Ảnh: Facebook Hội người Đồng Nai |
Trần Trung Đạo (Danlambao)
- Các cuộc biểu tình trên khắp ba miền vừa qua đã gây ngạc nhiên và chú
ý cho báo chí quốc tế. Các hãng tin lớn như Reuters, AFP, các báo lớn
như Wall Street Journal, Chicago Tribune v.v... đều loan tin khá chi
tiết và xem đó như là sự kiện hiếm hoi. Người dân đã biết đứng lên đấu
tranh cho quyền lợi của mình. Phong trào đã chứng tỏ cho đảng CS thấy
thước đo của sự giận dữ và giới hạn của sự chịu đựng của người dân. So
với vài năm trước, đây là một bước phát triển cao hơn của phong trào xã
hội. Sự sụp đổ của Liên Xô cho thấy, bao nhiêu bom nguyên tử, mấy trăm
ngàn công an chìm nổi cũng vô hiệu trước sức mạnh của nhân dân.
Những vết đen trong lịch sử của Formosa Plastics Group
Việc dư luận quy kết cho Formosa là một điều hợp lý vì lịch sử của công
ty này đã có những hoạt động bất chánh như tham nhũng, hối lộ các viên
chức địa phương chỉ vì mục đích lợi nhuận bất chấp sức khỏe và sinh mạng
của con người.
Từ khi thành lập vào năm 1954 cho đến nay, Formosa Plastics Group, một
tập hợp các công ty đa dạng xuất nhiều mặt hàng từ dầu khí cho đến gang
thép, đã vi phạm luật pháp tại các quốc gia nơi Formosa Plastics Group
đầu tư và công ty này nhiều lần bị phạt và bị kết án.
Vụ thải cặn bã sản xuất có chứa chất thủy ngân (mercury) xuống vịnh
Sihanoukville là một ví dụ. Năm 1999, Formosa Plastics hối lộ các cấp
lãnh đạo Campuchia để nhập vào 3 ngàn tấn phế thải có thủy ngân và thải
xuống vịnh Sihanoukville. Cả ba làng Campuchia trong khu vực lần lượt
chết. Theo điều tra của Human Right Watch, các phế thải thủy ngân độc
được đưa từ Đài Loan sang và nhập được vào Campuchia nhờ hối lộ, như
chính Hun Sen ước lượng, khoảng 3 triệu đô-la cho các viên chức hải
quan.
Gọi đúng là Formosa Ha Tinh Steel Corporation, tên tiếng Việt là Công ty TNHH Gang Thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh,
viết tắt là FHTS) là một nhà máy gang thép được thiết lập tại Khu Kinh
Tế Vũng Áng với tài trợ của Tổng Công Ty Formosa Plastics Group đặt bản
doanh tại Đài Loan với cổ phần lớn thuộc Trung Quốc. Formosa Ha Tinh
được thành lập năm 2008 nhằm sản xuất gang thép trên vùng đất rộng 3,300
mẫu, tức 33 kilomet vuông, thuộc quận Kỳ Anh, Hà Tĩnh và gần cảng sâu
Vũng Áng. Vốn đầu tư ban đầu ước lượng là 22 tỉ đô-la, nhưng theo nhiều
nguồn tin mới, số vốn đầu tư có thể lên đến 28 tỉ đô-la với những lò
luyện kim sau khi hoàn thành có thể sản xuất 2 triệu tấn thép một năm.
Rất nhiều tác giả đã phân tích về nạn cá chết tại các tỉnh miền Trung
Việt Nam. Bài viết này chỉ tập trung vào ảnh hưởng của cơ chế chính trị
trong việc giải quyết các tai họa do con người hay thiên nhiên tạo ra.
Trong lúc không thể ngăn chận được tai họa, cách giải quyết của chính
phủ đóng một vai trò quan trọng trong công việc cứu giúp, điều tra
nguyên nhân và xây dựng lại từ trên điêu tàn đổ nát do tai họa gây ra.
