Công Cha Nghĩa Mẹ Ơn Thầy
Người Đưa Tin (Danlambao)
- Lũ trẻ bụi đời chúng tôi được sinh ra không may mắn bằng những đứa
trẻ khác có được người cha bên cạnh để ông dạy chúng tôi kỹ năng sống
sao cho đúng nghĩa một người đàn ông, càng không có ai dạy chúng tôi
sống sao cho ra người tử tế, chỉ có bản năng sống dạy chúng tôi muốn tồn
tại, đôi khi phải tàn nhẫn với chính đồng loại của mình, và có khi với
cả bạn bè đồng lứa nữa, nếu không muốn tối về gối đầu bằng xấp báo ế và
ôm thùng giày ngủ với cái bụng đói meo. Thật ra, cuộc sống dù khắc
nghiệt đến đâu cũng không có nghĩa con người khi bần cùng đều sanh đạo
tặc, nếu may mắn có được người cha biết cách giáo dục con mình trong mọi
hoàn cảnh nghèo cho sạch, rách cho thơm.
Trẻ con giống như tờ giấy trắng, người cha có quyền vẽ lên đó một bức
tranh và ông chính là chiếc khung, bền chắc hay mục ruỗng tùy thuộc vào
nhân cách sống của người cha, không phải vô lý dân gian thường nói "Cha mẹ hiền con thảo, cha mẹ dữ con hoang".
Với một người cha vì lý do nào đó không định hướng được cho con mình,
cuộc đời sẽ khắc lên định mệnh nó bức tranh hoang dã, và có khi số phận
của nó dính liền với bầy dã thú... Viết những dòng này chúng tôi không
có ý trách cha mình và vẫn thầm cầu nguyện cho ông luôn an bình ở nơi xa
xăm nào đó, dù sao con cũng cám ơn cha đã cho con diễm phúc hiện diện
trên cõi đời này, chúc mừng cho ai còn có được người cha bên cạnh để cho
những lời khuyên quý báu khi ta vấp ngã trên đường đời, kể cả khi có
thể người cha chỉ còn đủ sức nằm trên giường chờ thời gian đến, để mang
ông về bên kia núi.
Sau tháng tư đen đủi 1975, lũ trẻ mồ côi chúng tôi mới biết ngoài người
cha trong gia đình, người VN còn có chung một cha già (cà chớn) mà đảng
cộng sản gọi là "cha già dân tộc", không cần phải đến lớp học để biết về
cha già (khứa lão) này, cứ mỗi sáng sớm tầm khoảng 5 giờ, loa phường ra
rả cho đến trưa chỉ để nói về vị lãnh tụ vĩ đại cả đời vì nước vì non
không vợ không con nghe đến độ nhàm chán, và thường thì sau đó là đến
giọng ca "đi mô rồi cũng nhớ về Hà Tỉnh". Chiều đến thì có "cô gái Sài Gòn đi tải đạn - Cô gái vót chông"
hoặc ca bài nổi lửa lên em để thấy rừng Trường Sơn ào ào lá đổ. Nghe
thật hoành tráng và cứ thế, lũ trẻ chúng tôi lớn dần theo thời gian
thành một lũ bất hảo, như đám lục bình mắc cạn vào dẫy cầu cá ven sông.
Mãi về sau khi VN đã có Internet, chúng tôi mới biết trước đó và sau này
cho đến tận ngày nay, vẫn còn có người muốn chạy trốn cộng sản, hàng
triệu người VN từ Nam chí Bắc bỏ nước ra đi cũng chỉ vì không thể chung
sống với đám con cháu của "cha già dân tộc" Hẹ hay Hán gì gì đó ở tận
bên Tàu. Cây kim trong bọc lâu ngày rồi cũng lòi ra nghi án Hồ Chí Minh
là thiếu tá Hồ Quang gốc Hẹ chớ nào phải người VN. Thiên hạ còn đồn cái
xác (khứa lão) nằm tại Ba Đình là xác giả (mong là vậy) bởi nếu như đó
là xác thật thì càng khốn nạn cho người VN, hóa ra đảng cộng sản gần cả
thế kỷ nhận giặc làm cha rồi áp đặt lên dân tộc VN thứ cha già Tàu cộng
(lộn sòng) mà ngày nay, ai nghe tới tên HCM cũng biết hắn là chính phạm
sát hại hàng trăm ngàn dân lành vô tội trong CCRĐ. Vì thế, chúng tôi thà
vẫn là lũ trẻ mồ côi chắc đỡ (buồn tủi) bất hạnh hơn là có một cha già
thuộc loại đại bất nhân "danh trấn thiên hạ" vì thói vong ơn lẫn bản
chất khát máu dân lành.
