5/5/16

30.04 – Tưởng Niệm 41 năm Quốc Hận


                                                                  ( Toàn bộ hình ảnh của ngày 30.04.16 )

Trời đất không phụ lòng người,giá mà cơn mưa đổ xuống như tin khí tượng cho biết, thì thật là thê thảm. Hôm nay trời nắng đẹp, bầu trời trong xanh, nắng ấm tô điễm thêm cho màu vàng tươi thắm của màu cờ Tổ Quốc.
Đối diện với một rừng cờ vàng của đoàn biểu tình là Tổng Lảnh Sự Quán Việt Cộng Frankfurt, ngôi nhà nằm chơ vơ, lạnh lùng ; trước ngôi nhà lá cờ máu ủ rủ trông như ngôi nhà ma, nếu không nhà ma thì cũng nhà xác. Nhìn lá cờ ủ rủ và không khí hoang vắng của Tổng Lảnh Sự Quán, Tôi liên tưởng đến hai câu thơ của nhà thơ Trần Dần :
                                       Tôi bước đi, không thấy phố, không thấy nhà,
                                       Chỉ thấy mưa sa trên hàng cờ đỏ.

41 năm, gần như một nửa đời người. Thời gian không quá ngắn mà cũng không quá dài,41 năm cũng đã quá dư thừa cho người dân Miền Nam và cũng đã quá thấm cho người dân miền Bắc.
Đừng hỏi tại sao cứ vào tháng 04 Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn cộng sản khắp năm châu bốn bể lại tổ chức Biểu Tình và  Tưởng Niệm một cách quá long trọng.Vào giai đoạn và thời điểm này mà còn hỏi tại sao thì quả thật quá ư ấu trỉ !
30.04. 1975 là giai đoạn lịch sử tang thương đầy máu lệ cho người dân cùa cả hai miền Nam, Bắc.´´Triệu người vui, triệu người buồn´´ ư ?  Có niềm vui nào lại đến trong ngày ´´đại tang´´ của đất nước. Có chăng, là niềm vui ´´chiến lợi phẩm´´ của kẻ cướp nước. Nhà văn Dương Thu Hương : ´´Nền văn minh đã thua chế độ man rợ ´´ . Bà đã chói mắt và bật khóc khi khói lửa bao trùm thành phố hoa lệ - Thủ Đô Sài Gòn – và cũng chính chế độ man rợ đó đã gieo tang tóc, hận thù và phá nát di sản qúy báu Cha Ông để lại qua 41 năm thống trị và cai trị đất nước bằng bạo lực.

4/5/16

Vũng Áng - Formosa: Chế độ CSVN đang hóc xương gà

Thạch Đạt Lang (Danlambao)Trong bài "Chuyện chẳng có gì mà ầm ĩ" tôi đã tiên đoán được những bước đi của chế độ CSVN khi viết:
"Trong vài ngày nữa, chắc chắn sẽ có thông báo từ bộ Tài Nguyên & Môi Trường là kết quả thử nghiệm đã có, chất độc hại, kim loại nặng chứa trong chất thải xả ra từ KCN Formosa nằm trong giới hạn cho phép."
Đến nay, sự tiên đoán của người viết đã được chứng minh là đúng. Tổng Cục Môi Trường thuộc bộ TN&MT đã ra thông báo là nước biển ở những vùng có cá chết thuộc 4 tỉnh Hà Tĩnh, Quãng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế an toàn, sạch đạt quy chuẩn Việt Nam.
Dù không trực tiếp xác nhận chất thải xả ra từ KCN Formosa là an toàn, nằm trong giới hạn cho phép, việc loan tin của tổng cục Môi Trường như trên chứng tỏ chế độ CSVN cũng như bộ Tài Nguyên & Môi Trường, sắp tới sẽ không có biện pháp nào để thay đổi tình trạng hiện tại về việc xả thải của Formosa.
Không bàn chuyện Quy chuẩn Việt Nam (dĩ nhiên) không thể so sánh với Quy chuẩn quốc tế (International Standard), bởi sức chịu đựng với độc tố, kim loại nặng của người Việt Nam (chắc chắn) phải cao hơn người ngoại quốc nhiều lần.(1)
Để chứng minh điều này, lãnh đạo của chế độ ở Đà Nẵng, Hà Tĩnh đã đi tắm biển, ăn cá, các loại hải sản... (ở những nơi... không có cá chết hàng loạt).

Việt nam đang đối diện với khủng bố chất độc hay đang là một bãi rác công nghiệp?

1. Khủng bố chất độc
Ảnh minh họa: khủng bố chất độc. Nguồn: internet
Khi nói đến khủng bố ta hay nghĩ đến các tổ chức cuồng tín, tàn bạo phần lớn từ các nước đang phát triển.  Khủng bố là phương tiện mà kẻ yếu và không có tính chính đáng dùng để tiêu diệt và đe dọa đối tượng bị cho là kẻ thù, nhưng sự thực thì đa số thương vong do khủng bố gây ra là dân lành vô tội.
Nhưng không phải bao giờ khủng bố cũng do các nhóm cuồng tín, những kẻ yếu không có tính chính đáng gây ra, đặc biệt là khủng bố chất độc (toxic terrorism), chữ của Phil O’Keege (1988). Khủng bố chất độc dùng để chỉ hành vi đem chất thải độc hại từ xứ mình đổ sang xứ người gây ra bệnh tật chết chóc cho hàng triệu người đang sống và dị tật cho hàng triệu sinh linh sắp ra đời.
Thủ phạm của khủng bố chất độc không ai khác hơn là các tập đoàn, công ty công nghiệp ở các nước phát triển. Bị hạn chế vì các qui định quốc tế và quốc gia về rác thải công nghiệp, các công ty ở các nước phát triển đã tìm cách luồn lách đưa số rác khổng lồ này sang các nước nghèo, bằng cách móc nối sự tiếp tay đồng lõa của bộ máy tham nhũng của chính quyền ở các nước nghèo.  Hành vi vô đạo, phi nhân tính, và hủy hoại nhân thế này được gọi một cách mỹ miều là mua bán rác thải độc hại, toxic waste trade. Sam Omatseye, trích trong Phil O’Keege (1988, trang 87), cay đắng, và phẫn nộ:
“…nạn mua bán rác thải độc hại một lần nữa cho thấy châu Âu luôn nghĩ về châu Phi như một vùng đất hoang dã (wasteland), và con người ở đó, những sinh linh hoang phế (waste beings).”

Chó nhà tang

Năm xích lô (Danlambao) - Chuyện gì đang xảy ra tại Việt Nam khi nhà chức trách ông nói gà, bà nói vịt. Sáng nắng chiều mưa, trưa lất phất. Ông thì nói nước biển vẫn an toàn và dân cứ ăn hải sản thoải mái. Thế rồi bỗng dưng ngày 03 tháng 05 cá tôm tự nhiên và nuôi lại chết hoặc nổi lờ đờ hàng loạt ở Thừa Thiên-Huế làm mấy ông bà cà lăm, cụp đuôi như chó chạy tang.
Mới cách đây vài ngày, để trấn an dư luận, lề đảng và mấy ông sở TN-MT (Tài nguyên - Môi trường) biểu diễn vũ điệu cá chưa muốn chết khi quậy vài phút khoe bụng bên bờ biển. Sau đó lên bờ ăn cá... nhập khẩu. Có lẽ bây chừ đang hối hận cho bệnh ngu vì không biết có bị di chứng bệnh tật mãn tính. Đã ngu lại còn kích động người dân tắm biển nữa thành phá hoại tài nguyên đất nước (nhân dân giá rẻ). Thôi lỡ có chết cũng được truy tặng liệt sĩ, có công tự cắt mạng. Trước sau gì không tử cũng liệt, đề nghị nhân dân giao luôn cho mấy ông tự đọc tưởng niệm, khỏi chờ báo cáo chi cho mất thì giờ.
Dòng hải lưu mùa Hè chảy về phía Nam. Rồi đây sẽ tới Đà Nẵng, Quảng Ngãi, Bình Định, Phú Yên và tà tà xuôi đến Cà Mau. Mùa Đông lại ngược ra Bắc, thôi rồi Lượm ơi. Không ngăn chặn nguồn độc thì đất nước này sẽ chết. Phát triển bền vững là vậy đó sao?

