáo, nhưng nó lại là công cụ quen thuộc cứu nguy đảng CSVN! Đó là văn thư của ĐGM Đinh Đức Đạo gọi là thư chào giáo dân nhân dịp ngài được thăng chức Giám mục chính tòa Giáo phận Xuân Lộc thay thế Giám mục Nguyễn Chu Trinh, nghỉ hưu. 
Qua thư chào dân này, ĐGM Đinh Đức Đạo trích dẫn hàng loạt văn kiện Tòa Thánh nhằm bảo vệ lời ngài “mời gọi anh chị em tích cực tham gia bầu cử” quốc hội do đảng CSVN tổ chức.
ĐGM Đinh Đức Đạo là một trong số rất ít vị Giám mục từ nước ngoài trở về được đảng CSVN “cho phép” làm Giám mục trong nước! Là người từng sống ở hải ngoại, từng lãnh đạo văn phòng mục vụ CGVN hải ngoại, hẳn ĐGM Đạo hơn ai khác hiểu rất rõ thế nào là bầu cử tự do, thế nào là bầu cử bịp bợm, và cái gọi là bầu cử tại VN từ năm 1975 (hay từ năm 1954 đối với Miền Bắc) đến nay có bầu cử tự do hay không! Hơn ai hết, ĐGM Đinh Đức Đạo, trong tư cách là một nhà khoa bảng uyên bác, lẽ nào không nhận ra trò hề bầu cử đầy phù phép và gian tà trên đất nước Việt Nam dưới chế độ CS?
Bầu cử gì mà Chủ tịch nước, Thủ tướng, Chủ tịch Quốc Hội được trung ương đảng cử ra lãnh đạo từ nhiều tháng qua rồi thì Quốc Hội Khóa sắp mãn nhiệm mới “bấm nút” hợp thức hóa việc cai trị ấy. Rồi chờ... Quốc Hội nhiệm kỳ sau sẽ lại diễn trò “bấm nút”, bảo rằng đó là dân chủ tập trung, đảng cử dân bầu! 
Cũng theo kiểu đảng cử dân bầu dân chủ tập trung ấy, nếu không đa số tuyệt đối đảng viên và quan chức Nhà nước “trúng cử”, thì ít ra cũng phải trên 90%! Riêng Bộ Chính Trị thì đương nhiên ai cũng là người “trúng cử” với số phiếu cao tuyệt đối! Ôi! Dân mến mộ, quý trọng và tín nhiệm đến thế sao? Tỉ lệ cao hơn người đi bầu! Cái tỉ lệ phù phép đến quỷ các tầng địa ngục cũng phải chào thua!
Động lực nào đã thúc đẩy ĐGM Đinh Đức Đạo “mời gọi” con chiên mình “tích cực tham gia bầu cử”? Ngoài ĐGM Đạo và nhà cầm quyền CSVN, đố ai đoán biết có “thỏa hiệp” thầm kín gì đằng sau lời mời gọi của vị đại diện giáo quyền này? Được biết, Lm Đinh Đức Đạo, người Việt hải ngoại lâu năm được đảng và nhà Nước CSVN cho phép “hồi hương”, cho phép giảng dạy và làm Giám đốc ĐCV, rồi lại cho phép thăng chức Giám mục phụ tá, giờ còn cho phép lên chức Giám mục chính tòa. Trước đó, ngài cũng đã được cho phép cùng với ĐTGM Đọc mở Học Viện CG tại Sài Gòn. Và rồi bản thân ĐGM Đạo lại được nhà cầm quyền CSVN cho phép làm Giám đốc tiên khởi Học viện này. Công lao “đối thoại kiên trì và thân thiện” của ĐGM Đinh Đức Đạo và ĐTGM Bùi Văn Đọc đã được đáp đền như ĐTGM Đọc từng khoe như vậy. 
