Biển Đông: Tâm bão chính, chiến trường thế giới (bài 5)
Quốc Tế hóa sự kiện Biển Đông
Mộng bành trướng, bá quyền tham lam cuồng vọng của Đại Hán nó có từ xa
xưa không biết từ lúc nào? Riêng đối với Biển Đông cũng trong tầm ngắm
nhưng rõ nét nhất là từ khi chúng tự vẽ ra đường lưỡi bò trong những năm
40s của thế kỷ trước và từ đó mỗi ngày càng thể hiện sự quyết tâm và áp
đặt (đường lưỡi bò) lên các nước có lãnh thổ gắn liền với Đông Hải và
đồng thời khẳng định những nơi đó là “quyền lợi cốt lõi của Quốc Gia”
với thái độ hung hăng, cường quyền ngang ngược như Thành Cát Tư Hãn
(1162-1227) và cháu nội là Hốt Tất Liệt nhà Nguyên (1271-1368), một mặt
trong thời gian dài qua Tàu cộng (Tc) thực hiện chính sách “Phần Lan
hóa” (Finlandize) * đối với cả vùng Đông Nam Á bằng “quyền lực cứng lẫn
mềm” (Hard Power, Soft Power).
Riêng với Biển Đông là khởi đầu của giấc mơ vỹ cuồng vươn ra thế giới
của Tc. Do đó trước chính sách xoay trục về Châu Á-TBD của Hoa Kỳ là một
mối nguy sẽ xóa tan “giấc mơ Trung Hoa” và nếu con cá Đại Hán không thể
vượt Vũ Môn để hóa Rồng thì ngàn thu vẫn là “con Chạch” trong đáy bùn
chật hẹp mà khốn thay chúng sinh sôi nảy nở mỗi ngày một đông hơn rồi
cảnh cá mẹ ăn cá con là thuộc tính của chúng và cũng đã xảy ra ở Hoa lục
dưới thời Mao.
Đường lưỡi bò chiếm hơn 80% Biển Đông, những đường cắt ấy ăn sâu vào
lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế của nhiều nước trong vùng Đông Nam Á và
những cơn sóng động ở Biển Đông do đoàn tàu của hậu duệ Hốt Tất Liệt
gây ra cũng sẽ lan tỏa và gây bất an cho các nước ở vùng biển Hoa Đông
và Đông Bắc Á.
Như chúng ta đã biết, khi Washington chuyển trục về Châu Á-TBD để cân
bằng với thế lực đang trổi dậy của Bắc Kinh là Hoa Kỳ đã có sẵn các
phòng tuyến như hàng rào McNamara trên biển, kéo dài từ bán đảo Triều
Tiên, Nhật Bản, Đài Loan và giáp với Philippines cùng trục eo biển
Malacca với Indonesia, Malaysia, Singapore... đồng qui với hàng rào
McNamara tại Philippines. Nói như VC thường nói “cẩn tắc vô áy náy” nên
Washington cũng thả các miếng mồi ngon “ tung đòn quyến rủ” (Charm
Offensive) bằng “vũ khí sát thương, TPP, hổ trợ quốc phòng cùng cả núi
Dollars với màu xanh quyến rủ...” để nhứ cho “con cá tra ăn tạp CSVN”
vào vòng xoáy và dùng mái nhà Tây Nguyên, Trường Sơn một dãi... làm
“vọng gác đêm xuân” cùng hơn 3000km bờ biển với 2 ngọn hải đăng Hoàng
Sa, Trường Sa soi rọi lối đi về cho hải trình Quốc Tế “Ấn Độ Dương-Bắc
Thái Bình Dương” làm tiền đồn quan trọng cho chương trình chuyển trục