Một nhà nước họ "Ỷ"

Viễn Xứ (Danlambao) - Có lẽ trên thế giới loài người, chuyện quốc gia bị một chính phủ độc tài chuyên chế cai trị không phải là một chuyện lạ. Nhưng nhìn tới nhìn lui từ Đông sang Tây, từ văn minh tới man rợ cũng chưa thấy một đất nước nào mà cái chính phủ đại diện cho gần một trăm triệu dân lại cộng hưởng hết những gì xấu xa, tồi tệ của tất cả các quốc gia còn đang bị thế giới văn minh xem là độc tài, lạc hậu như nước ta. Cái nhà nước này nó có cái họ rất đặc biệt là họ Ỷ và đây là những dẫn chứng tiêu biểu nhất:
1. Ỷ lại: Ngẫm mà ngán, nghĩ mà chán như con gián khi một bầy khỉ đột không ăn học gì ráo trọi, tuổi mới 12,13 đã cầm súng giết người (mà chuyện cách đây non ba phần tư thế kỷ chứ không phải thời IS ngày nay mà nói là "anh hùng khủng bố"), còn quá cha mấy bộ phim Rambo của Mỹ hay Teheran v.v...và v.v... Thời chiến đã vậy, thời bình còn khốn nạn hơn: Chúng lập nên một chính quyền khỉ đột rồi cha truyền con nối từ thời khỉ đít xanh (ở rừng xanh) sang thời khỉ đít đỏ (thờ cờ đỏ quần què Chệt) nhảy lên làm kinh tế. Vì là lũ ngu dốt, chúng chỉ biết ăn tạp và tranh giành ngôi Hầu vương, phá nát một quốc gia với bao nhiêu là ưu đãi từ thiên nhiên cho tới trí tuệ con người. Chẳng những bất tài, vô dụng ăn tàn phá mạt cả đất nước chúng còn có tính ỷ lại vào việc bóc lột người dân nuôi chúng:
a) Bà Chủ tịch Ngân Hàng Thế Giới hỏi: Nếu chúng tôi tiếp tục cho Việt Nam vay thì các ông sẽ lấy gì bảo đảm?

Biển đau, cá chết

(Danlambao) - Biển đang đau và cá đang chết, những người dân Việt Nam sống bên cạnh biển, sống nhờ biển đang kêu van, khóc lóc. Sống cách xa quê hương nửa vòng trái đất từng theo dõi những cuộc biểu tình của người dân trên Internet tôi nghe lòng xúc động nghẹn ngào theo tiếng khóc của dân tộc tôi.
Từ ngày còn bé với những bước ngập ngừng, thơ dại tới trường học tôi đã được dạy rằng nước Việt Nam hình cong chữ S nằm trải dài theo bờ biển Thái Bình Dương. Dân nước tôi phần đông sống bằng nghề chài lưới và đại dương là người mẹ bao dung đã nuôi dưỡng những thế hệ Việt Nam từ huyền thoại ngày xa xưa lập quốc theo cha Lạc Long Quân đi về phía biển.
Món ăn chính của dân tộc tôi là cơm và cá. Chúng tôi lớn lên nhờ nước mắn và cá, chúng tôi lớn lên nhờ biển và biển đang chảy trong máu từng người Việt Nam. Thử hỏi có người Việt Nam nào không từng ăn nước mắm, nước mắm theo dân tộc tôi đi khắp bốn biển năm châu.

Vụ Formosa, dấu hiệu cho cơn bão thay đổi xã hội!

Trần Nhật Phong (Danlambao) - Suốt 2 tuần qua, tôi thật chóng mặt với những biến động trong Việt Nam, từ những câu chuyện từng được “đảng và nhà nước” che đậy, lần lượt phơi bày ra trước công chúng, từ những cách hành xử của công An Quận Bình Chánh lạm quyền đến vụ “Cá Chết Miền Trung” và cách làm việc của các “quan” trong Việt Nam, sinh mạng con người trở nên mong manh hơn bao giờ hết, hang triệu người miền Trung không bằng hơn 10 tỷ USD đầu tư của Đài Loan, không bằng giá rẽ của những nhà thầu Trung Quốc cho cả ngàn dự án trên toàn quốc.
- Chú ơi! Con định nghe lời chú tìm cách rời khỏi mảnh đất này, nhưng nay thì con đổi ý, con muốn chứng kiến cảnh chế độ này bị dân giật xập, con muốn làm nhân chứng.
- Em mừng quá anh ạ! Em phải cám ơn Formosa, sự “thao túng” của họ đã làm người dân mở mắt. Giờ em mới hiểu lòng dân như thế nào? 

Thư gửi Thanh Nghiên (*)

Phạm Thanh Nghiên (Danlambao) - (*) Lá thư này nhạc sĩ Đình Đại gửi cho tôi sau khi tôi ngỏ ý xin anh một cuộc phỏng online ghi hình về CD “Lửa tù” anh mới ra mắt cách đây sáu ngày, hôm 23/4/2016. Vì quá bận rộn, lại “rất ngại và không quen khi được phỏng vấn, nhất là phỏng vấn bằng hình ảnh” nên Đình Đại từ chối. 
Tuy nhiên, anh cũng dành cho tôi những chia sẻ đáng quý và chân thành với lời nhắn cuối thư “Nghiên giúp anh chuyển tải những ý này của “Lửa Tù”. Còn về cá nhân anh không có gì để nói đến, và cũng không quan trọng”.
Chia sẻ của nhạc sĩ -ca sĩ Đình Đại, do vậy đã thành lời tâm tình với độc giả, với khán giả yêu mến anh, với những người tù lương tâm và với những ai còn đau đáu chuyện nước non. Được sự đồng ý của anh, tôi xin đăng nguyên văn lá thư này kèm theo “Bài ca tù 8”- một trong những ca khúc nằm trong CD “Lửa tù” do anh và ca sĩ Thu Sương trình bày. “Bài ca tù 8” còn mang tên gọi là “Lửa tù”-cũng là tên cuốn CD- được lấy cảm hứng từ nhân vật trung tâm là Tù nhân lương tâm Nguyễn Ngọc Già. 

3/5/16

Nhân dân chọn cá, các ông chọn gì?

Biểu tình trước trụ sở tập đoàn Formosa ở Đài Loan. Ảnh Internet
Biểu tình trước trụ sở tập đoàn Formosa ở Đài Loan. Ảnh Internet

Câu “chọn thép hay cá” là cách nói ngắn gọn xuất phát từ nội dung trả lời VTC14 của Ông Chu Xuân Phàm, giám đốc đối ngoại công ty Formosa ở khu công nghiệp Vũng Áng Hà Tĩnh. Vì lối trả lời tuy ngang ngược nhưng thẳng thắn này mà lập tức, ông Chu Xuân Phàm bị cho thôi việc, hồi hương. Cũng vì chuyện thép và cá mà nhà cầm quyền bộc lộ sự yếu kém, lúng túng trong xử lý vấn đề một cách hết sức lộ liễu.
Nhân dân chọn cá
Tập đoàn Formosa đã gây nên thảm họa môi trường khủng khiếp ở Việt Nam. Độc tố cực mạnh làm cho cá chết hàng loạt dạt vào bờ biển Hà Tĩnh và cho đến nay đã lan dần ra ít nhất 4 tỉnh Miền Trung khác.
Cá không còn môi trường sống. Ngư dân lao đao vì không có sản lượng và có đánh bắt được vài con cũng không biết bán cho ai.
Nơi đâu cũng cảnh giác, không ai dám ăn cá. Các tỉnh trực tiếp chịu thảm họa đã đành, dân miền núi cũng và các tỉnh khác cũng không dám ăn vì sợ gian thương đem cá chết lưu thông đi các nơi.
Người ta lo tích muối, tích nước mắm, đề phòng muối, mắm sau đó bị nhiễm độc bởi nước biển hay bởi cá chết.

