Ngọc Hoàng ngồi tựa ngai vàng
Thấy “lũ cán ngố” hai hàng lệ rơi...
(Danlambao)
- Những người lãnh đạo giỏi và có bản lãnh họ không chỉ nói mà còn hành
động thực hiện những lời nói của mình. Nhìn lại giới lãnh đạo đảng
& nhà nước XHCNVN, hình như nỗi lo sợ của những cán bộ và lãnh đạo
dốt nát, thiếu tự tin, không bản lĩnh nên không có kiến thức, thiếu tài
hùng biện của những chính khách trên thế giới. Giới chính khách CSVN
quen với lối mòn phát biểu bằng ngôn ngữ rỗng tuếch, họ chỉ nói loanh
quanh những khẩu hiệu quen thuộc như “đỉnh cao trí tuệ”, “dân giàu nước
mạnh”, “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến lên XHCN”, “kinh tế thị trường định
hướng xã hội chủ nghĩa”... Đọc qua nhiều bài phát biểu của các cấp lãnh
đạo VN, ai cũng thấy những điểm yếu kém của họ như sau:
Nói chung chung: Phát biểu chung chung, không có gì cụ thể
là bản chất số 1 của các “cán ngố” và “lãnh đạo ngố”, ai muốn hiểu sao
thì hiểu. Thí dụ: Thứ trưởng BQP Nguyễn Chí Vịnh nói rằng: “Các cuộc biểu tình chống Trung Quốc “gây mất ổn định”
trong khi VN cần ổn định, cần sự đồng thuận để phát triển để bảo vệ chủ
quyền lãnh thổ. Những ai thực sự biểu tình vì yêu nước, nhưng cảnh báo
rằng, những ai có dã tâm chiếm Biển Đông thì họ sẽ viện cớ biểu tình để
xuyên tạc thiện chí của VN, xuyên tạc chủ trương giải quyết tranh chấp
bằng biện pháp hòa bình của VN.”
Ai cũng hiểu cái mớ lý luận của Nguyễn Chí Vịnh là một thứ lý luận của
một tên tay sai bưng bô, khấu đầu khuất phục bọn lãnh đạo Bắc Kinh,
giống như con đà điểu chui đầu vào cát. Qua lời phát biểu chung chung
của Nguyễn Chí Vịnh đã phản ảnh não trạng liệt kháng của cấp lãnh đạo
ĐCSVN, tin tưởng một cách ngu ngốc vào thiện chí của Bắc Kinh tảng lờ đi
chuyện tàu cá của ngư dân miền Trung VN bị tàu hải quân TC thường xuyên
tấn công, đâm chìm tàu cá, tịch thu hải sản, ngư cụ, đánh đập dã man
ngư dân VN, bắt người đòi tiền chuộc như bọn hải tặc Somalia trên Biển
Đông.
Sáo ngữ: Việt Nam yêu cầu TC rút máy bay chiến đấu ra khỏi
quần đảo Hoàng Sa, trong tuyên bố ngày 4/4/2016. Người phát ngôn BNG Lê
Hải Bình tuyên bố: “Việc TQ đưa máy
bay chiến đấu ra quần đảo Hoàng Sa của VN là hành động xâm phạm nghiêm
trọng chủ quyền của Việt Nam và đe dọa trực tiếp đến hòa bình, ổn định ở
khu vực. VN kiên quyết phản đối và mạnh mẽ yêu cầu TQ chấm dứt ngay
việc xâm phạm chủ quyền của VN tại quần đảo Hoàng Sa; đưa các máy bay
chiến đấu ra khỏi khu vực và không tái diễn các hành động tương tự.”
Vụ Giàn khoan Hải Dương 981 đã được Bắc Kinh đưa vào khu vực cửa Vịnh Bắc Bộ, người phát ngôn BNG Lê Hải Bình tuyên bố: “Việt
Nam kiên quyết phản đối và yêu cầu TC hủy bỏ kế hoạch khoan giếng và
rút ngay giàn khoan Hải Dương 981 ra khỏi khu vực này.” Đây là lối phản đối bằng mồm cho lấy có, còn Bắc kinh muốn làm gì thì cứ việc tiến hành.
Khẩu hiệu “con két”: Có những khẩu hiệu cứ lập đi lập lại như con két học nói, quá quen thuộc, nghe đến nhàm tai. Thí dụ như: “Chúng
ta tự hào về đất nước Việt Nam anh hùng, đời đời biết ơn vô hạn với Chủ
tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, vị lãnh tụ thiên tài, anh hùng giải phóng dân
tộc, danh nhân văn hóa thế giới”.
