Nhân chuyện dân cắt dây cờ, hỏi chuyện với ĐCSVN
Lê Hải Lăng (Danlambao) - Cách đây 70 năm ông Hồ nói: “Đồng bào có nghe tôi nói không”. Ngày 25 tháng 8 năm 2015 người đàn bà An Giang cắt dây cờ nói: “ĐCSVN có nghe người dân tôi chửi không”.
Đảng thấy chưa? Các quan đừng có bảo rằng là dân trí thấp đó nhé. Nếu
thấp thì làm sao mà bảo mang cờ ra Trường Sa mà treo. Đảng có quân đội,
công an, dân phòng, Mặt trận tổ quốc, hội đoàn thanh niên, hội đoàn phụ
nữ, côn đồ... Thế mà không ai dám mang cờ ra Hoàng Sa, Trường Sa treo
cho đẹp mắt với Năm châu là người Việt yêu Tổ quốc. Mà cũng để rửa mặt
cho những người con gái bị nghi du lịch vào Singapore làm đĩ không cho
nhập cảnh với cái hộ chiếu nhà nước CHXHCNVN. Đồng thời cũng ngửa mắt đi
ra nước ngoài dù mang tiếng ăn cắp buôn lậu nhưng đền bù lại có được
cái an ủi là không phải dân của một nhà Sản nô lệ Trung Cộng khi không
dám treo cờ lên biển đảo của mình.
Đảng thấy chưa? Khi đảng chưa ở vị trí cướp chính quyền đảng lợi dụng
lòng yêu nước của toàn dân. Khi đảng chưa làm chủ tình hình độc tôn độc
tài đảng ca tụng đội ngũ lao động thợ thuyền công nhân, nông dân lê tận
mây xanh. Khi đảng ôm cả đất nước về làm của riêng. Đảng áp đặt gông cùm
lên đầu dân bằng công an trị. Đảng chống phong kiến nhưng đảng là vua
chúa cha truyền con nối. Những mùa Xuân truyền thống dân tộc, đảng treo
khẩu hiệu, pano từ trường học tới công sở là “Mừng đảng mừng Xuân” Đảng
là nhất thời trong một triều đại lịch sử nào đó còn dân là vạn đại. Thế
mà đảng ngồi xổm lên đầu dân tộc thì thử hỏi cái ngạo mạn vô đức bất
nhân phản bội với tổ tiên là thế nào.
Đảng thấy chưa? Đảng đã trâng tráo đưa côn an, dân phòng tới tự tiện
treo cờ trước nhà dân, tự nó là xâm phạm tài sản, làm cản trở lối đi là
phạm Điều 245 gây cản trở giao thông. Áp đặt treo cờ khi người dân không
thích là cướp đi quyền tự do của người dân.
Khi người dân nói: “Đem ra ngoài Trường Sa mà treo... Treo mà không
hỏi ý kiến người ta... quen thói ngang ngược... Nhà tôi không chấp
nhận... nhà tôi không có treo... đi ra chỗ khác... không cho treo làm
gì... treo đây không có nghĩa gì đâu... vì nước vì dân mà tham nhũng đủ
thứ hết... dân người ta yêu nước cả rồi...”. Khi loa đảng ra rả dân
nói dân làm dân cho ý kiến. Thế tại sao bắt dân phải phục tùng lý lẽ độc
tôn của kẻ mạnh. Dân người ta yêu nước là người ta để trong lòng. Cờ xí
giăng đầy ngõ là hình thức tuyên truyền xưa như trái đất hết lừa lọc
được nữa rồi. Yêu nước không có nghĩa là yêu chủ nghĩa xã hội, yêu cái
ĐCSVN khi ĐCSVN chỉ là một thành phần độc tài độc đảng quá nhỏ trong số
90 triệu dân.
Đảng thấy chưa? ĐCSVN là cái bướu ung thư trong cái quái thai cần phải
cắt bỏ ra khỏi thân thể mẹ Việt Nam. Tại sao? Đảng cướp đã ngồi trên đầu
trên cổ nhân dân hủ lậu phong kiến hơn cả phong kiến, độc tài ác ôn hơn
cả triệu lần băng cướp xã hội đen. Đảng cướp hiện thân là một tập đoàn
dùng Hiến pháp luật rừng để thay phiên nhau cai trị. Đảng có gần cả
nghìn tờ báo làm công cụ tô điểm cho chính sách hà khắc. Tự thuở khai
sinh đảng tự nó là một lũ cướp công có môn bài lấy tàn sát làm kim chỉ
nam cho hành động. ĐCSVN đã gây bao nhiêu khốn khổ cho nông dân, khi họ
càng ngày càng mất đất trong bàn tay tư bản đỏ. ĐCSVN đã dâng hiến trong
bóng tối bao nhiêu đất rừng, bao nhiêu hòn đảo không bao giờ bạch hóa
cho dân chúng biết. ĐCSVN đã phủ nhận xương máu bao nhiêu người lính nằm
xuống trong mấy cuộc chiến chống Trung Cộng bằng cách cấm không được
tôn vinh dù là một nén nhang. ĐCSVN đi ăn mày quốc tế cùng với thâu tóm
thuế nhân dân để xây bao nhiêu tượng đài, mặc sức rút ruột công trình
trong lúc học trò không có trường học, có trẻ đi học đói quá mà chết,
bệnh viện không có đủ chỗ. Mọi tầng lớp trong xã hội chưa bao giờ có
niềm tin vào cái ĐCSVN bởi đơn giản là họ chưa bao giờ được cầm lá phiếu
bầu người đại diện cho mình thì làm sao ĐCSVN lại láo lếu tuyên truyền
dân đặt niềm tin vào sự lãnh đạo của đảng. Vì cơ chế độc tài, độc trị
cho nên ĐCSVN luôn đánh võ mồm là để đảng lo.
Ngư dân bị Trung Cộng (4 tốt 16 chữ vàng của đảng) cấm đánh cá chịu bám
bờ phơi cu để đảng lo cho quân đội công an đi dàn trận cướp đất thay vì
đối diện với kẻ thù truyền kiếp.
Đó cũng là lý do bà mẹ anh hùng yêu nước An Giang chống kẻ bán nước và người mua nước: “Đem cờ ra Trường Sa mà treo”.
Treo ở đó mới thật là yêu nước khi Trung Cộng nghiễm nhiên xây dựng căn
cứ quân sự để khống chế giãi đất hình chữ S trong tầm ngắm.
27/8/2015