Video: Công nhân Pou Yuen rượt đuổi dân phòng để giải vây đồng đội
Bạn đọc Danlambao
- Ngày 1/4/2015, hàng vạn công nhân Pou Yuen tiếp tục đình công phản
đối luật bảo hiểu xã hội vừa được quốc hội CS thông qua. Cuộc biểu tình
ôn hòa đã bước sang ngày thứ 7 liên tiếp và lan sang nhiều công ty khác
tại Bình Dương, Long An…
Đáp lại, nhà cầm quyền CSVN đã huy động lực lượng lên đến hàng ngàn
người, gồm cảnh sát cơ động, côn an, dân phòng, quân đội… kéo đến vây
hãm. Lợi dụng buổi trưa vắng người, CA bất ngờ kéo đến đàn áp và bắt bớ
nhiều công nhân. Dù vậy, sức mạnh của số đông công nhân đã khiến những
kẻ đàn áp phải bỏ chạy tán loạn.
Phá rào, giải vây đồng đội
Theo nhóm phóng viên Lao Động Việt có mặt tại hiện trường, đông đảo công
nhân khi hay chuyện đã lập tức phá hàng rào sắt, đồng loạt xông vào
giải cứu đồng đội.
Video do Lao Động Việt cho thấy hình ảnh lực lượng dân phòng đã phải bỏ chạy tán loạn vì bị bị công nhân rượt đuổi.
Trước khi thế mạnh mẽ và đoàn kết của công nhân, lực lượng đàn áp dù đã phải chạy tán loạn nhưng vẫn bắc loa đe dọa: “Đề nghị bà con giải tán, bằng không chúng tôi sẽ dùng biện pháp mạnh”.
Trong video xuất hiện nhiều tiếng la uất ức:
“Tui đóng bao nhiêu phải trả lại bấy nhiêu, chứ đợi đến 55 chắc gì tôi còn sống?”
“Công an phải bảo vệ công nhân chớ, sao trấn áp tụi tui?”
Được biết, nhiều máy rút tiền ATM đã bị khóa trong thời gian đình công.
Đây là thủ đoạn của nhà cầm quyền CSVN nhằm đánh vào đồng lương còm cõi
của công nhân.
Khi nào đến lượt Nguyễn Tấn Dũng?
Tuyên bố trên nhằm mục đích ‘xoa dịu’ công nhân, nhưng đã khiến chế độ
CSVN rơi vào tình thế bế tắc vì quỹ bảo hiểm xã hội và lương hưu đã sắp
cạn kiệt.
Nếu Nguyễn Tấn Dũng sửa điều luật 60 thì sẽ dẫn đến hậu quả là vỡ quỹ
bảo hiểm xã hội, hàng triệu cán bộ cộng sản bị mất lương hưu. Điều này
đồng nghĩa với thời điểm cáo chung của chế độ CSVN.
Ngược lại, nếu Nguyễn Tấn Dũng cố tình ‘quỵt nợ’ bằng trò hứa lèo như
trước đây, thì chắc chắn ông thủ tướng sẽ bị hàng triệu công nhân cả
nước ‘tính sổ’.
Được biết, sáng ngày 2/4/2015, các cuộc đình công đã lan sang các tỉnh
như Tiền Giang, Tây Ninh. Còn tại Sài Gòn, một số công nhân Pou Yuen vẫn
bỏ việc, trong khi nhiều người khác đã quay trở lại công ty.
Có thể thấy, thủ đoạn câu giờ đã khiến chế độ CSVN lung lay đến tận gốc. Nguyễn Tấn Dũng và các quan chức CS còn thời hạn 8 tháng trước khi luật bảo hiểm xã hội chính thức có hiệu lực vào đầu năm 2016.
Có thể thấy, thủ đoạn câu giờ đã khiến chế độ CSVN lung lay đến tận gốc. Nguyễn Tấn Dũng và các quan chức CS còn thời hạn 8 tháng trước khi luật bảo hiểm xã hội chính thức có hiệu lực vào đầu năm 2016.
Trong trường hợp Nguyễn Tấn Dũng không thuyết phục được quốc hội CSVN
sửa luật, chắc chắn người dân cả nước sẽ chứng kiến hình ảnh Nguyễn Tấn
Dũng và đảng CSVN tháo chạy tán loạn như những viên dân phòng trong đoạn
clip trên.
