17/10/15

Nói với người cộng sản


Hỡi các anh những người cộng sản.
Máu đỏ, da vàng, xương tóc Việt Nam.
Bao người việt tỏ ra ngao ngán.
Bởi các anh mắc “tứ chứng nan y”.
Câm, điếc, đui… lại chẳng kể thị phi!
Nay rước giặc về, lụy quì dâng “Hồn Nước”.
Các anh còn tỏ ra đớn hèn, mặt dày hơn “bầy” đi trước.
Hết Hồ, Chinh, Duẫn, Giáp, Đồng thau…
Tới Mười, Linh, Mạnh, Kiệt cũng một màu…
Chúng đổ vấy “vì chiến tranh giữ nước”!

Nửa phần dân bị lừa cho là được.
Theo các anh bưng bít, bịp lừa.
Bao con dân vùi dập trong bão mưa.
Cùng lớp lớp ngàn trùng bom đạn.
70 năm lòng dân có hạn.
Sương mờ tan dưới ánh Thái Dương.
Lũ côn đồ giặc rợ Bắc Phương.
Ngàn năm vẫn điên cuồng hơn kiếp trước.
Thế mà!
Các anh những tên hèn bán nước.
Ôm quân thù như ôm mẹ thuở còn thơ!
Lạy kẻ cướp như lạy trước bàn thờ.
Của Tiên Tổ Rồng Tiên trong lịch sử?
Các anh đẩy ngư dân làm mồi cho quỉ dữ.
Dâng rừng thiêng, biển đảo của ông cha.
Các an thờ, dựng tượng một thây ma.
Các anh bán sơn hà cùng xã tắc!
Hằng đêm.
Các anh cúi đầu hướng về phương Bắc.
Đứa con hoang xin phủ phục trước thiên triều.
Các anh thề một mực kính yêu.
Phận bề tôi chỉ thờ một chúa.
Ngược lại.
Ra năm châu kẻ ca người múa…
Rồi cúi đầu đốn mạt xỏ xin.
Thế giới có ai tin?
Mép môi người cộng sản!
Các anh thật ngu đần!-Rõ chán!
Ủy Ban Nhân Quyền-Hiệp Định TPP!
Người ta xỏ mũi dắt các anh đi…
Như dắt trâu bò về chuồng nơi đồng nội.
Đưa các anh ra làm con rối.
Cho các anh chấp nhận “luật chơi”.
Thời @ chẳng lắm lời!
Đu dây, đánh võng hết thời còn đâu!
Các anh quên rằng:
Biển xanh xanh ngát ngàn dâu.
Rừng xanh cây lá che đầu năm xưa.
Bây giờ:
Thời tiết đã giao mùa…
Các anh một bầy lừa.
Húc nhau trong động Ba Đình chật hẹp.
Chính trường ư?
Chỉ là những tên hề, ca ve, đào kép.
Kẻ bôi vôi, người đắp silicon!
Nhìn đâu đâu cũng thấy buồn nôn.*
Điếm cấp thấp, cấp cao dồn một chỗ!**
Cung đình ư? Chỉ là nhà thổ!
Lăng tẩm ư? –Hầm xí cổ Phương Đông!
Quốc Hội ư? Toàn một lũ “gà đồng”.
Bươi chải gục đầu cho vừa lòng “mèo mả” Bắc Kinh!
Thiên hạ khinh! - Mặc! Điếc không nghe.
Thế giới cười! - Đui không thấy.
Giặc cướp nước! – Câm mồm không dám nói.
Dân oán than!- Vô cảm đã từ lâu.
Trong ngoài toàn một bầy sâu.
Dưới trên lũ lượt sang chầu Bắc Kinh.
Mai này thay thế đổi tình.
Đại Hán chởm chệ Ba Đình tô hô…
Chiếu chỉ Thành Đô!
Công hàm năm tám.
“Em cúi vâng nào dám sai lời”!
Nữa mai khi tàn cuộc chơi…
Xin cho “bãi đáp” như lời Hồ-Mao!
Thế sự ngán ngao…dân tình chao đảo…
Lớp giặc trong áo mão cân đai.
Lớp giặc ngoài núi cao rừng thẳm.
Lớp Hán tặc đâm ngư dân chìm đắm.
Lớp dân oan không một nấm mồ chôn.
Thảm thay:
Nữ nhi nuốt lệ bán trôn.
Trai thì nô bộc tệ hơn trâu bò.
Người trí thức lại “nhập kho”!
Tù nhân Hán cộng “nhập vô” nước mình?
Formosa! Thấy mà kinh.
Lập nên “tô giới” nước mình không sai.
Sự đời đêm ngắn tình dài…
Nói sao cho cạn tỏ lời nước non?
Những ai còn chút lòng son!
Cùng nhau cất giọng ví von câu này:
Hán tặc “Go Away!
You’re not welcome here!!!”

17.10.2015

David Thiên Ngọc
danlambaovn.blogspot.com


* Ý thơ BMQuốc
** Ý thơ NDuy