27/03/20160
Le Nguyen
Di sản rác rưởi của Hồ, tuy mất vệ sinh nhưng cũng
chỉ đủ làm cho đám cháu ngoan văn nô, bồi bút, trí nô chạy theo hít hửi
ngộp thở, bở hơi tai chứ nó không tai hại, độc hại như các thứ di sản
khác của Hồ để lại, gây hậu quả nghiêm trọng khó khắc phục gồm chủ nghĩa
Mác-Lê, chủ nghĩa xã hội, đảng cộng sản, chế độ độc tài toàn trị phản
động...cùng với đám cộng con kế thừa khư khư ôm giữ, bám chặt vào cái
gọi là tư tưởng, đạo đức quỷ quyệt, xảo trá, độc ác của Hồ Chí Minh để
vinh thân phì da, để cưỡng cướp thu vén lợi quyền về tay giòng tộc, phe
nhóm của chúng nó.
Nói cách khác di sản rác rưởi tuy có nặng mùi khó
ngửi nhưng vẫn không nguy hại bằng tư tưởng phi tư tưởng, đạo đức vô đạo
đức của Hồ, tác động lên tư duy nhận thức của đám cháu ngoan các loại
do Hồ tổ chức giáo dục, rèn luyện trong chuồng nuôi súc vật xã hội chủ
nghĩa nên khi đám cháu ngoan này xuất trại đã mất hết tính người. Chúng
bị tẩy não biến thành công cụ chỉ biết nói theo, làm theo quán tính
trong quy trình khép kín của tư tưởng đạo đức hoang dã, cuồng bạo Mác,
Lê, Mao, Hồ...thật đáng ghê sợ.
Đám cháu ngoan được nuôi trồng trong trại súc vật
mang tên chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa xã hội do Hồ rèn luyện, giáo dục
theo phương pháp vô giáo dục phi nhân tính, phi nhân bản, phi thánh thần
dựa trên nền tảng triết học chính trị của chủ nghĩa Mác-Lê “hiệp đồng
tác chiến” với vô gia đình, vô tôn giáo, vô tổ quốc. Thế cho nên đám
cháu ngoan do Hồ dạy dỗ không còn là chính mình nữa. Chúng không còn
biết ông bà cha mẹ vì được Hồ dạy chỉ vào mặt tổ tiên mình hỏi: “ Mày
biết tao là ai không?” Chúng được dạy báng bổ thánh thần để không còn
biết trên có trời, dưới có đất! Chúng được dạy cho quên dần khái niệm tổ
quốc, chỉ biết có mỗi tổ quốc xã hội chủ nghĩa. Nói chung, chúng được
Hồ dạy dỗ cho chỉ biết có mỗi Mác, Lê, Mao, Hồ và đảng cộng sản để trung
thành mù quáng mà thôi.
Ngày nay những thứ ghê tởm, kinh khủng của cái gọi là
tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh không chỉ ngấm trong máu, nằm trong tư
duy, nhận thức của đám cháu ngoan bác Hồ trong nội bộ tổ chức đảng, nhà
nước csVN mà nó đã lây lan ra toàn xã hội, xã hội chủ nghĩa. Nó làm cho
con người Việt Nam tha hóa, không còn là chính mình nữa, không còn biết
tự trọng, vô tư cách, vô nhân cách đến độ không còn biết phân biệt đúng
sai, phải trái...
Cụ thể là cán bộ, quan chức, đảng viên cộng sản vô tư
cách, vô nhân cách, không biết tư trọng, bại liệt dây thần kinh xấu hổ
làm nhục quốc thể qua các hình ảnh ngoại giao cúi đầu khom lưng, bắt tay
ôm hôn anh bạn 4 tốt, 16 vàng như con ôm cha thắm thiết hơn mức cần
thiết trong các nghi thức ngoại giao được thu vào ống kính của truyền
thông quốc tế, tràn lan trên các báo đài lề đảng, trên các trang mạng xã
hội lề dân.