Bạn đọc Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
danlambaovn.blogspot.com
Chúng ta phải lên tiếng ủng hộ công nhân!
Trần Quốc Việt (Danlambao)
- Vì quyền lợi thiết thân của mình, hàng ngàn công nhân đã và đang đình
công để phản đối luật bảo hiểm mới mang tính chất cướp đoạt công khai
và lường gạt trắng trợn bao công sức khó nhọc của họ. Lên tiếng ủng hộ
họ chính là sự đồng hành của lương tâm chúng ta với sự đấu tranh của
công nhân, và là một trong những bước đầu tiên để kêu gọi lực lượng công
nhân đông đảo hướng về tương lai tự do và dân chủ chung, một nền tảng
thể chế bảo đảm bền vững quyền lợi của họ và mở ra những chân trời mới
sáng lạn cho tất cả mọi người Việt Nam hôm nay và ngày mai.
Những người đấu tranh cho tự do và dân chủ đứng trong và bên ngoài các
tổ chức dân sự tuy còn non yếu nhưng đông đảo nên và phải lên tiếng mạnh
mẽ ủng hộ họ, cùng sát cánh đồng hành tinh thần và chính nghĩa với họ,
cùng đứng trên điểm xuất phát chung là quyền lợi của họ để từ từ tiến về
mục tiêu tự do và dân chủ chung mà chúng ta đã và đang ươm trồng, nuôi
dưỡng, và đấu tranh không ngừng trong suốt hàng chục năm nay.
Hãy nhìn vào lịch sử thế giới đấu tranh bất bạo động - một chọn lựa mang
tính chiến lược và đạo đức - để học hỏi những bài học chiến thuật đấu
tranh của rất nhiều dân tộc và từ đấy ta thấy rõ chiến thuật họ dùng và
áp dụng chúng một cách linh hoạt và sáng tạo trong hoàn cảnh và tình
hình trong từng thời điểm ở Việt Nam.
Những nhà cựu lãnh đạo phong trào tuổi trẻ phản kháng Otpor, phong trào
lật đổ thành công chế độ độc tài ở Nam Tư vào năm 2000, đưa ra lời
khuyên quan trọng là đa số mọi người đều không quan tâm về nhân quyền.
Họ quan tâm về những vấn đề thiết thực hơn và trước mắt hơn như điện
nước, giáo dục, sinh kế, hay những quyền lợi sát sườn khác. Chúng ta
thấy rõ điều này hơn khi thấy cuộc tuần hành vì cây xanh ở Hà Nội, vô số
các cuộc biểu tình của tiểu thương phản đối việc phá các chợ truyền
thống để xây những khu trung tâm thương mại mà ảnh hưởng lớn đến việc
buôn bán của họ, những cuộc phản đối vì môi trường sống bị ô nhiễm nặng
nề, những vụ người dân phản đối tập thể việc cưỡng đoạt đất đai như ở
Dương Nội, vân vân. Tập trung vào những vấn đề dân sinh này không chỉ dễ
thành công hơn mà còn an toàn hơn và dễ gầy dựng phong trào ở cơ sở
hơn. Nhân dân thuộc mọi tầng lớp sẽ đứng hẳn và dứt khoát về phía những
phong trào và tổ chức dân sự nào có tầm nhìn mà hứa hẹn sẽ làm cho cuộc
sống của họ tốt đẹp hơn không những cho ngày mai mà cho ngay từ bây
giờ.Và đa phần những cuộc phản kháng nhỏ và thực tế này dễ thành công,
từ đấy phong trào lớn dần theo những chiến thắng nhỏ này đến những chiến
thắng nhỏ khác. Đây chính là những mồi lửa và những cuộc diễn tập cho
những cuộc biểu tình lớn đồng loạt và liên tục của hàng trăm ngàn người
trong tương lai cho những mục tiêu lâu dài hơn và chiến lược hơn.
Mặt khác, nói về bao cảnh đời và số phận khốn khổ và bị tàn hại dưới
chế độ độc tài là một chiến lược không hay. Ai cũng biết hết, và người
dân chỉ càng trở nên sợ hãi hơn, co cụm hơn, cam phận hơn, thụ động hơn
và ích kỷ hơn. Chưa bao giờ có cuộc biểu tình thực sự của xã hội ở Việt
Nam để phản đối việc công an giết người trong các đồn công an ngoại trừ
những sự phản đối nhỏ nhoi và thoáng qua của các gia đình nạn nhân và
thân hữu. Còn đa phần những người không liên quan cũng tức giận lắm
nhưng không làm gì hết. Quyền lợi thực tế, chứ không phải sự phẫn nộ,
mới chính là nhân tố tạo thời cơ.