Hãy tỉnh thức, thanh niên Việt Nam

Hôm nay tôi xin có đôi dòng gửi các em thanh niên, bất kể còn đi học hay không, bất kể các em thuộc thành phần nào và bất kể các em đang làm gì hiện nay, miễn các em là người Việt và đang cùng thở với chúng tôi trong bầu khí quyển hình chữ S.
Có thể một vài em không để ý câu chuyện cá chết trắng khắp bốn tỉnh miền Trung vì các em đang ở miền Bắc hay miền Nam. Cá chết đối với các em có thể là tai nạn hay một sự cố thiên nhiên chứ không phải do con người hủy diệt. Các em nghe qua báo chí nói về Formosa và rất nhiều em không có khái niệm gì về một nhà máy thép ngoại quốc ngay giữa trung tâm Vũng Áng. Vậy thì ngay từ bây giờ, khi vào Internet chơi game các em bỏ ra vài phút thôi, đánh chữ cá chết, hay Formosa, Vũng Áng các em sẽ thấy lộ ra tất cả những gì các em cần biết.
Tôi đi dạy hơn ba mươi năm, lứa tuổi các em tôi hiểu rất rõ, đầy nhiệt huyết nhưng rất dễ bị định hướng. Những định hướng mà các em không may nhận lãnh toàn là những gì mà nhà nước này thông qua Bộ Giáo dục cố tình gây mê và bẻ cong con đường đáng ra các em phải hướng tới. Các em sống quá lâu trong không khí oi nồng của Đoàn, của những trò chơi bịp bợm, có khi không cón chút gì cá tính Việt Nam. Các em hò reo trong tinh thần bầy đàn và sẵn sàng nói theo người hướng dẫn một cách vô thức. Các em không có thời gian suy nghĩ về những gì xảy ra ngoài xã hội vì các môn học đè nặng trên lưng các em hay nếu không còn đi học thì cơm áo cũng làm cho các em ngây dại, đờ đẫn mỗi buổi chiều tan ca về nhà.

Quá khứ tự hào, tương lai... sẽ thảm hại


Nguyễn Dư (Danlambao) - Đây là tựa đề một bài viết trên báo Công An Nhân Dân vào dịp lễ 30/4 mà tôi sửa lại để phù hợp với những tình hình thực tế hiện tại và dự báo trong tương lai của đất nước Việt Nam sắp tới sẽ đón nhận. Tựa đề chính thức bài viết là: "Quá khứ tự hào, tương lai nỗ lực"
Suốt trong mấy chục năm qua, mỗi lần đến ngày 30/4 là đảng ăn mừng, tự hào ngày chiến thắng. Những năm đầu họ tổ chức rầm rộ: sinh viên, học sinh, đoàn viên, cán bộ các ban ngành thanh niên, phụ nữ, lão ấu đều đồng loạt xuống đường. Khoảng chục năm trở lại đây thì ngày "chiến thắng" không còn phấn khởi hồ hởi nữa. Năm nay thì hoàn toàn im lặng, không thấy tổ chức gì. Ở Ba Đình tổ chức lễ chỉ dăm ba người tượng trưng. Một vài tờ báo đảng lấy những hình ảnh diễn hành trước đây làm minh họa cho bài viết theo đơn đặt hàng của tổng biên tập. Ở Hà Nội và Sài Gòn thì tổ chức những khu vui chơi công cộng vào dịp nghỉ mấy ngày gọi là để ăn mừng "ngày lễ lớn". Thế thì mừng ngày lễ hàng năm của đảng ta "tân liều" rồi! Mùa xuân này về trên quê ta với vẻ gắng gượng, ảm đạm, thê lương.

Cá chết - cứ đổ cho phản động là xong

Ảnh: Hồ Lan
Mẹ Nấm (Danlambao) - Tối ngày 1/5/2016, bản tin thời sự trên Đài truyền hình quốc gia VTV1 phát bản tin bắt 'hai đối tượng kích động' tại Quảng Bình. 
Kịch bản này không khác gì diễn biến mà an ninh Biên Hòa (Đồng Nai) đã sử dụng năm 2014 - lúc cuộc biểu tình dẫn đến bạo loạn xảy ra tại các khu công nghiệp, đã có 3 người bị bắt.
Đến nay, hướng xử lý vụ bạo loạn ở Biên Hòa và thảm họa môi trường dẫn đến việc cá chết hàng loạt ở 4 tỉnh ven biển miền Trung vẫn là bắt người được cho là "kích động, phao tin gây mất an ninh trật tự xã hội" còn nguyên nhân chính vẫn bỏ ngỏ.
Năm 2014, hàng loạt hình ảnh và video clip chỉ ra các gương mặt dẫn đầu đám đông bạo loạn với đồng phục tương tự quân trang, có bộ đàm, dẫn đầu đám đông đập phá tại các nhà máy.
Thậm chí có cả các bức ảnh chụp được cảnh công an, an ninh đứng im quan sát đám đông bạo loạn ấy.
Đến nay chưa thấy có thông tin gì về việc bắt giữ hay xử lý.
Bắt ba người và an ninh quy cho đối tượng xấu là xong.

Tận cùng của sự ngu xuẩn

Thạch Đạt Lang (Danlambao) - Bàn đến những lời nói dốt nát, ngu xuẩn của các lãnh đạo cộng sản Hà Nội thì đã có quá nhiều người đề cập tới, trở thành như chuyện thường ngày ở huyện. Tuy nhiên từ trước đến nay, người dân Việt Nam thường chỉ thấy lãnh đạo CS biểu lộ sự ngu dốt, xuẩn động của họ qua lời nói, ít ai thấy họ hành động như đã tuyên bố.
Tuy nhiên vừa qua, biến cố cá chết hàng loạt ở 4 tỉnh miền Trung đã tác động không ít đến tư duy (ngu dốt, xuẩn động) của các cán bộ lãnh đạo CS, biến những tư duy này không những chỉ trở thành lời nói mà còn thành hành động.
Hành động ngu xuẩn đầu tiên là của các lãnh đạo trong ủy ban nhân dân thành phố Đà Nẵng, từ chủ tịch Huỳnh Đức Thơ đến phó chủ tịch, trưởng phòng, sở... các cái ra bãi biển Đà Nẵng tắm, sau đó làm việc và ăn cá nục hấp ở cảng cá Thọ Quang.
Ông Nguyễn Điểu - giám đốc Sở TN&MT Đà Nẵng tắm biển sáng 30-4 - Ảnh: Hoàng Khánh Hưng

Đánh trống bỏ dùi hay vô cảm vì không còn chỗ đứng để xà xẻo non sông?

David Thiên Ngọc (Danlambao) - Những dòng này tôi viết cho 500 con cừu be be gật gù gặm cỏ thừa của bầy cáo ở sơn động Ba Đình.
Mặc dù bọn chúng chỉ là bầy cừu nhưng được cáo đẻ ra và gắn cho miếng máu trên ngực mỗi năm đôi lần khi nghe tiếng chuông rung lên từ sơn động là lũ lượt ùa về như những thằng bờm “tụ lại lãnh xôi”. Tuy vậy, nhưng trong bọn chúng hẳn đã có dòng máu của kẻ sinh ra nên cái bản chất “Liêu trai chí dị” luôn phát huy mạnh mẽ và không hề dừng lại. Bởi thế “xăng có thể cạn, lốp có thể mòn nhưng số máy số sườn không bao giờ thay đổi.”
Cái tòa nhà xây bằng máu nhân dân mà chúng mạo gọi là “hội trường Diên Hồng” để cho chúng dùng làm nơi thông qua và ký những “văn kiện bán nước”, chúng đánh tráo khái niệm và cho rằng đó là ý chí của toàn dân. Chúng thay mặt toàn dân mà quyết định… Mỉa mai thay chúng lại vô thức gật gù quyết định những gì mà bọn “hồ ly” ở động Ba Đình đã bày ra trước và được lập trình từ Trung Nam Hải.

Cá chết, cờ đỏ cũng băng hà

Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Một vành khăn sô khác cho Tháng Tư đang vắt lên bờ biển Việt Nam trắng xóa bằng hàng trăm, nghìn tấn cá chết do “thủy triều đỏ”. Nhưng cá chết, cờ đỏ cũng đang chết theo.
Cờ đỏ đã chết? Chết sao được, nó vẫn “đứng đầy đường”, “ngồi” chễm chệ trên báo giấy, báo mạng; nó vẫn thắm tươi máu - máu quân thù thì ít mà máu anh em bị Cắt Mạng “thà phanh thây, uống” thì nhiều, đấy chứ.
Hoàn toàn “nhất trí đồng ý” chuyện cờ đỏ đang đứng đầy đường, ngồi trên báo là có thật, không phải như chuyện “TV ngoài ấy chạy đầy đường” hay “cái nồi ngồi trên cái cố” ngày nào “đại thắng 4V-Day”. 