Ngôn ngữ công thức: Trong các bài diễn văn, có những ngôn từ họ sử dụng nhiều, như cái thùng rỗng kêu to, chẳng có ý nghĩa gì cả, như: “Trong
thời kỳ đổi mới, đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập
quốc tế đưa cả nước tiến nhanh tiến mạnh lên xã hội chủ nghĩa...”
Nói một đằng - làm một nẻo: Cả thế giới đều kiêng nể người
Mỹ đã nói là làm. Người Nhật làm rồi mới nói. Tàu Cộng không nói là
làm. Còn Việt Cộng mới đáng sợ: “Nói một đằng, làm một nẻo”, đó là bản chất của giới lãnh đạo đảng & nhà nước CSVN: “Bệnh giả dối + bệnh thành tích = Nói một đằng-làm một nẻo”.
Chỉ có những có những con người lãnh đạo thật sự có bản lĩnh thì mới có
cái nhìn trung thực, dám nhìn thẳng vào sự thật để đánh giá mục tiêu
trước khi bắt tay hành động và làm tới nơi tới chốn. Người lãnh đạo có
tinh thần trách nhiệm sẽ không chạy theo bệnh thành tích, họ chỉ chú
trọng đến chất lượng thực tế của công việc để hoàn thành tốt nhiệm vụ
được toàn dân giao phó. Những nhân vật lãnh đạo điển hình ở Châu Á như:
Park Chung Hee là một tấm gương lãnh đạo sáng chói của Thế
kỷ XX. Hàn Quốc được phát triển thần ký như ngày hôm nay là có từ nền
móng bắt đầu từ hơn 50 trước, khi ông Pak Chung Hee nắm quyền cai trị là
nhà “độc tài yêu nước” giúp Hàn Quốc phát triển về mọi mặt. Xin tóm
lược những điểm chính:
- Chính trị: Ông chủ trương một nền chính trị “Đa nguyên”
và ông đã thành công khi vực dậy nền kinh tế Nam hàn từ con số “0” để
vươn lên hàng cường quốc thế giới như ngày hôm nay, mặc dù dân số Nam
Hàn chỉ bằng ½ so với VN, đất nước họ không có dồi dào tài nguyên như VN
và ông phải trả giá bị kẻ thù chính trị ám sát. Ông chết trong sự nghèo
nàn, không có chút tài sản gì để lại cho gia đình; ngoại trừ 10.000 USD
là tiền tiết kiệm trong 19 năm làm tổng thống Đại Hàn. Trung bình mỗi
năm, ông đã dành dụm được khoảng... 500 USD từ tiền lương của ông.
- Văn hóa: Tổng thống Pak Chung Hee lúc sống thanh bạch và
trong sạch, chết trong sự trắng tay đã làm nên nền văn hóa Hàn Quốc còn
tồn tại đến ngày hôm nay. Động từ “ăn cắp”, hầu như đã biến mất khỏi nền văn hóa Đại Hàn. Ông nói:
“Tổ quốc quan trọng hơn quyền lợi cá nhân. Tôi không muốn mỵ dân. Tôi
cương quyết ban hành một chánh sách khắc khổ. Tôi sẽ đem xử bắn bất cứ
kẻ nào ăn cắp của công dù chỉ là 1 đồng. Tôi sẵn sàng chết cho lý tưởng
của tôi đã đề ra”.
- Chống tham nhũng triệt để: Tổng thống Pak Chung Hee kêu gọi dân chúng Nam Hàn: “Hãy làm những gì tôi nói và hãy làm những gì tôi làm”. Ông đã thực hiện chánh sách “toàn quốc thắt lưng buộc bụng” và
ông đã nêu gương, làm việc cật lực nhưng sống rất thanh bạch. Hàng
tuần, gia đình ông cũng giống như bao nhiêu gia đình Nam Hàn khác phải
nhịn ăn một bữa, không hút thuốc ngoại quốc, không uống cà phê (vì Đại
Hàn không có trồng cây cà phê). Ông đã đem xử bắn hàng loạt tham quan
cao cấp vào thời điểm đó.
