Nhưng oái oăm thay! Truyền thông lề đảng đến nay vẫn chưa đả động gì tới
tiến trình “đảng cử, dân bầu” cho ngày 22/5/2016, trong khi báo net lề
trái (báo net còn gọi là báo mạng, báo online) đã rộn ràng với phong
trào “tự ứng cử đại biểu quốc hội” do Tiến sĩ Nguyễn Quang A phát động.
Ts Nguyễn Quang A với Cao trào tự ứng cử.
Ông A hô hào: “Hãy ứng cử để biến quyền hão dần dần thành quyền thực
và giúp ông Trọng [Nguyễn Phú Trọng] chứng minh ‘dân chủ đến thế là
cùng’” (Lời kêu gọi được đăng trên FB Nguyễn Quang A ngày 05/02/2016 và Anh Ba Sàm tải lên net cùng ngày).
Ông Nguyễn Quang A vốn biết rõ “Quyền ứng cử cơ bản vẫn chỉ là quyền hão!” Ông cũng biết “rất
có thể những người tự ứng cử bị các thủ tục ‘hiệp thương’ hiện hành
loại bỏ khỏi danh sách ứng viên cuối cùng, thậm chí có thể bị ‘đấu tố’
tại các Hội nghị cử tri hoặc bị báo của ĐCSVN bới móc đời tư,…” Ông A lại còn biết “nhiều người có thể nghĩ việc ‘tự ứng cử’ sẽ thất bại, ‘chẳng xoay chuyển được gì,’… Nhưng ông Tiến sĩ vẫn lạc quan cho rằng, ít ra “việc
ứng cử sẽ làm cho dân chúng thấy sự ‘dân chủ đến thế là cùng’ ở nước ta
ra sao, gây áp lực để có những sự thay đổi có ý nghĩa trong tương lai,
giúp nâng cao dân trí và quan trí.”
Ts Nguyễn Quang A còn liệt kê một danh sách dài những “người trẻ gồm
các luật sư cho tới các nhà hoạt động, các trí thức từ Hà Nội vào Đà
Nẵng, Nha Trang, Phú Yên, Sài Gòn, Đà Lạt, Đak Lak, Vũng Tàu…” để kêu gọi họ hãy cùng với ông hăng hái ghi tên tự ứng cử.
Khánh An trên VOA ngày 10/02/2016 cho biết tính cho tới ngày 09/02/2016,
“đã có 10 cá nhân độc lập tại Việt Nam tự đứng ra ứng cử đại biểu Quốc
hội khóa 14” trong đó có nhà văn Phạm Thành, blogger Nguyễn Tường Thụy,
kỹ sư Hoàng Chương, blogger Đặng Bích Phượng, Luật sư Lê Văn Luân."
Rồi, trong bài báo ngày 10/02/2016, nhan đề “Ngày càng nhiều người tự ứng cử Quốc hội”, BBC lại nêu lên danh tánh 8 người “tuyên
bố mình sẽ ra tranh cử là: Tiến sĩ Nguyễn Quang A, ông Nguyễn Tường
Thụy, bà Nguyễn thúy Hạnh, bà Đặng Bích Phượng, ông Hoàng Cường, ông
Nguyễn Đình Hà, ông Phạm Văn Thành, ông Lê Văn Luân.”
Ls Võ An Đôn thua keo này bày keo khác.
Luật sư Võ An Đôn từ Phú Yên cũng tuyên bố tiếp sẽ lại ra ứng cử, bất kể
ông đã một lần ứng cử và đã bị loại ngay từ buổi “hiệp thương” cấp
tỉnh, bị xóa tên khỏi danh sách ứng cử đại biểu Quốc hội khóa 13 năm
2011. Dù biết rằng “bầu cử Quốc hội ở Việt Nam chỉ là trò diễn kịch của giới cầm quyền, người dân khó lọt vào sân chơi độc quyền này,” vị
luật sư trẻ Võ An Đôn vẫn không chùn bước (FB LS Võ An Đôn: Tôi tiếp
tục ứng cử Quốc hội. Adminbasam 11/02/2016 tải lên lại). Ls Đôn tâm sự
về kinh nghiệm phũ phàng của mình trong cuộc “ứng cử” của bản thân hồi
năm 2011 như sau: “Năm 2011, khi lấy phiếu tín nhiệm tại nơi cư trú,
tôi được 100% người dân địa phương ủng hộ, sau đó lấy phiếu tín nhiệm
tại nơi làm việc là Đoàn luật sư, tôi cũng được 100% tín nhiệm. Đến khi
hiệp thương tại Mặt trận tổ quốc tỉnh thì tôi bị loại, không được lọt
vào danh sách bỏ phiếu bầu cử đại biểu Quốc hội.”
