( Toàn bộ hình ảnh của ngày 30.04.16 )
Trời
đất không phụ lòng người,giá mà cơn mưa đổ xuống như tin khí tượng cho biết,
thì thật là thê thảm. Hôm nay trời nắng đẹp, bầu trời trong xanh, nắng ấm tô điễm
thêm cho màu vàng tươi thắm của màu cờ Tổ Quốc.
Đối
diện với một rừng cờ vàng của đoàn biểu tình là Tổng Lảnh Sự Quán Việt Cộng
Frankfurt, ngôi nhà nằm chơ vơ, lạnh lùng ; trước ngôi nhà lá cờ máu ủ rủ trông
như ngôi nhà ma, nếu không nhà ma thì cũng nhà xác. Nhìn lá cờ ủ rủ và không
khí hoang vắng của Tổng Lảnh Sự Quán, Tôi liên tưởng đến hai câu thơ của nhà
thơ Trần Dần :
Tôi bước đi, không thấy
phố, không thấy nhà,
Chỉ thấy mưa sa trên hàng cờ đỏ.
41
năm, gần như một nửa đời người. Thời gian không quá ngắn mà cũng không quá dài,41
năm cũng đã quá dư thừa cho người dân Miền Nam và cũng đã quá thấm cho người
dân miền Bắc.
Đừng
hỏi tại sao cứ vào tháng 04 Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn cộng sản khắp năm châu
bốn bể lại tổ chức Biểu Tình và Tưởng Niệm
một cách quá long trọng.Vào giai đoạn và thời điểm này mà còn hỏi tại sao thì
quả thật quá ư ấu trỉ !
30.04.
1975 là giai đoạn lịch sử tang thương đầy máu lệ cho người dân cùa cả hai miền
Nam, Bắc.´´Triệu người vui, triệu người buồn´´ ư ? Có niềm vui nào lại đến trong ngày ´´đại
tang´´ của đất nước. Có chăng, là niềm vui ´´chiến lợi phẩm´´ của kẻ cướp nước.
Nhà văn Dương Thu Hương : ´´Nền văn minh đã thua chế độ man rợ ´´ . Bà đã chói
mắt và bật khóc khi khói lửa bao trùm thành phố hoa lệ - Thủ Đô Sài Gòn – và
cũng chính chế độ man rợ đó đã gieo tang tóc, hận thù và phá nát di sản qúy báu
Cha Ông để lại qua 41 năm thống trị và cai trị đất nước bằng bạo lực.