Lich sử đã minh họa những lời họ khuyên chúng ta.
Phong trào Công đoàn Đoàn kết ở Ba Lan khởi đi và lớn mạnh mau chóng phần nào từ khẩu hiệu ngàn, ngàn vàng của họ là "Không có bánh mỳ nếu không có tự do."
Giả sử họ sửa khẩu hiệu ấy lại thành “Không có tự do nếu không có bánh
mỳ” thì lịch sử, cơ hội, vận may, và lòng dân biết đâu không đứng về
phía phong trào được đứng đầu bởi một người thợ điện thất học và hoàn
toàn vô danh. Hãy nhớ lời của Abraham Lincohn: "Với lòng dân, chẳng có gì có thể thất bại. Không lòng dân, chẳng có gì có thể thành công." Lòng
dân, xét cho cùng, chính là những vấn đề ảnh hưởng trực tiếp đến họ
nhất. Thử nhìn lại hàng chục cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Việt Nam
diễn ra trong những năm gần đây. Số lượng người tham gia hầu như rất ít
mặc dù không ai có thể nói rằng yêu nước là không thiêng liêng hay không
chính đáng. Đa số mọi người không xuống đường vì họ thờ ơ với tất cả
những gì nằm ngoài mối quan tâm và quyền lợi thiết thực của họ. Đám đông
xuống đường vì nước còn ít hơn cả những đám đông chen lấn vì miếng ăn
miễn phí.
Gandhi giành độc lập cho Ấn Độ nhờ vạch ra chiến lược xuất sắc. Ông chọn
muối làm điểm xuất phát để kích hoạt lòng dân với mục tiêu chiến lược
là tẩy chay, không ủng hộ, và làm lợi cho đế quốc Anh. Nhiều người cười
ông vì họ cho rằng luật về muối của người Anh tuy bất công nhưng quá nhỏ
nhặt và không đáng quan tâm bằng chuyện độc lập và tự do. Họ chỉ thấy
đường chân trời, còn Gandhi hình dung và lát những viên gạch mở đường
đến chân trời. Hay nói cách khác, họ chỉ thấy rừng mà không thấy cây còn
Gandhi thấy cả hai. Ông nói: “Ngoài không khí và nước, muối có lẽ là chất cần thiết nhất của sự sống”, đặc biệt muối cũng là “gia vị duy nhất của người nghèo.”
Ông và những người cộng sự đã đọc nhiều cuốn sách về muối, nghiên cứu và
tìm ra lộ trình tốt nhất cho cuộc tuần hành muối, vận dụng tối đa
truyền thông trong nước và thế giới để đưa tin hàng ngày về cuộc tuần
hành, và chính ông dẫn dầu cuộc tuần hành này. Hai mươi lăm ngày đi trên
chuyến đường dài 350 cây số để đến bờ biển, ông bước xuống biển vốc lên
nắm bùn và muối rồi nói với mọi người rằng “Với muối này tôi đang lam lung lay nền móng đế quốc Anh.”
Phải mất 17 năm sau Ấn Độ mới giành được độc lập, nhưng chiến thắng
tượng trưng khởi đi từ muối là bước kích hoạt quan trọng nhất để đẩy lùi
tâm lý nô lệ ra khỏi lòng dân Ấn và lên men lòng dân về nền độc lập và
tự do. Chiến thắng tượng trưng đầu tiên này đã rút ngắn con đường đưa
đến độc lập của Ấn độ đến 350 cây số và rút ngắn rất nhiều máu xương và
oán thù phải đổ ra cho cuộc chiến tranh bạo động cho cùng mục tiêu.
Có rất nhiều lý do khiến cộng sản sụp đổ. Trước nhất chế độ sụp đổ từ từ
vì thối nát, bất tài, và lòng tham không đáy ngày càng nhiều. Nhà văn
Mỹ Hemingway đã tóm tắt lại trong hai hàng trong tác phẩm “Mặt trời Cũng Mọc”:
“Anh bị phá sản như thế nào?”
“Hai cách. Dần dần rồi bất ngờ.”