Đáp ứng của lãnh đạo các chính phủ dân chủ trước các tai họa
Trên bàn của Tổng thống Harry Truman có một phương châm được in trên tấm bảng chỉ dài 13 phân tây nhưng rất nổi tiếng: “The buck stops here”. “The buck”
tiếng Anh có nghĩa là tấm bảng hiệu xác định ai là nhà cái trong một
trận xì tố (Poker). TT Truman sử dụng nhiều lần thành ngữ này để xác
định trách nhiệm của lãnh đạo một quốc gia, và như ông nói, không thể
sang đến tay bất cứ một người nào khác. Từ đó đến nay, phương châm này
rất nổi tiếng và phổ biến ở Mỹ. Mới đây TT Barack Obama cũng sử dụng “The buck stops here” để nhận lãnh trách nhiệm sau thất bại của chính phủ Dân Chủ đã để đảng Cộng Hòa chiếm đa số trong Hạ Viện Mỹ.
Không chỉ ở Mỹ mà trong mọi quốc gia dân chủ với tam quyền phân lập, vai
trò của hành pháp có trách nhiệm cuối cùng trong điều hành đất nước và
phản ứng nhanh hay chậm của chính phủ có ảnh hưởng tối hậu trong giải
quyết tai họa.
Vài ví dụ. Hurricane Katrina bắt đầu vào đất liền sáng thứ Hai, ngày 29
tháng Tám, 2005 và tàn phá các tiểu bang Mississippi, Louisiana của Mỹ.
Mặc dù đang đi nghỉ hè, ngay trong lúc bão còn đang hoành hành, 11 giờ
trưa hôm đó, TT George Bush đã họp báo và hứa sẽ làm tất cả để cứu giúp
nạn nhân. Bốn ngày sau, tiền bạc và vật dụng cứu trợ đã trên đường đến
các vùng bị thiệt hại. Chính phủ Mỹ chi 120 tỉ đô-la để cứu giúp nạn
nhân.
Nước Mỹ giàu quá, hãy dùng Chile, một nước nghèo, làm ví dụ để xem lãnh
đạo quốc gia này phản ứng thế nào trước trận động đất có cường độ 8.8 đã
xảy ra ngày 27 tháng Bảy, 2010.
Tổng thống Michelle Bachelet được thế giới ca ngợi về cách bà đã đáp ứng
với trận động đất. Bà ra lệnh tức khắc khai quang mọi phi trường và
khai thông các xa lộ dẫn vào vùng bị động đất. Nhờ đó, chỉ trong vòng
mười ngày, 90 phần trăm nhà cửa trong các vùng động đất đã có điện trở
lại và nửa triệu dân sống sót có đủ nước uống. Những xe tải lớn chở đồ
viện trợ và các hàng hóa đến tận tay nạn nhân. Giống như trường hợp Tổng
thống Bush, TT Michelle Bachelet cũng bị nhân dân phê bình phản ứng
chậm nhưng các chuyên viên động đất cho rằng để đánh giá một cách khách
quan, TT Michelle Bachelet đã đáp ứng một cách hiệu quả.
Đáp ứng từ các lãnh đạo độc tài CS
Động đất tại Nepal
Nepal là một quốc gia vùng Nam Á, có dân số khoảng 27 triệu người sống
dọc theo rặng Hy Mã Lạp Sơn. Ngày 25 tháng 4, 2015, trận động đất với độ
mạnh 7.8 làm hơn 8 ngàn người thiệt mạng và 19 ngàn người bị thương
trầm trọng. Ngày 12 tháng 5, 2015, trận động đất thứ hai với độ mạnh 7.3
lại xảy ra giết chết thêm 125 người và gây thương tích cho 2,500 người.
Theo tổng kết của chính phủ Nepal và các cơ quan cứu trợ quốc tế, con
số tử vong tính đến nay là 8,583 người, 6 triệu dân bị ảnh hưởng và có
đến 500 ngàn ngôi nhà bị tàn phá.
Mặc dù sau 2008, trên danh nghĩa Nepal là một nước cộng hòa nhưng thực
tế vẫn do đảng Maoist Unified Communist Party of Nepal (Maoist) nắm hết
quyền cai trị. Đất nước nhỏ hẹp này bị ảnh hưởng sâu xa của Trung Cộng
về mặt tư tưởng và do đó chi phối cả các hành động cứu trợ nạn nhân động
đất không chỉ trung ương mà xuống tận các tầng lớp cán bộ tại các địa
phương. Liên Hiệp Quốc và các tổ chức từ thiện quốc tế kết án chính phủ
Nepal vô hiệu quả, thối nát, tham nhũng và ngay cả ngăn chận các nguồn
tiếp tế đến các địa phương mà chính phủ không cho phép.