Tháng 04 lại về - Quốc Hận! Quốc Hận!




                                https://www.youtube.com/watch?v=bEG4ro75-uA&feature=youtu.be
 
Tháng 04 lại về, tháng 04 cay nghiệt, tháng 04 nghiệt ngã, tháng 04 bất hạnh .
Định mệnh đã an bài hay lòng người nhu nhược, 40 năm cũng đã quá đủ, lại thêm một năm lẻ.
Theo thời gian và không gian tất cả đều biến đổi, không có gì gọi là bất di bất dịch, ngoại trừ ´´Chính Nghĩa´´. Giấc mơ quê hương một ngày rợp bóng cờ bay nay không còn là ảo tưởng. Cờ đã ngạo nghể tung bay trên bầu trời Hà Nội, cờ sẽ tô điễm và lấy lại Sài Gòn xưa. Cám ơn người hùng Nguyễn Viết Dũng, cám ơn hai nhà đấu tranh Dân Chủ Phan Thanh Nghiên và Huỳnh Anh Tú đã dựng lại ngọn cờ ´´chính nghĩa´´ trên quê hương tang thương  trong bàn tay sắt máu của đảng cộng sản và nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam.
             

´´Muốn có hòa bình, phải chuẩn bị chiến tranh´´. Chuẩn bị chiến tranh không có nghĩa là dùng vũ khí tối tân và lực lượng Quân Đội hùng mạnh để lăm le uy hiếp thiên hạ - Đó là thất sách.

2/5/16

“Vương quốc” Chim đã chết !!!

“Vương quốc” Chim đã chết !!!


28/04/2016 12:33
Hải Băng


Trong lúc cá chết trắng đầy dẫy  trên các bờ biển miền Trung vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, thì chim trời cũng dần thưa thớt, và mất bóng hẳn dọc các làng chài ven biển trong mấy ngày qua.
9c_FMII
Xác chim và lông chim vương vãi khắp đảo.
Ngay như đảo Chim, từng được xem là Vương quốc của hơn 2 triệu hải âu xám (loài hải âu đặc hữu, quý hiếm) cách cảng Hòn La chừng 12 hải lý, thuộc huyện Quảng Trạch (Quảng Bình), tuyệt không còn một bóng chim, nằm trơ trọi giữa bốn bề sóng nước.
Vắng bóng chim trời:
Nguồn tin về việc ngư dân phát hiện nhiều xác chim nằm bên xác cá dọc bờ biển Quảng Bình,  do bởi  ăn cá nhiễm độc mà chết khiến tôi giật mình nhớ đến đảo Chim. “Thiên đường” của loài chim biển quý hiếm này nằm quá gần Vũng Áng (chừng 20 hải lý về phía Đông – Nam), nơi khởi nguồn hiện tượng cá chết bất thường trong gần 1 tháng qua.
Ngư dân các làng chài ven biển Quảng Bình chẳng ai chịu nhận chở chúng tôi ra đảo Chim dù trả giá cao gấp đôi, gấp ba so với ngày thường. Họ nói, không muốn nhìn thấy xác cá trôi bồng bềnh trên biển, nỗi đau này chỉ có những ngư dân như họ mới hiểu. Phải nhờ  cậy hết các mối quan hệ, cuối cùng thì hai ngư dân trẻ, người xã Quảng Xuân, huyện Quảng Trạch “đành phải” nhận chở chúng tôi ra đảo Chim, nhưng kèm theo cảnh báo: “Chim chết theo cá cả rồi, ra đó không thấy chim thì đừng trách bọn tui đó nha !”.

Đất nước sẽ về đâu?

 adminbasam 02/05/2016
Blog VOA
Người biểu tình xuống đường tại Hà Nội với biểu ngữ phản đối công ty Đài Loan Formosa Plastics huỷ hoại môi trường biển gây ra vụ cá chết hàng loạt tại tỉnh miền Trung, ngày 1/5/2016. Ảnh: EPA
Người biểu tình xuống đường tại Hà Nội với biểu ngữ phản đối công ty Đài Loan Formosa Plastics huỷ hoại môi trường biển gây ra vụ cá chết hàng loạt tại tỉnh miền Trung, ngày 1/5/2016. Ảnh: EPA

Tôi có khá nhiều bạn bè hiện đang sinh sống tại Úc, trước đây, khi còn làm việc, cứ ao ước đến ngày về hưu, con cái khôn lớn, có gia đình và có việc làm ổn định cả, sẽ về Việt Nam an hưởng tuổi già. Bức tranh người ta vẽ ra rất đẹp: với số tiền hưu trí tại Úc, người ta có thể dễ dàng có một cuộc sống rất phong lưu ở Việt Nam. Có thể thuê người ở. Có thể đi đây đi đó. Có thể ăn hết món lạ này đến món lạ khác. Thế nhưng, đến ngày họ thực sự về hưu, sau vài chuyến thăm viếng Việt Nam, người ta lại đổi ý. Theo họ, Việt Nam chỉ là nơi để đi du lịch chứ không phải là nơi có thể sống được lâu dài. Người ta đưa ra hai lý do chính: Một là nhớ con cháu tại Úc; hai là, Việt Nam hoàn toàn không an toàn.
Tôi cũng có khá nhiều bạn bè ở hướng ngược lại: Họ sống tại Việt Nam, phần lớn đều khá thành đạt, có chức có quyền và có tiền. Họ cho con cái du học ngoại quốc. Học xong, các cháu có việc làm đàng hoàng, sau đó, bảo lãnh cho cha mẹ từ Việt Nam, sau khi về hưu, ra ngoại quốc sinh sống. Họ bỏ lại sau lưng cuộc sống rất dư dả và cũng rất vui vẻ trên quê hương để sang sống ở một quốc gia xa lạ về cả ngôn ngữ lẫn văn hoá; và vì sự xa lạ ấy, cũng khá buồn rầu. Hỏi tại sao, họ cũng nêu lên hai nguyên nhân: Một là muốn gần gũi con cháu; và hai là, ở ngoại quốc, dù buồn, vẫn an toàn hơn hẳn Việt Nam.

Không tội ác nào có thể che giấu, chẳng kẻ nào ngăn nổi bước chân của nhân dân tôi

Posted by adminbasam on 02/05/2016
Blog RFA
JB Nguyễn Hữu Vinh
2-5-2016
Người dân xuống đường biểu tình ngày 1/5/2016. Nguồn: internet
Người dân xuống đường biểu tình ngày 1/5/2016. Nguồn: internet
Sáng 1/5/2016, thông tin từ chiều qua lan truyền trên mạng là sự bố ráp công phu của nhà cầm quyền VN dùng các lực lượng ăn tiền dân để đi… canh giữ nhân dân. Ai cũng biết rằng họ đang lo ngại một cuộc bày tỏ ý kiến, sự lo lắng và đồng hành của người dân đối với các nạn nhân chịu khó khăn vì biển ô nhiễm.
Thế nhưng, ở hai đầu đất nước đã đồng loạt xuống đường, đồng hành với Miền Trung, đồng hành với những ngư dân, những trẻ em đang bị đe dọa từng ngày ở Hà Tĩnh, Quảng Bình, Thừa Thiên Huế.
“Của dân, do dân, vì dân” – Chính quyền hay thảm họa?
Người dân bình thường, những người lương thiện không thể hiểu tại sao trong Thảm họa miền Trung đang xảy ra, nhà cầm quyền có những cách xử trí, lời nói và hành động gây ngạc nhiên đến thế.
Thảm họa đã xảy ra cả tháng nay, không chỉ có một số  cá biển đã chết mà lần lượt các loài sinh vật biển, ngao sò, cây cối cho đến chim chóc đã bắt đầu bị tiêu diệt bằng thuốc độc giấu trong lòng biển.
Không chỉ có các loài sinh vật biển, con người VN cũng đã bắt đầu bỏ mạng với thảm họa này.
Không chỉ có một vài nơi thuộc miền Trung bị ảnh hưởng, mà nguy cơ này đang ngày càng tăng, phạm vi ngày càng lan rộng nhiều nơi, đến cả hàng trăm km.
Không phải chỉ một vài ngày hay một vài năm, theo các nhà khoa học thì với lượng độc tố kim loại nặng và những chất cực độc đang đầu độc biển hiện nay, thảm họa sẽ kéo dài hàng thế kỷ.
Lẽ ra, với một thảm họa như vậy, một nhà nước “của dân, vì dân, do dân” được nuôi bằng tiền thuế từ những người dân nuôi cá, làm nghề biển và các dịch vụ từ biển đã một nắng hai sương  phải làm mọi cách để bảo vệ họ.
Lẽ ra, nhà nước bao năm nay đã thu mỗi lít xăng 3.000 đồng tiền thuế môi trường,với lực lượng cảnh sát môi trường đang nuôi béo, đã phải ra tay hành động với chính kẻ đã đầu độc biển của đất nước này, trừng trị những kẻ phá hoại giống nòi Việt Nam.
Thế nhưng, hầu như những hành động của nhà nước, chính quyền thời gian qua đang thể hiện thái độ ngược lại.
Vậy, câu hỏi  đặt ra ở đây, cái “của dân, do dân, vì dân” ở đây là gì? Đó là chính quyền hay thảm họa?