Thật lòng, đa số người dân chúng tôi không muốn thấy (dù là hình ảnh)
cũng không muốn nghe cộng sản nói về cha già (âm binh) Hồ Chí Minh. Tiếc
là quý ông bà tuyên giáo no cơm ấm cật cứ rửng mỡ hết phát động phong
trào "học tập tấm gương đạo đức HCM" đến cha nội chủ tịch
nào đó ở Sơn La nổi hứng đòi xây tượng đài HCM lên đến 1.400 tỷ đồng
bằng tiền thuế của dân, trong khi người dân Sơn La đã và vẫn đang cần
cứu đói, làm như vậy khác nào chế nhạo sự đói kém của người dân và thách
thức công luận. Đến tầng lớp trí thức cũng phải kêu trời "Không ngu xuẩn chắc cũng bị thần kinh".
Thà cứ để cho cha già lềnh bềnh sáng nổi lên, chiều chìm xuống trong
lăng, cứ lôi (khứa lão) HCM ra trêu ngươi bàn dân thiên hạ làm gì, càng
khiến miệng đời nguyền rủa.
Không thể vực dậy thây ma đã thối rửa từ lâu, thực tế chỉ ra rằng HCM dù
là người Tàu hay Việt thì hắn cũng đã phạm tội ác chống nhân loại, là
tội đồ của dân tộc VN với những bằng chứng không thể chối cãi do chính
người trong cuộc viết ra, thiển nghĩ tuyên giáo cộng sản hãy để cho HCM
chết thật (lần cuối) theo di chúc sau cùng của hắn, ít tai hại hơn là
xây hình tượng giả trá gây phản cảm, bởi không bao giờ có thứ có thể gọi
là đạo đức nơi kẻ nhẫn tâm giết chính ân nhân từng cưu mang, giúp đỡ nó
và đồng bọn. Bà Nguyễn Thị Năm (Cát Hanh Long) cái tên đã trở thành khá
quen thuộc khi nói đến tội ác của Hồ, thật tiếc thương cho người phụ nữ
đầu tiên bị bắn giết hết sức tàn nhẫn trong CCRĐ, lại là người cống
hiến tiền vàng nhiều nhất cho VM (tiền thân của đảng cộng sản ngày
nay).
Hãy để HCM làm người cha (bất) bình thường của những đứa con mà hắn để
lại trong đời những người đàn bà kém may mắn. Càng áp đặt cách lố bịch
bằng những tượng đài bịp bợm giả trá để tư túi, nhằm mục đích ngu dân
càng nhắc nhớ đến tội ác của HCM trong 24 năm hắn cầm quyền. Dân tộc VN
không có và cũng không cần "cha già dân tộc" do đảng cộng sản áp đặt,
người dân chúng tôi muốn có trường học và bệnh viện miễn phí cho người
nghèo, muốn chấm dứt nạn buôn người mà quan chức cộng sản chính là kẻ
tiếp tay, người dân không muốn thấy nhân phẩm người phụ nữ VN bị hạ thấp
như một món hàng rao bán ngoài chợ, không muốn thanh niên VN bị biến
thành một thứ hàng hóa chỉ để "xuất khẩu" bằng mỹ từ hợp tác lao động.