Lãnh đạo CSVN trước nạn cá chết
Ngày 6 tháng 4, hàng ngàn cá chết được phát hiện tại khu vực biển Vũng
Áng và bốn ngày sau, dọc bờ biển tỉnh Quảng Bình cá chết trôi dạt vào
bờ. Các báo nghi nhận, không chỉ cá nhỏ mà những con cá mú, cá vược biển
to gần 4kg. Tại bãi biển Mũi Đao, xã Kỳ Nam, thị xã Kỳ Anh, suốt 10
ngày đầu tháng Tư, cá chết thối, gây ô nhiễm môi trường. Ngư dân các xã
Kỳ Lợi, Kỳ Phương và Kỳ Nam làm nghề đi biển thất thu nặng nề vì cá đánh
được về cũng không ai mua, một phần vì sợ mua phải cá chết, một phần vì
sợ cá bị nhiễm độc.
Lãnh đạo trung ương im lặng. Gần ba tuần sau mới có đoàn kiểm tra thuộc
Bộ Tài Nguyên và môi trường đầu tiên do Tổng cục trưởng Nguyễn Văn Tài
dẫn đầu đến kiểm tra tại Công ty Điện lực Dầu khí Hà Tĩnh và tại Công ty
TNHH Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh.
Thay vì đưa ra sự thật, trong cùng ngày, báo Nhân Dân loan tin có kèm theo hình ảnh “Từ
đầu năm đến nay, một số đợt thủy triều đỏ xuất hiện khiến nước sông
Hoàng Mai, thị xã Hoàng Mai (Nghệ An) lúc có màu đỏ, lúc màu bùn. Nước
thủy triều đỏ xâm nhập đã gây thiệt hại và khó khăn cho việc nuôi trồng
thủy sản.”
Bức hình “thủy triều đỏ” do phóng viên Ng Vân chụp với lời ghi chú nguồn chính xác “Thủy triều đỏ xâm nhập cửa biển thị xã Hoàng Mai” chứ không phải là hình có tính cách minh họa như một số bồi bút của đảng biện hộ sau đó.
Kỹ thuật cạo sửa, thêm màu thịnh hành nhất vào thời kỳ Stalin. Tên độc
tài này không chỉ giết nhiều triệu người mà còn giết những lãnh đạo cao
cấp của đảng nên y phải ra lệnh cạo sửa hình ảnh chính thức của họ ra
khỏi tài liệu đảng. Lev Kamenev, Grigory Zinoviev
v.v... đều là những ủy viên Bộ Chính Trị đầu tiên sau cách mạng CS Nga
nên hình ảnh của họ đầy dẫy trên các hồ sơ lưu trữ. Hàng ngàn tấm ảnh
chính thức của họ chụp chung với Stalin đều được lịnh cạo sửa. Chưa thay
thế xong lãnh đạo này, Stalin đã giết lãnh đạo khác và các chuyên viên
hình ảnh lại phải tiếp tục cạo sửa. Phương pháp tuyên truyền lạc hậu đó
không chết theo ý thức hệ CS mà lại được tờ báo chính thức của đảng CSVN
sử dụng ngay giữa thời đại toàn cầu hóa. Các hãng tin báo chí lớn trên
thế giới đều mỉa mai và phê bình hành động bẩn thỉu đó của báo đảng
CSVN.
Quan hệ giữa cơ chế chính trị và môi trường
Thống kê 2016 Global Metrics For The Environment do đại học Yale công bố
cho thấy có sự gắn liền giữa sự trong sạch trong chính phủ và sự trong
sạch của môi trường. Bằng chứng, những quốc gia nằm trong tay các chính
phủ tham nhũng, độc tài quân phiệt cai trị ở Phi Châu như Trung Phi,
Cộng Hòa Congo, Ghana v.v... cũng là những quốc gia mà nơi đó rừng bị
khai thác không kiểm soát và thú hiếm sắp bị tận diệt.