Vì sao tôi để con cái mình tham gia biểu tình và xuất hiện với thông điệp bảo vệ biển

Mẹ Nấm (Danlambao) - Sài Gòn và Hà Nội hàng ngàn người xuống đường biểu tình vì môi trường trong lành. Ở nhà đọc vài status của bạn bè, của vài người xa lạ và cả các comment tấn công những ông bố bà mẹ đưa con đi biểu tình là ngu dốt là ác độc.
Có người còn bảo trẻ con thì biết gì mà cho tụi nó chụp hình với thông điệp bảo vệ biển, bảo vệ môi trường?!
Sử dụng trẻ con vào mục đích chính trị của người lớn trong cuộc biểu tình vừa qua hay để ảnh trên mạng là sai.
Tôi sẽ viết vài lời, không phải để tranh cãi đúng sai, mà để các bạn có quan điểm khác học được cách tôn trọng người có sự lựa chọn khác mình.
Thế hệ của tôi đã lớn lên trong sự thiếu hiểu biết vì những người đi trước sợ hãi, và cách lựa chọn của ông cha tôi là im lặng để được yên thân.
Tôi nghĩ đến thời tôi phải khác!
Hôm trước con gái tôi hỏi sau khi xem tivi và nói chuyện với các bạn trên lớp: Vì sao cá chết hả mẹ?! Có phải có cái gì đó ở dưới biển không?!

Vài lời với anh chị tự cho mình biết nghĩ

Sáng 1.5, một số em bé đã đến rất sớm để vẽ và viết khẩu sau đó phân phát cho mọi. Ảnh Mai Dũng
Trịnh Kim Tiến - Ngày hôm qua, không những có nhiều người trưởng thành tham gia cuộc tuần hành mà chúng ta còn thấy không ít hình ảnh đáng yêu của trẻ nhỏ trong đoàn người đang kiên quyết yêu cầu chính phủ minh bạch thông tin vụ cá chết hàng loạt ở vùng biển miền Trung. Ngay lập tức, một luồng dư luận nhân danh sự hiểu biết đã lên án, mắng chửi những ông bố bà mẹ đem con đi biểu tình là ngu dốt.
Lập luận này của một số người cố tình công kích hành động biểu tình, hoặc của một số người chưa từng hề tham gia mà nhìn dòng người tuần hành bằng con mắt bạo động. 
Thiết nghĩ, bản thân là một người mẹ có con nhỏ lại rất muốn cho con tham gia những hoạt động như thế này, tôi có đôi lời cùng anh chị.
Các anh chị ạ, các anh chị có thể đem con mình lao vào biển người Đền Hùng hay Đền Trần trong những ngày lễ hội vì giành giật lộc trời ban, các anh chị có thể không ngại chen lấn xô đẩy, dẫm lên nhau cho con cái đi chơi ở các trung tâm thành phố lớn trong những ngày nghỉ, hay chỉ để nhìn được mấy chục phút pháo hoa ngắn ngủi cho trọn niềm vui thú, nhưng lại không vừa mắt với những cha mẹ đang ôm con hòa vào dòng người vì lợi ích chung của dân tộc.

"Quay đầu lại là Đồng bào"

Ảnh: Bạn đọc Dân Làm Báo
ZiaZia (Danlambao) - Thưa các bạn an ninh áo xanh,
Chỉ vài ngày sau khi một cô giáo ở xứ biển miền Trung phổ bài thơ buồn hoài nghi khí phách của con Hồng cháu Lạc, ngày hôm qua triệu triệu người Việt Nam trên toàn cầu đã nhỏ lệ, thổn thức trong bước chân rầm rập xuống đường của hàng ngàn đồng bào trên khắp ba miền đất nước, hô vang khẩu hiệu đòi cường quyền minh bạch thảm họa môi trường. Với những cụ già chân yếu, lưng còng, những cô gái mảnh mai, nhỏ nhắn, những bé nhi đồng bé bỏng, thân thương và sau hết là các bạn thanh niên dũng mãnh, can trường đã xuống đường ngày hôm qua, tôi rất muốn được thay mặt cả dân tộc này cúi đầu cám ơn các cụ, các bạn và các em. Những tưởng đến khi nhắm mắt xuôi tay, cả đời tôi sẽ mãi chứng kiến bóng ma cộng sản trên quê hương Việt Nam, ngày hôm qua niềm hy vọng của một ngày dân tộc đổi đời, hồi sinh chợt bừng nở, khai sáng...
Cũng chỉ cách đây vài ngày, tôi vứt nửa chai nước uống dở vào sọt rác bên đường.

Lật thuyền là việc của nước và gió

Cô gái bị an ninh đánh trong buổi biểu tình tại Sài Gòn hôm 1.5
David Thiên Ngọc (Danlambao) - Qua sự việc nhân dân cả nước xuống đường hô hào vận động làm sạch môi trường trả lại màu xanh và trong lành cho biển, trả lại sự sống cho cá tôm và các loài thủy hải sản hầu nuôi sống ngư dân, và nhân dân cả nước, xa hơn là sự sống còn của dân tộc, tiền đồ giang san đất nước trong những ngày cuối tháng tư và nhất là ngày 1.5.2016 này trên hai thành phố lớn hai đầu Tổ Quốc và các thành phố biển Miền Trung nước ta. Đảng cộng sản Việt Nam đã công khai lộ rõ bộ mặt là loài cầm thú dã man, mọi rợ cam tâm bán nước, hại dân qua các hành động của chúng đối với nhân dân.
Cả thế giới đã và đang ra sức nỗ lực vận động mọi người, mọi chính phủ cùng nhau góp sức làm "sạch, xanh" trái đất, chống gây ô nhiễm môi trường, nó là mối đe dọa cuộc sống của nhân loại và hủy hoại hành tinh xanh của chúng ta.
Đảng csVN thì hoàn toàn đi ngược lại và phản bội những công ước Quốc Tế mà chính họ đã ký, tham gia và cam kết. Chẳng những không góp sức với người dân đòi hỏi và bảo vệ môi trường mà còn ra tay đàn áp, đánh đập dã man, bắt bớ người dân đang hô hào vận động làm trong sạch môi trường trong đó có cô gái hiền lành cùng nam thanh niên bị hành hung đổ máu trong hình ảnh bên trên. Việc làm của người dân cả nước như cô gái và cậu thanh niên kia cùng các ngư dân Miền Trung trong những ngày qua là tiêu chí chung của nhân dân, các chính phủ trên toàn thế giới.

Thảm họa môi trường – Thảm họa quốc gia !!!

