Cô giáo Võ Thị Thanh Hải: Tôi sẽ không khuất phục và sẽ tham gia vào công cuộc tranh đấu cho nhân quyền và quyền lợi của học sinh nghèo
"...Tôi biết, con đường phía trước của mình rất nhiều khó khăn thậm
chí hiểm nguy. Xét thấy tôi không làm gì vi phạm pháp luật, không làm gì
trái với đạo đức của một nhà giáo. Nhưng chỉ vì bày tỏ quan điểm một
cách ôn hòa mà tôi bị trù dập, sách nhiễu. Bằng lương tâm và trách nhiệm
của một nhà giáo chân chính, tôi tuyên bố sẽ không khuất phục và sẽ
tham gia vào công cuộc tranh đấu cho nhân quyền và quyền lợi của học
sinh nghèo..." - Võ Thị Thanh Hải.
*
Tôi là Võ Thị Thanh Hải hiện là giáo viên trường Tiểu học Nguyễn Văn
Trỗi Q2. Nơi đăng ký nhân khẩu thường trú tại 22/8 đường 31, phường Bình
Trưng Tây Q2, Tp HCM.
Khoảng hơn 14h30' ngày 17.07 2015, công an hộ tịch tên là Thanh đưa
“giấy mời” tôi đúng 15h cùng ngày đến trụ sở Công an phường Bình Trưng
Tây, Q2 ở số 197A Nguyễn Duy Trinh để “trao đổi một số vấn đề về An ninh
trật tự”. “Giấy mời” chỉ ghi cộc lốc người làm việc với tôi sẽ là “ông
Thân”, không kèm theo họ tên đầy đủ hay cấp bậc, chức vụ của ông này.
Về lý do bị mời, tôi đã thắc mắc tại sao tôi không làm điều gì gây mất
trật tự an ninh, không phá làng phá xóm hay chửi bới gây lộn với ai mà
bị công an mời đi làm việc về an ninh trật tự. Tôi yêu cầu công an hộ
tịch - người đưa giấy mời- phải cho biết lý do chính đáng về buổi làm
việc. Tôi cũng yêu cầu công an cần tuân thủ đúng quy định của pháp luật
là phải gửi giấy mời trước 3 ngày chứ không thể tùy tiện gửi giấy mời và
yêu cầu công dân đi làm việc cách nhau chưa đầy 30 phút như thế. Chính
vì vậy tôi đã không đi lên phường làm việc.
Ba ngày sau, 20.07.2015 tôi lại nhận được “giấy mời” cũng từ tay công an
hộ tịch tên Thanh, yêu cầu tôi đúng 15h ngày 23.07.2015 cũng đến địa
điểm cũ để "bổ túc hồ sơ nhân khẩu" cũng do “ông Thân” đón tiếp. Đúng
ngày giờ, tôi đến trụ sở Công an phường Bình Trưng Tây thì không phải
ông Thân tiếp mà là ông Long, công an Quận 2 tiếp chuyện. Trong suốt
buổi “làm việc”, ông Long không hề nói về vấn đề nhân khẩu như trong
giấy mời đã thông báo mà lại chất vấn về các bài đăng trên facebook cá
nhân của tôi.
Mở đầu buổi “làm việc”, ông Long đưa cho tôi một xấp giấy A4 in sẵn
những bài viết đã đăng trên FB của tôi và hỏi: “Đây có phải là những bài
viết của chị hay không?” Tôi xác nhận đó là những bài viết của tôi. Ông
Long bắt tôi ký xác nhận vào các bài viết đó. Sau đó ông Long đã đặt ra
rất nhiều câu hỏi và bắt tôi trả lời như: “Chị lấy những hình ảnh này ở
đâu ra? Và chị đã chia sẻ với những ai? Lý do vì sao chị đăng lên như
vậy khi chị đang sống dưới chế độ xã hội chủ nghĩa, không phải là chế độ
Việt Nam cộng hòa?”
Ông Long lý luận: “Chị nên hiểu cờ vàng 3 sọc đỏ là của chế độ VNCH đã
sụp đổ, thất bại lâu rồi. Nó đã đi vào quá khứ...”. Và ông này cũng kết
tội tôi: “Chị là một giáo viên sống ở chế độ XHCN cờ đỏ sao vàng chứ
không phải cờ vàng 3 sọc đỏ. Chị là một giáo viên dạy các cháu “mầm non”
(thực ra tôi dạy bậc tiểu học) cũng đang sống trong chế độ XHCN như thế
là không được, không đúng. Nếu như thế chị sẽ làm sai lệch tư tưởng của
các cháu.”