Trong khi đó, những quốc gia được xem là bảo vệ môi trường tốt nhất như
Finland, Iceland, Switzerland, Sweden đồng thời cũng là những quốc gia
được lãnh đạo bởi các chính phủ trong sạch nhất thế giới.
Việt Nam được xếp vào hạng 131, và nếu để ý các bạn sẽ thấy nhóm quốc
gia trong đó có Việt Nam phần lớn là Phi Châu như Congo, Ghana,
Tanzania, Nigeria nghèo và trong mức độ còn chịu đựng độc tài.
Lý do đáp ứng chậm
- “Hồng hơn chuyên”: Các lãnh đạo CS không do ai bầu ra và cũng
không do một cơ quan hành pháp nào đề nghị với sự phê chuẩn bởi cơ quan
lập pháp độc lập. Họ phần đông rất dốt nát về chuyên môn nhưng trung
thành với mục tiêu của đảng CS và là thành viên các phe cánh lãnh đạo CS
đang thắng thế sau một cuộc tranh chấp nội bộ. Chế độ CS như chiếc máy
CS rệu rã nhưng vẫn chạy vì mòn đều và xăng nhớt là thành phần có học
ham danh lợi.
Như một tập quán CS, mỗi khi có một sự kiện hay tai họa xảy ra, ý niệm
đầu tiên đến trong đầu họ là tìm cách gì đó để bao che. Thay vì tức khắc
thành lập một ban đặc nhiệm, độc lập và mời các chuyên viên quốc tế đến
điều tra, họ lại đi bơi để chứng tỏ nước an toàn. Hành động tuyên
truyền trẻ con này gợi nhớ đến việc Mao, để kích thích tuổi trẻ tham gia
vào Cách mạng Văn Hóa dã man ở Trung Quốc, đã bơi trên sông Trường
Giang (Yangtze) cuối năm 1965.
- Thụ động, che giấu tội lỗi và lừa dối lẫn nhau: Trong một cơ
chế Trung ương tập quyền CS, sáng kiến cá nhân hay cả phát biểu cá nhân
là những điều tối kỵ. Cấp thấp chờ đợi cấp cao hơn và cứ theo chiếc
thang quyền lực đó mà dẫn đến trung ương. Các cán bộ CS trong guồng máy
không có quyền phê bình lãnh đạo hay phê bình chính sách của đảng bởi vì
làm vậy là vi phạm kỷ luật đảng, không trung thành với mục tiêu của
đảng. Cấp thấp nói dối đến cấp trên, bìa đặt thành quả và che đậy thất
bại. Do đó, không ngạc nhiên khi cần gần một tháng để có một đoàn do
trung ương cử xuống.
Có người sẽ biện hộ cho đảng, không thể so việc cá chết với người chết.
Nếu một trận động đất lớn như động đất tại Nepal chẳng hạn, chính phủ sẽ
phản ứng nhanh hơn. Không, cơ chế chi phối hành động. Phản ứng của cơ
chế chính trị CS ở đâu cũng vậy. Không chỉ Việt Nam ngày nay mà Liên Xô
trước đây cũng không khác. Khi các nước Thụy Sỹ, Đan Mạch, Phần Lan và
Na Uy khám phá ra chất phóng xạ cao trong khu vực có nhà máy nguyên tử
Chernobyl và liên lạc với Liên Xô, chính phủ Liên Xô bác bỏ nguồn tin
một tai họa nguyên tử vừa xảy ra. Và khi cả thế giới đều biết qua phim
ảnh vệ tinh, Liên Xô thừa nhận có tai nạn nhưng đã giải quyết xong rồi.
Việt Nam hôm nay, nhìn ra, nhìn lên, nhìn trước, nhìn sau đều không có
lối thoát, bởi vì vấn đề của Việt Nam là vấn đề nhân quả. Sau đất, biển,
đảo, rừng, cây, thực phẩm, thức ăn, chim cá, rồi sẽ tới gì nữa? Chưa
biết, nhưng dù gì cũng chỉ là “quả” chứ không phải là “nhân”. Tội ác sẽ
không bao giờ xóa được khi các nguyên nhân gây ra tội ác vẫn còn tồn
tại. Do đó, thay vì hái “quả” phải tập trung thay đổi “nhân” CS đã và
đang gây ra thảm trạng ngày nay.