Bán nguyệt san Tự do Ngôn luận - Gần đây, có một con người vô danh đã trở thành nhân vật lịch sử. Đó là ngư dân Nguyễn Xuân Thành, 36 tuổi, ngụ thôn Ba Đồng, phường Kỳ Phương, thị xã Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. Anh cho biết ngày 4-4-2016, trong khi lặn xuống biển săn cá, anh bất ngờ thấy đường ống xả thải khổng lồ dài 1km5, đường kính trên 1m, chôn ngầm dưới biển và nối với nhà máy gang thép Hưng Nghiệp Formosa Vũng Áng, Hà Tĩnh (mà anh và đồng nghiệp đã phát hiện cách đây 2 năm), đang phun ào ạt một thứ nước màu vàng đục, nhừa nhựa, có mùi hôi thối, ngửi vào cảm thấy ngạt thở.
Với lương tâm và trách nhiệm, anh Thành đã báo cáo ngay cho nhà cầm quyền qua đồn biên phòng đèo Ngang sự việc đáng lo ngại ấy. Đúng là đáng lo ngại thật, vì chỉ hai hôm sau (6-4), tại Vũng Áng, rồi trên địa bàn các tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên–Huế và một phần tỉnh Quảng Nam đã xảy ra tai họa môi sinh nghiêm trọng chưa từng thấy: nhiều loài cá và thủy sinh vật sống vùng nước sâu và vùng duyên hải (trong đó có cả cá voi con) chết hàng loạt trôi vào bờ. Cá, ngao, tôm dân nuôi trong đầm gần biển và lồng trên biển cũng đồng số phận. Rồi người cũng bị liên lụy. Ít nhất đã có hơn 20 trường hợp cấp cứu ở huyện Phúc Trạch (Quảng Bình) vì ăn các loại hải sản nghi nhiễm độc. Cũng khoảng 200 thực khách dự tiệc khai trương một nhà hàng tại huyện Quảng Trạch (Quảng Bình) bị trúng độc sau khi thưởng thức các món đồ biển. Song song đó, một thợ lặn thi công xây dựng đê chắn sóng ở cảng Sơn Dương (quần thể nhà máy Hưng Nghiệp) đã qua đời hôm 24-04.

Cá chết, rồi Cộng cũng chết

Hôm nay cá chết trắng bờ.
Ngày mai cộng sản đến giờ chết theo!
Lúc đầu, tôi không có ý định viết về chuyện cá chết tràn ở bờ biển Hà Tĩnh - Nghệ An, dù rằng, nó đã và đang làm tổn hại đến đời sống thường nhật của người dân. Tôi không muốn viết gì chỉ vì cái gai nhọn, cái xương cá ngác cắm ngập vào cổ người dân mình là Hồ Chí Minh, là cái tập đoàn lãnh đạo của nó. Với những cái vảy như Võ tuấn Nhân, Trần hồng Hà… thì đáng gì để mà nhắc tới. Nhưng rồi, tôi phải viết. Viết vì nỗi thống khổ của người dân đang bị lớp vảy cá đáng ghê tởm kia gây thêm nhiều bất hạnh. Viết vì nó lại trùng hợp với những ngày tháng 4 đen của 41 năm về trước.
1. Điểm lại đôi nét vào những ngày đầu tháng 4-1975.
- Từ 10/3 – 13/3: CS đánh Ban Mê Thuột.
- Ngày 14/3: rút quân từ cao nguyên về duyên hải.
- Ngày 16/3 đến ngày 1/4: Triệt thoái khỏi Pleiku, Kontum. Máu quân dân miền Nam ngập các tuyến đường 7,9, 10 vì những cuộc pháo tràn, pháo dập của cộng quân đuổi theo sau. Người ta sẽ không bao giờ có thể thống kê được số nhân mạng của quân dân miền Nam đã chết trên quãng đường chạy loạn này.
- Ngày 24/3: TT. Hoa Kỳ Gerald Ford tuyên bố tại đại học Tulane, Louisiana: “Chiến tranh Việt Nam đã kết thúc đối với Hoa Kỳ”. Tin này gây chấn động cho miền Nam Việt Nam. Và cùng ngày 24/3 CS Bắc Việt ra lệnh tổng tấn công.
- Ngày 25/3: TT Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh rút lui khỏi Huế. Hàng triệu đồng bào không quên thảm cảnh Tết Mậu Thân đã ùn ùn kéo nhau di tản về Đà Nẵng ngang qua đèo Hải Vân. Rồi Máu người dân chạy loạn loang đỏ ở Tư Hiền, Đà Nẵng, Nha Trang… vì pháo của cộng quân ập theo sau. Không ai, không một sổ sách nào có thể kiểm tra được danh tánh cũng như số nhân mạng đã bị chết chìm trong thảm nạn Cộng quân bắn tràn trên đường lộ hay ra cửa biển. Thảm nạn còn tệ hơn đại lộ kinh hoàng vào năm 1972.
- Ngày 21 tháng 4: rút bỏ Xuân Lộc, vòng đai phía Đông Sài Gòn bỏ ngỏ…
- Ngày 30-4-1975, vào khoảng 9 giờ 30 trận chiến cuối cùng ở ngã tư Hàng Xanh. Khoảng 10giờ 30 Sài Gòn rơi vào tay cộng sản.
Ngày 1-5- 1975. Miền tây, vùng IV vĩnh biệt những Danh Tướng vì Tổ Quốc… Sông nước Việt Nam từ đây rơi vào vòng tay của tập đoàn cộng phỉ bắc việt. Câu chuyện này là bài học đắng cay ngàn đời cho Việt Nam. Tại sao? Câu trả lời chính là cuộc sống của người dân sau 41 năm.

Bài phát biểu của Dân Oan Lê Thị Kim Thu tại buổi lễ Tưởng Niệm 41 năm Quốc Hận

Lê Thị Kim Thu - Bài phát biểu của Dân Oan Lê Thị Kim Thu tại buổi lễ Tưởng Niệm 41 năm Quốc Hận với chủ đề: “Vai Trò Tôn Giáo Trước Hiện Tình Đất Nước” do Diễn Đàn Giáo Dân tổ chức tại Quận Cam, ngày 28 tháng 4, năm 2016, với sự tham dự của Đức Giám Mục Nguyễn Văn Long, đến từ Úc Châu.
Kính thưa:
- Ban Tổ Chức Quỹ Yểm Trợ Nhân Quyền và Tù Nhân Lương Tâm
- Đức Giám Mục Nguyễn Văn Long đến từ Úc Châu.
- Quý Chức Sắt và Quý Vị trong Hội Đồng Liên Tôn-VN tại Hoa Kỳ.
- Quý Vị Dân Cử.
- Quý Vị quan khách.
Ai cũng hiểu và biết rằng tù nhân lương tâm họ là ai! 
Nhưng ở đây, quý vị cho phép Kim Thu làm một nhân chứng sống cho hình ảnh của người tù lương tâm, thì KT nhân cơ hội này, xin đem bản thân mình kể rõ thêm nội tình của một người tù, khi bị bắt đến khi trở thành người tù lương tâm, rồi từ đó nhân rộng ra để hình dung toàn diện mà thương cho những người, gần như một đời bị tù đày vì lý tưởng của mình.
Kim Thu có ba lần tù với những tội danh thật là vô duyên, vô lý, mơ hồ, dao to búa lớn của nhà cầm quyền CS cho những tội danh:

Henry Kissinger và Tom Hayden ai là tội phạm chiến tranh?

Nguyễn Việt Nữ (Danlambao) - Bạn sẽ hỏi do đâu mà có sự so sánh hai nhân vật này: Xin thưa, là từ “The Vietnam War Summit”, và sau khi nghe hết nội dung, độc giả sẽ tìm được thủ phạm.
Ngày thứ ba 26 tháng 4 năm 2017, là ngày Hội nghị Thượng đỉnh đầu tiên, ông Henry Kissinger sẽ thuyết trình. Ngày đó có buổi phỏng vấn riêng có thu âm vì ông ta năm nay đã 92 tuổi rồi, có thể là lần cuối cùng trong đời ông ta nói về Chiến tranh Việt Nam nên ông muốn trả lời hết những câu hỏi về Chiến tranh Việt Nam.
Ông Giám đốc thư viện LBJ Library là Mark Updegrove hỏi ông Kissinger là người được hưởng giải Nobel Hòa Bình mà nhiều người gọi là “tội phạm chiến tranh” vì đã ủng hộ cuộc dội bom bên Miên. (Nobel Peace Prize winner who’s considered a war criminal by many for his support of bombing in Cambodia.)
Ông Kissinger nói: “Tuổi tôi hiện giờ đã trên 90 rồi, tôi từng nghe như thế, nhưng cụm từ ‘tội phạm chiến tranh’ không nên buông xã tùm lum trong cuộc hội luận nội bộ nầy. Xấu hổ quá! Vì nó sẽ dội lại trên những người đã dùng nó. (I’m now in my 90s, so I’ve heard this,” Kissinger said. “I think the word ‘war criminal’ should not be thrown around in the domestic debate. It’s shameful, it’s a reflection on the people who use it.)

Lời Ngỏ…

Thân mến chào Qúy ACE/Bạn Hữu,
Chim có tổ người có tông …Ai trong chúng ta cũng có một nỗi niềm thầm kín riêng …Khi mang tâm trạng của một người Vong Quốc, luôn nhớ về quê hương dấu yêu của mình...
Mong ước một ngày nào, sẽ trở về nơi chôn nhau cắt rốn thân yêu, mà chúng ta đã đành gạt phăng những giọt nước mằt chia lìa, rời xa quê hương trong nổi ngậm ngùi đau thương …tiếc nuối …Nỗi nhớ thương chất đầy cõi tâm …
Bây giờ đã 41 năm…Làm sao vá hết nổi  đau thương …Làm sao bù đắp lại những đổ nát tan thương của dân tộc Việt Nam Cộng Hoà, đã trải qua 41 năm dưới bàn tay bạo tàn cộng nô, buôn dân bán nước ???
Thời gian, theo năm tháng cứ thế vô tình, lặng lẽ chảy theo con tạo xoay vần, nhưng trong lòng chúng ta, người MNVNCH, vẫn uất hận ôm mãi những hình ảnh đau thương, tang tóc, thê lương ....trên những quốc lộ kinh hoàng.... trên những dòng sông mênh mông vô định hướng… bão táp phong ba vây kín…mà chúng ta đã trải qua, trong những ngày di tản, trốn chạy bọn cộng sản, đánh đổi mạng sống để tìm hai chữ TỰ Do  …Những hình ảnh đó, đã như một dấu ấn, ăn sâu vào tâm hồn tuổi thơ của tôi và ở mãi trong ký ức nhỏ bé này, cho đến ngày hôm nay …Hình ảnh đau thương, đôi mắt dại khờ, đau đớn đến tột cùng của một người Mẹ, đang ôm ghì đứa con thơ bé nhỏ, trong vòng tay thân yêu của mình, đã chết tự lúc nào …Tôi, đã đứng chết lặng trước tình cảnh đau thương này và bật khóc như chính mình, đã mất đi đứa em bé nhỏ thân yêu …Rồi những hình ảnh đó…chợt quay về rõ mồn một trước mắt tôi:

Sài Gòn giải phóng tôi.



Mãi tới ngày 30 tháng 4 năm 1975 tôi mới biết thế nào là ngày sinh nhật. Quê tôi người ta chỉ quan tâm tới ngày chết, ngày sinh nhật là cái gì rất phù phiếm. Ngày sinh của tôi ngủ yên trong học bạ, chỉ được nhắc đến mỗi kì chuyển cấp. Từ thuở bé con đến năm 19 tuổi chẳng có ai nhắc tôi ngày sinh nhật, tôi cũng chẳng quan tâm. Đúng ngày “non sông thu về một mối” tôi đang học Bách Khoa Hà Nội, cô giáo dạy toán xác suất đã cho hay đó cũng là ngày sinh nhật của tôi. Thật không ngờ. Tôi vui mừng đến độ muốn bay vào Sài Gòn ngay lập tức, để cùng Sài Gòn tận hưởng “Ngày trọng đại”.
Kẹt nỗi tôi đang học, ba tôi không cho đi. Sau ngày 30 tháng 4 cả nhà tôi đều vào Sài Gòn, trừ tôi. Ông bác của tôi dinh tê vào Sài Gòn năm 1953, làm ba tôi luôn ghi vào lý lịch của ông và các con ông hai chữ “đã chết”, giờ đây là triệu phú số một Sài Gòn. Ba tôi quá mừng vì ông bác tôi còn sống, mừng hơn nữa là “ triệu phú số một Sài Gòn”. Ông bác tôi cũng mừng ba tôi hãy còn sống, mừng hơn nữa là “gia đình bảy đảng viên cộng sản”. Cuộc đoàn tụ vàng ròng và nước mắt. Ông bác tôi nhận nước mắt đoàn viên bảy đảng viên cộng sản, ba tôi nhận hơn hai chục cây vàng đem ra Bắc trả hết nợ nần còn xây được ngôi nhà ngói ba gian hai chái. Sự đổi đời kì diệu.

1/5/16

Frankfurt: Quốc Hận 30-04-2016

Lễ tưởng niệm ngày Quốc hận, biểu tình phản đối, lên án chế độ tà quyền csvn cũng như tuần hành vào trung tâm thành phố Frankfurt đã diễn ra trong khí thế đấu tranh của người Việt tịnạn khắp nơi tại Đức quốc

Lễ tưởng niệm ngày Quốc hận, biểu tình phản đối, lên án chế độ tà quyền csvn cũng như tuần hành vào trung tâm thành phố Frankfurt đã diễn ra trong khí thế đấu tranh của người Việt tịnạn khắp nơi tại Đức quốc và trong đó có những người đến từ Strassburg Pháp như nhà thơ Thiên Trang, Cô Hoàng Thùy Linh đến từ Ý, đại diện nhóm vinh danh cờ ...

Vai Trò Tôn Giáo Trước Hiện Tình Đất Nước

 
Video: Vai Trò Tôn Giáo Trước Hiện Tình Đất Nước
Bài phát biểu của Giám Mục NGUYỄN VĂN LONG
 

VAI TRÒ CỦA TÔN GIÁO TRƯỚC HIỆN TÌNH ĐẤT NƯỚC
(Bài nói chuyện của Đức Cha  Vincent Nguyễn Văn Long, Giám Mục Phụ Tá Tổng Giáo Phận Melbourne, Úc Châu, trong Đêm Tưởng Niệm Tháng Tư Đen, do Quỹ Yểm Trợ Đấu Tranh cho Nhân Quyền Việt Nam, tổ chức tại nhà hàng Seafood Palace, thành phố Westminster, California, ngày thứ Năm 28 tháng 4 năm 2016.)

(Chu Tất Tiến ghi lại.)  
Kính thưa quý vị đại diện lãnh đạo các tôn giáo, các tổ chức và quý đồng bào,
Hôm nay, tôi rất hân hạnh được đến Thủ Đô của người Việt tỵ nạn trên thế giới, một nơi tuy không phải là quê cha đất tổ của chúng ta, nhưng nó mang đầy sắc thái của một tổ ấm của đàn chim Việt đang tản mác khắp bốn phương trời. Với cái tên Sài Gòn nhỏ, với những lá cờ vàng ba sọc đỏ tung bay ngạo nghễ, với những sinh hoạt văn hóa truyền thống và lịch sử trong một môi trường dân chủ, tự do, pháp quyền, đây không chỉ là nơi “đất lành chim đậu” hay là một điểm son của một nước siêu cường Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
Trong hoàn cảnh quê hương chúng ta bị thể chế cộng sản độc tài đảng trị làm băng hoại về mọi mặt,  đây cũng là nơi bảo trì và phát triển văn hóa, lịch sử và truyền thống tinh túy của cha ông chúng ta. Nơi đây chúng ta không đóng khung, không quên nguồn gốc, không an phận trong tâm trạng tha phương cầu thực mà thực hiện trách nhiệm thiêng liêng với đồng bào quốc nội và với tiền đồ dân tộc. Nơi đây, chúng ta –những người tỵ nạn cộng sản, những con dân nước Việt còn trăn trở cho hiện tình đất nước– cùng nhau thực hiện giấc mơ chưa thành của những người đã hy sinh cho tổ quốc. Giấc mơ đó là gì thưa quý vị và đồng bào? Đó là ngày khải hoàn của công lý, của sự thật, của sự nhân bản, của những giá trị Chân-Thiện-Mỹ trên quê hương. Đó là ngày chiến thắng của ánh sáng trên tối tăm, sự lành trên sự dữ, chí nhân trên cường bạo và đại nghĩa trên hung tàn. Đó là ngày cánh chung của chế độ Cộng Sản và ngày quang phục của một Việt Nam thực sự độc lập, dân chủ và vững mạnh trước những thử thách mới. Bao lâu còn bị cai trị bởi chế độ cộng sản, quê hương chúng ta sẽ mãi mãi còn bị băng hoại và bế tắc toàn diện.

Thư gửi Tổng thống Barack Obama

Kính Chào Ngài Barack Obama, Tổng thống Hiệp chúng quốc Hoa kỳ

Trong truyền thống văn hóa Việt Nam, ít khi có dân thường dám viết thư chào hỏi những bậc trưởng thượng từ triều đình nước ngoài phần lớn là Bắc quốc đến. Thảng hoặc có những bậc đại nho được triều đình cử, tiếp, đưa sứ thần thì mới có một vài xướng họa. Ngoài ra cũng có vài truyền thuyết thú vị về tiếp đón sứ thần của Trung Hoa sang. Như chuyện nhà sư Pháp Thuận được giả làm lái đò đón sứ qua sông, Bà Đoàn Thị Điểm, Cung trung giáo thụ (thầy dạy cho phi tần cung nữ) được sai giả làm cô gái “bán hàng vỉa hè”, đều trong những trường hợp cần thiết để đối đáp với sứ giả Bắc quốc, thể hiện lòng tự trọng của dân tộc mình1.
Nay trong thời dân chủ, tôi, một kẻ thường dân có hiểu ít lễ nghĩa, xin trân trọng gởi đến Ngài, người Quốc khách mà nhiều người trông đợi, lời chào quý mến, nhân chuyến ngài thăm Việt Nam.
Tôi phải thú nhận là từ nhỏ tôi đã được nhồi sọ rằng “Mỹ mà xấu”, Đế quốc Mỹ là sen đầm quốc tế, là con hổ giấy…”. Khi tôi còn là một học sinh trung học, tôi đã đọc một bài báo trên Readers Digest: “Tại sao người Mỹ bị ghét khắp nơi”. Tôi cũng có kỷ niệm nhỏ, suýt chết vì máy bay Mỹ, khi đi xe đạp qua phà ở cầu Hàm Rồng. Nhà của cha mẹ tôi trong Thành nội Huế, năm 1968 bị trưng dụng làm một sở chỉ huy, khi mẹ tôi, một bà già 80 tuổi vừa đi khỏi, liền bị pháo kích của Mỹ mà tan tành.
Nhiều người Việt Nam giờ đây đã hài hước nói Mỹ không đưa được Việt Nam trở về thời đồ đá, nhưng chính mình lại đã đưa mình đến một thời đồ gì đó còn siêu hơn đồ đá! Tuy nhiên, khi mở lại mối quan hệ Việt Mỹ, chúng tôi lại rất mừng. Hôm khai trương văn phòng đại diện của Mỹ ở phố Sinh Từ, hai vợ chồng chúng tôi đã đến ngồi dựa vào tường Văn Miếu để đón chờ. Nhà báo Phạm Hồng nói, dư luận thế giới cho rằng quan hệ Việt Mỹ đi những bước chậm như rùa. Tôi bảo phương Tây họ coi rùa là biểu tượng của chậm chạp, nhưng phương Đông thì rùa lại là biểu tượng của sự chắc chắn, vững bền và nhất định đến. Thật sự thì có kẻ muốn phá, nhưng không thể ngăn cản được.
Nhân ngài là quốc khách, lại là một người nổi tiếng, tôi xin kể ngài nghe câu chuyện đối đáp giữa Mạnh Tử và Lương Huệ vương. Gặp Mạnh Tử, nhà vua hỏi: “Tẩu bất viễn thiên lý nhi lai, diệc tương hữu lợi ngô quốc hồ?” (Cụ không ngại xa xôi đến, chắc là có điều lợi cho nước tôi chăng?) Mạnh tử đáp: “Hà tất viết lợi, diệc viết nhân nghĩa nhi dĩ hỹ

Người dân biểu tình phản đối Formosa tàn phá môi trường, không phải là “một bọn ăn cắp bị bắt quả tang”!

Posted by adminbasam
FB Mạnh Kim
1-5-2016

Khí thế rất hừng hực. Từ 9am, các anh chị tham gia bắt đầu xếp hàng trước đường Lê Duẩn. Một trong những người đầu tiên tôi thấy là cô Chiêu Anh. Cô đã bật khóc.
Chỉ vài phút sau, đoàn người đông dần và tuần hành xuống Đồng Khởi. Công an và an ninh chìm dày đặc. Đến công trường Quách Thị Trang, mọi người dồn lại và hô to các khẩu hiệu bảo vệ môi trường. Nắng nóng càng khiến cuộc biểu tình tăng nhiệt.
Cho đến lúc này, đoàn biểu tình đã bị an ninh và cảnh sát vây kín. Thấy một cô gái xinh cầm cành hoa, tôi nói cô ấy đến hàng an ninh tặng hoa nhằm bày tỏ sự ôn hòa. Không ngờ, khi vừa bước đến gần, cô bị hai ba gã vận thường phục vật té và khiêng cô, định tống vào xe. Chúng tôi tràn đến, ào vào và giải cứu được cô gái.

Cuộc biểu tình dần dần bị chặn tất cả mọi ngả đường. Chiến thuật của an ninh là cô lập đoàn biểu tình để từ đó làm mệt mỏi và manh mún khiến từng nhóm nhỏ tách ra. Tại đoạn Hàm Nghi, tôi tình cờ phát hiện một an ninh mặc thường phục. Khi một người dân hỏi chuyện gì đang xảy ra, hắn trả lời rằng hôm nay là Quốc tế Lao động nên dân tuần hành. Khi được hỏi tiếp tại sao công an vây kín một nhóm đi đầu, hắn nói rằng đó là một bọn ăn cắp bị bắt quả tang!

Cả nước xuống đường biểu tình chống ô nhiễm môi trường

 
 
                                           https://www.youtube.com/watch?v=NqyQi4BnRj4
 
CTV Danlambao - Sáng ngày 1/5/2016, tại nhiều thành phố lớn trên cả nước đã diễn ra cuộc biểu tình bảo vệ môi trường.
Trước đó thảm họa môi trường biển đã xảy ra nghiêm trọng khiến 4 tỉnh miền Trung từ Hà Tĩnh - Quảng Bình - Quảng Trị - Thừa Thiên Huế bị thiệt hại nặng nề. Trong hơn hai tuần xảy ra thảm họa, hàng trăm tấn cá chết dạt vào bờ.
Tại Hà Tĩnh, ngư dân phát hiện ra ống thải ngầm của nhà máy thép Formosa chôn sâu dưới biển thải ra chất độc hại. Người ta đặt câu hỏi liệu Formosa có liên quan đến việc cá chết hàng loạt trên biển hay không?
Các cơ quan chức năng và lãnh đạo nhà nước CHXHCN Việt Nam im lặng và có các giải đáp không thuyết phục người dân khi cho rằng cá chết là do thủy triều đỏ.
Để yêu cầu chính phủ minh bạch và có trách nhiệm trước thảm họa, cuộc biểu tình bảo vệ môi trường đã được phát động trên toàn quốc với sự hưởng ứng của nhiều thành phố lớn như Sài Gòn, Nha Trang, Vũng Tàu, Đà Nẵng và Hà Nội...

Tại Nha Trang những người tham gia xuống đường bảo vệ môi trường đi từ hai đầu đường Trần Phú và gặp nhau tại công viên Yến Phi.
Có gần 10 người, một số mặc áo xanh với thông điệp "Save Our Sea - Save Our Babies - Sea Dead We Next - Hãy Cứu Lấy Biển".

VẪN LÀ ĐÀN DƠI



(Cộng Đồng Người Việt Tự Do biểu tình
nhân ngày Quốc Hận 41 năm
trước tòa đại sứ Việt Cộng tại thủ đô Canberra, Úc Đại Lợi,
30.4.2016).

                                                              Võ Đại Tôn

Các anh vẫn là đàn dơi
Núp trong bóng đêm, sợ ánh sáng mặt trời
Hút máu dân đen, nhuộm thêm cờ đảng.
Sông Tình Quê Hương các anh tát cạn
Để phơi bày chủ thuyết phi nhân.
41 năm - lời xảo quyệt mị dân
Toàn gian dối, đổi thay từng trang sử.
Chung nòi giống, sao sinh loài thú dữ
Xé lương tâm, hủy diệt Tình Người !