Người dân cũng không muốn thấy và cũng chẳng muốn có tù nhân lương tâm
tại VN. Và trên hết người dân VN muốn thật sự có dân chủ và nhân quyền
đích thực, chớ không chỉ là tượng đài giả trá, tuyên truyền bịp bợm chỉ
để mị dân đen.
Hình ảnh đẹp nhất trong xã hội loài người do tạo hóa ban tặng, trong đó
có hình ảnh người Mẹ, không cần kêu gọi cũng chẳng cần áp đặt, thiên
chức người Mẹ đủ nói hết ý nghĩa cao đẹp của người phụ nữ, tiếc là cũng
chính đảng cộng sản đã làm méo mó hình ảnh người phụ nữ VN khi đội lên
đầu họ chiếc vương miện "bà mẹ anh hùng" khuyến mãi thêm hai điểm nếu
các bà đi thi đại học (?) vì đã có công nuôi giấu VC nằm vùng, giúp cộng
sản Bắc việt đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào, để sau cùng khi đã hết chiến
tranh, đêm về mẹ chong đèn ngồi nhớ lại từng câu chuyện ngày xưa... mà
tức ói máu vì "đàn con nay lớn khôn... mang gươm đao về xóm làng" thế là
VN tan tác như đàn ong vỡ tổ. Và để tôn vinh những bà mẹ anh hùng có
công với cách mạng vô sản, đảng cộng sản cũng cho dựng những tượng đài
tập trung các bà mẹ anh hùng về một chổ bằng tượng đài hoành tráng to
nhất nước, tất nhiên cũng từ tiền thuế của dân, nhìn từ xa khiến người
ta liên đến một tập hợp... tổ mẹ anh hùng.
Hãy dẹp bỏ tượng đài, hình tượng giả trá HCM. Chỉ có thứ tượng đài dân
chủ và nhân quyền, người dân tự xây trong lòng họ mới vĩnh cửu cùng thời
gian. Hãy cho người dân những thứ họ muốn, hoặc lúc nào đó họ sẽ tự xây
cái mới bằng cách buộc phải đập phá cái cũ như dân tộc Ukraina, Mông Cổ
và ngay cả cái nôi cộng sản tại Nga cũng đã bị vất bỏ từ lâu. Bài học
thật khó thuộc lòng nhưng thuốc đắng thì đã tật, cái gì trái với tự
nhiên sớm muộn cũng tàn lụi.
Thói ngạo mạn nằm trong bản chất cộng sản, cũng có thể họ là những kịch
sĩ (mặt dày + không có dây thần kinh mắc cỡ) có thể diễn nhiều vai y như
thật và kể cả khi chết đi nhiều năm, thiên hạ vẫn bàn cãi không thôi về
nguồn gốc của nó, điển hình như HCM với hàng trăm cái tên cũng như bí
danh, bút danh và cả tá ngày sinh tháng đẻ chẳng biết đâu mà lần. Nhưng
ai đã dạy dỗ HCM nên một con người gian xảo, trí trá đến độ mất nhân
tính? Xin thưa ngay đó là Mác - Lê - Staline và cả Mao Trạch Đông nữa,
những người mà thế giới văn minh cho là những tên đồ tể của nhân loại
thì HCM gọi đó là những người không thể sai lầm (!?), chính sự ấu trĩ và
tham vọng hoang tưởng đã đưa HCM từ tội ác này đến tội ác khác. Giả như
ngày ấy ông hiệu trưởng trường thuộc địa Pháp nhận HCM vào làm học sinh
của bổn trường, có thể VN đã không sập hầm tai vạ, còn hơn để hắn thất
vọng đi tìm đường... gieo tai họa cho dân lành, đến chết vẫn còn di họa
cho dân tộc VN.