- Chính sách tiết kiệm: Với TT Pak Chung Hee, tiết kiệm là “quốc sách” để Đại Hàn có thể đứng dậy, thoát vòng nô lệ ngoại bang; vì thế trong các bài diễn văn, ông thường nhắc nhở toàn dân: “một xu ngoại tệ là một giọt máu”.
Tất nhiên, đây không phải là thứ ngôn ngữ hùng biện để mỵ dân, ông đã
sống tiết kiệm bằng chính nếp sống thanh đạm để làm gương mẫu cho nhân
dân Đại Hàn noi theo.
Di sản của Pak Chung Hee: Lòng yêu nước, sống hết lòng với đất nước và
dân tộc đã truyền lại cho con gái là bà Park Geun Hye được dân chúng bầu
làm Tổng thống Đại Hàn hiện nay là một sự bày tỏ lòng ngưỡng mộ của
nhân dân Đại Hàn đối với ông Pak Chung Hee…
Joko Widodo là Tổng thống Indonesia hiện nay. Với dáng vóc thư
sinh nhưng hành động của ông như một chiến sĩ quyết tâm bảo vệ Tổ quốc
chống lại đường lưỡi bò phi pháp của Tàu Cộng chồng lấn lên quần đảo
Natuna thuộc lãnh thổ của Indonesia. Ngày 23/6/2016 vừa qua, ông đã họp
nội các trên một chiến hạm ở ngoài khơi quần đảo Natuna, nằm ở phía nam
Biển Đông, sau khi xảy ra đối đầu với tàu TC.
TT Joko Widodo đã gởi một thông điệp mạnh mẽ nhất chuyển tới Bắc Kinh,
nhằm khẳng định chủ quyền quốc gia. Ông đích thân đã tới thị sát quần
đảo hẻo lánh cùng với Bộ trưởng an ninh, Ngoại trưởng và Bộ trưởng Quốc
phòng. Các quan chức nội các cùng thảo luận các vấn đề liên quan đến chủ
quyền bất khả xâm phạm. Indonesia thiết lập vùng đặc quyền kinh tế ở
vùng biển giàu dầu khí quanh quần đảo Natuna, cách đảo Borneo hơn 340
km. Bắc Kinh rất thèm khát muốn chiếm đoạt vùng biển giàu tài nguyên dầu
khí nầy của Indonesia.
Trong cuộc họp, ông Widodo kêu gọi lực lượng quân sự nước này tăng cường tuần tra, sau khi xảy ra một loạt các va chạm
trên biển giữa tàu Indonesia và TC. Thông cáo từ phủ Tổng thống
Indonesia dẫn lời ông Widodo nói: “Khả năng quân sự nhằm bảo vệ các vùng
biển cần phải được củng cố, dù đó là về mặt công nghệ với tư thế sẵn
sàng”. Điều đó đã cho thấy TT Widodo không xem nhẹ vấn đề chủ quyền
quốc gia như giới lãnh đạo ĐCSVN. Nhìn hành động của TT Joko Widodo của
Indonesia quyết tâm bảo vệ biển đảo, đã cho chúng ta thấy sự hèn hạ,
khiếp nhược của những tên lãnh đạo ĐCSVN chỉ biết cúi đầu làm tay sai
cho Bắc Kinh.
oOo
Nhìn lại khả năng của giới lãnh đạo ĐCSVN thiếu tự tin vì dốt, không bản
lĩnh nên thường có thói quen nói chung chung, sử dụng sáo ngữ để che
giấu sự ngu dốt của mình. Chính sách “ngu dân dễ trị” mục
đích làm cho tình trạng dân trí của nhân dân thấp kém để không nhận ra
sự yếu hèn của giới lãnh đạo đảng & nhà nước. Dân trí càng thấp, họ
càng an toàn, giữ được sự “ổn định chính trị” để bảo vệ
địa vị thống trị. Vì vậy, giới trí thức chân chính là kẻ thù của các chế
độ cộng sản toàn trị, chỉ vì họ dám đứng lên chống đối, phê phán việc
làm sai trái của giới lãnh đạo vừa ngu, vừa dốt. Do vậy, thân phận của
người trí thức dưới chế độ cộng sản luôn bị thù ghét, trù dập, tù đày...
Bất cứ một đảng cộng sản nào vừa chiếm được chính quyền, việc làm ưu
tiên hàng đầu của họ là tập trung các phần tử ưu tú, những nhân tài của
chế độ vừa bị họ lật đổ bằng vũ lực như giáo sư, bác sĩ, khoa học gia,
luật gia... vào các trại tập trung để trù dập. Tại sao các lãnh tụ đảng
cộng sản Tàu, Liên Sô, Việt Nam... đều sợ các phần tử trí thức như vậy?
