Diệt cộng trước, chống Tàu sau - Chống Tàu trước, diệt cộng sau hay cả hai cùng lúc?
Nguyên Thạch (Danlambao) - Ý
niệm chống Tàu đã được toàn dân tộc Việt Nam biểu hiện qua rất nhiều
thế hệ, hơn ngàn năm suốt chiều dài lịch sử. Ý chí chống lại bọn bành
trướng phương Bắc lúc nào cũng hiện hữu trong tiềm thức của mỗi con dân
Việt qua các triều đại. Trong những năm gần đây, dưới một thể chế dựa
trên bao lực để kiểm soát và cai trị xã hội, đảng CSVN tuy rất hung hãn
nhưng cũng tỏ ra rất bất tài, nếu không muốn nói là nhu nhược và hèn hạ
trước chuỗi hành động xâm lấn của ngang ngược của Trung cộng. Bởi thế
câu thành ngữ thời đại mà tự nó đã nói lên tất cả: "Hèn với giặc, ác với dân".
Với tình yêu đất nước, bổn phận và trách nhiệm, mặc dù Việt Nam Cộng Hòa
tuy nhỏ bé, một mặt phải trực diện đối đầu với người anh em là quân
cướp Bắc Việt hung bạo, một mặt luôn cảnh giác và căm thù bọn Tàu ô thâm
độc, quân đội và chính thể VNCH đã chiến đấu một cách anh dũng kiên
cường để tự bảo vệ mình, bảo vệ Tổ Quốc mà cuộc hải chiến với Trung Cộng
ở Hoàng Sa vào tháng Giêng 1974 cùng sự hy sinh hào hùng của Hải quân
Thiếu tá Ngụy Văn Thà cùng 74 chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa là chứng tích
chống lại quân xâm lược Tàu cộng. (1)
Hành động xâm lược ấy lại tiếp diễn ở Gạc Ma, Cô Lin và Len Đao vào năm
1988 ngày 14 tháng Ba dưới sự nối giáo của tên dị tâm dị tướng Lê Đức
Anh dưới cương vị Bộ trưởng Bộ quốc phòng đã tàn nhẫn ra lịnh quân đội
cúi đầu làm bia đỡ đạn một cách thảm bại và nhục nhã đưa đến cái chết
của 64 chiến binh (trong đó 61 xác cùng 2 tàu HQ-604, HQ-605 đã vĩnh
viễn chôn vùi dưới lòng biển) thuộc QĐND Việt Nam. Đây là một trong
những bằng chứng cho thấy rằng nhà cầm quyền cộng sản đã qui hàng trước
giặc ngoại bang Tàu cộng của một quân đội luôn to mồm tự hào đuổi Pháp
thắng Mỹ. (2)
Hơn thế nữa, hành động bán nước của CSVN mà Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười
cùng Phạm Văn Đồng là những tên phản bội lại dân tộc qua "Hội Nghị Thành
Đô 1990", một mật nghị đầu hàng và bán đứng Việt Nam mà cho tới giờ này
những tên cầm quyền kế tiếp vẫn một mực đồng lõa giấu kín, không hề dám
hé lộ cho bàng dân thiên hạ biết đó là "những mật nghị" gì.
Qua hàng chuỗi vụ việc gây hấn và xâm lấn về mặt quân sự lẫn kinh tế,
chiếm lĩnh đất liền lẫn biển đảo vốn thuộc chủ quyền không chối cải của
VN kèm theo việc cài đặt gián điệp vào guồng máy cầm quyền, Tàu cộng đã
biểu hiện những hành động xâm lược của họ một cách rõ nét, không cần
phải che đậy. Những hành vi thực hiện mưu đồ xâm lược nó lộ liễu đến độ
lớp người dân bình thường dốt nát quê mùa cũng vẫn có thể nhận thấy.
Đứng trước thực thể ngoại thù Trung Cộng đã lộ rõ dã tâm xâm lược và nhà cầm quyền Việt Cộng đã
cúi đầu thần phục ngoại bang, phản bội lại với dân tộc, bán đứng quê hương, người Việt Nam ở quốc nội lẫn hải ngoại phải làm gì?. Lật đổ CSVN trước, chống Tàu sau - Chống Tàu trước, diệt cộng sau hay cả hai cùng lúc?.
cúi đầu thần phục ngoại bang, phản bội lại với dân tộc, bán đứng quê hương, người Việt Nam ở quốc nội lẫn hải ngoại phải làm gì?. Lật đổ CSVN trước, chống Tàu sau - Chống Tàu trước, diệt cộng sau hay cả hai cùng lúc?.
Câu hỏi trên là những nan đề dẫu biết rằng tất cả đều đồng thuận với
nhau về chữ chống và diệt nhưng diệt và chống bằng cách nào?. Khi thực
tế chúng ta không có được những yếu tố sau đây:
- Sự thống nhất và đoàn kết (Thờ ơ, vô cảm).
- Tổ chức binh bị, vũ khí, tiền bạc...
- Vận động và kêu gọi nhân loại
- Sự ủng hộ mạnh mẽ của cộng đồng thế giới một cách chính thức.
- Bất tuân dân sự rộng khắp (Vẫn còn ích kỹ, cầu an và sợ hãi)
- Trình độ dân trí về dân chủ, nhân quyền...
