Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Một
vành khăn sô khác cho Tháng Tư đang vắt lên bờ biển Việt Nam trắng xóa
bằng hàng trăm, nghìn tấn cá chết do “thủy triều đỏ”. Nhưng cá chết, cờ
đỏ cũng đang chết theo.
Cờ đỏ đã chết? Chết sao được, nó vẫn “đứng đầy đường”, “ngồi” chễm chệ
trên báo giấy, báo mạng; nó vẫn thắm tươi máu - máu quân thù thì ít mà
máu anh em bị Cắt Mạng “thà phanh thây, uống” thì nhiều, đấy chứ.
Hoàn toàn “nhất trí đồng ý” chuyện cờ đỏ đang đứng đầy đường, ngồi trên
báo là có thật, không phải như chuyện “TV ngoài ấy chạy đầy đường” hay
“cái nồi ngồi trên cái cố” ngày nào “đại thắng 4V-Day”.
Nhưng hôm nay, cờ đỏ “đứng” đó, “ngồi” đó như kẻ mất hồn; xác không hồn; nó đang trong thời kỳ quá độ “chết lâm sàng”.
Nó bị vạch mặt chỉ tên. “Mày” địch thực là cờ Phúc Kiến, bên Tàu: Những
người đứng đầu nhà nước CHXHCNVN vừa mới đây đứng trước “mặt mày”, cờ
Đỏ, đặt tay trên sách Đỏ, đọc lời thề hứa trung thành với, và họ đã làm
đúng với lời thề, bằng thái độ bao che cho tập đoàn Formosa, khinh miệt,
hỗn láo với người dân trước thảm trạng cá chết xuất phát từ Vũng Áng,
Hà Tĩnh.
Trong các cuộc xuống đường biểu tình bảo vệ môi trường khắp ba miền đất
nước VN vừa qua, không một bóng dáng cờ đỏ nào xuất hiện trên tay người
dân.
Cá chết, cờ đỏ cũng băng hà trong lòng dân Việt.