Theo nhà xã hội học Vilfredo Pareto đã nhìn thấy phần lớn mọi biến động
xã hội là do sự luân chuyển của các nhân tài, các phần tử ưu tú
(circulation des élites). Nhận định nầy có tính chất quy luật vì theo
ông, xã hội nào muốn đạt tới phồn vinh, văn minh và tiến bộ đều do những
phần tử trí thức điều khiển.
Khối phần tử nầy không bao giờ tĩnh chỉ (statique) và mọi hoạt động của
họ đều liên quan đến xã hội, làm xã hội không ngừng biến đổi. Nhận định
nầy rất đúng vì tâm lý của những phần tử trí thức rất bén nhạy truớc
thời cuộc và phản ứng quyết liệt trước nỗi thống khổ của dân tộc bị đày
đọa dưới sự cai trị tàn bạo của giai cấp thống trị độc tài, đảng trị ngu
dốt, toàn là những tay thiến heo, thiến bò...
Năm 1917, sau khi chiếm được chính quyền, Lenine đã thực thi chánh sách
trù dập khủng bố tàn tệ đối với phần tử trí thức. Lenine đã nói với văn
hào Maxim Gorki: “Thật là sai lầm nếu
xem các phần tử trí thức tiểu tư sản là sức mạnh của nhân dân, trí thức
của giai cấp công nhân và nông dân mới thật sự là sức mạnh của nhân dân.
Còn những tên trí thức tiểu tư sản đáng khinh là đồng lõa và tay sai
của bọn tư sản. Về thực chất đó không phải là bộ óc mà là cục phân.”
Hết Mao Trạch Đông rồi Hồ Chí Minh cũng đánh giá trí thức như thế. Có thể nói rằng: “Điểm hội tụ của những tư tưởng vĩ đại của Lenine, Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh đều gặp nhau tại “cục phân”. Rõ ràng, những tên lãnh tụ cộng sản nào cũng chủ trương chính sách “chống trí thức” (anti - intellectualism) cần phải trừ khử, giống như chủ nghĩa Mac Carthisme:
“Hoặc ngươi phải làm tay sai cho ta, hoặc ta cho ngươi vào tù, ta đốt
hết sách của nhà ngươi” (Ou vous serez mes agents ou je vous jette en
prison et brule vos livres).
Nhìn lại các tên lãnh tụ CSVN toàn là những tên thất học từ Hồ Chí Minh,
Lê Duẩn chỉ mới tốt nghiệp cấp tiểu học trường làng, Đỗ Mười xuất thân
từ tên thiến heo, Nguyễn Tấn Dũng chỉ học tới lớp bổ túc văn hóa trong
mật khu, còn trình độ Anh Ngữ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc mới kinh
người: “Made in Việt Nam” phải đọc như vầy mới đúng: “Ma Dzê in Việt Nam”.
Nhìn chung, đa số những tên lãnh đạo ĐCSVN đều là những tên thất học,
thiến heo, thiến bò, yếu kém về trình độ văn hóa, tư tưởng thoái hóa,
biến chất, tham nhũng, thối nát từ trung ương tới hạ tầng cơ sở, họ xứng
đáng được nhân dân vinh danh: “lãnh đạo ngố” & “cán ngố”.
Mới đây, chế độ CSVN đã đào tạo thêm một loại “trí thức bưng bô” để cho bọn lãnh đạo Bắc Kinh phóng uế, đó là Phó giáo sư Tiến sĩ Trần Đăng Thanh - Học viện Chính trị thuộc BQP - hắn nói: “Không thể vô ơn bạc nghĩa với Trung Quốc là một việc vô cùng vô trách nhiệm”.
Nếu những tiếng nói ngu ngốc nầy, phát xuất từ miệng những tên công an
thất học thì không chấp nhất làm gì, nhưng là người có học vị “tiến sĩ”
thì có lẽ nào Trấn Đăng Thanh quên hết cội nguồn dân tộc, đã quên hết
“1.000 năm Nô lệ” bị bọn Rợ Hán thống trị rồi ư? Có lẽ nào hắn ta không
ăn cơm mà chỉ ăn cám sú “Product of China”?