Tôi trả lời mặc dù tôi đăng các bài về VNCH nhưng khi lên lớp, tôi vẫn
dạy theo đúng chương trình của Bộ Giáo dục, tôi vẫn truyền đạt đúng theo
nội dung sách giáo khoa của nhà nước XHCN. Và tôi luôn dạy các em những
điều tốt đẹp để sau này trở thành những con người có ích cho đất nước,
cho xã hội.”
Ông Long yêu cầu tôi tháo gỡ các hình ảnh và các bài viết liên quan đến
Việt Nam Cộng Hòa; bắt tôi cam kết không được viết tiếp những bài về
VNCH nữa. Tôi không đồng ý vì tôi thấy mình không làm điều gì sai cả.
Tôi tin rằng người dân được làm tất cả những gì pháp luật không cấm.
Hiện nay, không có quy định nào của pháp luật cấm đưa lên Facebook cá
nhân những hình ảnh liên quan đến lịch sử Việt Nam bất kể là thời nào,
kể cả thời Việt Nam Cộng Hòa.
Sau buổi “làm việc” với công an tôi không được giữ một bản photo “làm
việc” nào mặc dù trước khi “làm việc”, tôi đã yêu cầu và được phía công
an chấp thuận. Họ lấy lý do máy Photocop bị hỏng, không thể sao ra một
bản cho tôi giữ. Lẽ ra trước khi hứa để tôi giữ một bản, họ nên nói rõ
với tôi về việc này. Khi tôi tự đi ra cửa hàng photo thì bị 3 người là
công an Long, công an Khang và cô thư ký tên Dân yêu cầu chủ tiệm không
photo văn bản cho tôi.
Mọi chuyện tưởng đã chấm dứt vì không thấy họ mời gọi gì nữa. Nhưng đến
sáng ngày 10.08.2015 trong buổi họp Hội đồng Sư phạm đầu năm thì tôi
được bộ 3 Ban giám hiệu thông báo là Trưởng phòng giáo dục vừa gọi điện
yêu cầu Nhà trường không được phân lớp cho tôi, và tôi phải chờ quyết
định của Phòng điều động tôi đi nơi khác.
Vào lúc 14 giờ 16 phút ngày 12 tháng 8, ông Hiệu trưởng Trần Văn Dàng
gọi điện và hẹn tôi 7h30’sáng ngày 13.08.2015 có mặt tại Phòng Giáo dục
quận 2 để họp trao đổi về nội dung điều động công tác. Trong buổi trao
đổi, Trưởng phòng giáo dục đề nghị chuyển tôi về trường Bồi dưỡng thường
xuyên (những giáo viên, cán bộ bị kỷ luật thường bị chuyển về đây) để
phụ việc quản lý về chuyên môn của ngành. Tôi thắc mắc tại sao rất nhiều
giáo viên không thuyên chuyển ai lại chọn ngay tôi? Tại sao không
chuyển tôi đi trường khác vẫn là giáo viên dạy lớp lại về Trường BDTX
làm công việc phụ quản lý về công tác chuyên môn? Sao không chọn những
giáo viên trẻ năng nổ, xông sáo có nhiều năng lực hơn mà lại chuyển tôi?
Tôi có yêu cầu được giữ một bản sao nội dung làm việc nhưng ông Tùng,
Trưởng phòng Giáo dục từ chối yêu cầu trên của tôi. Ông này hứa là sẽ
chuyển văn bản này về Ủy ban Nhân dân quận 2. Tôi không hiểu vì sao tôi
không được giữ văn bản làm việc liên quan đến mình mà lại phải chuyển về
Ủy ban quận? Hơn nữa, ông Trưởng phòng Giáo dục còn “nhắn nhủ” với tôi
mình làm cha mẹ cần chú ý làm những gì để không ảnh hưởng đến tương lai
của con cái. Và tôi trả lời, tôi là người mẹ tuyệt vời, các con tôi luôn
tự hào về mẹ của chúng. Tôi cũng luôn dạy các con tôi rằng, không được
làm những điều trái với lương tâm và trách nhiệm của một con người.
Tôi biết, con đường phía trước của mình rất nhiều khó khăn thậm chí hiểm
nguy. Xét thấy tôi không làm gì vi phạm pháp luật, không làm gì trái
với đạo đức của một nhà giáo. Nhưng chỉ vì bày tỏ quan điểm một cách ôn
hòa mà tôi bị trù dập, sách nhiễu. Bằng lương tâm và trách nhiệm của một
nhà giáo chân chính, tôi tuyên bố sẽ không khuất phục và sẽ tham gia
vào công cuộc tranh đấu cho nhân quyền và quyền lợi của học sinh nghèo.
Sài Gòn ngày 15 tháng 8 năm 2015.