của Uncle Sam. Nếu Hoa Thịnh Đốn lôi được Hà Nội vào vòng xoáy như đã
nói trên và trong bài 4 cũng đã phân tích thì rõ ràng đây là mũi giáo
thọc vào sườn gây nhiều khó chịu cho trục ác “Tập-Pu” chẳng khác nào
Cu-Ba với sự kiện “vịnh con heo” đối với Hoa Kỳ ở đầu thập kỷ 60 thế kỷ
trước. Do đó mới có sự kiện Sergey Lavrov bộ trưởng ngoại giao Nga làm
con thoi trong 2 ngày đêm 15-16/4/2014 nối liền Bắc Kinh-Hà Nội rồi bay
về Geneve với nội dung lập nên hàng rào trục ác Moscow-Bắc Kinh-Hà Nội
sợ e chậm trễ sẽ làm “con trâu đến sau uống nước đục” trong ao đầm Đông
Hải và ý đồ ngăn chặn con đường chuyển trục của Chú Sam sẽ thành mây
khói và riêng Tc con đường tơ lụa trên biển, giấc mơ Trung Hoa sẽ như
“Gió cuốn cho mây ngàn bay”. Và cũng chính vì thân “gái đĩ “ của CS Ba
Đình nên có sự lôi kéo đôi bên mà có hai chuyến “Bắc Kinh lãnh chỉ” và
“Mỹ Du” của Nguyễn phú Trọng mà tôi đã nói tương đối rõ ở bài 4.
Đông Hải trận chắc chắn sẽ xảy ra
Vì sao tôi lại khẳng định như vậy? Vì rằng thế giới từ xưa nay luôn có
hai cực rõ rệt. Ngày xưa là Cộng Sản và Tư Bản cả hai lực lượng tương
đối ngang ngửa. Nhưng ngày nay phe CS, XHCN hầu như đã tan đàn xẻ nghé
chỉ còn lại vài ba bóng ma vật vờ trên nghĩa trang Mác mà thôi mà kẻ đầu
mục là Tc và ba nô thần ốm đói trong đó có CSVN. Phe này biến thái
thành “trục ác” có sự tiếp tay của Nga với chủ nghĩa độc tài hậu CS
“bình mới rượu cũ”. Sở dĩ có trục ác với thành phần Tàu-Nga này là thời
điểm hiện tại cả Nga lẫn Tàu đều chung một hoàn cảnh “cô đơn” hơn bao
giờ hết. Nga sau khi xâm lược Ukraine sáp nhập bán đảo Crimea bị thế
giới lên án, Liên Âu, NATO, Mỹ trừng phạt và tẩy chay. Tc hung hăng độc
chiếm Biển Đông, ngang ngược xâm chiếm bằng mọi hình thức biển đảo của
các nước trong vùng Đông Nam Á, Đông Bắc Á biển Hoa Đông…trên đại lục
thì gây hấn biên cương với Ấn Độ, Myanmar, A phú Hãn... thế thì sân nhà
Bắc Kinh vắng khách cũng là điều dễ hiểu cho dù Tc có vung ra cả núi
Dollars cũng đành vô nghĩa... đến nỗi thằng đồ đệ “ủn ỉn củ sâm” cũng
đâm ra nghi nghờ thiện chí của quan thầy. Còn lại trên dọc đường gió bụi
chỉ có hai kẻ ác đồng hành nên cái siết tay “Pu-Tập” càng chặc hơn là
phải. Và rằng trong cái siết tay này là mục đích của cả hai. Về phần Nga
thì bị Quốc Tế dồn vào chân tường của sự kiện Ukraine nên nếu được Tc,
đương là một cường quốc yểm trợ thì còn gì hơn nên “bánh ít trao đi thì
bánh qui trao lại” do vậy Nga ủng hộ Tc trên mặt trận Biển Đông. Điều mà
Tc mong muốn hơn bao giờ hết đồng thời những thù hận, bất hòa cũ xưa cả
hai cùng cho trôi theo dòng sông Dương Tử.