Xin nhắc lại cho ông ta nhớ rằng: Tinh thần sử Việt là tinh thần đấu
tranh bất khuất từ ngàn xưa mà ông cha ta dùng để chống lại kẻ thù
truyền kiếp từ phương Bắc để tồn tại. Niềm tin truyền thống ấy là niềm
tin sắt đá được hun đúc qua bao ngàn năm đấu tranh, quyết bám chặt đất
biển bằng máu, “nhất quyết không chấp nhận tinh thần hòa đồng với giống rợ Hán”.
ĐCSVN quan niệm rằng: “Khi một giai cấp
vô sản đã nắm được công cụ sản xuất, tất phải nắm luôn cả công cụ sản
xuất tinh thần. Mỗi người của giai cấp thống trị phải xây đắp cho ý thức
hệ mà họ đang thao túng để dẫn đạo một giai đoạn nào đó của lịch sử,
nghĩa là tất cả phải sản xuất tư tưởng hoặc là phân phối chúng để đạt
tới sự chế ngự trên lãnh vực tinh thần của một thời đại.”
Tháng 8/1998, TBT Lê Khả Phiêu đã tuyên bố trước Đại Hội Đảng kỳ V rằng: “Trí
thức Việt Nam là những người yêu nước, mà họ yêu nước là phải yêu XHCN
nồng nhiệt. Hầu hết, họ xuất thân từ “giai cấp lao động”. Họ
là những thiên tài của “văn hóa dân tộc” được đào tạo theo tư tưởng vĩ
đại Mác - Lê - Mao - Hồ”, mà những tư tưởng vĩ đại nầy hội tụ tại cục
phân.
Đỉnh cao trí lợn “lãnh đạo ngố” & “cán ngố” và những phát ngôn gây sốc (sưu tầm & tổng hợp):
Hãy nhìn giai cấp trí thức vô sản hiện nay, toàn là những tên “đẻ ngược”
chúng chào đời bằng 2 cái chân ra trước nên có những suy nghĩ kỳ quái,
không giống con giáp nào hết.
[1] Vũ Hoàng Chương (Bộ trưởng Bộ Công thương): Trả lời
chất vấn của cử tri liên quan đến vấn đề quản lý thị thị trường trước
gian lận thị trường, kiểm soát các mặt hàng thiết yếu như: xăng, điện,
than, phân bón... tên Bộ trưởng trả lời: “Công
tác đấu tranh của riêng Quản lý thị trường đã cố gắng, nhưng phương
tiện công cụ vừa yếu vừa thiếu. Một câu chuyện có thật là, ở nhiều nơi
thanh kiểm tra, anh em cán bộ phải dùng miệng để kiểm tra chất lượng
phân bón!”
[2] Nguyễn Xuân Hồng (Cục trưởng Cục Bảo vệ Thực vật): Trả
lời phỏng vấn báo Đất Việt nói về việc dư lượng thuốc bảo vệ thực vật
được phát hiện trong 300 tấn hoa quả TC nhiễm độc gấp bao nhiêu lần mức
cho phép, Tên Cục trưởng nói: “So với
quy định, loại nhiều nhất cũng chỉ cao hơn 2-3 lần. Mức nầy là cực kỳ an
toàn và người tiêu dùng đã sử dụng số hoa quả bị phát hiện nhiễm độc
vẫn đang còn rất an toàn”.
[3] Nguyễn Hữu Thắng (Cục trưởng Cục Đường sắt VN): Trả
lời phỏng vấn báo chí liên quan đến dự án đường sắt đô thị Hà Nội, tuyến
đường Cát Linh - Hà Đông bị “đội vốn” gần 340 triệu USD, tên Cục trưởng
nói: “Mình đã làm hết mức rồi, nhìn
các dự án như tuyến số 3: Nhổn - Ga Hà Nội hai lần khởi công đến giờ
phút nầy đã làm được gì đâu. Chúng tôi làm được nhiều cũng không có ai
khen ngợi hết, điều chỉnh một tý đã làm rùm beng cả lên”.
[4] Dương Đức Tuấn (Phó giám đốc Sở Quy hoạch Kiến trúc TP
Hà Nội): Trả lời phỏng vấn báo chí về việc gì sao đường Trường Chinh bị
nắn thẳng thành công, Tên Phó giám đốc nói: “Đường
Trường Chinh mở rộng đúng là cong và hơi cong từ Hố Mẻ đến cổng Chéo
(Sông Lừ) để chuyển tiếp, khớp nối chỉ giới đường đỏ với Ngã Tư Vọng.