Những việc làm nhục quốc thể không chỉ co cụm trong
số cán bộ, quan chức, đảng viên được Hồ trực tiếp lẫn gián tiếp rèn
luyện, dạy dỗ nắm giữ quyền lực lãnh đạo đảng, nhà nước công du nước
ngoài mà có cả cháu con thân nhân, giòng họ của đám được gọi là có
truyền thống cách mạng - những đứa có chức vụ trong các cơ quan đảng,
nhà nước, có làm việc trong công ty quốc doanh, có điều kiện du lịch du
học, du lịch ra nước ngoài...Chúng ăn cắp đồ trong siêu thị, chúng buôn
hàng cấm, chúng thể hiện văn hóa chen lấn xã hội chủ nghĩa nơi công
cộng, chúng giành giật thức ăn trong các quán ăn bao bụng (buffet) đến
đổi các siêu thị, quán ăn của nhiều nước dán bảng cấm người Việt vào
bằng ngôn ngữ Việt!...Thật là nhục nhã.
Những vụ việc xấu xa ăn cắp ăn trộm, ăn uống hồ đồ vô
văn hóa như kẻ sắp chết đói của những đứa liên quan mật thiết với quyền
lực, quyền lợi đảng, nhà nước vừa kể, không phải là do các thế lực thù
địch hay bọn phản động lưu vong thù hận dựng chuyện, bịa đặt, nói xấu
cháu ngoan bác Hồ mà nó chính là văn hóa của con người mới xã hội chủ
nghĩa do ông tiến sĩ Trương Văn Món, giám đốc trung tâm UNESCO tường
thuật một vài chuyện nhỏ đáng xấu hổ trên báo lề đảng như sau:
.
.
Con người mới xã hội chủ nghĩa ở tụ điểm ăn Buffet.
.
.
“... Ở Malaysia, mỗi khi
đến dịp lễ 2/9, Đại sứ quán Việt Nam tổ chức sự kiện rất lớn, có mời đại
diện Đại sứ quán các nước khác và người lao động Việt Nam ở nước ngoài
tới dự. Chúng tôi được yêu cầu hỗ trợ tổ chức chương trình đón tiếp như
chuẩn bị bàn ghế, đồ ăn tiếp khách.
Tiệc đứng tổ chức ngoài
trời, lễ kỷ niệm tổ chức trong hội trường... Khi buổi lễ chưa kết thúc,
trước bao nhiêu quan khách đã ào vào lấy thức ăn. Tạo ra một khung cảnh
hỗn loạn vô cùng xấu hổ. Đến mức khách tham dự không còn gì ăn...
Lúc đó, vì xấu hổ, vì
danh dự của một quốc gia, đại diện Đại sứ quán Việt Nam tại đây phải
chắp tay xin lỗi quan khách vì bị cướp hết đồ ăn...
...Đến năm sau, rút kinh
nghiệm, chúng tôi tổ chức một nửa tiệc ngoài trời, một nửa trong hội
trường. Nhưng tình hình cũng không cải thiện được bao nhiêu. Họ ăn hết
ngoài trời lại xông vào hội trường, leo lên cả tầng hai cướp đồ ăn luôn.
Không biết xấu hổ là gì. Ăn xong còn vứt rác bừa bãi, chỗ nào cũng vứt.
Xấu xí vậy nhưng không cải thiện được...
.... không phải người dân
nước nào cũng hoàn hảo, cũng đều tốt có điều ở trong một đất nước mà
pháp luật, kỷ cương được thiết lập chặt chẽ, người dân có ý thức vươn
lên, thấy sai sẽ sửa...
... Một lần đi công tác ở
Malaysia, trong lúc đợi lên tàu ông được gặp lại người bạn là người
Nhật Bản. Người bạn Nhật của ông đã mua hoa quả, đồ ăn chuẩn bị cho lúc
đợi tàu.
Do lâu ngày mới gặp lại, hai người bị cuốn vào câu chuyện và quên mất yêu cầu không được phép mang đồ ăn, hút thuốc khi ra đảo.
Ngay lập tức, cảnh sát Malaysia bước tới yêu cầu quay lại, xử phạt ngay.
Không như Việt Nam, hút
thuốc thoải mái, dù có cấm nhưng cũng chả phạt được ai. Ở đây rõ ràng là
ý thức nhưng cũng còn phải do cơ chế quản lý. Không thể chỉ kêu gọi ý
thức suông nữa..
...Việt Nam cam kết xóa
đói giảm nghèo và tuyên bố tiêu chuẩn giảm nghèo của VN với Liên Hiệp
quốc là 82%. Tuy nhiên, chưa nói tới số liệu thống kê có chính xác, đáng
tin cậy hay không nhưng khảo sát thực tế tại các một số xã, huyện miền
núi vẫn có xã có đến gần 80% là hộ nghèo.
