Hãy thôi đổ lỗi cho Quê hương
Cúc Trần (Danlambao) - Chắc hẳn cái tít của bài báo “Làng tỷ phú: Xuất ngoại sắm xe sang, lấy vợ nước ngoài”
(*) xuất hiện trên trang tin điện tử hàng đầu của Việt Nam sẽ
khiến không ít người Việt đang khát khao làm giàu phải tò mò tự hỏi:
xuất ngoại sang nước nào vậy? Câu trả lời đơn giản là nước Lào.
Dù không cố ý nhưng có thể coi bài báo chẳng khác nào một bức màn lật
tẩy những con số tăng trưởng mỹ miều của nước nhà bấy lâu nay và ảo
tưởng về ngôi vương của Việt Nam giữa hai nước láng giềng vốn vẫn luôn
bị coi là lạc hậu, trì trệ hơn nhiều so với chúng ta là Lào và
Campuchua.
Từ trước đến nay, người ta vốn đã quen với việc Việt Nam xuất khẩu
lao động, xuất khẩu cô dâu sang những nước phát triển như Hàn Quốc, Nhật
Bản, Đài Loan, Ả Rập Saudi để mưu sinh và giúp đỡ gia đình; nhưng nay
thì ngay cả Lào cũng đã và đang nổi lên để trở thành một điểm đến hấp
dẫn không chỉ để thoát nghèo mà còn đem lại ấm no cho cả một làng quê
của Việt Nam: “Thôn 5 xã Hòa Khương giờ là làng độc nhất có nhiều
người xuất ngoại sang Lào làm ăn, mang lại cuộc sống ấm no. Lớp trẻ ngày
nào lớn lên, học xong cấp 2, cấp 3 là sang Lào làm ăn.”
Đối với họ, việc học tiếng Lào, lấy vợ Lào và kiếm được tiền mang về mua
xe, xây biệt thự đang trở thành niềm tự hào và biểu tượng của sự thành
công. Trong mắt của chúng ta, Việt Nam luôn đứng “trên cơ” Lào và
Campuchia, vậy tại sao không có nhiều người Lào hay Campuchia phải bỏ
xứ sang Việt Nam làm giàu như người Việt đang làm ngay tại Lào? Có
chăng là chúng ta đã tự mãn quá lâu để họ đang vượt mặt từng ngày mà
không hay.
Hãy thôi đổ lỗi cho quê hương vì đã phải oằn mình chống chọi qua mấy
chục năm kháng chiến và nội chiến liên miên nên đã già nua và không còn
đủ sức để tạo nên những chùm khế ngọt nữa. Không, đó không phải là lý do
mà người ta vẫn hay viện dẫn để bào chữa cho sự chậm tiến của đất nước.
Nhưng trước khi viện dẫn ra muôn vàn lý do thực sự cho sự chậm tiến và
tụt hậu này, thì bạn – với tư cách là một công dân, trước hết sẽ phải
chịu trách nhiệm cho sự trì trệ này nếu như bạn vẫn cứ thờ ơ và im
lặng.
“Our lives begin to end the day we become silent about things that matter.” Martin Luther King Jr.