Khối Tư Bản ngày nay vẫn là Mỹ đứng đầu nhưng phía sau là cả một đội ngũ
“Đồng Minh” với nhiều hiệp ước phòng thủ, bảo vệ cho nhau khi một nước
nào trong khối bị kẻ thù chung đe dọa, uy hiếp…như Nhật Bản, Nam Hàn,
Philippines... đặc biệt là vừa qua chính phủ của Thủ Tướng Nhật Bản
Shinzo Abe đã thông qua dự thảo sửa đổi hiến pháp năm 1947. Qua đó cho
phép quân đội Nhật được phép tham chiến ở nước ngoài với ý nghĩa sử dụng
quyền “tự vệ tập thể”. Với sự kiện này và tình hình mấy năm qua trên
biển Hoa Đông với Đảo Senkaku thì mặc nhiên Nhật Bản đã trở thành “Phó
Tướng” của Mỹ trong chương trình chuyển trục về Châu Á-TBD kềm hãm Tc
đang vươn vai trổi dậy làm nổi sóng Biển Đông, đồng thời quân đội Mỹ
trên căn cứ Okinawa và nhiều nơi khác trên lãnh thổ Nhật cũng thường
xuyên tập trân và luôn trong tư thế sẵn sàng cho tình hình mới... Nhìn
vào chiều sâu hơn nữa thì ta thấy thêm một ý cũng không kém phần sâu sắc
là Nhật đóng vai trò “Phó Tướng” trong mặt trận Đông Hải là đã dùng sức
mạnh của cả các trục sẵn có của Đồng Minh vỗ yên Đông Hải chính là “cứu
hỏa từ xa” cho căn nhà Senkaku trên Biển Hoa Đông. Thành công ở Biển
Đông thì trận chiến nếu có ở Biển Hoa Đông với Tc mà tâm điểm là Senkaku
về phía Nhật “bất chiến tự nhiên thành”. Một bước đi hữu hiệu và là một
nước cờ cao trên bàn cờ thế giới hiện nay.
Với Philippines cũng thế-Hiệp ước phòng thủ năm 1951 là lá bùa hộ mệnh
và là cây sào chống lưng hữu hiệu. Chứng minh qua việc bãi cạn
Scarborough và hồ sơ kiện Tc ra tòa án Quốc Tế về sự kiện Biển Đông-Song
song với các bước đi trên là sắp tới Philippines bổ sung thêm những
chứng cứ, sử liệu về Biển Đông cho hồ sơ khởi kiện của mình và hiên
ngang bước vào pháp đình La Haye (International court of justice).
CSVN vào trục ác
Như trong bài 4 tôi có nói nội tình của đảng CSVN đang bị phân hóa và
chia rẽ sâu sắc đến độ không tưởng mà không còn con đường nào cứu vãn.
Mọi thủ đoạn thâm độc nhất, đê hèn nhất đều được tung ra bất cứ lúc nào,
vào ai…đều có thể nhưng mọi hành vi đều có sự nhúng tay vẽ lối của Bắc
Kinh từ hậu trường bóng tối. Và vị thế VN trên bàn cờ Biển Đông đối với
Mỹ tuy cũng có phần quan trọng nhưng không là tất cả nhưng đối với Tc
thì ngược lại. VN không thể thiếu cho những bước đi chính trị, quân sự
của Nga-Tàu trong thế trận Biển Đông. Do đó hai quan thầy bằng mọi giá
lôi quân cờ Hà Nội vào cuộc chơi mà Hà Nội với vai trò “con chốt”. Thế
là trục ác Moscow-Bắc Kinh-Hà Nội đã được hình thành từ đêm 15.4.2014
một cách dễ dàng và dứt khoát trong thời gian chớp nhoáng không quá 24
tiếng đồng hồ tuy ý thức hệ và lập trường đôi bên đã có từ trước.