Đây là đường cong mềm mại, nên về cơ bản không ảnh hưởng đến công trình,
giao thông và các vấn đề kỹ thuật khác”.
[5] Nguyễn Thị Kim Tiến (Bộ trưởng Bộ Y tế): Khi có buổi
làm việc với Bệnh viện Nhi Trung Ương trong tình trạng quá tải vì bệnh
sởi đang bùng phát, thay vì giải quyết tình trạng quá tải và đưa các
biện pháp khắc phục thì bà Bộ trưởng lại phát ngôn gây sốc: “Ở
địa vị chúng tôi mà có con cháu mắc sởi, không bao giờ dại cho vào
đây”. Bà Tiến lại tiếp tục gây sốc: “Trẻ em tử vong vì tiêm vắc xin có
rất nhiều nguyên nhân chưa rõ nguyên nhân”.
[6] Nguyễn Sinh Hùng (nguyên Chủ tịch Quốc hội) nói: “Quốc
Hội tức là dân, dân quyết định sai thì dân chịu, chứ kỷ luật ai?” lại
tiếp tục gây sốc: “Sai thì phải sửa sai, làm 10 việc tốt cũng có thể có
một việc sai. Nếu cách chức hết thì lấy ai làm việc. Cứ nói theo quy
định của pháp luật, nhưng pháp luật cũng có cái đạo, cứ dẹp đi là bầu
không không kịp”.
[7] Phùng Quang Thanh (nguyên Bộ trưởng BQP) bày tỏ sự quan tâm: “Tôi
thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến
người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho TQ là ngại. Tôi
cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc”.
[8] Nguyễn Phú Trọng (TBT/ ĐCSN hỗn danh Trọng Lú): Bày tỏ
quan điểm trước việc Bắc Kinh đặt giàn khoan trái phép trong thềm lục
địa của VN ở Biển Đông, tên TBT nói: “Trung Quốc là người bạn láng giềng lớn, muốn hay không cũng phải ăn đời ở kiếp với nhau, có ai chọn được láng giềng đâu”.
[9] Trần Duân (Thiếu tướng - Giám đốc CA tỉnh Lai Châu):
Vụ sập cầu treo tại Lai Châu, máu nhuộm đỏ suối khiến 8 người tử vong,
lý do cầu không được bảo dưỡng. Nhưng, Thiếu tướng Trần Duân xác định
vẫn là do quá tải. Ông ta nói: “Chúng
tôi đang phối hợp với các đơn vị chuyên môn của Bộ Giao Thông Vận Tải để
xác định nguyên nhân chính xác nhất dẫn đến sập cầu. Chưa thể khẳng
định do làm ẩu hoặc thi công không đúng. Quá tải và có hiện tượng cộng
hưởng khi đoàn người đưa tang cùng đi trên cầu là nguyên nhân ban đầu
chúng tôi nhận định, vì người Mông khi khiêng quan tài thường đi rất
nhanh nên cầu sập”.
[10] Vũ Đức Đam (Phó Thủ tướng): Trong hội nghị tổng kết, triển khai nhiệm vụ năm học 2014 - 2015, ngài Phó thủ tướng nhấn mạnh: “Nếu chúng ta không giáo dục cho con cháu rưng rưng khi hát Quốc ca thì đất nước không thể giàu mạnh”.
[11] Trần Văn Truyền (nguyên Tổng Thanh Tra Chính phủ)
người sở hữu nhiều đất đai, biệt thự “hoành tráng” và vừa bị kỷ luật vì
vi phạm luật về đất đai, nói với báo Pháp luật rằng: “Khi đã nghỉ hưu, tôi cũng về làm vườn, lao động đến thối cả móng tay. Cực nhọc lắm chứ đâu bở!”.
[12] Thích Chân Quang - Vương Tấn Việt (tên cẩu tăng dâm ô) thuyết pháp cho rằng: “Với
nước Tàu China thì nước Việt Nam chỉ là em nhỏ trong gia đình, phải
kính cẩn đối với người anh China theo phong tục Á Đông là quyền huynh
thế phụ, không được hỗn láo. “Lý Thường Kiệt đem quân đánh Tàu là hỗn”.