Chế độ cộng sản chết dần do nó nhưng chết bất ngờ do nhân dân khi họ
đứng lên đòi quyền lợi chính đáng của mình. Toàn bộ các cuộc mạng ở Đông
Âu đều không bắt nguồn từ ý muốn công khai là sẽ lật đổ chế độ mà từ
các yêu cầu chế độ phải tôn trọng hiến pháp, nhân quyền, và phải tôn
trọng quyền lợi của người dân. Đây chính là những viên gạch mở đường đến
huyệt mộ của chế độ cộng sản. Từ đấy chúng ta thấy yêu cầu cấp bách là
phải ủng hộ, và nếu được nên đứng sau các cuộc phản kháng như cuộc đình
công của công nhân hiện nay hay cuộc phản đối chặt cây hàng loạt ở Hà
Nội
Con đường đến chân trời là con đường khởi đi từ những viên gạch nhỏ
nhất, tầm thường nhất, nhưng không có chúng mọi chân trời hy vọng đều là
ảo vọng ru ngủ mình trong giấc mộng triền miên.
Biểu tình chống tham nhũng đang cướp sạch kinh tế thị trường theo định hướng XHCN
Ngọc Ẩn (Danlambao) - Trong
những ngày vừa qua chúng ta chứng kiến cảnh công nhân biểu tình đòi
quyền sống bằng cách phản đối luật bảo hiểm xã hội đầy bất công trong
một xã hội đầy áp bức người nghèo. Cái phần định hướng XHCN trong kinh
tế thị trường chính là phần đảng CSVN toàn quyền viết ra luật ăn cướp
của dân khi họ muốn ăn cướp.
Hệ Thống Hành Chánh Tròng Tréo, Tốn Tiền Thuế
Đảng CSVN và Nhà Nước CSVN là hai hệ thống vận hành song song đầy tốn
kém ngân sách quốc gia một cách không cần thiết. Chỉ một hệ thống Nhà
Nước là đủ vận hành quốc gia. Người dân đóng thuế để trả lương cho hệ
thống "Đảng" và hệ thống "Nhà Nước". Hệ thống Đảng phục vụ cho đảng CSVN
nhưng nhiều triệu đảng viên ăn lương và tiền hưu từ tiền thuế của công
nhân và nông dân từ hệ thống Nhà Nước. Thay vì "Đảng" ăn chận tiền bảo
hiểm xã hội của công nhân thì "Đảng" trước hết nên cắt phần lương trả
cho các đảng viên phục vụ cho quyền lợi của đảng và tiếp tục hại dân.
Trước hết là loại bỏ chức Tổng Bí Thư Đảng và ban bệ phò tá TBT bao gồm
tỉnh ủy, quân ủy, quận ủy thì giúp tiết kiệm ngân quỹ rất nhiều và đơn
giản hóa hệ thống hành chánh tròng tréo, cồng kềnh quá hao tốn.
Hệ thống Lương Bổng Khuyến Khích Tham Nhũng
Trả lương thấp không đủ sống một cách kham khổ là đảng CSVN có chủ ý
bành trướng tham nhũng càng ngày càng lớn. Để kiếm thêm tiền nuôi gia
đình thì cảnh sát giao thông (CSGT) cần phạt dân, bắt dân đóng tiền hối
lộ cho dù có lỗi hay không có lỗi. Công an thì đi cướp nhà, cướp đất của
dân để ăn chia, bù đắp vào tiền lương chết đói. Cán bộ cao cấp thì ăn
chặn tiền viện trợ dùng xây dựng trường học, cầu cống, cán bọ trung cấp
thì ăn chận tiền từ thiện giúp người nghèo, bắt dân đóng hối lộ. Tòa án
thì nhận hối lộ để xử án theo số tiền chạy án. Báo Người Cao Tuổi tố cáo
tham nhũng thì bị đóng cửa, chủ nhiệm bị cách chức. Ông Thiếu Tướng
công an Nguyễn Văn Tuyên tuyên bố CSGT chỉ nhận vài ba chục hối lộ từ
dân thì không thể gọi là tham nhũng (1) thì hết ý. Tất cả mọi thứ tiền
tham nhũng từ công nhân, nông dân thì công nhân và nông dân chịu sao cho
nỗi hỡi "đảng"? Khi đảng CSVN tuyên bố chống tham nhũng là "đảng" đang
lừa gạt ngươi dân. Đảng tuyên bố chống tham nhũng đã mấy chục năm qua và
kết quả thì càng đông tham nhũng. Tin đảng cộng sản chống tham nhũng
thì giống như tin TBT Nguyễn Phú Trọng tuyên bố giãi thể đảng CSVN.