Trong thẳm sâu của một số lãnh đạo chóp bu của đảng CSVN vẫn thấy rõ âm
mưu của Tc và biết số phận của mình khi chưa thoát được lưỡi hái tử thần
của Trung Nam Hải và rằng họ cũng muốn núp dưới bóng Cờ Hoa để mong đổi
thay cho vận mệnh được sáng sủa hơn nhưng lực bất tòng tâm. Cho dù Mỹ
cũng có thể đạt được những mục đích của mình cho vấn đề Biển Đông hay
chính trị VN qua các cuộc Mỹ du của các lãnh đạo chóp bu CSVN nhưng Hoa
Kỳ vẫn biết rằng với bản chất của CSVN là sau khi có những thỏa thuận
nào đó với Nhà Trắng hay Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ rồi khi về đến Ba Đình nó
lại thành con số không như đã từng. Vì lẽ chiếc “vòng kim cô” của Trung
Nam Hải siết trên đầu CS Ba Đình khó mà thoát ra được. Chiếc thòng lọng
mà Bắc Kinh tròng vào cổ Hà Nội mỗi ngày càng thắc chặc hơn. Do đó
chuyến Mỹ du lần này của Nguyễn phú Trọng theo tôi đã nói cũng chỉ là
biểu tượng, là hình thức mà thôi chứ không đem lại một kết quả nào khả
quan hơn cho con đường tương lai dân tộc, đất nước VN hay lợi ích nào
cho Mỹ. Có ai đó cho rằng chuyến Mỹ Du lần này của Nguyễn phú Trọng có
tích cách “Lịch Sử” thì theo tôi là chưa xác đáng hay là họ muốn trao
cho Nguyễn phú Trọng một cành hoa giấy để làm quà trước buổi hoàng hôn
về với ruộng vườn?
Một lý do quan trọng là tại sao với độ chin của sự khôn ngoan của con
người hiện tại mà chiến tranh lại có thể diễn ra mà lại là cuộc chiến
tranh được Quốc Tế hóa hay đúng hơn là Thế Chiến?
Nguyên nhân chính là từ ngọn lửa Tc. Nếu Tc không có máu vỹ cuồng tham
lam quá độ, ngang ngược vô biên muốn độc bá toàn diện đất trời biển cả
thì làm gì có chuyện Mỹ phải chuyển trục về Châu Á-TBD để cân bằng thế
lực Tc và ổn định an ninh trật tư thế giới? trong lúc các nước nhỏ bé đã
và đang bị Tc ức hiếp, xâm lăng? để rồi khó tránh khỏi can qua! và rằng
tuy văn minh, yêu chuộng hòa bình nhưng trong chừng mực nào đó con
người cũng không thoát khỏi chữ tham mà điều kiện của Tc là cận kề với
tội ác hơn ai hết.
Một nguyên nhân nữa là trong thời gian qua Tc châm ngòi cho trận chiến
Biển Đông là cũng muốn giải tỏa những bất ổn trong nước và sự bất tín
của người dân đối với đảng và nhà nước cộng sản trước tình hình kinh tế
đang trên đà suy thoái và chính trị tồi tệ với gam màu ảm đạm trong đấu
đá thanh trừng tóm thâu quyền lực là chính chứ không phải là làm trong
sạch xã hội đem lại sự tươi sáng, công bằng cho cuộc sống của người dân
bằng cách khơi dậy chủ nghĩa dân tộc trong nhân dân. Càng tỏ ra manh
động, hung hăng ra bên ngoài bấy nhiêu thì lãnh đạo đảng và nhà nước hy
vọng rằng càng được lòng dân, được dân ủng hộ hơn mà quên đi cái yếu kém
nêu trên. Nhưng một khi lửa bên ngoài đa bùng lên thì khó mà dập tắc.
(Còn tiếp...)
Ngày 5.7.2015
Bài đã đăng:
04.07.2015
____________________________________
Chú thích:
(*) Theo Wikipedia, Phần Lan hóa là quá trình một cường quốc gây ảnh
hưởng mạnh mẽ lên chính sách của một nước láng giềng nhỏ hơn, trong khi
vẫn để nước này độc lập và có hệ thống chính trị riêng biệt. Theo nghĩa
đen, cụm từ ngày có nghĩa là “trở nên như Phần Lan”.