Đau đớn nhất cho tâm huyết và thân phận trí thức trẻ Võ An Đôn là ở chỗ này: “Khi
tổ chức lấy phiếu tín nhiệm tại nơi cư trú và tại Đoàn luật sư thì tôi
được mời tham dự, nhưng khi tổ chức hiệp thương tại Mặt trận tổ quốc
tỉnh thì tôi không được mời tham dự, nghe những người tham dự kể lại là
họ đấu tố và nói xấu tôi dữ lắm.”
Ls Đôn đau lắm, nhưng ông đâu chừa! Lần này, ông lại quyết tự ứng cử,
tranh cử. “Ứng” thì được. Nhưng tranh thì tranh” với ai? Ai cho ông
“tranh” trong guồng máy đảng trị? Ls Đôn vẫn bất chấp! Ông tâm sự: “Mục
đích tôi tự ứng cử đại biểu Quốc hội lần trước và lần này không phải là
tôi muốn làm đại biểu Quốc hội để được hưởng nhiều bổng lộc ban phát,
mà tôi muốn thực hiện quyền ứng cử của một công dân theo hiến định và
muốn mọi người dân nhận thức được rằng bầu cử Quốc hội chỉ là trò diễn
kịch với vở kịch vụng vờ, lộ liễu, lâu năm đã lỗi thời. Dù biết trước
rằng 99,99% người tự ứng cử đại biểu Quốc hội sẽ bị loại, nhưng tôi vẫn
tiếp tục nộp đơn tự ứng cử đại biểu Quốc hội khóa 14 sắp tới.” Nhiều người hoan hô Ls Võ An Đôn biểu lộ ý chí và khí phách của kẻ sĩ thời đại!
Tuy nhiên, chúng tôi ngờ ngợ không rõ khi tuyên bố “thực hiện quyền ứng cử theo hiến định,”
Ls Đôn có đặt niềm tin của mình vào hiến định và làm theo Hiến pháp của
CSVN không? Hay đó chỉ là chiến thuật nghiệp vụ của nghề luật sư? Bởi
lẽ, khi Ls Đôn “nhận thức được rằng bầu cử Quốc hội chỉ là trò diễn
kịch, thì hẳn nhiên ông đã rõ cái “Hiến pháp” mà CSVN sử dụng để “nắn ra
cái Quốc Hội” có là Hiến pháp của dân, cho dân và vì dân hay không?
Toàn dân Việt Nam ai mà không biết cái Hiến pháp hiện hành của CSVN với
điều 4 của nó đích thị là bản tuyên bố quyền đảng trị tối thượng của
Cộng đảng! Nó ngồi tè trên đầu quốc gia thì sá gì cái quốc hội bù nhìn!
Với điều 4 của nó, nó công khai thủ tiêu quyền làm dân cùng mọi quyền
chính đáng căn bản khác của toàn thể dân tộc Việt Nam! Trừ quyền lợi và
quyền uy của bè lũ Cộng sản đảng trị! Hiến pháp của CSVN là hiến pháp vi
hiến! Cần phải loại bỏ nó ngay, chứ sao lại đeo nó vào mình và gào lên
là làm “theo hiến định”?
Ls Lê Văn Luân: Tôi có mặt ở đây.
Giống như Ts Nguyễn Quang A và Ls Võ An Đôn đã tuyên bố “tự ứng cử” đại
biểu Quốc hội khóa 14 sắp tới, một luật sư trẻ khác – Ls Lê Văn Luân –
cũng công khai việc tự ứng cử của mình. Có lẽ ông là người đầu tiên
trong đợt tự ứng cử năm 2016 này đưa ra bản “Sơ lược ứng cử viên ứng cử đại biểu Quốc hội” với bốn chi tiết lý lịch cá nhân gồm (1) Thông tin cá nhân; (2) Quá trình học tập; (3) Hành nghề; (4) Vài điều liên quan.
Bên cạnh đó là Bản tuyên bố “Tôi có mặt ở đây” của Ls Luân vận động ứng cử ĐBQH 2016. Qua bản tuyên bố này, Ls Lê Văn Luân hùng hồn lặp đi lặp lại vì sao “tôi đến đây”, vì sao “tôi có mặt ở đây” mà chúng tôi xin phép gọi là tuyên ngôn ứng cử của Ls Luân.