Hệ Quả Của Tham Nhũng và Độc Đảng
Đảng cộng sản nuôi một đội ngũ công an và CSGT, CSCĐ khổng lồ chỉ để đi
ăn cướp, nhận hối lộ và đàn áp người dân. Cộng Hòa XHCNVN là một đất
nước ở nơi đó bọn ăn cướp được trả lương bằng tiền đóng thuế của công
nhân. Tiền đóng thuế của công nhân chưa đủ để cung phụng cho côn an thì
nay đảng lại ra lệnh cho quốc hội bù nhìn ra luật cướp tiền bảo hiểm xã
hội của công nhân. Đây là tiền do công nhân đóng vào trong lúc đi làm.
Công nhân cần đặt câu hỏi với đảng CSVN là số tiền lấy từ quỹ an sinh xã
hội sẽ đưa cho ai và sử dụng vào việc gì? Công nhân đòi hỏi đảng CSVN
cắt bớt 30-40% số lượng công an ăn hại, CSGT, CSCĐ để tiết kiệm ngân quỹ
thì đâu cần phải cướp tiền bảo hiểm xã hội của công nhân. Ngoài việc
cướp tiền bảo hiểm thì đảng CSVN đã tăng giá xăng, giá điện, giá nước
khiến giá thực phẩm càng đắt đỏ và đời sống công nhân càng khốn khó.
Đảng CSVN cướp nhà, cướp đất, bán rừng, bán biển, xuất khẩu lao động,
chặt cây xanh bán riết rồi cũng hết các thứ để cướp, để bán. Công nhân
đã nghèo lại phải đóng tiền xóa đói giảm nghèo, nay lại bị ăn cướp tiền
bảo hiểm xã hội. Bọn cầm quyền có súng trong tay thế nên muốn cướp của
ai là bọn chúng học tập lời Bác "không có gì quý hơn đuợc tự do ăn cướp"
Chống Tham Nhũng và Đảng Cướp Bằng Cách Nào?
Ở cái xứ tham nhũng đông như kiến thì chớ có nên chống tham nhũng lẽ tẻ.
Bọn tham nhũng đông hơn quân Thanh đã và sẽ xúm vào đánh đập, bỏ tù
người khiếu kiện sau khi cướp hết tài sản của họ. Vụ án tham nhũng, cướp
đất của Đoàn Văn Vươn kết quả là bọn quan tham tuy thắng nhưng bắt đầu
biết sợ. Anh Đặng Ngọc Viết vì uất ức bị công an cướp nhà, đã xách súng
vào UBND tỉnh Thái Bình bắn 5 cán bộ. Dĩ nhiên là những cán bộ bị bắn
chưa chết sau này sẽ bớt đi ăn cướp chỉ vì sợ. Cả 2 trường hợp của Đoàn
Văn Vươn và Đặng Ngọc Viết làm cho bọn tham quan sợ nhưng bọn quan tham
vẫn sợ nhất là hằng trăm ngàn công nhân biểu tình chống bọn quan tham.
Những cuộc nổi dậy của người dân đã đánh sập nhiều đảng cộng sản tham
nhũng ở Nga, Ba Lan, Đông Đức, Hungary, Romani, Tiệp Khắc. Công Nhân
Việt Nam phải đi qua con đường nổi dậy làm cách mạng như những quốc gia
vừa kể. Ba Lan ngày nay đã tiến bộ về mọi mặt sau khi thoát cộng sản.
Con cháu chúng ta cần một môi trường sống tự do, bình đẳng, sung túc,
đạo đức thì hôm nay chúng ta cần hành động để thay đổi xã hội hiện nay.
Thời thế đã giao cho chúng ta trách nhiệm khôi phục lại đạo đức, trong
sạch xã hội để con em chúng ta lớn lên trong xã hội lành mạnh.
Định hướng XHCN trong kinh tế thị trường thì phần định hướng XHCN là
đảng CSVN có quyền tự do cướp sạch những gì do người công nhân làm ra
trong kinh tế thị trường. Người dân và công nhân cần biểu tình khắp nước
để đòi lại những gì đã bị CSVN cướp và ngăn chận những bước ăn cướp kế
tiếp.