[13] Trương Minh Tuấn (Bộ trưởng Bộ Thông tin & Truyền thông) nói: “Nguyên nhân cá chết còn liên quan đến thủ phạm gây ra nguyên nhân đó”.
[14] Phạm Bình Minh (Phó Thủ tướng) nói:
“Sau 70 năm, có thể khẳng định vị thế của VN trên trường quốc tế và
trong khu vực chưa bao giờ cao như thế, được các nước trên thế giới và
trong khu vực đánh giá cao”.
[15] Bùi Sỹ Lợi (Phó Chủ nhiệm Ủy ban các Vấn đề Xã hội) nói: “Nhịn tăng lương có lợi cho người lao động”.
[16] Trương Đình Tuấn (cựu Bộ trưởng Bộ Thương mại) tuyên bố: “TPP không có Việt Nam thì chẳng có ý nghĩa gì!”
[17] Hoàng Hữu Phước (Đại biểu QHVN) nói: “Biểu tình là ô danh! Việt Nam chưa phải là siêu cường kinh tế để có thể chi tiền đài thọ cho một sự ô danh”.
[18] Cao Đức Phát (Bộ trưởng Bộ NN & PTNT) nói: “Ngộ
độc thực phẩm: “Phải lăn ra chết thì mới xử lý được. Điều 244 quy định:
Nếu buôn bán thực phẩm độc hại mà gây thiệt hại tính mạng hoặc sức khỏe
nghiêm trọng thì mới xử lý”.
[19] Nguyễn Văn Đực (Giám đốc công ty địa ốc Đất Lành) phát biểu: “Phải cách ly người nghèo ra khỏi người giàu”.
[20] Nguyễn Như Tiệp (Cục trưởng Cục Quản lý chất lượng Nông lâm sản & Thủy sản) nói: “Một số mặt hàng thủy sản như tôm nếu bị trả do vấn đề chỉ tiêu vi sinh thì chỉ cần luộc lên là có thể ăn được”.
[21] Đỗ Văn Hải (Thứ trưởng) nói: “Giá điện tăng, mọi người đều được lợi”.
[22] Bùi Xuân Cường (Giám đốc sở GTVT TP. HCM) nói: “Kẹt xe kéo dài ở thành phố HCM chỉ là ùn ứ, vì xe vẫn có thể nhúc nhích được”.
[23] Nguyễn Đình Quyền (Phó chủ nhiệm Ủy ban An ninh) tuyên bố: “Cơ quan điều tra Việt Nam giỏi nhất thế giới!”
[24] Nguyễn Duy Chiến (Phó chủ nhiệm Ủy ban Biên giới) nói: “Việc Trung Quốc xâm phạm lãnh hải, cắt cáp cũng là cách: “yêu cho roi, cho vọt.”
[25] Phan Trung Lý (Chủ nhiệm Ủy
ban Pháp luật) nói: “Tôi thấy ở Hàn Quốc, người ta coi nợ xấu là của
toàn xã hội, nên kêu gọi người dân đóng góp tiền vàng để giải quyết nợ
xấu. Chúng ta có học tập được không?”
Kết luận:
Qua những phát ngôn gây sốc nêu trên của những “lãnh đạo ngố” & “cán ngố”,
đã chứng tỏ trí thức vô sản còn yếu kém về mặt lý luận và kiến thức
tổng quát. Nhìn vào thực trạng của khối trí thức vô sản chẳng đóng góp
vì cho đảng & nhà nước XHCN; có lẽ trước hết bởi sự thất học của họ,
chỉ khi trình độ trí thức vô sản càng lên cao thì xã hội càng có nhiều
yếu tố “XHCN”; ngược lại sẽ tụt hậu bởi sự ngu dốt của của những “lãnh đạo ngố” & “cán ngố” có tên nêu trên, những nhân vật đó chỉ là những thí dụ điển hình.
Những “lãnh đạo ngố” & “cán ngố” là những tên trí thức vô sản
hay đúng hơn với những kẻ mang danh trí thức dỏm mà tầm nhìn chiến lược
chưa qua khỏi đầu gối, chẳng hạn như Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, tên
tay sai đắc lực của cục Tình báo Hoa Nam Tàu Cộng đánh giá: “Biển Đông không nguy hiểm bằng biển Hoa Đông”.
Những tên nầy chỉ khéo luồn lách, mua quan, bán chức để vinh thân phì
gia nhờ bóc lột, tham nhũng, đục khoét của công... mà chế độ cộng sản
độc tài toàn trị là mảnh đất màu mỡ để họ thực hiện tham vọng bất chính.