Khác với Ts A và Ls Đôn còn dè dặt với bước chân “tự ứng cử” của mình,
bày tỏ phần nào mối ngờ vực đối với CSVN, Ls Lê Văn Luân rõ ràng ra ứng
cử với quyết tâm phải được đắc cử, chứ không ứng cử chỉ để thách thức
đảng quyền giống như hai vị trên. Hai vị ấy – Ts A và Ls Đôn đều bày tỏ
không kỳ vọng được “cử” vào danh sách ứng cử, nói chi tới chuyện được
bầu hay không được bầu làm đại biểu Quốc hội! Tuy nhiên, công bằng mà
nói, Ls Luân không hẳn lạc quan hoàn toàn về kết quả “dự đoán” sự tự ứng
cử của mình, bởi lẽ chính ông đã dè dặt phát biểu rằng cho dù ông có
thất bại thì cũng là “một thành công về mặt chứng minh thực tiễn” và cũng “chứng minh về cơ hội của những người ngoài Đảng khi tham gia ứng cử…”
Hưởng ứng phong trào “tự ứng cử”?
Khi phát động phong trào tự ứng cử với chủ đích “‘thức tỉnh người dân’ về quyền ứng cử” (BBC ngày 05/02/2016), Ts Nguyễn Quang A cũng đã tuyên bố tự ứng cử nhằm “cổ động những người cảm thấy mình có đủ năng lực ra ứng cử.” Ông A phân trần: “Tôi
không đặt việc trúng cử, hay vào sau các vòng sau là mục tiêu chính.
Tôi muốn dấy lên một phong trào để người dân học hỏi, các cơ quan nhà
nước cũng phải học hỏi, từ đó tác động thay đổi nhận thức một cách từ
từ.” Ts A có lạc quan lắm không khi ông tin “nhà nước cũng phải học hỏi”, “thay đổi nhận thức”???
Ông A còn ví von: “Trong bụi rậm, không có người đi thì chẳng bao giờ thành con đường cả.” Lối
ví von này nghe hơi lạ tai: Gặp bụi rậm, muốn nó thành con đường, phải
có người DỌN trước khi có người đi, để nó thành đường đi, người ta mới
đi được! Tại sao Tiến sĩ Nguyễn Quang A không đặt trọng tâm vào việc tìm
cách và tìm người DỌN ĐƯỜNG trước? Ấy mới là “khâu” quan trọng để bụi
rậm trở thành con đường thênh thang cho toàn dân Việt Nam!
Dù thế nào chăng nữa thì phong trào “tự ứng cử” đã trở thành cao trào.
Ls Phạm Quốc Bình thuộc Đoàn luật sư Hà Nội cũng đang cân nhắc có ra ứng
cử hay không, nhưng trả lời BBC ngày 10/02/2016 (Ngày càng nhiều người
tự ứng cử Quốc hội), ông Bình nói ông vẫn “chưa có quyết định cuối cùng.” Nghe đâu vị Luật sư này cũng vừa tuyên bố “tự ứng cử” thì phải?
Xuyên qua phong trào “tự ứng cử”, không ít người đặt nhiều kỳ vọng vào
sự dấn thân “tự ứng cử” của những người trẻ trí thức và đầy tâm huyết,
mong sự dấn thân ấy góp phần vào việc thay đổi cách nghĩ, cách nhìn và
phương thức hành động của cả quan lẫn dân trong nước hầu mang lại sự
thay đổi toàn diện có lợi cho toàn dân và toàn xã hội Việt Nam. Phải
chăng chính vì lẽ đó mà số người hưởng ứng lời kêu gọi “tự ứng cử” do Ts
Nguyễn Quang A phát động có dấu hiệu tăng nhanh. Cụ thể, trên Anh Ba
sàm ngày 08/02/2016, người ta đọc thấy bài “Ra ứng cử, tại sao không?” của Người Buôn Gió. Trên BBC ngày 10/02/2016, có bài “Ngày càng nhiều người tự ứng cử Quốc hội”. Và cả trên VOA ngày 10/02/2016 và trên Anh Ba Sàm cũng ngày 10/02/2016 cũng nổi bật bài của Khánh An: “Dân bắt đầu làn sóng ‘cạnh tranh’ quyền ứng cử với đảng viên”. Và còn nhiều bài khác nữa cổ võ cho PT tự ứng cử xuất hiện từng ngày trên truyền thông online.
Hoài nghi đối với PT “tự ứng cử”.