Từ những yếu tố chưa có được như nêu trên, chúng ta nên biết mình, biết
người để dựng nên cuộc hành trình đấu tranh mà điểm đến phải thấy được
kết quả khả quan hầu thoát được thế lực tương đối sừng sỏ là Tàu Cộng và
đám theo đuôi là CSVN.
Trước những hành động xâm lược của Trung Cộng và thái độ bán nước của
Việt Cộng, sự nung nấu lòng căm hận cũng như như rất bất bình trước
những động thái hèn hạ của đảng và nhà nước CSVN, sự đấu tranh là có
nhưng phương cách đấu tranh thì có phần không đồng nhất vì một số ý niệm
cho rằng: "Muốn chống Tàu Cộng thì phải diệt Việt Cộng trước". Số khác thì: "Muốn diệt Việt Cộng thì phải chống Tàu Cộng trước". Ngoài 2 quan điểm trên, chúng ta còn có ý niệm: "Chống và diệt cả 2".
Thế thì, ai đúng?. Ai sai?. Hoặc phải như thế nào?. Đó là thắc mắc của
tác giả và rất mong các cao kiến có sự giải đáp thỏa đáng về cả 2 mặt
chiến lược chính trị và quân sự.
Trong khi chờ đợi, theo thiển ý thì bản thân người viết nhận thấy rằng:
1- Chống Tàu Cộng và trừ khử cơ chế cộng sản ở Trung Hoa là ưu tiên một.
Đây là vấn đề trong phạm trù quốc tế. Sự bất chấp về Đạo lý, Dân chủ,
Nhân quyền và Môi sinh để vực dậy của Tàu Cộng đã khiến cho cả thế giới
rất bất bình, nhân loại đã nảy sinh sự lo sợ cũng như khinh miệt những
gì mà chủng tộc này đã và đang gây tác động trên toàn cộng đồng nhân
loại qua tư duy tự cho dân tộc, đất nước Tàu là Trung, họ xem các dân
tộc khác là man di mọi rợ, cũng như coi người da trắng là "quẫy lũ".
Những hành động cùng tham vọng viển vông mà người Tàu muốn áp đặt để
thống trị các dân tộc khác bằng những luận điểm không vững chắc, nếu
không muốn nói người Tàu (nạn da vàng) là hiểm họa cho hành tinh địa cầu
này. Trước ý niệm bất bình đẳng này, người Tàu sẽ phải trả cái giá của
nó bằng những phản ứng thỏa đáng của cộng đồng thế giới, đó là những
phản ứng rất tự nhiên.
Trong khối các quốc gia tiên tiến - G7 mà Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ là nơi
bị Tàu Cộng nhắm đến để tranh đoạt chiếc ghế siêu cường cũng như vị thế
lãnh đạo thế giới. Từ tham vọng ấy, người Trung Hoa luôn giữ thái độ tự
đắc và chính sự tự đắc viển vông đó cũng có thể là nguyên nhân đưa đến
sự tàn lụi của cả chủng tộc này.
Bước vào thế kỷ của dân chủ, nhân quyền và lối sống văn minh, trật tự
thế giới mới sẽ quyết liệt, không nhân nhượng cho những bệ rạc, bảo thủ,
độc tài và toàn trị có chỗ đứng để tư tung tự tác nữa. Lối sống công
bằng, xã hội nhân ái, yêu quí môi sinh là xu hướng, là nhân sinh quan
của các quốc gia tiên tiến khiến toàn thể loài người xem là tiêu điểm để
hướng theo.
2- Cộng sản Việt Nam, Bắc Hàn chỉ là những con tép riêu không hơn không
kém khi chủ của chúng bị đánh bại. CSVN không thể nào tồn tại khi thế
lực chủ của nó là Tàu Cộng sụp đổ, Việt Nam cộng sản sẽ hoàn toàn tê
liệt khi đảng này không còn chỗ dựa, đảng sẽ tự chuyển biến và tan rã
trước triệu cơn sóng ngầm nổi dậy của toàn dân. Hôm nay roi điện, nhà
tù, lá chắn chuyên chính là những thứ xem như là khủng khiếp nhưng những
thứ này không là vĩnh viễn. Những tên tội đồ côn an, ác ôn nên hiểu
điều đó mà liệu mình.
3- Chống và diệt cả 2 cùng lúc được xem là khả dụng. Theo thiển ý, những
người Việt đấu tranh nên góp sức lực cùng trí tuệ để hòa theo xu hướng
của cả thế giới là đánh sập Tàu Cộng, đồng thời cũng cố lực lượng đấu
tranh để học hỏi kinh nghiệm quản trị và phát triển đất nước, luôn kiên
trì vận động, gầy dựng và bảo tồn lượng đấu tranh để sẵn sàng nhận lãnh
trách nhiệm khi có biến cố.
Sự khủng hoảng trầm trọng về kinh tế, chính trị hiện nay ở Trung cộng và
sắp đến là hỗn loạn về quân sự sẽ làm cho cái đầu thứ 2 của con rắn
cộng sản ở phương Đông bị tê liệt và dĩ nhiên ruột gan phèo phổi cộng cả
cứt đái của nó là CSVN, Bắc Hàn sẽ ung thối theo sau. Sự trừng phạt của
Thượng Đế mà lũ vô thần cộng sản phải đối mặt trước sự nhiệm mầu.
07/10/2015