Trước đó vài hôm, một
kênh truyền hình cũng phát tại Bắc Cạn, vẫn trong diện nghèo đói, khó
khăn nhưng trong thống kê thì những hộ này đã thoát nghèo. Tôi không
bình luận, chỉ nêu ví dụ như vậy để hình dung cho dễ...
... Đi khám bệnh, nếu có
một người xé hàng để khám trước nhưng trong cả hàng đó không ai nói gì
họ sẽ quen. Một người làm được, người khác sẽ làm, cứ thế ai cũng muốn
xé hàng mà không muốn xếp hàng...
Ông cho biết, bản
chất của người Việt không xấu, cơ bản là do quản lý không chặt. Khi
làm được một lần, làm được lần hai, lần ba, lâu dần sẽ thành thói quen.
Một thói quen cứ lặp đi lặp lại thì thành văn hóa...”(1)
.
.
Phẩm chất cháu ngoan bác Hồ cũng là con người mới xã
hội chủ nghĩa do Hồ rèn luyện, giáo dục đã trở thành nếp văn hóa đặc thù
xã hội chủ nghĩa. Chính xác là văn hóa cộng sản có bàn tay Hồ nhào nặn
đã trở thành phổ biến trong nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã
được Trương Văn Món kể ra vài vụ việc cụ thể. Thực tế con người mới xã
hội chủ nghĩa với tư tưởng, đạo đức mang đậm dấu ấn Hồ đáng hổ thẹn,
không chỉ có ông Trương văn Món kể ra, nói đến mà nó còn được ông phó
giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Văn Nam, nguyên viện trưởng viện nghiên cứu
thương mại, chỉ ra ở khía cạnh, đặc tính thiếu trung thực, tức là nói
dối của cán bộ, đảng viên trong tổ chức đảng, nhà nước csVN như sau:
“ ...Tính thiếu trung
thực của người Việt đang ngày càng trở nên phổ biến, rất tự nhiên. Nói
dối nhiều khi không vì mục đích gì, nói dối là thói quen, nói dối là bản
năng của những người tiểu nông, nghèo đói, biệt lập, bị bó buộc, thấp
kém; nói dối vì tâm lý ngại phải nói ra những mong muốn, việc làm của
mình, ngại cho người khác thấy sự thấp kém; nói dối để che giấu những
thói hư tật xấu; nói dối còn vì mục đích vụ lợi, tham lam.... Nói dối có
ở mọi hoàn cảnh, mọi điều kiện, mọi lúc, mọi nơi...
...Từ nói dối không vì
mục đích gì, rồi nói dối thành bản năng, dần dần nói dối để vụ lợi, nói
dối để che giấu mục đích tham nhũng, nói dối để che giấu những hành vi
sai trái...
... Có ba người bạn cùng
tham gia thanh niên xung phong vào những năm 1945. Sau khi hòa bình
thống nhất, ba người lại có ba lời khai khác nhau, người thì khai tham
gia tiền khởi nghĩa, có người còn nhận là lão thành cách mạng. Tất cả
cũng vì muốn có chế độ, chính sách, vì muốn được ghi danh bảng có
công...
...Tôi đi họp có cán bộ
bảo tôi, bác ký hộ cháu để chúng cháu quyết toán. Tôi nhận một phong bì
thì phải ký tới 3-4 bản. Tôi làm khoa học, nhận một đồng cũng quý, người
ta nhờ chẳng lẽ tôi không ký. Nhưng tôi hiểu, lỗi không phải ở cô nhân
viên đó mà còn là chủ trương chung từ trên chỉ đạo xuống. Ngay cả những
người làm chính sách cũng biết việc này. Họ biết nhưng vẫn phải làm ngơ
do chính sách thiếu thực tế, quá ngặt nghèo, không đảm bảo được cuộc
sống. Vì thế, họ phải làm giả, làm dối để vụ lợi, để thụt két, tham
nhũng...