Bên cạnh những người ủng hộ và cổ võ phong trào “tự ứng cử”, không ít
người khác tỏ ra hoài nghi và dè dặt về mặt này hay khía cạnh nọ đối với
PT này.
FB Quang Phan
FB Quang Phan ngày 10/02/2016 (Anh Ba Sàm đăng lại ngày 11/02/2016) nêu lên “Mấy suy nghĩ về phong trào tự ứng cử.” Tác giả chỉ thẳng: “Tiến
sỹ Nguyễn Quang A ra lời kêu gọi công dân tự ứng cử, tuy là sáng kiến
hay giúp hình thành nên một phong trào tự ứng cử nhưng lại pha loãng vấn
đề, tiếp tục xẻ nhỏ thêm các tiềm lực ít ỏi của các nhóm xã hội dân sự.
Đó là sáng kiến bất cập thời và tùy hứng.” Vâng! Xé nhỏ tiềm lực
vốn ít ỏi của các nhóm xã hội dân sự, ấy mới là điều đáng lo ngại. Các
phong trào đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền có nguy cơ sớm mai một vì
cái phong trào “tự ứng cử” đầy cạm bẫy này! Tất nhiên, CSVN sẽ lại có
dịp nổ ra tràng pháo “toàn thắng ắt về ta!”
Người Đưa Tin
Trên Dân Làm Báo ngày 11/02/2016, Người Đưa Tin từ Sài Gòn khi nhận xét “Vấn đề không phải là tự ứng cử mà cần tẩy chay bầu cử Quốc hội cộng sản”, đã kêu gọi mọi người: “Để thúc đẩy tiến trình dân chủ hóa đất nước, đòi buộc phải đa nguyên đa đảng.” Tác giả bài báo nêu ra rằng “một
khi cộng sản còn độc tài toàn trị bằng điều bốn HP thì việc tự ra tranh
cử không có giá trị và đạt được mục tiêu xây dựng dân chủ.” Bởi vì, theo tác giả, “đã
là cộng sản thì bản chất như nhau, khát vọng quyền lực biến người theo
cộng sản nhìn đâu cũng thấy kẻ thù, kể cả đồng chí, đồng đảng, đồng bọn
cộng sản đều chung ý thức giết lầm hơn bỏ sót […] điều đó cho thấy các
kiến nghị cũng như đơn thư tố cáo đối với đảng cộng sản chỉ là trò đùa
không hơn kém.” Từ nhận định trên, Người Đưa Tin quả quyết: “Hành
động khuyến khích người dân tẩy chay bầu cử thiết thực hơn là tuyên bố
của một vài cá nhân tự ra ứng cử, khi biết chắc, biết trước nhà cầm
quyền cộng sản không thể chấp nhận. Hành động mà biết trước kết quả
không hay thì nên chuyển hướng là điều cần thiết.”
Người Đưa Tin kêu gọi mọi người Việt Nam hãy (1) phát động và khuyến
khích người dân tẩy chay bầu cử QH cộng sản ngay bây giờ; (2) cảnh giác
hình thức bầu cử của CSVN vì “Hình thức bầu cử trong chế độ cộng sản cũng là hình thức đấu tố sát hại lẫn nhau để tranh giành quyền lực”; (3) Không chấp nhận hình thức đảng cử dân bầu để thúc đẩy tiến trình dân chủ hóa đất nước.
Vũ Đông Hà
Một tác giả khác của Dân Làm Báo – ông Vũ Đông Hà – cũng đặt vấn đề với cái gọi là “tự ứng cử trong chế độ toàn trị” (DLB 12/02/2016). Cũng như Người Đưa Tin, Vũ Đông Hà mạnh mẽ thúc giục hãy “tẩy chay bầu cử”. Bởi vì theo tác giả, “tẩy
chay đồng nghĩa với thái độ chính trị không chấp nhận từ căn bản về
Điều 4 Hiến Pháp, về vai trò của đảng và cánh tay nối dài của đảng là
Mặt trận Tổ quốc trong việc khống chế toàn bộ tiến trình bầu cử.” Tác giả lại nhấn mạnh: “Quan
trọng hơn cả, tẩy chay bầu cử là thông điệp chính trị mạnh mẽ nhất để
phủ nhận cái ‘chính danh’ mà cộng sản ăn cướp của toàn dân kể từ sau
ngày Hồ Chí Minh và đồng bọn cướp chính quyền.”