Những “trí thức chân chính” tỉnh thức trước vận mệnh quốc gia
thường chọn thái độ dấn thân, vì tâm lý của những phần tử trí thức chân
chính rất bén nhạy trước thời cuộc và phản ứng rất quyết liệt trước nỗi
thống khổ của dân tộc bị đọa đày dưới sự cai trị bạo tàn của giai cấp
thống trị độc tài, đảng trị.
Nhiều nhân sĩ, trí thức, sinh viên, học sinh phẫn nộ tham gia cùng đồng
bào trong các cuộc biểu tình liên tiếp diễn ra tại Hà Nội - Sài Gòn từ
năm 2012 để phản đối những hành động lộng hành, côn đồ của bọn “Chệt Bắc
Kinh” tại Biển Đông. Đặc biệt nổ ra cuộc biểu tình trên địa bàn toàn
quốc chống vụ “Giàn khoan Hải Dương-981” xâm phạm vào lô 143 trên vùng
biển Đặc quyền kinh tế & thềm lục của VN, cách bờ biển VN khoảng 130
hải lý.
Mới đây, vụ biểu tình cá chết phản đối Formosa diễn ra hàng loạt tại các thành phố lớn vào tháng 5/2016:
- Người dân làng biển Cảnh Dương, huyện Quảng Bình biểu tình phản
đối thảm họa môi trường ngày 29/4/2016, khiến các chết hàng loạt ở vùng
biển miền Trung.
- Biểu tình vụ cá chết hàng loạt ở Hà Nội ngày 1/5/2016.
- Hàng chục ngàn người dân VN ở Sài Gòn và nhiều thành phố địa
phương đã xuống đường ngày 8/5/2016 biểu tình phản đối vụ cá chết hàng
loạt.
- Biểu tình theo thông báo phổ biến trên Internet, các cuộc tuần hành vì
môi trường xanh đã xảy ra trên qui mô cả nước vào ngày 15 và 22/5/2016.
Nhất là tại các thành phố bao gồm Hà Nội và Sài Gòn tập trung trên các
đường phố chính.
Thượng tướng CA Nguyễn Văn Hưởng công khai khủng bố tinh thần giới “trí thức chân chính”, hắn trắng trợn hăm dọa: “Nhà
tù luôn có chỗ để giam những người không hài lòng với chính phủ, thậm
chí để giải quyết dứt khoát, sẽ có những màn thủ tiêu bằng cách đụng xe
hay buổi sáng đi uống cà phê về tới nhà cứng đơ không làm gì được nữa”. Đúng là miệng lưỡi của tên chó săn Fascit.
Dưới chế độ CSVN độc tài toàn trị, đây là thời đại vàng son của tập đoàn “lãnh đạo ngố” & “cán ngố” lên ngôi. Đối lập với lũ ngố nầy là giới trí thức chân chính, Henri Barbusse đánh giá họ như sau: “Tôi muốn nói đến những người biết suy tư, không phải bọn lộng chữ, lợi dụng, bịp bợm và ăn bám”.
Vì vậy, giới trí thức chân chính là vũ khí sắc bén để loài người chống
lại hoàn cảnh, đó là phong trào dấn thân của giới trí thức Việt Nam hiện
nay. Nói theo ngôn từ của nhà báo Benson, họ là những “nhà văn cầm súng” (Writer in Arms).
Họ dùng ngòi bút thay cho súng đạn, tác chiến kiên cường trên mặt trận
“văn hóa - tư tưởng” chống lại Chủ nghĩa CSVN độc tài, độc đảng toàn trị
do một lũ lãnh đạo ngố & cán ngố lãnh đạo, một lũ bán nước bưng bô
cho bọn Chệt Trung Nam Hải.
Thái độ bất khuất đó là đức hạnh và lương tâm trong sáng của người trí
thức chân chính VN, cương quyết không làm tay cho sai ác thế lực cộng
sản phản động. Họ là những chiến sĩ miệt mài chiến đấu cho “Tự do - Dân
chủ - Nhân quyền”, họ hiên ngang đứng trên đầu sóng ngọn gió, dám sống
chết cho sự tồn vong của Tổ quốc và Dân tộc Việt Nam với thái độ của kẻ
sĩ: “Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách”. Nhất định họ sẽ thành công...
27.06.2016