Chúng tôi xin nhắc lại câu hỏi của một người ký tên Người Con của Giáo Phận Xuân Lộc viết trên blog Thanh Niên Công Giáo ngày 10/5/2016 như sau: “...bức thư của Đức Cha [Đinh Đức Đạo] đưa ra… để khuyến khích tín hữu đi bầu các đại biểu vào một thể chế chính trị đang có những vi phạm nghiêm trọng về nhân quyền là có làm chính trị không? Hay chỉ những người đang lên tiếng bảo vệ cho những người bị bách hại bởi nhà cầm quyền lại bị ‘gán nhãn’ làm chính trị thôi?”
Tạm kết
Trở lại với Đức Cha Nguyễn Thái Hợp. Ngài chẳng những ra Thư Chung, trả lời phỏng vấn truyền hình và rao giảng công khai, mà còn đích thân lặn lội đi thăm, ủy lạo, an ủi và trực tiếp giúp đỡ phẩm vật cho các nạn nhân thảm trạng cá chết ở các tỉnh Miền Trung Việt Nam. 
Chưa thấy cá nhân hay một phái đoàn nào trong HĐGMVN làm như ĐTGM Ngô Quang Kiệt hay như ĐC Nguyễn Thái Hợp. Có người ta lại lập luận rằng, mỗi Giáo phận có cơ chế sinh hoạt, hoạt động riêng lẻ, HĐGM không xen vào việc nội bộ của Giáo phận ấy. Không xen vào thì sao lại có Thông báo truyền cho giáo dân cả nước đừng thế này mà phải thế khác? 
Vả lại, có nên xen vào không để hỗ trợ nhau, bênh vực lẽ phải cho nhau, chung sức chung lòng bảo vệ con chiên và đời sống của họ, cả tâm linh lẫn thể xác. Bài viết của chúng tôi cách đây đã lâu “Hội Đồng Giám Mục: Giáo luật và Thực tiễn” đã phân tích rạch ròi sứ mạng chung ấy của một HĐGM, xin không nhắc lại ở đây. 
Mặt khác, như Đức TGM Ngô Quang Kiệt đang ẩn dật trong bốn bức tường Tu viện Châu Sơn mà lại thân hành đi thăm nạn nhân cá chết ở một giáo xứ nghèo thuộc Giáo phận Vinh thì ngài hỗ trợ ĐC Nguyễn Thái Hợp về mặt tinh thần chứ đâu hề dẫm chân lên Giáo phận của ĐC Hợp. Hoặc như Đức Cha Hoàng Đức Oanh đi thăm Dòng Mến Thánh Giá Lái Thiêu, rồi Chùa Liên Trì của Thích Không Tánh ở Quận 2 Sài Gòn khi Nhà Dòng và Nhà Chùa ở đó lao đao với nhà cầm quyền CS thì ngài có xâm phạm gì tới ĐTGM Bùi Văn Đọc không?
Nhớ cách đây mấy năm, trong một bài viết, chúng tôi có quả quyết thời cáo chung của Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo đã đến, đồng thời tiên đoán một dạng Công giáo quốc doanh mới ở tầm cao hơn đang manh nha phát triển. Hoạt động “đối thoại và thỏa hiệp” trực tiếp đang chứng tỏ thành công, thì quốc doanh trung gian kia trở thành công cụ thừa thãi, hết hiệu lực là điều đương nhiên. 
Cô giáo Lam đã cống hiến cho người dân Việt Nam bài thơ tuyệt vời “Đất nước mình ngộ quá phải không anh?” Bài thơ vang dậy khắp cả nước. Nó cũng được Đức Giám mục Nguyễn Thái Hợp trích đoạn đưa vào bài giảng của ngài. Nghe đâu cô giáo này cũng là giáo dân Công giáo Giáo phận Vinh. Nếu cô Lam có được nguồn hứng mới để trải lòng trên vài dòng thơ “Giáo Hội mình tại Việt Nam ngộ quá phải không anh?” đầy cảm xúc, sóng đôi với “Đất nước mình ngộ quá phải không anh?” thì hay biết mấy! 
27.06.2016