Sau đó, Vũ Đông Hà phê phán phong trào “tự ứng cử” khi ông đặt câu hỏi “tại
sao một số người hoạt động ngày hôm nay không chọn phương hướng này,
không những không đứng ngoài, không tẩy chay mà lại chấp nhận tham gia
màn kịch dân chủ lừa bịp và xung phong "tự ứng cử"? Nói cách
khác, họ tình nguyện trở thành một thành phần, một "con cờ" hay tệ hơn -
theo cách nói của những người không đồng ý với họ - "con rối" - trong
trò chơi mị dân của đảng cầm quyền?
Chúng tôi chỉ nêu lên một vài khía cạnh trong bài “Tự ứng cử trong chế độ toàn trị”
của Vũ Đông Hà. Có đọc toàn bài và nghiền ngẫm nó, chúng ta mới thấy
hết cái thâm thúy hàm súc trong bài, để chúng ta thận trọng hơn, cảnh
giác hơn đối với các trò hề bầu cử kệch cỡm của CSVN, lưu manh trắng
trợn và nham hiểm nhất là trò “hiệp thương”.
Theo Từ điển Tiếng Việt, hiệp thương nghĩa là “họp thương lượng về những vấn đề chính trị, kinh tế có liên quan chung tới các bên.” Nhưng thực tế thì lại không phải vậy! Ls Võ An Đôn đã chứng minh điều đó, chúng ta đã trích dẫn trên, giờ xin dẫn lại:
“…khi tổ chức hiệp thương tại Mặt trận tổ quốc tỉnh thì tôi không được
mời tham dự, nghe những người tham dự kể lại là họ đấu tố và nói xấu tôi
dữ lắm.”
Riêng kẻ hèn này xin đóng góp một suy nghĩ nhỏ: Ứng cử là ứng cử! Ứng cử
tự nó đã nói lên ý nghĩa tự mình xung phong giới thiệu mình để được
trao phó một trách nhiệm. Tự điển Tiếng Việt cũng minh định như vậy: “Ứng cử là TỰ GHI TÊN trong danh sách để được chọn bầu trong một cuộc bầu cử.”
Vậy, không có “tự ứng cử”, nhưng có ứng cử viên độc lập (không gọi là tự
ứng cử) khi mà ứng cử viên tự mình ra ứng cử, không liên kết hay cậy
dựa vào sự giới thiệu, bảo trợ hay hỗ trợ của một cá nhân, một đoàn thể,
tổ chức xã hội, tôn giáo, chính trị nào! Ứng cử viên độc lập khác với
ứng viên được phe nhóm đề cử, nhưng cả hai đều tự nộp đơn xin ứng cử,
đều là… tự ứng cử. Các đảng viên cộng sản ứng cử qua sự đề cử công khai
của đảng, đoàn, hoặc núp dưới cái vỏ bọc ứng cử độc lập cũng là tự ứng
cử, dầu việc “tự ứng cử” này chỉ là làm trò mèo chuột theo lệnh của ai
đó để đánh tráo việc ứng cử-bầu cử quang minh chính đại.
Phong trào tự ứng cử chắc chắn sẽ là chuyện dài trên truyền thông
online. Nhưng thiết nghĩ, chúng ta chỉ tạm lướt qua một số bài đầu tiên
để thử thưởng ngoạn phong trào ấy và từ đó, có thể đoán biết PT này sẽ
đi về đâu!
Kết luận.
Cách đây gần một tháng, đang khi Đảng CSVN ồn ào với Đại Hội Đảng lần
thứ XII, vào ngày 24/01/2016 chúng tôi có cống hiến bài viết “Lùm xùm
chuyện đảng hôm nay, Nghĩ tới bầu bán ngày mai!” Dòng suy tư cuối bài
ấy, chúng tôi xin được chia sẻ lại một lần nữa ở đây cùng quý độc giả:
…
“Kiên quyết không tham gia bất cứ cuộc bầu bán cuội nào do CSVN bày
ra, như ‘bầu’ cái gọi là ‘Quốc hội’, vở tuồng sẽ được tái diễn vào ngày
22 tháng 5, năm 2016 này. Dưới chế độ Cộng sản, không hề có bầu cử đúng
theo nghĩa của từ bầu và cử! Người ta chỉ dùng thủ đoạn CỬ trước, lùa
dân BẦU sau, cưỡng đoạt quyền BẦU CỬ chính đáng của dân, biến nó thành
trò chính trị lươn lẹo hầu thao túng chính trường, áp đặt quyền cai trị
độc tài độc đảng trên đầu, trên cổ người dân mà thôi.”
14/02/2016