Ngày nào VN còn những người tự cho là trí thức để tung hê HCM tên tội đồ
của dân tộc VN, ngày ấy hai chữ "tri thức" vẫn còn bị dìm xuống tận đáy
bùn đen. Ngày nào chữ thầy còn đeo mang hai chữ cộng sản, ngày ấy quý
ông bà giáo $ư tiến $ĩ, $ử gia có thẻ đảng vẫn được gọi là thầy nhưng
chỉ là "thầy chạy" trong mắt người dân, thực tế cho thấy ngay cả những
người cộng sản cũng không muốn con cái họ phải học thứ chủ thuyết mà
loài người văn minh đã xem như cặn bã.
Giáo dục vong bản làm ô uế nhân cách con người và cả chữ nghĩa, hai chữ
Thầy Cô ngày nay trở nên phức tạp, khó hiểu với người lao động chúng
tôi, học trò nhìn thầy cô bằng ánh mắt không phải lúc nào cũng thiện
cảm, hãy để cho học trò nhìn thầy cô bằng ánh mắt kính trọng, muốn làm
được điều đó không cần phải to mồm kêu gọi cải cách giáo dục như đảng
cộng sản đã từng làm, phải tách chính trị ra khỏi học đường, khơi gợi óc
sáng tạo của học sinh tốt hơn là nhồi nhét những thứ thiên hạ đã vất
đi, làm được như vậy sẽ không còn cảnh các bậc phụ huynh chen chúc nhau
cho con em ra nước ngoài chỉ để "tỵ nạn văn hóa".
Phải trả hình ảnh cao đẹp lại cho Thầy Cô tử tế trong mắt học trò, họ
mới chính là những người thợ xây tuyệt hảo chớ không phải những ông quan
ngồi trong phòng lạnh nghĩ ra đủ thứ chuyện móc túi dân bằng các dự
án, làm giàu cho phe nhóm nhưng làm nghèo đất nước bằng những tượng đài
vô tri giác đi ngược lòng dân. Thời nào thì học sinh vẫn luôn là người
Tổ quốc mong cho mai sau, đất nước giàu có văn minh hay nghèo đói tụt
hậu tất thảy đều xuất phát từ giáo dục, một nền giáo dục tốt chưa chắc
cho ra một công dân tốt, nhưng giáo dục vong bản chắc chắn sẽ cho ra con
người vong bản, sau nhiều năm học mà đến khi ra trường không biết học
để làm gì, có khi lại là gánh nặng cho xã hội.
Dù thế nào, thường dân lao động chúng tôi luôn cảm ơn và kính trọng Thầy
Cô, cùng những người tử tế đã lên tiếng thay cho người dân thấp cổ bé
họng bác bỏ việc xây tượng đài HCM. Chúng tôi muốn nhìn Thầy Cô bằng sự
bình dị với lòng biết ơn, chúng tôi muốn ví Thầy Cô như người lái đò đưa
học sinh đến bến bờ tri thức... Để khách qua đò khách đi muôn ngã, và
người lái đò trở lại với dòng sông.
11/8/2015
11/8/2015
Tham khảo:
- Papa. Paul Anka.
- Những lừa đảo lịch sử của Hồ Chí Minh và Đảng cộng sản Việt Nam. Tác giả Cao-Đắc Tuấn. http://danlambaovn.blogspot.com/2014/10/nhung-lua-ao-lich-su-cua-ho-chi-minh-va.html
- Cuộc di cư vĩ đại chạy trốn Cộng Sản 1954-1955.
- Hồ Chí Minh, một gián điệp hoàn hảo. Tác giả Huỳnh Tâm.
- Đèn Cù. Số Phận Việt Nam Dưới Chế Độ Cộng Sản. Tự Truyện Của Người Từng Viết Tiểu Sử Hồ Chí Minh. Tác giả Trần Đĩnh.
- Hồ Chí Minh Tội Đồ Dân Tộc. Tác giả Bút Sử.
- Nhìn lại nền Giáo dục VNCH : Sự tiếc nuối vô bờ bến. Tác giả Huỳnh Minh Tú.
- Sự thật về tượng đài Hồ Chí Minh ở Cuba. Tác giả Hoàng Ngọc Tuấn.
- Lạy Mẹ con đi. Duy Khánh trình bày.