...Ở đây không đơn giản
chỉ là thiếu trung thực. Ngoài việc lợi dụng sự dối trá của hệ thống
quản lý, mua chuộc cán bộ hòng che giấu những hành vi phạm pháp thì bản
chất của nó là hành vi lừa đảo, tham nhũng. Như vậy, sự thiếu trung
thực, gian dối của chính cơ quan quản lý đã tạo kẽ hở tiếp tay cho việc
làm phi pháp. Làm hại cho cả xã hội, làm hại cả cộng đồng chỉ vì lòng
tham vô đáy...
...Một khi, sự dối trá ẩn
hiện ngay cả trong hệ thống giáo dục, đi học còn chạy điểm, mua bằng.
Đâu đó, vẫn còn những báo cáo chạy theo thành tích, lợi ích thì buộc một
con người phải sống trung thực là rất khó...
Nói dối ở Việt Nam
có thể nhìn nhận từ nhiều góc độ. Nguyên nhân có thể từ lịch sử xuất
thân là nước nông nghiệp, tư tưởng tiểu nông còn nặng nề, chưa phát
triển...”(2)
.
Phải công nhận là hai ông trí thức xã nghĩa này đã có
chút can đảm chỉ ra phẩm chất chính xác của đám cháu ngoan thuộc giòng
sản phẩm con người mới xã hội chủ nghĩa, nhưng không chắc các ông trí
thức Trương Văn Món, Nguyễn Văn Nam có trung thực, có lòng tự trọng hay
không? khi các ông chỉ nói đến, chỉ lên án, chỉ đổ thừa cho thói hư tật
xấu của con người Việt Nam thời xã nghĩa là do thói quen quán tính thành
nếp văn hóa xấu và do Việt Nam ta là nước nông nghiệp, tư tưởng tiểu
nông còn nặng nề, chưa phát triển. Tiền đề của hai ông đưa ra dễ gây cảm
tình cho người quan tâm chuyện dài xã nghĩa nhưng kết luận nguồn gốc
phát sinh xấu ác của con người xã nghĩa trong tư duy hai ông khá tức
cười!
Hai ông trí thức xã nghĩa ra vẽ kẻ cả, lớn tiếng lên
án các đứa cháu ngoan thiếu trung thực làm hại xã hội, làm hại cộng
đồng, thiếu lòng tự trọng làm nhục quốc thể ở nơi công cộng, ở trong lẫn
ngoài nước? Thế nhưng không hiểu sao?... Các ông trí thức xã nghĩa này
có thiếu trung thực, có tự trọng đủ hay không mà không thấy nói đến
nguyên nhân cốt lõi khiến cho cán bộ, đảng viên quan chức tha hóa, xấu
xa hơn hẳn nhưng người may mắn, không bị Hồ Chí Minh trực tiếp lẫn gián
tiếp rèn luyện, giáo dục?
Thật sự những ai theo dõi để mắt đến đám cháu ngoan
trong tổ chức đảng, nhà nước csVN hiện nay đều thấy chúng là bản sao đầy
đủ của tên đại bịp, đại gian, đại ác Hồ Chí Minh, khó lẫn vào đâu được.
Giờ thì ai cũng biết độc ác, dối trá, vô tư cách, vô nhân cách, không
còn biết tự trọng, đứt dây thần kinh xấu hổ... bắt nguồn từ việc Hồ du
nhập truyền bá chủ nghĩa Mác-Lê, chủ nghĩa xã hội, tổ chức đảng cộng
sản, rèn luyện, giáo dục những tên Mác xít cuồng tín, bạo tàn không còn
tính người.
Những hành động làm nhục quốc thể của đám cháu ngoan
bác Hồ, những con người mới xã hội chủ nghĩa là do bác đảng rèn luyện,
dạy dỗ là sự thật không thể chối cãi hay ngụy biện và chỉ có những tên
trí nô mới lươn lẹo như bác Hồ Chí Minh, mới đổ thừa những thói hư tật
xấu, độc ác lưu manh của những đứa cháu ngoan bác Hồ, những con người
mới xã hội chủ nghĩa là do thói quen văn hóa, là do bản năng, tư tưởng
tiểu nông của những người nghèo đói, biệt lập, thấp kém?...Những người
mà bác đảng cần lợi dụng thì phong tặng là giai cấp tiên phong lãnh đạo
nhà nước và xã hội còn hết giá trị lợi dụng thì qua mồm mép trí nô miệt
thị gọi là tiểu nông, nghèo đói, thấp kém...làm nhục quốc thể!
Chú thích: