Le Nguyen (Danlambao)
- Mọi tôn giáo đều dạy con người ăn hiền ở lành, làm thiện tránh ác để
một mai rời cõi thế gian khỏi bị phải sa xuống chín tầng địa ngục - ghê
sợ hơn nữa là bị đọa xuống hỏa ngục đời đời. Văn hóa truyền thống, đạo
sống của dân tộc Việt Nam cũng có nền tảng đạo đức thiện ác tương đồng
với các tôn giáo chân chính của loài người, nghĩa là người hiền chết sẽ
thành tiên, thành thánh về “cõi trên” thiên đàng cực lạc và kẻ ác chết
sẽ thành quỷ, thành ma vất vưởng cõi trần hoặc bị đọa đày ở “cõi dưới”
địa ngục khổ đau đời đời...
Với tư duy thông thường của những người Việt Nam bình thường thì người
ác chết đi sẽ thành ma, thành quỷ và đẳng cấp giữa ma với quỷ có khoảng
cách khác biệt nhất định. Ma thì sợ người, chờ người cúng vái, sống lây
lất để không thành con ma đói chờ ngày đi đầu thai kiếp khác. Còn quỷ
thì không sợ người, nó tự cướp đồ cúng bái và có khả năng giở trò ám hại
người, gieo rắc bệnh tật “nói nhảm” được gọi là quỷ ám. Thật ra con
người không phải chết đi mới thành quỷ mà có kẻ sống vẫn có thể thành
quỷ nên người ta gọi là quỷ sống.
Hồ Chí Minh là một cá nhân rơi đúng vào trường hợp đặc biệt này, Hồ đã
thành quỷ dữ trong lúc sống và cả cho đến khi chết vẫn còn vất vưởng hại
người. Nếu ai chịu khó theo dõi, tìm hiểu cuộc đời Hồ Chí Minh, không
khó để nhận ra lúc sống lẫn lúc chết Hồ đều theo ám dân tộc, đất nước
Việt Nam. Lúc sống Hồ lãnh lương hoạt động cho cộng sản quốc tế đệ tam
gieo rắc chủ nghĩa cộng sản phi nhân trên đất nước Việt Nam dưới vỏ bọc
làm cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân và khi cướp được chính quyền nắm
độc quyền lãnh đạo đảng, nhà nước Hồ nhận lệnh Nga - Tàu đưa dân tộc vào
chảo lửa chiến tranh mãi cho đến lúc Hồ ngáp ngáp, sắp đi gặp cụ tổ Mác
- Lê còn trăng trối, than thở tiếc là chưa gây tội ác đủ, dù trước đó
không lâu Hồ đã lệnh cho cháu ngoan “thịt” hơn năm ngàn sinh mạng ở cố
đô Huế, năm Mậu Thân!
Thời nay hành động tay sai cho cộng sản quốc tế của Hồ không ai là không
biết, kể cả những tên bồi bút, trí nô xã nghĩa... cứ vô tư, hồ hởi
tưởng là ca ngợi công lao “bác Hồ kính yêu” nhưng đích thực là chúng tố
cáo tội lỗi của Hồ về công tác tổ chức rèn luyện công cụ, đội ngũ làm
tay sai, làm tên lính xung kích đánh thuê cho cộng sản quốc tế đưa cả
nước xuống hàng chó ngựa, không thể chối cãi qua lời tự thú nhận của văn
nô như sau:
“...Hồ Chí Minh đã có những đóng góp rất lớn, tìm ra con đường cứu
nước, cứu dân “đúng đắn” cho cách mạng Việt Nam; sáng lập, giáo dục, rèn
luyện đảng cộng sản Việt Nam thành một chính đảng Mác xít chân chính;
sáng lập, giáo dục, rèn luyện quân đội nhân dân Việt Nam; sáng lập, xây
dựng nhà nước vô sản của dân, do dân, vì dân; cùng với Đảng Cộng sản
Việt Nam lãnh đạo toàn dân đánh bại thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế
quốc Mỹ, giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước; quyết định đưa miền
Bắc lên chủ nghĩa xã hội... vv...”
Qua những thứ bồi bút vừa kê khai hộ cho Hồ, giúp cho mọi người thấy rõ
hơn, chính đội ngũ Mác xít cuồng tín, đảng cộng sản, quân đội nhân dân,
nhà nước vô sản... là trợ thủ đắc lực tiếp tay cho Hồ gây tội ác, đưa
dân nước xuống hố cả nút, biến Hồ thành quỷ sống khát máu giết người
không gớm tay đã được bạch hóa, vạch trần trong thời đại tin học.
Những việc làm độc ác của Hồ Chí Minh, dã man như loài quỷ dữ vừa kể,
chỉ là một góc nhỏ của tên quỷ sống Hồ Chí Minh. Giờ không mấy ai còn mơ
hồ không biết Hồ Chí Minh là kẻ chủ mưu chỉ đạo các thuộc hạ đâm cha
chém chú bắt bớ giam cầm, tra tấn, đánh đập, đẩy nhân dân Việt Nam vào
cảnh cơ cực, đói khổ, nghèo nàn, cùng quẫn gây ra nhiều vụ tố điêu, hành
hình giết chóc ngập màu tang tóc cho cái gọi là sự nghiệp cách mạng thế
giới của Hồ Chí Minh.
Để hổ trợ cho Hồ thực hiện tội ác, hoàn thành nhiệm vụ tay sai cho Nga -
Tàu, là Hồ giáo dục, rèn luyện, đào tạo các tên Mác xít cuồng tín,
thành lập đảng cộng sản độc ác, chỉ đạo chế độ độc tài toàn trị gieo bao
nỗi kinh hoàng cho người dân Việt Nam, cùng lúc với việc thúc giục tổ
chức đội ngũ vũ trang tuyên truyền, đôn đốc ban tuyên giáo trung ương
dốc toàn lực thần thánh hóa Hồ trên các phương tiện truyền thông nói,
nghe, nhìn... Bên cạnh lực lượng tuyên giáo lu loa trên báo đài, là các
chiếc loa phóng thanh, các khẩu hiệu tuyên truyền giăng mắc khắp đầu
đường xó chợ đến tận làng mạc xa xôi hẻo lánh...
Những việc làm của Hồ vừa nêu, đích thị là việc làm tai hại, là bản chất
của loài quỷ sống theo ám dân tộc Việt Nam. Cụ thể là việc Hồ rèn
luyện, dạy dỗ đám cháu ngoan văn nghệ sĩ ngu muội, cuồng tín làm theo
tấm gương dối trá, học theo tư tưởng quái đản qua bản văn mẫu hư cấu anh
hùng, dựng chuyện anh hùng theo lời dạy điển hình của Hồ trên báo Cứu
Quốc gây hậu quả nghiêm trọng không thể khắc phục cho đến tận ngày nay
khiến cho người lương thiện nhìn vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa:
“...Mỗi ngày nên đăng một cái “bảng vàng, kể một việc oanh liệt trong cuộc kháng chiến.
Nói vắn tắt, nhưng rõ và ít theo lối tiểu thuyết, chừng 15 đến 20
dòng. Mục đích cốt để nâng cao chí khí kháng chiến của dân, tuy dùng
cách... sùng bái anh hùng... Chớ nói tếu quá. Tên người và địa điểm
không nói rõ v.v... Thí dụ:
BẢNG VÀNG
Những người dũng cảm phi thường
Anh hùng kháng chiến bảng vàng thơm danh.
Anh L.V. tiểu đội trưởng VQĐ số X, được mệnh lệnh cùng đồng chí K.,
đi do thám mặt trận địch. Tuy giờ tối đêm, hai anh phải cẩn thận bò gần 1
cây số đến gần, địch bắn ra. Anh L.V. bị thương ở gần cánh tay. Anh vẫn
cố gắng bò gần nữa, liệng một quả lựu đạn chùy, năm tên địch ngã ra.
Anh L.V. mới bò về. Vết thương khá nặng, nhưng anh L.V. nhất định không
chịu đi nhà thương. Anh nói rằng: “...Tay trái bị thương, nhưng tay phải
của tôi vẫn bắn được.... Như anh L.V. thật là một chiến sĩ xứng đáng.”
Qua bài viết dạy nói láo của Hồ như vừa dẫn, hèn chi trong kho tàng lịch
sử bác đảng tràn ngập anh hùng tưởng tượng rập khuôn tư duy quái đản
của Hồ như ngọn đuốc sống Lê Văn Tám, lấy thân chèn pháo Tô Vĩnh Diện,
lấy thân mình làm giá súng Bế Văn Đàn, lấy thân mình lấp lỗ châu mai
Phan Đình Giót... Cùng với không biết bao nhiêu là dũng sĩ diệt Mỹ đủ
mọi hạng tuổi từ dũng sĩ tí hon đến dũng sĩ già lụm khụm với những chiến
công “thần thoại” như chuyện cổ tích. Cụ thể là trích đoạn chuyện dũng
sĩ diệt Mỹ Hồ Thị Thu dưới đây:
“...Chiến dịch Mậu Thân 1968, Thu mới 14 tuổi, bị thương ở đầu khi
đang vận chuyển vũ khí nên phải chuyển ra Bắc điều trị. Hai ngày sau khi
ra Hà Nội, chị được gặp Bác Hồ. Mong ước được gặp Bác bị dồn nén bấy
lâu có dịp vỡ òa. Vừa nhác thấy Bác, chị liền chạy thật nhanh về phía
Bác, sà vào lòng vị chủ tịch kính yêu vô hạn. Bác hỏi:
- Cháu có phải là Hồ Thị Thu không?
- Thưa Bác, phải ạ!
- Cháu học lớp mấy rồi?
- Dạ thưa Bác, cháu chưa biết chữ, ba cháu mất sớm, nhà cháu nghèo quá, lại đông anh chị em nên cháu không được đi học ạ!
Bác lặng im, chị nhìn lên thấy ánh mắt Bác thật trìu mến. Kể đến đây, chị cũng nghẹn ngào không cất nên lời.
Sau đó lần lượt các dũng sĩ kể chuyện cho Bác nghe. Riêng chị kể chuyện phá 13 khẩu súng bằng cát, sỏi… Nghe xong, Bác hỏi:
- Thằng Mỹ to thế, cháu lại nhỏ thế này, đánh Mỹ có sợ không?
- Thưa Bác, mấy trận đầu cháu có sợ, nhưng về sau, cháu quen dần vì bên cạnh cháu có các cô, các chú và các bạn nên cháu hết sợ.
Nhìn các cháu thật lâu, Bác Hồ hỏi tiếp: “đồng bào quê cháu sống và
chiến đấu như thế nào”? “Dạ thưa Bác, sống không sợ gian khổ, chiến đấu
không sợ hy sinh, chỉ sợ mù hai mắt, sau này không được nhìn thấy nước
nhà thống nhất, không được nhìn thấy Bác!” (sic)
Dũng sĩ Diệt Mỹ gái, Hồ Thị Thu chụp ảnh lưu niệm với bác Hồ, bác Tôn.
Ngày nay các tài liệu lưu trữ trong lẫn ngoài nước cho mọi người thấy,
dạy dựng chuyện, bịa đặt là rất bình thường mang tính đặc thù của tư
tưởng, đạo đức trong suốt sự nghiệp cách mạng của Hồ Chí Minh không lẩn
vào đâu được! Tư tưởng, đạo đức vô đạo đức của Hồ không còn là cá biệt,
nó đã ăn sâu vào máu của đám cháu ngoan các loại đang lãnh đạo lẫn đang
cầm cờ hoan hô, đả đảo trong hệ thống tổ chức đảng, nhà nước cộng sản
Việt Nam nên đã có không biết bao nhiêu là anh hùng bịa trong tài liệu
của tuyên giáo, trong lịch sử đảng và trong cả cuộc đời hoạt động cách
mạng của Hồ Chí Minh với “tiểu thuyết” Hồ Chí Minh toàn tập là bằng
chứng rất thuyết phục.
Điều đáng sợ của con quỷ sống Hồ Chí Minh, là tuy chết đã lâu, có gần
nửa thế kỷ vẫn chưa được đi đầu thai, cứ nằm tênh hênh ở lăng Ba Đình
theo ám dân tộc, đất nước Việt Nam và những công cụ xấu ác lỗi thời do
Hồ rèn luyện giáo dục, làm ra phát tán ngày càng phát huy “bản chất quỷ”
có tính kế thừa, truyền kiếp gần như không thể khắc phục. Chẳng hạn như
đội ngũ Mác xít –Lênin nít ngày càng độc ác, cuồng tín hơn và đám lãnh
đạo đảng, nhà nước độc tài cộng sản ngày càng lộ rõ bản chất hèn với
giặc ác với dân không thể che giấu... Đặc biệt là chúng khư khư kiên
định chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, kiên trì độc tài toàn
trị, quyết tâm theo đuổi con đường xã hội chủ nghĩa... Dù hơn ai hết,
chúng biết rõ Việt Nam đang nằm dưới đáy của đói nghèo, lạc hậu, chậm
tiến do cái kiên định, kiên trì, quyết tâm vớ vẩn của quỷ sống Hồ Chí
Minh làm ra, phát tán từ thế kỷ trước.
Có lẽ không ai là không thấy, Hồ chết đã lâu nhưng cái loa phóng thanh
treo trên thân dừa ở làng quê và treo nơi hè phố ở đô thị vẫn sống hùng
sống mạnh, vẫn oang oang sáng sáng, trưa trưa, chiều chiều, tối tối.
Song song với loa đài là cờ xí, khẩu hiệu tuyên truyền nhảm nhí rực rỡ
sắc màu của thời đại Hồ Chí Minh đi tìm đường làm tay sai cho cộng sản
quốt tế. Thế mà đến giờ này sản phẩm quá hạn sử dụng của Hồ vẫn còn y
nguyên, chẳng có gì thay đổi! Thật sự những thứ loa đài, khẩu hiệu do Hồ
Chí Minh làm ra phát tán lúc công cụ thông tin còn thô sơ, lạc hậu đã
mất tính hiệu quả trong thời thông tin hiện đại và nó đã ngốn không ít
tiền thuế của dân vào việc làm vô bổ của những kẻ không não hoặc thần
kinh.
Bác nũng nịu bảo cháu ngoan gái choàng tay qua vai bác mới cho chụp ảnh lưu niệm.
Thực tế không thể che giấu là đất nước Việt Nam còn nghèo, còn nhiều
việc thiết thực cần làm ngay cho nhu cầu an sinh xã hội cho thành phần
lao động nghèo nhưng cái đám Mác xít- Lênin nít do Hồ rèn luyện, dạy dỗ
tiêu tốn tiền thuế lãng phí, vô bổ cho chiếc loa, cho khẩu hiệu tuyên
truyền nhảm nhí đã gây không ít bức xúc cho người dân thời a còng (@)
Tuy nhiên việc lãng phí tiền thuế cho loa đài, khẩu hiệu vẫn là chuyện
nhỏ so với việc đốt tiền thuế của dân vào việc bảo quản, sơn son thếp
vàng cho xác chết của ác quỷ Hồ Chí Minh.
Rõ ràng con quỷ sống Hồ Chí Minh chết vẫn chưa hết chuyện, nó vẫn tiếp
tục theo ám dân tộc Việt Nam, nó xui khiến cho những tên lãnh đạo cộng
sản Việt Nam dốc mọi nguồn lực quốc gia vào việc đánh bóng cái xác thối
của con quỷ dữ Hồ Chí Minh như ướp xác, dựng tượng, lập đền thờ, đưa
hình ảnh, tượng Hồ vào đình chùa miếu mạo... vào mọi cơ quan đảng, nhà
nước trong nước lẫn ngoài nước, có cả việc cầu cơ gọi hồn nhập tượng
theo nghi lễ tôn giáo sặc mùi mê tín dị đoan. Đâu đâu cũng thấy Hồ đứng
ngồi đủ kiểu nham nhở trong cái nước Hồ Chí Minh được phát ra từ mồm của
tổng bí thư đảng cộng sản Nguyễn Phú Trọng.
Xét đến các chi phí, nguồn lực quốc gia cho công tác đánh bóng, tôn tạo
ác quỷ Hồ Chí Minh hẳn là không nhỏ và nếu tài nguyên, vật lực này được
đầu tư vào việc cải cách thể chế, nâng cao dân trí, cải thiện dân sinh,
bảo vệ nhân quyền... thì tình hình Việt Nam ngày nay, chắc chắn không
thảm hại như nó đang là... Chừng nào toàn dân Việt Nam chưa trừ khử được
con quỷ Hồ, cứ để cho nó đeo ám, xúi giục đám cháu ngoan mù đảng, cuồng
Hồ lao đầu vào thần thánh hóa nhảm nhí, làm cho dân ngu muội nhằm phục
vụ mưu đồ riêng tư thì dân tộc, đất nước Việt Nam còn mãi đắm chìm trong
tăm tối.